Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Bước vào lớp vời biết bao cặp mắt luôn hướng phìa phía chúng tôi trầm trồ khen ngợi có ghen tị cũng có, tôi quá quen thuộc với những chuyện này

- Lại bàn tao ngồi xuống đi

- Kể cho tụi tao nghe xem ở bên đo như thế nào cuộc sống tốt không và đặc biệt sao dớt được em gái Mĩ hay vậy

Tôi quay qua Thái Nghiên nháy mắt

- Haha Ở bên đó lúc mơi qua cũng buồn chán lắm chứ không biết gì về tiếng anh cũng co có bạn bè , tao cũng tính về không muốn ở bên đó nữa nhưng lúc đo có một cô gái đã đi vào cuộc đời tao đánh một dấu ngoặc lơn làm tao thấy cuộc sống bên đây cũng không tê và tao bắt đầu vào học tiềng anh học hỏi những thứ bên đo

Vừa nói Thái Nghiên vừa nhìn Mĩ Anh cười một cách hạnh phúc và họ lại trao ánh mắt ngọt ngào không biết là ở đây toàn dân Ế bền vững điều đưa mắt hình viện đạn làm mặt ói

- Hai người được rồi đo chốn đông người bớt bớt lại đi

Tú Anh noi với điệu cười khôn thể nào đáng ghét hơn được nữa. Và cả đám cùng phá lên cười đột nhiên tôi quay qua nhìn Tú Nghi nghĩ đến hình ảnh hồi nãy mặt tôi không hỉu vì sao lại đỏ lên tôi lập tức xóa tan hình ảnh đo và quay qua chổ khác " Mình bị sao vậy nè tự nhiên lại nghĩ đến chuyện hồi nãy"

Renggggg

Cô giáo bước vào và cả lớp đứng lên nghiêm

- Các em ngồi xuống đi hốm nay chúng ta lại có học sinh mới và một học sinh không quá xa lạ rồi

- Nào Mĩ Anh đừng lên giới thiệu đi em

Mĩ Anh đứng lên nở nụ cười không thể tươi hơn được nữa làm cả lợp hú hét

- Hello mình là Hoàng Mĩ Anh mình mới từ Mĩ về tiếng việt không rành lắm mong mọi người chỉ dạy thêm

Rồi Mĩ Anh ngồi xuống típ tục liếc mắt đưa tình cùng Thái Nghiên ( thiệt tình cái cặp này tình mọi lúc moi nơi )

Vô tiết tất cả ngồi im lặng nghe giảng bài thì tôi lại ngủ môn ngữ văn là môn tôi chán nhất vô chỉ ngủ và ngủ

- Nè dậy đi

Đang yên giấc bổng Tú Nghiên khều tôi dậy

- Hở

Tôi dụi mắt cố ngước lên nhìn

- Tối nay đi chơi với tôi không tôi mời về đây không lâu nên chưa rành mọi thứ ở đây

Tôi suy nghĩ một chút rồi đồng ý

- Được với điều kiện

Tôi cười nham nhỡ

- Không chấp nhận mọi yêu cầu quá đáng vượt qua giới hạn

Tú Nghiên nhìn tôi rồi nói

- YAaaaaaaa chưa gì hêt là ra điều kiện rồi, nhưng giờ tui chưa nghĩ ra keke để nữa tui nghĩ ra rồi se cho cậu biết

Tú Nghiên nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ

- Thôi nào lo học đi học đi đừng làm ồn tui ngủ
Tôi cứ tưởng mình sẽ được ngủ yên ai ngờ Tú Nghiên cứ lấy bút chọt tôi rồi đá chân , giấu balo , nghịch tóc... Tôi chịu hết nổi chỉ còn biết ngồi thẳng dậy với gương mặt bất mãn
- Nè sao cứ phá tui hoài thế không biết người ta đang ngủ sao
- Ai bĩu cậu ngủ nhìn đần quá chi haha
- Cậu mới đần đấy
- Tui sao nhìn tôi đần chỗ nào
Vừa nói Tú Nghiên vừa ép sát mặt kê gần mặt tôi
- Ya cậu làm gì thế tính cưỡng gian con gái nhà lành sao có gì thì về nhà mà làm đáng ghét ghét đi được à
Tôi vừa noi vừa giả làm khuôn mặt ngại ngùng của cô vợ nhỏ làm Tú Nghiên phá lên cười đến cơ giáo phải nhắc nhở mới kìm nén tiếng cười.

Bụp
Co ai đó chọi cục giấy nhỏ lên người tôi tôi nhìn xung quanh không thấy ai rồi tôi mở cục giấy ra co vài dòng chữ
" Cậu và Tú Nghiên co vẻ thân nhau nhỉ " Hạ An
Là Hạ An tôi lại quay xuống nhìn nhưng em ấy quay ra hướng cửa sổ , tôi ghi vài dòng rồi thẩy lại chỗ em ấy " Là do cậu ấy chọc tớ aaaa " Tôi co lén nhìn chỉ thấy Hạ An đọc xong rồi cất bắt đầu hoc tiếp chứ không trả lời lại. Tôi hơi bùn nhưng cảm giác bùn nhanh chóng biến mất khi thấy khuôn mặt đáng yêu không lẫn vào đâu được của Tú Nghi khi làm sai bài mà cứ làm hoài không được " aww đáng yêu chết đi được, không được mình đang nghĩ cái gì thế. Dừng dừng "
Tôi cố dẹp bỏ những suy nghĩ quái gở rồi tiếp tục học tiếp.

Đến tối tôi chuẩn bị xong mọi thứ và chạy lai nhà rước Tú Nghiên đứng đợi mà không có ai ra tôi đành hỏi người giúp việc họ noi sẽ vô kêu cô chủ tôi lai đợi hết 15' moi thấy bóng dáng ai kia bước ra ,hôm nay Tú Nghiên diện váy xanh nước biển nhạt trông rất xinh đẹp tôi chỉ biết nhìn không thể nào chớp mắt

- Hey thấy tui đẹp nên nhìn muốn chảy nước vãi lun cơ à haha
- Khụ khụ.... À không có tui chỉ nhìn cai váy thôi nó đẹp quá

Tôi giả vờ ngơ lơ chỗ khác để tránh đi sự ngại ngùng

- Đi thôi mình đi ăn gì đi tui đói quá
- Được tui muốn ăn sushi
- Vậy tui sẽ đưa cậu tới quán này bảo đảm rất ngon

Rồi chúng tôi lai Quán 69 Chị Tây
Ăn xong rồi lại chạy vòng vòng đột nhiên Tú Nghi đề nghi muốn đi khu vui chơi .

- Aaaaaaaaaaaa ( tôi chóng mặt đến mức muốn ngất đi ) " tại sao phải chọn trò này chứ huhu chóng mặt quá "
- Hahaahahahha vui quá aaaaaaa
Tú Nghiên thì khác cô ấy chơi từ trò cảm giác mạnh này đến trò khác
Khi bước xuống tàu siêu tốc tôi tức tốc chay vào nhà wc để ói " aisss chống mặt hết chịu nổi rồi "
- Sao rồi cậu ổn chứ có cần ngồi đây nghĩ ngơi tí rồi chơi tiếp nữa không
" Còn chơi tiếp nữa á ôi ba me ơi huhu "
Nhưng nhìn vào gương mặt vui vẻ hào hứng đó tôi lại không thể nào cự tuyệt
- Hơ Hơ cậu... Cậu muốn chơi trò nào nữa
- Tui muốn chơi hết
Tú Nghi noi với vẻ mặt hào hứng
" Ôi mẹ oisssss con ngất đây "
Ình
- Oái cậu bị làm sau thế
Tú nghiên vội đỡ với khuôn mặt lo lắng
- Tui cười gượng gạo a haha không sao không sao .








































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro