Chương 26: Đúng là sự mê hoặc chết người.
Trong quán bar, tôi nhìn Y Yên Mị đã say đến bất tình nhân sự, không khỏi thở dài lần nữa.
Giờ phút này, tâm trạng của tôi rất phức tạp.
Bởi vì tôi thật sự không ngờ được, người được các nam sinh trong trường tôn sùng là nữ thần băng giá này, lại trải qua một cuộc đời bi thảm như thế.
Từ khi cô ấy còn nhỏ, cuộc sống đã tràn ngập trong sự u ám.
Mười bốn tuổi trải qua bước ngoặt cuộc đời, sống vô tri vô giác, ngay cả sau khi kết hôn, cuộc sống tiếp tục đẩy cô ấy vào đáy vực tuyệt vọng.
Những chuyện này, cô ấy hẳn là chưa bao giờ kể cho người khác.
Cho đến hôm nay dưới sự tác động của bia rượu, mới kể với tôi.
Cũng tốt, ít nhất sau khi nói ra sẽ không bị đè nén ở trong lòng nữa.
Sau khi tôi đứng dậy tính tiền, liền đỡ Y Yên Mị dậy, định đưa cô ấy về nhà.
Tôi biết địa chỉ của cô ấy, ngay tại căn hộ của giáo viên bên cạnh trường học, lúc trước khi làm thêm ngoài giờ học tôi đã từng thấy nhìn thấy địa chỉ trong hồ sơ giáo viên.
Tôi khoác cánh tay của Y Yên Mị lên vai, tay kia ôm eo cô ấy, nhất thời trong lòng run lên.
Eo của cô ấy thật nhỏ.
Bàn tay tôi đặt bên hông cô ấy, cho dù cách một lớp quần áo, cũng có thể cảm nhận được sự co dãn của vòng eo mảnh khảnh kia một cách rõ ràng.
Hơn nữa bởi vì uống say, cả người cô ấy tựa hết vào trong lòng tôi, toàn bộ sức nặng đều đặt lên trên người tôi.
Tôi có thể rõ ràng cảm nhận được cặp ngực mềm mại to lớn kia ép vào người tôi với sức nặng khá lớn.
Cúi đầu nhìn lại, là mái tóc hơi lộn xộn của cô ấy, cái cổ tao nhã, cùng với một nửa bầu ngực trắng nõn bị đè ép đến có chút biến dạng.
Mũi tôi phảng phất như ngửi được mùi thơm cơ thể trên người cô ấy, thật sự đang khơi dậy ngọn lửa dục vọng trong lòng tôi.
Không thể nhìn, không thể nhìn, cô ấy là giảng viên của tôi mà!
Tôi vội vàng ổn định lại tâm trạng, ôm cô ấy ra khỏi quán bar.
Dọc theo đường đi, phàm là nam nhân thấy được dung mạo của Y Yên Mị, đều nhất thời lộ ra thần sắc kinh ngạc và hiếu kì, sau đó ném những ánh mắt đầy hâm mộ và ghen tị về phía tôi.
Tôi cười haha trong lòng, trực tiếp đón một chiếc taxi ngay cửa quán bar, thẳng tiến đến nhà trọ của giảng viên trong trường.
Điều mà tôi không biết chính là, ngay lúc tôi cùng Y Yên Mị đang uống rượu và nói chuyện phiếm, thì có một đám người đang chờ tôi ở dưới kí túc xá đại học.
Đám người này có khoảng hơn mười người, người nào đều cao lớn thô kệch, trên cánh tay xăm đủ loại hoa văn, ngồi xổm bên bồn hoa bên dưới ký túc xá, lộ ra vẻ hung hăng và kiêu ngạo nhất thiên hạ, rõ ràng không phải học sinh trong trường.
Trong đó tên cầm đầu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, đầu trọc, vẻ mặt hung dữ, không kiên nhẫn liên tục mảng: "Mẹ nó, không phải nói tên tiểu tử kia rất nhanh sẽ trở về sao? Lão tử dẫn theo nhiều huynh đệ đến đây, đã đợi hơn một giờ rồi, hắn đâu?!"
Người bị mắng, chính là bạn cùng phòng của tôi - Liêu Hưu.
"Xin lỗi, anh Long. Tôi cũng không nghĩ tới tên tiểu tử kia hôm nay lại về trễ như vậy." Liêu Hưu tươi cười, mời tên đầu trọc kia một điếu thuốc, cúi đầu khom lưng nói: "Hay anh Long nói các huynh đệ chờ thêm một chút nữa. Chờ xong việc, tôi mời Long ca cùng các huynh đệ đi ăn khuya, sau đó lại đi trung tâm mát xa để chăm sóc sức khỏe, có được không?"
Tên đầu Trọc liếc hẳn một cái, ngậm điếu thuốc nói: "Coi như tên tiểu tử nhà ngươi hiểu chuyện."
"Haha, là anh Long chỉ bảo tốt mà thôi.” Liêu Hưu cười nịnh nọt, vội vàng giúp tên đầu trọc châm thuốc, "Nhà tiểu đệ ở nơi khác, mặc dù có chút tiền, nhưng ở Lôi Trạch này, còn phải nhờ anh Long chiếu cố nhiều hơn."
"Hahaha, tiểu lão đệ rất biết cách nói chuyện đó.
Tên đầu trọc cười haha, vẻ mặt hưởng thụ, vỗ vai Liêu Hưu nói: "Yên tâm, mặc kệ tiểu tử nhà ngươi gây ra chuyện gì, tôi đều có thể thay ngươi giải quyết. Dù sao, tôi cũng vừa mới được anh Ô Nha nhận làm đàn em!"
Lời nói vừa dứt, tên đầu trọc vẻ mặt đắc ý vô cùng kiêu ngạo.
Liêu Hưu lại ngẩn người, nghi hoặc nói: "Anh Ô Nha là..."
"Ngay cả anh Ô Nha mà ngươi cũng không biết?" Tên đầu trọc cười nhạo một tiếng, giơ ngón tay cái lên, nói: "Biết Thanh Gia không? Vua của thế giới ngắm chúng tôi! Anh Ô Nha chính là trợ thủ đắc lực của Thanh Gia, toàn bộ hắc đạo Lôi Trạch không ai dám không nể anh ta, một đại nhân vật có thủ đoạn thông thiên! Đừng nói giúp ngươi giáo huấn một nam sinh, cho dù có làm thịt hắn, thì anh Ô Nha vẫn có cách bảo vệ tôi, hiểu không?!"
"Hiểu, hiểu!" Liêu Hưu liên tục gật đầu, sắc mặt từ từ trở nên hưng phấn, oán độc nói: "Nếu như vậy, anh Long, đợi lát nữa các anh có thể nặng tay một chút được không? Đánh tên tiểu tử kia thành tàn phế cho tôi!"
“Ngươi có thù rất sâu với tên tiểu tử đó à?” Đầu Trọc nhíu mày, "Không thành vấn đề, chỉ là số tiền bối dưỡng này..."
"Tiền bồi dưỡng anh cứ yên tâm, thêm hai vạn nữa! Tổng cộng bốn vạn, tôi sẽ chuyển ngay!" Liêu Hưu vội vàng cam đoan.
Đầu trọc mặt mày hớn hở, "Được, tiểu từ nhà ngươi thức thời. Vậy huynh đệ chúng tôi ráng chờ thêm một chút, đợi lát nữa ngươi nói đánh như thế nào thì đánh như thế đó!"
"Cảm ơn anh Long, cảm ơn anh Long!" Liêu Hưu liên tục gật đầu, trong ánh mắt lộ ra vẻ rất là độc ác.
Xe taxi chạy thẳng một đường, mười mấy phút sau, đã dừng bên dưới chung cư của giảng viên.
Tôi ôm Y Yên Mị xuống xe, đi thang máy lên lầu, đi tới cửa phòng 601, tìm được chìa khóa phòng trong túi của cô ấy.
Nhà trọ mà trường học chuẩn bị cho các giảng viên không lớn, bố cục gồm một phòng ngủ và một phòng khách, tính cả nhà bếp và nhà vệ sinh, cộng lại khoảng hơn năm mươi mét vuông.
Bên trong phòng trang trí đơn giản, nhưng quét dọn rất sạch sẽ.
Hơn nữa bất kể là bình hoa trên bàn hay là đồ trang trí trên tường, đều được bố trí vô cùng thẩm mỹ, làm cho tôi cảm giác rất là thoải mái.
Tôi ôm Y Yên Mị đi vào phòng ngủ của cô ấy, sau đó đặt cô ấy lên giường, rồi thuận tay bật đèn bàn lên.
Có lẽ bởi vì động tác của tôi hơi mạnh, nên lúc Y Yên Mị năm lên giường thì quần áo của cô ấy đã bị kéo lên một chút.
Chỉ thấy hai mắt cô ấy nhắm chặt, khuôn mặt đỏ bừng, áo sơ mi nữ màu trắng trên người hơi lộn xộn, hai cúc áo trước ngực không biết từ lúc nào đã bị bật ra, lộ ra chiếc áo ngực màu đen, cùng với bộ ngực cực đại được áo ngực bao bọc.
Nhìn xuống phía dưới, là vòng eo mảnh khảnh lộ ra bên ngoài, cùng với cái bụng phẳng lì và trơn mềm.
Xuống chút nữa, cũng do động tác của tôi hơi mạnh nên chiếc váy ôm mông màu đen cũng bị kéo lên cao, lộ ra hai cái đùi vừa trắng vừa dài, da thịt dưới ánh đèn mờ nhạt hiện lên ánh sáng óng ánh.
Tôi thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy dưới bên trong váy là một chiếc quần lót ren màu đen thoắt ẩn thoắt hiện.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, khuôn mặt mỹ nhân đỏ bừng, say ngã trên giường, giống như đang mời gọi tôi vậy.
Hình ảnh kiều diễm này, khiến hô hấp của tôi càng ngày càng trở nên dồn dập, ngọn lửa hừng hực trong bụng tôi nhanh chóng dâng lên, xông thẳng lên tứ chi.
Tôi nhịn không được liền giơ tay lên, nhẹ nhàng sờ vào đùi Y Yên Mị.
Xúc cảm trắng mịn và mềm mại kia, nhất thời làm tình thần của tôi hứng phấn hẳn.
Tiếp tục...
Chỉ cần tiếp tục, vị tuyệt sắc mỹ nhân làm người ta say mê này đêm nay sẽ thành người của tôi!
Tôi có thể tận hưởng sự tuyệt vời của cô ấy!
Dù sao tất cả mọi người đều uống say, ngày hôm sau tỉnh lại cùng lắm thì đổ lỗi cho rượu bia mà thôi.
Trách nhiệm mỗi người chịu một nửa.
Cô ấy cũng sẽ không nói được gì!
Dường như có một giọng nói đầy cám dỗ vang vọng trong đầu tôi.
Đồng thời cũng có một giọng nói khác đang nói với tôi không thể làm như vậy.
Cô Y say đến mức bất tỉnh nhân sự, làm như vậy chính là lợi dụng lúc người ta sơ hở, có khác gì loại cầm thú đâu chứ?!
Cho dù muốn làm, lão tử cũng phải chờ một tình huống cô ấy hoàn toàn tỉnh táo và tự nguyện.
Không thể làm chuyện không có phẩm chất như vậy!
Tôi hung hăng cắn răng, dùng ý chí cực lớn áp chế dục vọng trong lòng, rồi rút tay về.
Đúng lúc này, Y Yên Mị nằm trên giường đột nhiên hơi hơi vặn vẹo hai cái, chậm chạp mở mắt ra.
Cô ấy nhìn tôi với đôi mắt say lờ đờ, nói: "Sao không uống nữa? Bia đâu? Tôi muốn uống bia..."
Tôi dở khóc dở cười nhìn cô ấy, vội vàng trấn an nói: "Được được, chờ một chút, tôi sẽ lấy cho cô."
Nói xong, tôi liền đứng dậy chạy ra phòng khách, rót cho cô ấy ly nước ấm.
“Cô Y, rượu đến rồi, mau uống một chút đi.”
Tôi đỡ cô ấy ngồi dậy, đặt cốc nước lên môi cô ấy.
Ai ngờ cô ấy ngay cả ngồi cũng ngồi không vững, còn đoạt lấy cái ly, ngửa đầu uống.
Không có gì bất ngờ, nước lập tức tràn hết ra ngoài.
“Khụ khụ.”
Y Yên Mị bị sặc ho khan hai tiếng.
Nước từ cổ cô chảy xuống, chảy vào khe ngực, làm ướt áo lót và áo sơ mi trắng của cô ấy.
Áo sơ mi bị thấm ướt dính sát vào người cô, da thịt trắng như tuyết thoắt ẩn thoắt hiện.
Tôi cúi đầu nhìn, thiếu chút nữa thì khóc lên. Mẹ nó, thật sự muốn chết mà.
Cảnh tượng này lại càng mê hoặc hơn.
Lão tử tôi phải rất vất vả mới dập tắt lửa dục vọng, giờ lại nổi lên rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro