Chap 1
KÉT!!!!!!!
- Nè bộ không biết nhìn đường sao?
Tôi không thèm nhìn người đang nạt mình mà cứ đi thẳng vào trường, với tiếng la thất thanh của người đẳng sau. Vào lớp như thường lệ nơi tôi cho là ngôi nhà thứ hai không muốn đến.
- Ê đen mày nghe tin gì chưa.
Thôi Tú Anh cô bạn nhiều chuyện và cũng là bạn thân của tôi " tôi co 3 người bạn thân từ từ rồi mọi người sẽ được gặp "
- Vụ gì ?
Nó vỗ vào lưng tôi thật mạnh như muốn lòng phổi vậy
- Đm con quỹ . ĐAU!!!!!!!
-HAHA vô vấn đề chính nè. Hạ An và Thằng Huy lại quay lại rồi đó .
-Ùm... Vậy sao * tim tôi như thắt lại * (Tên khốn đó có gì mà em lại cứ hạ mình vì nó chứ)
- Nè tao nói cho mày biết không phải để mày cứ làm mặt nó với tao. Sao không quên Hạ An đi mày đơn phương như vậy hoài khổ lắm mày ạ.
Tôi chỉ biết cười bùn " nếu quên được em dễ như thế thì tôi đã không đau khổ như thế này. Tôi quay xuống nhìn bàn dưới vô tình Hạ An cũng đang nhìn tôi, tôi bối rối quay lên mỗi lần nhìn vào mắt em mọi thư trong đầu tôi điều trống rỗng chẳng suy nghĩ được gì.
Rengggggggggg
Tiếng chuông vô học cất lên làm tôi bừng tỉnh quay về thực tại. Giáo viên bước vào lớp.
-Học sinh, Nghiêm.
-Các em ngồi xuống đi cô có chuyện muốn nói . Hôm nay lớp chúng ta co học sinh mới, nào em vào đây đi.
Cả lớp bổng chốc im lặng và đột nhiên tiếng hò hét của mấy đứa con trai trong lop vang lên làm tôi chẳng hỉu gì cả và ngước lên xem.
Cô gái bước vào với đôi Vans đen sọc trắng mặc đồng phục tóc uốn xoăn nếu nhìn kỉ thì hơi đỏ gương mặt phải noi sao giờ rất cuốn hút nhưng co chút gì đó lạnh lùng, stop khoan đã con nhỏ này lúc sáng nhém đụng chúng mình hừ hết thiện cảm.
- Xin chào Mình Tên Trịnh Tú Nghiên *cười nhẹ *
-Hú bạn xinh quá đi
- Đã có người yêu chưa
- SĐT của bạn là gì bla bla
- Rầm,Các em trật tự nào cái lớp không phải cái chợ.
* IM RU *
" Biết ngay mà một đám trâu đực hám gái "
Tôi vừa úp mặt xuống bàn vừa nói thầm, đột nhiên tôi cảm thấy co nguoi lại ngồi xuống kế bên tôi và thì thàm vao lỗ tai " Ha, lại gặp nhau rồi tên mặt đần "
Tôi ngồi dậy và nhìn xem tên khốn nào dám chửi mình, hết hồn có cần phải vậy không con nhỏ đó ngời kế tôi á!!!!!!
- Yaaaaa con nhỏ kia nói ai đần hả?
-Du Lợi em trật tự đi nào.
-Dạ~~~~~~
Con nhỏ đó nhìn tôi cười nhẹ như kiểu " muốn chơi tay đôi kiểu nào chị đây chấp hết".
-Chào bạn ngồi kế bên tôi là Trịnh Tú Nghiên
[img]/sml/Star60.gif[/img]
- Biết không cần giới thiệu lại.
- Tôi tưởng cậu bị bệnh câm chứ hihi
- Cậu....Bỏ đi không chấm nhất mấy người bệnh thần kinh
- Chắc tôi với câu chung trại rồi[img]/sml/Star39.gif[/img]
- Yaaaa con nhỏ này.....
Renggggg
Tiết học đầy u ám kết thúc.
- Thật tình cái ngày gì thế hay mình ra đường quên xem lịch gặp cái gì đâu không vậy
Vừa đi ra lấy xe tối vừa chửi thầm trong lòng.
Hết cháp 1
-Giới thiệu nhân vật-
Quyền Du Lợi ( đen ) : 17 tuổi , tóc dài máy thưa khuôn mặt xinh đẹp cuốn hút, gia đình khá giả, ba là Quyền Chí Thiên giám đốc công ty xí nghiệp, mẹ là Hà Ân Huệ làm tổ trưởng tổ dân phố.
Trịnh Tú Nghiên : 17 tuổi , tóc uốn xoăn nếu nhìn kỉ thì hơi đỏ khuôn mặt xinh đẹp rất cuốn hút nhưng co chút gì đó lạnh lùng, ba là Trịnh Ân Hải chủ tịch tập đoàn Trịnh Gia , mẹ là Lâm Thanh Hà nhà thiết kế thời trang và là giám đốc công ty thiết kế Yên Đồng.
Thôi Tú Anh : 17 tuổi , tóc ngang tới vai mái thưa khuôn mặt xinh đẹp con gái rượu của Trần Thiên Phát nhà ngoại giao nổi tiếng đàm phán với châm ngốn mềm mỏng chắc bền ( nên mói đào tạo ra cô con gái nhiều chuyện như loa phát thanh mỗi sáng như bây giờ ).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro