Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1,1


Tôi suy nghĩ để sap xoay sở được cái kết cục tồi tệ của Fiona và cũng là tương lai của mình.

Hiện tại, Bá tước Green đã cho gọi cả gia đình, bao gồm cả tôi, vào phòng vẽ. Tôi lại bị dính vào cái tình huống này. Thực tế, tôi có thể bị đánh bằng cái gậy kia.

"Mọi người đều biết rằng tình hình chiến tranh trong những ngày này không tốt."

Đúng như dự đoán, Bá tước Green nói với vẻ nghiêm túc.

"Và vào hôm qua, tại Hoàng cung, gia đình chúng ta được lệnh phải phái một pháp sư đến mặt trận phía bắc."

Đột nhiên, mọi người bàn tán ồn ào . Tuy nhiên, tôi bình tĩnh gật đầu. Nếu suy đoán của tôi là đúng thì vẫn còn khoảng sáu năm nữa cuốn tiểu thuyết bắt đầu.

Trong thế giới này, chiến tranh không phải là xung đột giữa các quốc gia.

Chính xác hơn, đó là cuộc chiến giữa ác quỷ với con người. Có những người bị thôi miên bởi những con rồng bị nguyền rủa, để chặn cuộc tấn công, những người có thể chiến đấu — lính đánh thuê, pháp sư, hiệp sĩ, v.v.

— đã tham gia vào cuộc chiến. Có lẽ lúc này đế quốc đang lâm vào tình thế bất lợi vì chiến tranh.

Nếu bạn hỏi tại sao trong nguyên tác Fiona không có ước mơ hay hy vọng nào, thành thật mà nói, Fiona chỉ là nhân vật giúp làm nổi bật các nhân vật chính mà thôi .

Tóm tắt cốt truyện đại khái là như này.

Trong thế giới này, càng ngày càng có nhiều người chết vì những con rồng và quái vật bị nguyền rủa. Sau đó, nam chính và nữ chính xuất hiện như những ngôi sao hy vọng cứu tất cả mọi người.

Nội dung là vậy đó.

"Vì vậy, một trong những người ở đây sẽ đi tham chiến ở mặt trận phía Bắc."

Những từ "tham chiến" phát ra từ cha càng làm tăng thêm sự kích động của mọi người trong phòng.

"Thưa cha, là chiến tranh đó ạ . Chúng ta phải đi sao ạ ? "

"Ôi chúa ơi...."

Gia tộc Green là một trong những gia tộc pháp sư của hoàng gia.

Vì vậy, khi mọi chuyện càng trở nên tệ hơn, việc Hoàng gia ra lệnh cho các gia tộc khác hỗ trợ là điều đương nhiên. Câu hỏi lớn nhất là, ai là người sẽ phải đi tham chiến?

Những người ở đây đều là con của một gia đình quý tộc lớn lên sung sướng

Thậm chí đến tôi cũng chưa bao giờ phải làm một việc vặt nào , chứ đừng nói đến là đi tham chiến.

Nếu ai đó tham gia cuộc chiến đã bị trì hoãn trong một thời gian dài, họ cũng không thể chiến đấu tốt được.

Và Bá tước Green, người biết sự thật hơn ai hết, nở một nụ cười giả tạo.

"Ta tự hỏi liệu có ai sẽ can đảm tình nguyện làm điều vinh quang này không."

"...."

Mọi người đều im lặng nhìn nhau.

Lúc đó, Cain Dell huých vào vai tôi và thì thầm nói.

"Ngươi đi đi, sâu gạo *"

Chúa ơi, từ nãy, cái tên này . tôi liếc nhìn anh ta với ánh mắt rực lửa .

Ngoại trừ tôi, người nhỏ tuổi nhất, cả ba người đó đều do Nữ bá tước sinh ra . Vì vậy, tất cả bọn họ đều muốn tôi, một con nhỏ vô dụng, tình nguyện đi tham chiến

Thậm chí, Cain Dell còn giơ tay và nói:

"Thưa cha, cô em gái út đáng tự hào của chúng con tình nguyện muốn đi. Con nghĩ do em ấy ngại nên không dám lên tiếng ạ ".

"Đ, đợi đã .."

Tất nhiên, những lời đó tôi chưa bao giờ nói ! Tôi mở to mắt nhìn Cain Dell. Khi ánh mắt của chúng tôi chạm nhau , anh ta nở một nụ cười xấu xa. Thằng chó đẻ này.

"Ồ, tốt, vậy là con muốn tình nguyên đi sao, Fiona

." Khuôn mặt Bá tước Green trở nên rạng rỡ khi nghe thấy ý kiến này.

Quả là cha nào con nấy mà . Đây chẳng phải là điều mà hai người họ đã lên kế hoạch từ đầu rồi sao?

"Đó quả là một niềm vinh dự khi em làm đại diện cho gia tộc mình.

Em có thể nhân cơ hội này để đền đáp công lao nuôi dưỡng em trong suốt thời gian qua đấy ".

Dù có nghe thế nào đi chăng nữa, thì ý anh ta vẫn là bảo tôi hãy ngoan ngoãn ra chiến trường và chết ở đó luôn đi . Không, sao thế được. Sao có thể để một đứa trẻ mới mười ba tuổi ra chiến trường cơ chứ !

Người chị thứ hai thậm chí cũng nói đỡ cho họ.

"Ừm , Fiona. Cain Dell phải ở nhà để tiếp tục học làm người kế vị , và chị thì cũng sắp kết hôn.

Anh ba, Jen, sắp đính hôn với một vị tiểu thư xinh đẹp.

Sao có thể để chị , đôi chân, cánh tay của gia tộc mình đi được chứ ? Tốt hơn hết là em nên đi. "

Tôi thậm chí còn không được dạy phép thuật vì tôi là một đứa con ngoài giá thú.

Họ ngày nào cũng nhốt tôi trên gác mái , và rồi đánh đập tôi.

Chà, ngay cả vậy, nhưng tôi cũng đã quen với phép thuật.

Tôi đã tự học bằng cách lén quan sát và tự luyện tập bí mật.

Vì vậy, may mắn thay, tôi đã học được cách cơ bản để sử dụng phép thuật.

"Con ..."

Lần thứ hai tôi mở miệng nói,

mọi người đều nhìn chằm chằm vào tôi với khuôn mặt cứng đờ.

Tôi đâu ngu đâu mà không biết ý nghĩa đằng sau cái nhìn ranh mãnh đầy nọc độc đó.

'Ngươi nghĩ mình có thể từ chối?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngon