gặp mặt rắc rối
Ở trong 1 căn nhà nhỏ nằm trong lồng thành phố có 1 con mắm đang nằm quấn trăng ngủ trên chiếc giường ấm áp của mình thì
-Băng trễ giờ phỏng vấn rồi con dậy mau đi_mẹ băng
-Dạ con dạy ngay ạ_Băng
Cô nghe trễ giờ phỏng vấn thì phóng ngay ra khỏi chiếc giường của mình chạy lật đật vào nhà tắm vscn thay đồ và chạy thật nhanh xuống lầu
-Mẹ ơi sao mẹ không kêu con dậy sớm trễ giờ phỏng vấn chết con rồi _ Băng nói thầm
-Băng ăn sáng rồi hả đi con_Mẹ Băng
-Thôi con trễ rồi con không ăn đâu trưa con ăn ở công ty luôn_Băng
Nói rồi cô chạy một mạch đi ra đường bắt taxi đến công ty
********30'sau*********
Tới công ty
-Chết mày rồi Băng ơi 7 giờ 30 Phỏng vấn 8h mày mới dô_băng suy nghĩ
Vừa tới cô chạy 1 mạch vào công ty nhưng tầng cô làm là tầng 15 nên phải đi thang máy
Vừa nghĩ là cô chạy ngay tới thang máy thì thang máy đông người đến nổi không có chỗ đứng nhưng cô thấy còn 1 chỗ nên chen đại vào cô sau khi cô vào thì có 1 chàng trai cao to đẹp trai bước vào khi anh ta bước vào mọi người trong thang máy né tránh qua 1 bên chừa 1 chỗ rộng cho anh ta cô bị chèn ép đến nổi không thở được cô vừa thấy ngộp thở vừa thấy tức tại sao phải nhường chỗ cho anh ta khi anh ta là người đến sau cô mới la lên
-Này anh kia anh không có mắt hả anh có thấy thang máy không có chỗ đứng không mà còn chen vào nữa anh không biết lịch sự là gì hả_Băng
-Tui muốn dô thì liên quan gì đến cô ,cô không thấy mọi người ở đây nhường chỗ cho tui hả_ Thiên Vương
-Thấy thì sao mà không thấy thì sao nhưng anh cũng phải có phép lịch sự chứ anh mau đi ra còn để mọi người có chỗ nữa_Băng
Mọi người ai cũng nhìn cô chầm chầm nhất là những nhân viên nữ
Tui không đi thì sao cô làm gì tui cô có quyền gì mà đuổi tui ra khỏi thang máy_Thiên Vương
-Không có quyền nhưng anh lại sau phải đi sau chứ thang máy đã đông lắm rồi anh có não không biết suy nghĩ hả_Băng
-Cô dám_Thiên Vương
-Anh là gì mà tôi không dám hả _Băng
-Thôi được tui đi ra cãi với cô 1 hồi tui trễ cuộc hợp ở công ty thì mệt tui đi ra được chưa bà thím_Thiên Vương
-Anh nói ai bà thím_Băng
-Tui nói cô đó_ Thiên Vương
Nói rồi anh quay bước đi ra khỏi thang máy đi bộ lên phòng hợp còn cô thì mãng nguyện vì thắng được anh nhưng 1 chút thì cô co sực nhớ chết rồi lo cãi với tên đó trễ giờ
Phỏng vấn lắm rồi cô bấm thang máy tầng 15
Phải mất 1 phút mới lên tới tầng 15 cô vội chạy nhanh lên phòng phỏng vấn cô mở cửa phòng ra thì cô thấy còn rất nhìu người chưa phỏng vấn
-Em xin lỗi em đến muộn ạ_Băng
-Ừ em về chỗ ngồi đợi đi_ Vương Nam
cô vội chạy lại chỗ đợi ngồi cô thở phào nhẹ nhõm cô ngồi đợi
*********30'sau*******
-Dương Hải Băng_ Vương Nam
Nghe tên Mình cô đứng lên đi lại bàn Phỏng vấn cô cầm hồ sơ đưa cho Vương Nam và anh bắt đầu Phỏng Vấn
-Vì sao chúng tôi nên tuyển cô_Vương Nam
-Tôi cần công việc phù hợp với chuyên môn của tôi và công ty cũng cần người phù hợp
Và Vương Nam đặt ra nhiều câu hỏi khác cho cô nhưng cô đều trả lời được
-Cô về đi ngày mai nếu cô trúng tuyển tôi sẽ gọi cho cô_Vương Nam
-Vâng_Băng
Nói rồi cô quay lưng ra khỏi phòng thì gặp Thiên Vương
-Thì ra cô đi phỏng vấn_Thiên Vương
-Phỏng vấn thì sao _Băng
-Lúc đầu cứ tưởng nhân vật lớn nào trong công ty ai ngờ chưa là nhân viên_Thiên Vương -Thì sao_Băng
-Không sao_Thiên Vương
Nghe anh nói xong cô quay lưng đi bắt taxi về nhà
Hết chap rồi mọi người ủng hộ mình nha có gì góp ý cho mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro