Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

Charlize rất vui khi biết Dylan chấp nhận lời đề nghị. Cô biết tình yêu hắn dành cho mẹ hắn lớn đến nhường nào. Cô mở tủ và tìm lấy cho mình một chiếc đầm thật đẹp đẽ để mặc.

"Cái nào hợp với tôi hơn?"

"Cô mặc cái gì cũng đẹp cả ạ."

Cô thử hai bộ váy khác nhau. Người hầu của cô, Mary, đang nói lên một điều dường như khó có thể chối bỏ: Dù là chiếc váy đỏ bắt mắt hay chiếc đầm màu be thanh nhã, cả hai đều hợp với cô.

"Hoàng hậu sẽ thích cái nào hơn nhỉ?"

Sau một hồi cân nhắc, cô quyết định chọn chiếc đầm màu be. Mary cũng đang đắn đo quyết định xem chiếc váy nào sẽ hợp với vị tiểu thư nhà Ronan hơn và rồi cô cũng đồng ý với Charlize.

"Hoàng hậu thích những bộ trang sức màu ngọc bích đấy, thưa tiểu thư."

"Vậy sao? Vậy chúng ta sẽ dùng những viên ngọc bích làm phụ kiện chính."

Charlize mở hộp trang sức và nhẹ nhàng lấy chiếc vòng cổ đính viên ngọc bích lớn.

"Đây chẳng phải là món trang sức yêu thích của cô vì màu xanh của nó hệt như màu mắt của Hoàng tử sao?"

Charlize vừa lầm bầm vừa đeo lên chiếc vòng cổ với những viên kim cương được đính trên sợi dây vàng. Ở giữa treo một viên ngọc bích có hình giọt nước. Màu này chắc chắn giống với đôi mắt xanh ngọc tuyệt đẹp của Dylan.

Cô không chắc liệu hắn có chú ý đến chi tiết nhỏ bé này trong trang phục của cô hay không, nhưng ý tưởng này vẫn thể hiện sự chân thành vô cùng lớn của cô.

"Dylan cũng đã ăn mặc rất hào nhoáng và nếu như mình cùng làm vậy thì mọi thứ cũng công bằng cả thôi."

"Ôi chúa ơi... Tiểu thư thật xinh đẹp."

"Cảm ơn Mary."

Charlize dường như vô cùng hài lòng, cô ngắm nghía hình ảnh bản thân phản chiếu trong gương trước khi vui vẻ xoa đầu Mary với đầy lòng biết ơn. Đôi mắt của cô hầu gái trẻ mở to, tròn xoe và đen láy. Mary trở nên rất ngại ngùng khi được khen như vậy.

Phớt lờ người hầu gái, Charlize mở cửa và rời đi. Tòa nhà khá nhỏ. Sau khi đi xuống cầu thang, cô thấy Dylan đang đợi cô ở khu vườn.

Khi Dylan trông thấy Charlize, hắn sững sờ trong giây lát..... nhưng đó cũng chỉ là vài giây mà thôi. Charlize muốn Dylan nhận thấy sự chân thành của cô qua chiếc đầm màu be cùng với chiếc vòng cổ ngọc bích, nhưng hắn lại quay đi và nhìn sang phía khác.

"Tôi không thể tin rằng một nửa ngân sách của Dylan là dành cho vị Hoàng hậu thứ 7 của vương quốc."

Giá trị của hai người đó hoàn toàn khác nhau, nhưng cô biết mẹ của Dylan có ý nghĩa như thế nào với hắn. Tuy nhiên, nghe về sự thật và tận mắt nhìn thấy sự thật là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

"Tiểu thư đã tới rồi, thưa Hoàng tử."

Mary rất cẩn trọng và lịch sự.

Vị Hoàng hậu cũng đang ở trong hoàng cung nên không mất nhiều thời gian để đến cung điện của bà ấy.

"Thật bất ngờ..."

Tòa lâu đài của bà rất nguy nga và tráng lệ. Nó cũng lớn và cao hơn nhiều so với tòa nhà của Dylan. Khu vườn của bà cũng thật tuyệt đẹp. Còn bà, bà đang ở trên lầu 4.

Vì bà mắc bệnh nan y nên bà chỉ có thể tiếp đón những vị khách của mình ở trên giường. Dylan tặng cho mẹ hắn những bông hoa mà hắn nâng niu như bảo vật trong tay mình, cùng với đó là biết bao những lời lẽ ngọt ngào và ấm áp của chàng Hoàng tử.

"Con đây, thưa mẹ."

"Oh....."

Charlize đan hai tay vào nhau và chủ động bước ra ngoài để tạo điều kiện cho hai người có chút không gian riêng tư để trò chuyện. Dylan nở một nụ cười thành thật hiếm gặp với bà.

"Mình chưa bao giờ thấy hắn bộc lộ tính cách thật sự của mình một cách nhiệt tình đến vậy."

Cô tình cờ nghe được những gì họ đang nói....

"Trời đang ngày càng nóng hơn rồi ạ. Con sẽ trở nên đẫm mồ hôi khi chỉ đứng 20 phút ngoài trời. Bầu trời cũng rất trong xanh, nhưng mỗi khi trời sắp mưa, những đám mây bắt đầu xuất hiện và trôi bồng bềnh khắp cả bầu trời. "

Suốt cuộc trò chuyện, Dylan hầu như là người mở lời và kể về thế giới bên ngoài trong khi vị Hoàng hậu chăm chú lắng nghe mọi lời nói của hắn. Thỉnh thoảng bà đưa ra một vài câu hỏi để cùng thảo luận.

"Trong vườn của con trồng loại hoa nào vậy, con trai?"

"Có hoa Mãn Châu màu vàng, và cũng có vài bông Sedum Sarmentosum. Ngoài ra, hôm nay con cũng vừa mua thêm vài bông hoa thuộc họ Sedum khác."

Dylan thật tốt bụng và ngọt ngào.

"Trên đường đến đây, con thấy vài con bướm. Chúng đậu lên những bông sen rồi từ từ cất cánh bay lên trời. Khung cảnh lúc đó thật thơ mộng xiết bao."

Charlize nghĩ, có vẻ như hắn đã nói về tất cả những điều này khi nghĩ đến người mẹ yêu quý của hắn.

"Mình chưa bao giờ thấy hắn tử tế đến vậy."

"Những cơn gió ở đây rất mát mẻ và dịu dàng. Nếu người ngồi ở dưới bóng râm của nhà kho thì người sẽ cảm thấy dễ chịu hơn so với việc phải chịu đựng cái nắng gắt ở ngoài."

Vị Hoàng tử thứ 13 nói một cách rất sang trọng và quý phái.

"Thảm cỏ xanh bây giờ trông sống động hơn so với mùa xuân rất nhiều. Con nghĩ tất cả các sinh vật đều rất vui mừng vì không phải chịu đựng những trận hạn hán ..."

Người thiếp thứ 7 bật cười khi tưởng tượng ra thế giới mà Hoàng tử đang miêu tả.

"Đây là vị Hoàng hậu đến từ vương quốc Shan."

Charlize nghĩ thế khi liếc nhìn bà.

Mặc dù bà bị lãng quên và mắc bệnh nặng, bà vẫn có một khí chất rất thanh lịch. Bà trông yêu kiều hơn là xinh đẹp khi bà nắm chặt đôi tay nhỏ bé của Dylan.

Hai người rất giống nhau - mái tóc đen mềm mại và những nét đẹp của bà rất giống Dylan. Charlize cảm thấy có gì đó hơi lạ. Cô cố gắng tiếp cận vị thiếp thứ 7, nhưng khi cô thấy bà di chuyển xung quanh, có gì đó....

'Mọi người đều biết rằng bà đã bị đầu độc ngay sau khi sinh Dylan.'

Vị Hoàng hậu thứ 7 của vương quốc có vấn đề về hô hấp. Sức khỏe của bà bị suy giảm nghiêm trọng và bà thậm chí còn không đủ sức để đứng dậy. Mùa hè sẽ sớm đến và sau đó là mùa thu.

Cuối mùa hè này, bà sẽ phải chịu đựng những nỗi đau còn hơn cả cái chết.

Như quy luật của tự nhiên, không ai có thể ngăn cản thời gian và sự thay đổi của từng mùa - thời điểm chất độc phát huy tối đa tác dụng sẽ sớm đến.

"Cách duy nhất để ngăn bà trải qua nỗi đau tột cùng đó là lá Heeru."

Lá Heeru hiếm đến mức chỉ có Hoàng đế mới có quyền sở hữu nó. Nhưng hoàng đế sẽ không bao giờ giao nó cho bà dẫu cho bà là người vợ lẽ thứ 7 của ông. Vì vậy, cô cần phải tìm cách khác để có được nó.

"Oh"

Đột nhiên, Charlize nảy ra một ý tưởng để có được lá Heeru. Hoàng đế sẽ tổ chức cuộc thi kiếm thuật và ông sẽ ban cho người chiến thắng một điều ước.

Cuộc thi này chỉ được tổ chức 10 năm một lần và có rất nhiều người tham gia, bao gồm cả những vị khách ngoại lai.

Bất kỳ ai - bất kể nghề nghiệp, quốc tịch, giới tính hay tuổi tác - đều có thể tham gia cuộc thi. Đây là cuộc thi duy nhất được quyết định dựa trên kỹ năng của các kiếm sĩ.

Vị hoàng đế thậm chí sẽ ban tặng một tòa nhà cho người chiến thắng nếu đó là mong muốn của họ, vì vậy cuộc thi thu hút rất nhiều người và trở nên khó nhằn hơn bao giờ hết.

"Nhưng mình sẽ chẳng gặp quá nhiều khó khăn."

Charlize nghĩ.

'Mình có thể thỉnh cầu lá Heeru như phần thưởng cho chiến thắng của mình.'

Dylan chắc chắn sẽ biết ơn cô rất nhiều nếu Charlize đưa lá Heeru cho hắn....

"Con trai, hôm nay con có đi cùng ai tới đây không?"

Đột nhiên, sự chú ý của người thiếp dồn vào Charlize khi bà hỏi điều này, kéo cô ra khỏi những suy nghĩ trong tâm trí mình. Dylan nhanh chóng quay lại và nhìn chằm chằm vào Charlize.

Cô bắt đầu lo lắng khi đứng chờ cùng với những người hầu gái sau cánh cửa. Dylan buông tay mẹ mình. Vừa nhìn Charlize, hắn vừa trả lời.

"Xin lỗi vì đã giới thiệu cô ấy muộn như vậy. Thưa mẹ, cô ấy là gia sư của con."

"Kính chào người, thưa Hoàng hậu. Thật vinh hạnh khi được gặp người. Tên của thần là Charlize, thần đến từ gia tộc Ronan."

Khoảng thời gian Charlize đã dành để luyện tập các nghi thức hoàng gia chính để phục vụ cho những khoảnh khắc như thế này.

Cô ấy kéo chiếc váy lên, cúi người xuống với chân phải đặt phía sau một cách duyên dáng. Lưng của cô cúi xuống một góc 35 độ một cách hoàn hảo. Nó hoàn hảo đến mức trông giống như một bức ảnh từ quyển sách giáo khoa về nghi thức được trưng bày trước mặt họ.

Khi ngẩng đầu lên, cô đã va phải nụ cười rạng rỡ của bà. Vị thiếp thứ 7 rất thân thiện với Charlize.

"Không thể tin được là vị Hoàng tử của chúng ta đã có gia sư rồi. Con thực sự đã trưởng thành hơn rất nhiều."

Dylan bước sang một bên như để ra hiệu cho Charlize tiến đến. Theo sự dẫn dắt của hắn, Charlize từ từ đến gần chiếc giường mà hai người đã nói chuyện trước đó.

Cô bước đi một cách thật thanh thoát và nhẹ nhàng, hoạt động mà chẳng phát ra bất kì một thanh âm nào, dù là nhỏ nhất. Vị Hoàng hậu rất hài lòng với Charlize.

"Mặc dù con trai ta không được thông minh cho lắm, nhưng làm ơn hãy để ý nó nhiều hơn vì nó vẫn còn nhỏ."

Bà rất lịch sự và trịnh trọng khi nói chuyện với gia sư của con trai bà.

Vương quốc Shan, quê hương của bà rất kính trọng và thường khen ngợi giáo viên của con họ bằng cách chỉ trích chính những đứa con của mình. Họ chú trọng đến sự khiêm tốn trong quan hệ giữa thầy và trò.

Cô biết điều này, nhưng Charlize vẫn cúi thấp người, vẻ bối rối hiện rõ trên khuôn mặt cô khi cô trả lời.

"Không, ngài ấy quá xuất sắc để thần có thể giảng dạy cho ngài ấy."

"Ngươi đã giúp đỡ rất nhiều cho con của ta... Ta rất vui. Ta không thể tin rằng một quý cô đến từ một gia đình nổi tiếng như nhà Công tước Ronan lại trở thành gia sư của con ta."

Bà nắm lấy tay Charlize.

"Thần sẽ dạy dỗ Hoàng tử thật tốt. Cảm ơn người đã tin tưởng thần."

Charlize vô thức nắm lấy đôi bàn tay của bà mà không nghĩ ngợi gì. Da của bà khô, và bàn tay bà rất mỏng và yếu ớt.

Nhưng hơi ấm tỏa ra từ đôi tay của bà làm ấm cả lòng Charlize. Cô có thể cảm thấy có gì đó nặng nề đang đè nặng lên trái tim mình.

Sau một hồi trò chuyện, người vợ lẽ thứ 7 bắt đầu tỏ ra mệt mỏi một cách rõ rệt.

Charlize giờ đã biết tại sao Dylan không đến thăm bà thường xuyên. Bà chỉ mong muốn được trò chuyện với Dylan khi bà khỏe mạnh hơn, nhưng bà thường xuyên đau bệnh và ngày càng mỏi mệt hơn.

"...."

Trên đường về, Dylan dừng lại ở khu vườn và trở nên im lặng một lúc. Hắn đột ngột quay người lại và nhìn chằm chằm vào Charlize.

Charlize mỉm cười đáp lại vì cô luôn chờ đợi khoảnh khắc này, nhưng Dylan chỉ nhìn chằm chằm vào cô. Chẳng bao lâu sau, cô bắt đầu cảm thấy khó chịu.

"Một lần nữa, hắn không hỏi bất cứ thứ gì."

Bạn biết đấy, kẻ khát thì đào giếng. Bạn không nên chờ đợi một điều gì đó mà hãy chủ động làm những gì cần thiết trước khi quá muộn - Charlize không định kiên nhẫn và chờ đợi câu hỏi từ hắn thêm một giây nào nữa.

Cô tiến một bước về phía Dylan trong khi hắn chỉ đứng đó và tiếp tục quan sát cô.

"Tôi nghĩ, từ những gì tôi thấy ngày hôm nay thì vị Hoàng hậu thứ 7 của vương quốc ta là người rất tử tế."

"...."

"Ngươi nói đúng."

Một cơn gió thổi nhẹ. Trong những mùa nắng nóng, ánh sáng mặt trời quá gắt. Nhưng mùi hương của khu vườn còn nồng hơn.

Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua và hất tung mái tóc của Charlize. Một con bướm đậu trên những cánh hoa gần đó bay về phía Charlize và bay lượn xung quanh cô.

"Bà ấy là một người rất đáng kính trọng."

Dylan dồn mọi sự chú ý của mình vào Charlize khi cô tiếp tục ca ngợi vị thiếp thứ 7. Đôi mắt xanh biếc của cô sẫm màu, nhưng nó vẫn sáng lấp lánh giống như bầu trời đêm.

Mặc dù đang là ban ngày, hắn vẫn có thể cảm nhận được sự huyền bí của màn đêm từ sự tĩnh lặng của cô. Có phải đó là do di truyền của cô không? Có phải vì cô nổi tiếng với cái tên Lọ Lem trong gia đình Công tước Ronan?

Mọi thứ về cô đều vô cùng mơ hồ nhưng có một điều chắc chắn là Charlize lúc này đang rất cuốn hút. Mặc dù cô luôn thể hiện sự dịu dàng của mình, nhưng ở cô vẫn toát ra sức hút rất mạnh mẽ.

Nó mạnh đến mức không ai có thể cưỡng lại được. Sức hút của cô lộ ra một cách rõ ràng và khó có ai có thể giữ mình trước sức hút ấy. Thân hình nhỏ nhắn, mảnh khảnh nhưng điều khiến Dylan e ngại không phải là ngoại hình của cô.

"Đây là."

Dylan cẩn thận nhìn nhận mọi việc một cách thấu đáo. Anh có thể dễ dàng đọc được những suy nghĩ thầm kín nhất ẩn trong tâm trí của một người. Nhưng những gì Dylan thấy ở Charlize lại trông giống như mảnh kim loại lạnh lẽo.

Mặc dù vẻ đẹp của cô rất đặc biệt, nhưng cô trông giống một mảnh kim loại sắc nhọn hơn là người thật.

"Nhưng điều đó là không thể."

Dylan vừa suy nghĩ về những gì hắn muốn nói vừa cố gắng hiểu được những suy nghĩ ngớ ngẩn trong đầu mình.

"Đầu tiên, mình phải nói cho cô ấy biết mình đang nghĩ gì trong đầu."

Hắn bắt đầu mở miệng nói sau khi do dự một lúc lâu.

"Cảm ơn."

Một làn gió nhẹ nhàng thổi qua Charlize và Dylan trước khi anh hít một hơi thật sau và tiếp tục nói.

"Cám ơn ngươi."

Dylan ngẩng đầu lên sau khi cúi đầu một cách tế nhị để thể hiện sự tôn trọng của mình đối với vị gia sư Hoàng gia. Tuy nhiên, Charlize lại cảm thấy thật bối rối vì cô không mong đợi điều này sẽ xảy ra, nhưng ngay sau đó cô nở nụ cười thật tươi đáp lại.

Mặc dù đó chỉ là một nụ cười nhẹ, nhưng nó vẫn sắc như một thanh kiếm.

Trong bài hát "Secret hello" mà Dylan đã chơi, phần lời có viết :"Hoa hồng có gai". Nhưng trái tim băng giá của cô chắc chắn không hề có bất kỳ âm mưu xấu xa nào. Nó khác hoàn toàn so với những cái gai trên bông hồng.

Nếu chúng ta đặt tên cho thứ vũ khí đó thì ắt hẳn nó sẽ là một thanh kiếm đẹp nhưng cũng rất nguy hiểm, nguy hiểm đến ớn lạnh. Thay vì thanh kiếm thánh đầy mạnh mẽ, nó dường như được thiết kế vừa để gây thương tích vừa để quyến rũ ai đó.

Dylan tự thừa nhận những suy nghĩ của mình thật ngớ ngẩn và đi đến một kết luận: 'Cô ấy giống như... một thanh kiếm ma thuật."

__________

Đón đọc bộ truyện sớm nhất tại web osach.net @Sồi Đỏ Team: https://osach.net/profiles/soi-do-1428

Đừng quên theo dõi page Sồi Đỏ Team trên fb để cập nhật các thông tin mới nhất và đón đọc các bộ truyện hấp dẫn nha ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro