Chương 11
Buổi tối:
Sau khi ăn cơm, nó lên phòng làm bài tập, ngồi làm xong biết thì đã khuya, buông bút xuống, nhảy lên giường nằm, bất chợt nó nhớ đến cô, cầm đt trên tay định nhắn tin nhắc cô nghỉ sớm chợt nhớ:"mình đã nói sẽ buông bỏ rồi mà, ko nên nhắn tin cho cô nữa để cô quên mình đi và cũng để cho bản thân ko nên hi vọng nữa. Buông điện thoại xuống, cô nhắm mắt để ngủ nhưng hình ảnh của cô cùng anh lúc sáng cứ hiện ra. Sau 1 hồi lăn lộn với việc mệt mỏi vì suy nghĩ nhiều nó cũng chìm vào giấc ngủ. Còn cô bên này cứ ôm đt để chờ tin nhắn của nó."Nhóc ko nhắn tin cho mình nữa sao? Nhóc ko quan tâm mình nữa sao? Cô mất nhóc rồi sao? Cô đâu có làm gì sai, chỉ là nhóc hiểu lầm cô mà. Mọi chuyện ko phải như em thấy đâu."Cô một đêm mất ngủ vì nó"
Kể từ hôm đó nó lạnh lùng với cô hơn, thường tránh mặt cô, ko con nhắn tin quan tâm cô nữa...nó đau lắm , nhiều lần nhớ cô chỉ biết đến việc đứng dưới cổng nhìn lên phòng cô thôi. Tim nó đau, cảm giác ngạt thở ko thể chịu nổi! Nó nhớ cô rất nhiều
Cô cũng vậy, cô cũng đau lắm chứ! Nó tránh mặt cô, ko chịu cho cô cơ hội giải thích cho nó hiểu. Mỗi tối cô đều chờ tin nhắn của nó để rồi nước mắt cô lại rơi với suy nghĩ "cô mất nhóc rồi sao? Nhóc đừng như vậy với cô được ko? Cô phải sống sao đây, trên lớp nó tránh mặt cô, mỗi khi đến tiết cô nó thường hay viện lí do để nghỉ hoặc nếu có học thì nó ko chú tâm nghe cô nói như trước mà chỉ ngủ. Cô rất đau khi nó như vậy với mình.
Hôm nay hân hẹn nó đi uống nước
Nhỏ hỏi nó: đến lâu chưa?
Nó: cũng vừa mới tới thôi! Mày gọi đồ uống đi!
Nhỏ: cho em ly cam vắt với anh.
Một lúc sau phục vụ mang ra
Nhỏ: em cảm ơn.
Nó: mà hôm nay mày hẹn tao ra uống nước làm gì thế?
Nhỏ: mày với cô sao thế? Dạo này 2 người thế nào vậy.
Nó: tao với cô có gì đâu mà có chuyện.
Nhỏ: đừng giấu tao! Mày đang tránh mặt cô, lạnh lùng với cô hơn, tại sao vậy?
Nó: tao làm vậy cũng để cô quên tao đi! Người khác sẽ đem lại hạnh phúc cho cô hơn!
Nhỏ: là sao? Mày nói rõ cho tao xem.
Rồi nó kể lại tất cả mọi chuyện cho hâm nghe, sau một hồi nghe nó nói.
Nhỏ: chuyện có vậy thôi sao?
Nó: uk, như vậy đó!
Nhỏ: trời ơi, sao mày ngu quá vậy! Sao mày ko hỏi thử cô xem cô đối với người ta có tình cảm ko? Mày phải đấu tranh cho tình cảm của mày chứ! Sao bỏ cuộc sớm vậy. Nếu là tao tao sẽ ko bao giờ yếu đuối như vậy
Nó: nhưng tao có thể làm gì đây? Nhìn cô như vậy chắc đang hạnh phúc vui vẻ bên anh ấy"nó buồn bã"
Nhỏ: BỐP! Mày nhìn kĩ cô chưa mà kêu cô vui vẻ? Mày cũng ngu vừa vừa thôi! "Nhỏ đánh vào đầu nó" <phải đánh nhìu hơn cho bớt ngu>
Nó: ko phải sao "nó mặt ngu"
Nhỏ: trời! Mà mày tránh cô nên đâu biết được! Cô buồn lắm đấy ko vui như trước nữa. Tao nghĩ cô tớ tình cảm với mày đấy!
Nó: chắc ko! Tao ko muốn phá vỡ hạnh phúc mà cô đang có.
Nhỏ: hãy gặp cô và nói chuyện rõ đi chứ đừng dằn vặt mình và cô như vậy nữa. Nếu cô yêu mày thì sao này hãy mạnh mẽ bảo vệ cô và cùng cô vượt qua sóng gió. Nếu cô hạnh phúc bên ai đó thì buông tay chưa muộn. Đừng tự áp đặt suy nghĩ vào cô như vậy "nhỏ khuyên nó"
Nó: cảm ơn mày, tao biết rồi. Tao sẽ làm nhưng gì mày nói thử xem.
Nhỏ: đáng lẽ ra mày phải làm từ trước rồi, mạnh mẽ lên! Mày cứ như vậy sẽ mất cô thật đấy.
Nó: uk, do tao đã ko suy nghĩ cẩn thận để rồi chính mình phải chịu dày vò còn cả cô nữa.
Nhỏ: hãy đấu tranh cho hạnh phúc của chính mày. Tao luôn mong mày hạnh phúc
Nó: tao biết, cảm ơn mày luôn bên tao và ủng hộ tao! Tao thấy mình rất may mắn khi có 1 ng bạn như mày.
Nhỏ: chúng ta là bạn thân mà, yên tâm tao sẽ luôn bên cạnh mày mỗi khi mày cần.
Nó và nhỏ ra ngồi tán thêm 1 lúc nữa rồi ra về.
Nó đang suy nghĩ xem tối nay đến gặp cô như thế nào? Bó đã quyết định sẽ nói rõ mọi chuyện với cô. Nó thấy mình thật ngốc khi đã quyết định buông tay khi chưa hỏi rõ cô. Cũng may ngỉ đã nhắc nhở nó để nó suy nghĩ kĩ lại. Nó đã nảy ra ý định. Nó đứng lên thay quần áo và đi ra ngoài.
Bây giờ nó đang đứng trước 1 cửa hàng hoa. Nó nhìn thấy 1 bó hồng nhưng rất đẹp. Nó sẽ mua tặng cô thay cho lời xin lỗi.
Nó: cô bán cho cháu bó hồng nhung kia đi ạ! Gói lại cho cháu với.
Cô bán hàng vừa nói vừa trêu nó: đc rồi! Chắc lại mua tặng bạn gái chứ đi!
Nó: hihi, dạ! Bây giờ thù chưa phải nhưng sau tối nay có thể sẽ phải.
Cô bán hàng: hóa ra đi tỏ tình à? Vậy chúc cháu thành công nhé!
Nó vui vẻ nhận hoa của cô: cảm ơn cô! Cháu gửi tiền ạ
Cô bán hàng: lần sau đến nữa nhé!
Nó rời khỏi cửa hàng hoa với bai hi vọng rằng cô sẽ tha thứ cho nó cũng như chấp nhận nó, cho nó một cơ hội. Nó háo hức đến nhà cô, nhưng trước mắt nó là gì? Cô và anh hôn nhau trước cổng nhà cô! Nó ko tin, nó đến gần hơn một chút. Bộp! Bó hoa rơi xuống đất. Tim nó nhói lên, xoay người bỏ chạy, nó ko muốn chứng kiến cảnh này thêm 1 chút nào nữa. Tim nó ko thể chịu được mặc dù từng nghĩ cô và anh yêu nhau.
Còn hai người kia vội vàng buông nhau ra. Cô thấy nó bỏ chạy, còn bó hoa hồng đang nằm trên đất cô vội đuổi theo nó.
Quay lại thời gian một chút nhé:
Tối nay anh hẹn cô ra ngoài ăn tối và cũng có chuỵn muốn nói với cô. Cô đồng ý và cũng muốn nói chuyện với anh. Anh đến nhà đón cô đến bàn đặt. Anh kéo ghế ra cho cô <rất ga lăng>
Anh đưa menu cho cô: em ăn gì thì gọi đi.
Cô: thôi anh chọn đi, em ăn gì cũng được.
Anh bắt đầu kêu món: vậy được rồi!
Sau 5 phút thức ăn được phục vụ mang ra.
Cô hỏi: anh có gì muốn nói với em à!
Anh: ukm "anh lôi một chiếc hộp nhỏ ra, đẩy về phía cô đang ngồi:
- anh biết mình thích em từ lâu, anh muốn được làm người ở bên cạnh em lúc buồn vui, khó khăn, là bờ vai cho em tựa vào! Cho anh một cơ hội được ko? Làm người yêu anh nhé! Anh tỏ tình cô
Cô đẩy chiếc hộp về chỗ anh:
Cô: em xin lỗi! Em ko thể nhận nó được và cũng ko thể nhân lời làm người yêu anh được.
Anh: tại sao? Cho anh một giải lời giải thích có được ko?
Cô: em biết anh tốt với em nhưng em luôn coi anh là anh trai của em, em ko có tình cảm đặc biệt với anh. Em ko thể trao con tim của mình cho vì nó đã có người làm chủ mất rồi:
Anh: có thể cho anh biết là ai ko?
Cô: đó là thiên anh. Cô học sinh mà anh đã gặp hôm trước ở trước cổng. Em đã yêu em ấy mất rồi.
Anh: là cô ấy sao? Hai người đều là con gái mà?
Cô: phải nhưng đâu có sao! Tình yêu thì ko phân biệt tuổi tác bà giới tính đúng ko? Em đã yêu em ấy! Anh đã sống ở nước ngoài nhiều năm chắc ko lạ với những chuyện này? Em mong anh có thể chúc phúc cho em.
- đúng, anh ko thấy lạ với tình yêu đồng giới! Con người ai cũng có quyền được hạnh phúc. Anh luôn mong em được hạnh phúc! Nếu em đã yêu cô ấy thì anh sẽ chúc phúc cho 2 ngưỡi. Mà cô ấy xứng đáng hơn anh chứ!
- rất xứng đáng! Em đưa bị tổn thương bởi người mà em đã dành tình yêu đầu đời của mình cho hắn. Em cứ ngỡ tình yêu đó sẽ lâu dài, nhưng en đã nhầm. Hắn chỉ coi em như món đồ chơi, đến khi chán rồi thì bỏ em để tìm 1 cô gái khác. Em hận hắn, em mất niềm tin vào tình yêu, sợ mình lại tổn thương thêm một lần nữa. Em chọn cách đóng băng trái tim mình lại. Nhưng nó đã tan chảy khi em gặp em ấy, em ấy luôn quan tâm mỗi ngày, khi thì mua bánh nước, tối đến sẽ nhắc em ngủ sớm và chúc em ngủ ngon,....em cảm nhận được sự hạnh phúc trong mình thứ em mà em luôn ao ước nhận được. Con tim em giờ đây đã thuộc về em ấy mất rồi, em ko thể sống mà ko có em ấy, em thực sự yêu em ấy rất nhiều.
-em ấy tốt hơn anh rất nhiều! Em đã lựa chọn thì anh sẽ chúc phúc cho em cùng em ấy, nhưng ở vn thì chuyện đó ko có được chấp nhận đâu. Hai người sẽ phải chịu rất nhiều khó khăn đấy. Em đã sẵn sàng chưa?
-vì em ấy, vì tình yêu của em em sẽ vượt qua được những chuyện đó, em tin là như vậy "cô tự tin nói"
- vậy được, có gì khó khăn cứ tới tìm anh! Bây giờ chúng ta là anh em nhé! Chúc em gái hạnh phúc.
Cô: cảm ơn anh đã hiểu cho em , sẽ có có ng tốt hơn em đến bên anh thôi! Cô cũng mỉm cười
- hi vọng là vậy! Thôi chúng ta ăn đi kẻo nguội!<nguội từ lây rồi 2 ông bà>
Ăn xong anh đưa cô đi uống nước rồi chở cô về.
Cô: cảm ơn anh buổi tối hôm nay.
Anh: ko có gì, hãy hạnh phúc em nhé!
Cô: em biết rồi anh cũng hạnh phúc nhé!
Cô: thôi em vào nhà nhé, anh cũng về đi.
Anh: em có thể hô anh 1 lần được ko, coi như nụ hôn tạm biệt vậy, ngày kia anh về rồi.
Cô: um...dạ được. Chúc anh đi may mắn. "Cô nói rồi hôn anh"
Đúng lúc đó thì nó tới và chứng kiến nụ hôn giữa cô và anh. <ko như anh nhà nghĩ đâu nhé anh ơi, chỉ hôn tạm biệt thôi>
Noel vui vẻ nha mn 😋😋
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro