Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Buồn nhỉ ?

  Bẵng đi một thời gian , chú yêu của tôi thay avt . Chú ấy đặt avt là ảnh bạn cùng lớp với tôi .
   Hụt hẫng ..
    Tức giận..
     Buồn ...
Nhiều cảm xúc lắm mọi thứ cứ bùng nổ ở tim , đau lắm . Tôi muốn nhắn tin ngay với chú hỏi tại sao chú đặt avt bạn ấy . Nhưng không , tôi bỏ điện thoại xuống , chạy tới bên chiếc giường quen thuộc , úp mặt vào cái gối . Tôi khóc như một đứa trẻ bị cướp đồ , mà không thể nào cướp lại được , chỉ giám nức nở thật khẽ .
  Thời gian trôi qua , đến tận đêm muộn tôi mới có đủ can đảm mở điện thoại . Là tin nhắn của thằng bạn thân , chắc hẳn nó thấy chú thay avt sợ tôi buồn nên nhắn tin . Để nó yên tâm , tôi hồi đáp cho nó một cái tin nhắn rõ dài . 
   Bình thường nó chửi tôi như chó , nhưng lúc này nó đáp lại nhanh lắm . Nó khuyên tôi vài câu sau đó để tôi một mình . Ngay bây giờ , điều cần thiết hơn sự sẻ chia có lẽ chỉ là sự bình yên để ta nghĩ suy lại những điều trước đó .
  Vẫn thói quen cũ , chấm xanh của chú vẫn sáng . Chấm xanh ấy bây giờ đang bận nhắn tin với ai đó hả ?  Rồi chấm xanh ấy sẽ lại " Dạ" thật dễ thương phải không? Thật buồn là chỉ mình ta biết ta đang buồn .
  Sáng hôm sau khi đến trường , cô bạn được chú đặt avt cười cùng tôi . Tôi cũng cười lại sau đó về chỗ ngồi , may mắn tôi thường hay nằm ra bàn để ngủ nên chẳng ai để ý lắm , thật may vì nếu ngay lúc này có khóc thì cũng không sợ bị mất mặt . May nhỉ !
  Đến giờ ra chơi , mấy đứa con gái chạy tới chỗ bạn gái V ( người được chú đặt avt ). Cả đám hỏi về chuyện chú đặt avt bạn ấy , còn hỏi cả việc nó có người yêu à . Dẫu đang nằm yên , nhưng chỉ tôi mới biết đôi tai tôi đã hóng đến mức nào rồi . Chỉ một câu trả lời thôi , làm ơn hãy theo những gì tôi mong muốn đừng để nó thành vọng tưởng hão huyền . Cái V thấy mấy đứa hỏi nhiều nên gào lên :
-" Không có yêu , anh ấy đặt vui vậy thoi ."
Trời ạ , tôi như vỡ oà trong dòng cảm xúc hạnh phúc ấy . Mọi thứ trở lại bình thường rồi , tốt quá . Có lẽ vì hạnh phúc bất ngờ nên tôi bật cười thành tiếng, tiếng cười ấy khiến cái Lanh ngồi cạnh tôi quay xang :
  -" Sáng nay thì buồn như hủi , giờ tự nhiên cười như điên . Sao đấy ?"
Tôi nhìn nó , cười hề hề :
-" Mơ được đi ăn nướng , đồ ăn ngon quá nên hạnh phúc ấy . Đợi tao mơ ăn nốt đã ."
  Rồi nó nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu , sau đó quay lại với đống bài tập toán đang dở tay .
Tôi hớn hở lắm lắm ấy , ngay cả lúc về nụ cười cũng chưa dứt khỏi môi . Bầu trời đen xì hôm nay đâu có chút nào không đẹp đâu , rõ là mát mẻ đẹp đẽ mà .
--------------_-_-_-_-_--_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_- Flash-_-_-_-_-_--_-_-__-_-_--_-_-_-----------------
   Vì cũng gần cuối năm rồi , nên lớp tôi quyết định ăn liên hoan . Nhưng điều đáng buồn là tôi không đi được . Mẹ tôi khá nghiêm mấy vụ ăn uống đàn đúm này , nên tôi chỉ đành ở nhà nhìn lũ bạn ăn uống rồi chụp ảnh khoe đồ ăn .
  Đến tối bọn nó thi nhau gửi ảnh mấy đứa say xỉn nằm vật ra sàn nhà thằng T , còn la liệt mấy đứa con gái khóc lóc . Thằng T còn nhắn trong nhóm trêu cái V uống rượu say xỉn khóc nhớ người yêu cũ .
  Hoá ra cái V còn như thế , nếu nhỏ mà khóc nhớ người yêu cũ thế thì chắc chắn nhỏ không có đang yêu đương gì với chú của tôi rồi .
  Nhìn ảnh của cả đám rồi cười , toàn ảnh dìm trời ạ  . Ảnh như này mà đến hôm sinh nhật chúng nó toang hết . Tôi nhanh chóng lưu lại hết , để những ngày sinh vở vất vả của các bạn thân yêu thêm nụ cười . Phải lưu !!
---_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_- Flash--_-_-_-_--_-__-_-----
  
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #crush#sad