Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

 Chương 2

Đợi Cung Tuấn nghỉ ngơi xong, cộng sự mới cũng đã sắp xếp xong.

Khi Cung Tuấn xuất hiện ở căn nhà cổ, cộng sự mới khiến hắn có chút câm nín.

Nhìn thấy phản ứng của Cung Tuấn, người đàn ông tóc trắng nhếch mày, có chút hả hê khi người gặp họa "Núi băng vạn năm còn có vẻ mặt này, thật thú vị! Xem ra lần này trăm ngàn vạn tuyển, thật sự chọn đúng người rồi!"

"Là anh! ? " "Tôi từ chối! " Hai giọng nói đồng thời vang lên.

"Cung Tuấn, cậu quá lạnh lùng, thiếu sức sống. Đứa nhỏ này hoạt bát đáng yêu, nhất định có thể làm cho cậu buông lỏng một chút, làm cuộc sống thú vị hơn, đúng không?"

"Ừm! " Trương Triết Hạn ở bên cạnh đồng tình phụ họa.

"Chuyện này cứ quyết định như vậy, từ hôm nay các cậu chính là cộng sự.

"Tôi từ chối! " "Được được! " Hai giọng nói lại đồng thời vang lên.

Người đàn ông tóc trắng trong lòng cười như nở hoa, trên mặt vẫn giữ vẻ nghiêm túc, đến gần Cung Tuấn, nói nhỏ vào tai hắn: "Người này sợ không đổi được. Chuyện của cậu ta khác những người khác, cậu cũng biết bên trên nhức đầu chuyện này đã lâu. Hơn nữa, cậu ta không thể cứ ở lại nơi này a! Nơi này của tôi chỉ có cậu là tiếp nối với nhân giới , chuyện này cũng đành phải giao cho cậu làm."

"Như vậy, chờ cậu làm xong chuyện này, tôi cho cậu nghỉ phép dài hạn, cộng sự tùy cậu chọn, được không?"

Cung Tuấn liếc người tóc trắng một cái, không nói lời nào xoay người rời đi.

"Này! Này! Anh đi đâu vậy? Chờ tôi với! " Trương Triết Hạn thấy Cung Tuấn đi, vội vàng chạy đuổi theo, vừa chạy vừa quay đầu lại hô "Tạm biệt lão ca ca!"

Người đàn ông tóc trắng giật giật khóe miệng, bất đắc dĩ nghĩ " Không cần thêm chữ 'Lão' " .

-----------------------------------------------------------------------------

"Cung Tuấn Cung Tuấn, hiện tại chúng ta đi đâu? Phải làm gì vậy?"

Cung Tuấn không để ý, tiếp tục sải bước đi về phía trước.

"Cung Tuấn Cung Tuấn, tôi rất vui, cuối cùng tôi cũng có cộng sự rồi! Anh không biết tôi hâm mộ người khác cỡ nào khi họ có cộng sự dẫn đi làm nhiệm vụ, tiễn họ rời đi. Cũng chỉ có tôi không ai quản, cũng không có ai muốn đưa tôi đi. . . " Trương Triết Hạn nói một hồi, cảm xúc bắt đầu đi xuống.

Bước chân Cung Tuấn dừng một lúc, vẫn không lên tiếng.

"Tôi biết tôi rất yếu, chỉ biết cản trở, nhưng tôi sẽ cố gắng không kéo chân anh, anh có thể đừng ghét tôi không. . . ."

Cung Tuấn bước chậm lại, nhưng vẫn im lặng.

"Tôi biết anh rất lợi hại, tôi đã tìm hiểu về anh! Bọn họ đều nói anh là thầy trừ tà lợi hại nhất, làm cộng sự của anh có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ luân hồi sống lại. Tôi cũng muốn sống lại. . . . Nhưng bởi vì tôi quá yếu, không có thầy trừ tà nào chọn tôi, khó khăn lắm được chọn thì không lâu sau cũng sẽ bị đẩy về. Tôi không muốn một mình ở lại đây nữa. . . . . " nhớ tới chuyện đau lòng, hốc mắt Trương Triết Hạn rưng rưng, bẹp miệng đá đá hòn đá nhỏ bên chân.

Cung Tuấn hoàn toàn dừng bước, quay đầu lại nhìn Trương Triết Hạn. Chỉ thấy đôi mắt xinh đẹp ướt đẫm, gương mặt tủi thân, muốn khóc mà không bật khóc của Trương Triết Hạn. Cung Tuấn hơi hoảng, lấy lại tinh thần nói một câu "Cậu quá ồn."

Trương Triết Hạn lập tức mếu máo, còn chưa kịp buồn lại nghe Cung Tuấn nói: "Muốn sống lại thì theo kịp tôi, trước khi mặt trời lặn đi đến nhân giới. " nói xong đi thẳng, không quay đầu lại.

Cú quay xe này làm Trương Triết Hạn trở tay không kịp, sững sờ vài giây mới hiểu, trên mặt lập tức chuyển từ buồn sang vui, cười đến meo meo mắt, vội vàng căng chân đuổi theo Cung Tuấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro