HẠ NHỚ
Một chiều hạ gió thoảng tóc tôi bay
Nghe vọng lại bên tai tiếng giảng bài
Sân trường cũ hình bóng ai còn mãi
Làm hồn tôi nao nức nhớ ngày xưa.
Nhớ ghế đá, cây bàng, nhành hoa trắng
Nhớ áo dài làn tóc xõa ngang vai
Nhớ những ngày đạp xe lòng còn ngại
Nhớ nụ cười nàng lay động hồn tôi.
Nhớ từng phút giữa sân trường phượng đỏ
Nhặt cánh phượng rơi, tâm hồn thuần khiết
Từng kí ức nghe sao mà da diết,
Tôi bỏ lại rồi mùa hạ nhớ hạ thương!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro