Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Cách phát âm cũng như nhấn giọng của cô hoàn hảo đến mức chỉ có Hoàng tộc mới làm được. Robert rất ngạc nhiên khi thấy cô đọc thuộc lòng tất cả các nội dung trong cuốn sách mà không bị vấp từ nào.

"Điều này là không thể."

Cuốn sách này chỉ có những người thuộc dòng dõi Hoàng gia mới được đọc, thậm chí cả những quý tộc cấp cao cũng không được đụng vào nó. Thật phi lý khi cô biết được toàn bộ nội dung của quyển sách.

"Làm sao cô có thể...?"

Cô gái đang đứng trước mặt anh là Charlize Ronan, người luôn bị coi là kẻ bất tài.

"Nhưng đó không phải là tất cả."

Ai cũng có thể biết trang đầu tiên của quyển sách. Có lẽ cô cũng chỉ đang khoe mẽ việc cô có thể ghi nhớ một phần nhỏ nội dung của quyển sách. Robert cố lấy lại bình tĩnh nhưng lạ thay, tay anh lại đổ mồ hôi. Anh đã nghĩ rằng cô sớm sẽ từ bỏ.

Một phút trôi qua.

Rồi năm phút trôi qua. Cô liên tục thuật lại 20 trang của quyển sách mà không hề có dấu hiệu ngừng lại. Robert tuyệt vọng.

"Đã 10 phút trôi qua rồi sao?"

Charlize bình tĩnh thuật lại toàn bộ nội dung của cuốn sách. Điều đó cũng đủ khiến Robert cảm thấy khó chịu vì nó chứng tỏ rằng cô có đủ trình độ để đọc cuốn sách. Charlize đang đợi Robert bỏ cuộc. Đáng ngạc nhiên là cô thuật lại quyển sách một cách rất nghiêm túc. Đại công tước tái mặt, mở quyển sách ra.

"Nó giống y đúc."

Cô đã đọc chính xác từng từ trong quyển sách. Cô thật sự đã từng đọc qua quyển sách của Adelio. Cô hoàn toàn không phải là một thành viên trong gia đình Hoàng gia. Robert không thể hiểu được? Anh thậm chí còn nghĩ ra một điều rất ngớ ngẩn rằng cô đã bị ép phải học thuộc bởi vì cô quá xinh đẹp. Anh biết điều này không đúng.

"Dừng lại."

Vị đại công tước giả vờ đanh đá.

"Thuật lại một quyển sách là không đủ. Nó không chứng tỏ rằng cô có đủ kiến thức cũng như lĩnh hội được những gì trong đó."

"Vậy sao?"

Cô rạng rỡ đáp lại. Robert nghĩ rằng cô sẽ lo lắng trước hoàn cảnh này. Nhưng đi ngược lại với ý nghĩ của anh, cô mỉm cười. Đúng là thú vị thật. Anh không hay biết rằng cô đã học thuộc cả quyển sách này và không chỉ có mỗi quyển này, cô đã ghi nhớ toàn bộ những ý kiến từ mọi vị Hoàng đế trong vài trăm năm. Anh chẳng hề hay biết rằng, cô không chỉ học thuộc quyển sách này, mà còn tích lũy được những kiến thức và kinh nghiệm dựa vào ý kiến của các hoàng đế qua hàng trăm năm.

"Ngài có thể hỏi tôi bất cứ điều gì ngài muốn."

Một cô gái đang cố điều khiển Robert - một người luôn bị những định kiến về người khác che mờ mắt.

Một câu hỏi? Cô có thể trả lời bất cứ điều gì.

Robert nghĩ rằng Charlize chỉ là một đứa phế vật. Anh dõng dạc lên tiếng, nghĩ rằng anh đang nắm chắc phần thắng trong tay.

"Ở phần cuối cùng của quyển sách của Adelio, ngài ấy đã vạch ra những yếu tố quan trọng nhất trong kỷ cương của vương quyền. Đó là gì?"

"Khả năng nhìn thấy bản chất thực sự của mọi việc."

Charlize trả lời chính xác. Cô nói tiếp.

"Mọi thứ đều dẫn đến một kết luận. Nó không chỉ là yếu tố quan trọng nhất trong kỷ cương của vương quyền mà còn trong kinh tế, khoa học, chính trị, lịch sử, tôn giáo. Kỷ cương của vương quyền tồn tại để phát triển khả năng nhìn thấu bản chất của mọi thứ."

Robert khá sốc. Ngay cả Adelio cũng không giải thích cụ thể đến vậy. Cô thậm chí còn đưa ra những phần giải thích hợp lí và tốt nhất.

Charlize cười lạnh.

"Một số kẻ ngu ngốc suốt ngày chỉ biết đăm đăm nghiên cứu cách cai trị vương quốc trong một cuốn sách mà chẳng biết áp dụng thực tế. Làm sao mà chúng ta có thể đánh giá được rằng cách cai trị của ai đó là thông minh và đúng đắn chỉ bởi hắn ta là hoàng đế chứ? Một bậc quân vương chân chính phải biết tôn trọng cũng như biết đánh giá khách quan về quan điểm của người khác. Chứ không phải cứ khư khư giữ lấy cái địa vị và quyền hạn của mình rồi tự cho là đúng."

Lời nói của cô khiến Robert bị sốc. Cô đang hỏi vặn ngược lại anh.

"Ngài nghĩ như thế nào về ý kiến mày?"

Đại công tước bối rối. Mặc dù cô cho anh rất nhiều thời gian để suy nghĩ nhưng anh vẫn im lặng.

Cô lườm anh.

"Những người chỉ nhìn thấy vẻ ngoài của người khác sẽ không bao giờ nhận ra giá trị thật sự trong con người họ."

Charlize là một cô gái nhỏ với gương mặt xinh xắn. Dù không nói trắng ra, nhưng ai cũng cảm nhận được cô đang cố dạy cho anh một bài học.

Anh cố gắng làm chủ tình hình nhưng anh không được.

Robert dán mắt vào cô. Đôi mắt xanh của cô sáng lên một cách bí ẩn như thể nó chứa đựng cả vũ trụ trong đó.

"Cuốn sách cũng chỉ là vỏ bọc. Chẳng phải ta cần phải hiểu một cách sâu sắc để biến nó trở thành kiến thức hữu ích sao?"

Cô đã dạy cho anh một bài học khi anh không thấu hiểu mọi việc một cách sâu sắc. Robert không nói nên lời bởi anh đã quá xấu hổ trước tài năng của cô.

'Tôi không thể làm gì để phản bác lại được sao?'

Không. Điều này là không thể. Robert dường như không thể giữ được bình tĩnh. Thua Charlize Ronan? Anh nhất định phải đánh bại cô.

"Nhưng đó chỉ là ...."

Robert nghiến răng và tiếp tục nói.

"Có tin đồn rằng Hoàng tử thứ 13 sẽ bị ám sát. Và một khi họ biết rằng hắn ta đang có ý định tranh giành ngai vàng. Cô sẽ chẳng có đủ năng lực để bảo vệ được hắn."

Robert bắt đầu cao giọng.

"Dạy ngài ấy thì có ích lợi gì chứ? Ý tôi là, ngài ấy thậm chí còn không hiểu những gì cô nói. Ngài ấy không phải vị Hoàng tử được dạy dỗ đàng hoàng khi còn nhỏ."

Bây giờ, Robert nghĩ Charlize sẽ sớm chùn bước. Mọi người đều biết rằng anh đang ủng hộ Thái tử. Nếu Charlize là gia sư của Dylan thì điều đó đồng nghĩa với việc cô cùng phe với hắn ta. Sớm muộn gì cô cũng phải cúi đầu nhục nhã trước vị đế vương thật sự. Và cuối cùng, Robert sẽ là người chiến thắng. Cô thậm chí còn cười rạng rỡ hơn trước sự kinh ngạc của anh.

Đôi mắt cô nhắm lại, mềm mại như vầng trăng khuyết. Vẻ mặt cô mơ màng nhưng điềm tĩnh. Cô có nụ cười rất đẹp.

"Tôi nghĩ vị Hoàng tử của tôi sẽ hiểu sách của Adelio hơn tên Thái tử mà ngài đang ủng hộ."

Coi thường Dylan là một sự xúc phạm đối với Hoàng gia. Charlize không đủ tử tế để chịu đựng sự xúc phạm này. Cô không biết tại sao mình lại thế, có lẽ là do Dylan đã tôn trọng cô.

"Bậc quân vương tương lai không thể bị những tên thấp kém thế này coi thường!"

Khiến cho một tên nữa ngậm mồm lại sẽ rất có ích trong tương lai. Bầu không khí chợt trở nên nặng nề. Chưa lúc nào mà cô lại muốn biến thành Keira như lúc này.

"Robert."

Cô đã từng là một thanh kiếm- một thanh kiếm ma thuật. Mặc dù cô trông như một con búp bê sứ mỏng manh, nhưng linh hồn cô chẳng khác gì một thanh kiếm được rèn giũa suốt ngàn năm. Vẻ đẹp của cô đậm chất huyền ảo và bí ẩn như một nàng tiên. Khi Robert nhìn vào mắt cô, anh cảm thấy điều gì đó khác thường, điều gì đó khiến anh sợ hãi.

"Từ xưa đến nay, những người mồm nhanh hơn não chính là lũ chết sớm nhất đấy."

Cô lạnh lùng cảnh báo. Đáng lẽ anh nên cẩn thận từng lời nói của mình. Áp lực từ cô khiến anh như ngạt thở.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Tâm trí của anh như muốn vỡ vụn thành từng mảnh. Cơ thể của anh bỗng trở nên cứng đờ. Nếu bị dọa thêm chút, có lẽ anh đã lùi bước. Robert mở mắt. Cô như đánh lên người anh một thứ con dấu vô hình, giờ thì anh chẳng bao giờ dám làm trái ý cô một lần nào nữa.

"Tôi mong ngài sẽ cẩn thận từng lời nói của mình."

Cô cố giảm bớt sự căng thẳng trong buổi trò chuyện như thể chẳng có điều gì xảy ra. Nhưng Robert thì vẫn đứng yên như thế. Vẻ đẹp mãnh liệt của cô khiến anh nghẹt thở.

"Nếu đã vậy..."

Cô cúi đầu tạm biệt rồi rời khỏi thư viện, tay nắm chặt cuốn sách. May mắn thay, lúc đó cũng chẳng có mấy ai ở thư viện. Chỉ có Robert thấy được con người thật được ấn dấu trong thân hình nhỏ bé đó của cô.

"..."

Một lúc lâu sau, Robert mới có thể bình tĩnh trở lại. Tay anh ướt đẫm mồ hôi. Anh không muốn phải trải qua cái cảm giác đáng sợ đó một lần nào nữa.

Chiều hôm đó.

Charlize bắt đầu dạy lý thuyết trong sách cho Dylan. Trước đó, cô chỉ dạy cho hắn kiếm thuật. Phòng học của hai người khá rộng và sạch sẽ, những cuốn sách được Mary xếp gọn trên kệ.

"Điện hạ, ngài phải đọc qua hết 50 trang của quyển sách này. Sau khi nghiên cứu xong mà ngài có điều gì muốn hỏi hoặc có điều gì không hiểu, hãy hỏi tôi."

Dylan nhìn chằm chằm vào quyển sách nghiên cứu về vương quyền.

"Đây là ngày đầu tiên nên chúng ta hãy học đơn giản thôi."

Anh ngẩng đầu lên và lặng lẽ nhìn Charlize.

"Đơn giản?"

Gương mặt hắn như hỏi một câu hỏi không lời. Thật ra, chương trình học của quyển sách này nhanh hơn khoảng 5 lần so với giáo trình thông thường. Nhưng Charlize không hề tránh ánh mắt của hắn.

"Thôi nào, đối với ngài thì nó dễ như ăn bánh thôi."

Mặc dù cô chưa từng nói ra nhưng hắn vẫn hiểu và đáp lại cô bằng một cái nhìn đầy ẩn ý. Căn phòng im ắng một hồi lâu. Cuối cùng, hắn thở dài và bắt đầu ngoan ngoãn đọc sách. Đó cũng chính là khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi mà Charlize có được. Cô bắt đầu tạo một vòng tròn năng lượng trước mặt Dylan như thể cô đang muốn thể hiện tài năng của mình. Cô tựa lưng vào ghế và vươn mình ra, thả lỏng cơ thể và bắt đầu hít thở nhẹ nhàng. Cô nhớ lại từng khoảnh khắc chiến đấu sinh tử cùng các vị hoàng đế khi xưa. Đã đến lúc cô phải khống chế được năng lượng mạnh mẽ đó.

Có lẽ, Dylan đã nghe được những gì xảy ra ở thư viện trước đó.

Charlize tin tưởng sự nhanh nhạy trong việc thu thập tin tức của hắn. Nhưng cô không biết hắn lấy thông tin đó từ đâu ra. Nhưng nếu xét đến màn diễn xuất mà hắn đã thể hiện trước khi cô trọng sinh thì thật ngu ngốc hơn khi nghĩ rằng hắn không biết điều gì cả.

"Tôi luôn sẵn sàng trả lời bất cứ điều gì người hỏi."

Nhưng Dylan không lên tiếng. Charlize đang đợi hắn cắn mồi. Thật nhàm chán khi chỉ phải mở một vòng tròn năng lượng nhỏ như vậy. Tiếng hắn lật từng trang sách phá vỡ sự im lặng của căn phòng. Charlize nhanh chóng nhận ra hắn đang nhìn cô thay vì quyển sách.

"???"

Các giác quan của cô nhạy hơn khi sử dụng năng lượng. Dù đang nhắm mắt, cô vẫn dễ dàng nhận ra ánh mắt của hắn đang hướng về mình. Chắc hẳn, hắn ta đang tò mò đoán xem cô có thể thật sự sử dụng mana hay không. Không chỉ đối với hắn mà cả vương quốc này, đó là một chuyện rất khó tin. Thường thì các pháp sư đều phải dành hàng chục năm để có thể sử dụng mana một cách thành tạo và việc một đứa trẻ như cô lại sử dụng được mana thì chẳng bình thường chút nào. Vốn dĩ, sự hiện diện của cô trên thế giới này đã là một sự bất thường.

Dylan gấp nhẹ cuốn sách.

"Ta đã đọc hết rồi."

Charlize từ từ mở mắt. Cô điều chỉnh dòng chảy năng lượng lơ lửng trong phòng học theo ý mình. Khi cô mở mắt, tất cả năng lượng bỗng nhiên biến mất.

"Mặt trời còn chưa lặn. Ngài thật sự tiếp thu rất nhanh."

Cô mỉm cười. Cố gắng che dấu sự thật rằng cô chẳng thấy bất ngờ trước tài năng của hắn.

"Ngài có muốn hỏi gì không?"

Charlize rất lo lắng bởi lúc này, hắn đang nhìn cô. Sự căng thẳng dâng lên trong bầu không khí giữa hai người.

Nhưng sau đó, môi hắn hé mở.

"Ngươi chưa bao giờ kể cho ta về gia đình của mình."

_____________

Đón đọc bộ truyện sớm nhất tại web osach.net @Sồi Đỏ Team: https://osach.net/profiles/soi-do-1428

Đừng quên theo dõi page Sồi Đỏ Team trên fb để cập nhật các thông tin mới nhất và đón đọc các bộ truyện hấp dẫn nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro