Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 10

Tôi là công chúa bóng đêm, anh ấy là hoàng từ mặt trăng. Ngày tôi còn nhỏ, đã cùng em gái gánh trên vai trách nhiệm cứu lấy hành tinh kì diệu. Anh lúc đó là Eclip, lạnh lùng và đôi chút đáng sợ khiến tôi chẳng thể nào ưa được. Nhưng mà, anh của ngày ấy đã luôn âm thầm bảo vệ tôi, mặc tôi chẳng có chút thiện cảm nào với anh cả. Hết lần này tới lần khác, anh cứu tôi thoát chết, nếu tôi không có hoàng tử trong mộng của riêng mình là Bright thì có lẽ Shade sẽ là người tôi vô cùng yêu thích. Sau rất nhiều chuyện thì cuối cùng anh ấy cũng đã tìm được người thực lòng quan tâm mình, đó chính là Fine, em gái của tôi. Con bé đã luôn thầm yêu thương anh ấy, luôn luôn nhiệt tình và đáng yêu như thế, và tôi biết, con bé chính là mặt trời nhỏ chiếu sáng thế giới của Shade. Bright, người đã luôn dõi theo Fine bằng cả trái tim, cũng đáp lại tình cảm của tôi, điều đó thực sự khiến tôi hạnh phúc. Mọi chuyện vẫn thật tốt đẹp, chúng tôi cùng nhau vượt qua cuộc chiến đấu với bóng đêm lần thứ hai, kết thêm bạn mới, những ngày tháng vui vẻ cứ vậy mà tiếp tục. Thế rồi khi cuộc chiến kết thúc, tôi biết được Bright vẫn còn yêu Fine rất nhiều, anh gặp riêng tôi rồi nói rằng: " Anh xin lỗi Rein, anh thực sự rất cố gắng nhưng anh không cách nào quên được Fine và mọi hành động của anh đều có thể khiến em tổn thương, vậy nên, chùng ta hãy dừng lại ở đây nhé. Anh tin em sẽ tìm được người phù hợp với em hơn anh." Từng câu từng chữ như những nhát dao đâm vào tim tôi, nhưng tôi vẫn mỉm cười nói rằng: " Em biết mà. Thật vui vì anh đã nói ra. Em cũng mong anh tìm được hạnh phúc của riêng mình."

Chúng tôi vẫn giữ quan hệ như vậy nhưng tình cảm đã không còn như trước nữa. Từ ấy tôi đã viện ra lý do ngưỡng mộ Bright để giải thích cho mọi hành động của tôi với anh ấy, đó đơn giản chỉ là sự ngưỡng mộ quá mức của tôi mà thôi chứ không phải là một loại tình cảm đặc biệt gì cả. Nói tôi không buồn là nói dối đấy, nói là tôi hiểu nhưng thực ra tôi không hiểu chút nào, mọi cố gắng của tôi, tình cảm của tôi dành cho anh suốt bao nhiêu năm qua chẳng lẽ không thể lay động Bright chút nào sao, không thể đủ để làm cho anh ấy ấm áp sao? Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó, trên cánh đông oải hương mà tôi thích, trời đổ cơn mưa lớn, không biết là do mưa hay tôi đang thực sự khóc nữa, mắt tôi cay không chịu nổi, đau vô cùng. Trong không gian mịt mù ấy, tôi cảm nhận được một ánh mắt đang dõi theo tôi, tựa như đang vì tôi mà đau lòng vậy. Nhưng tôi không biết đó là ai, chỉ biết kể từ ngày hôm đó, mỗi khi tôi khóc, sẽ cảm nhận được ánh mắt ấy, luôn lặng lẽ dõi theo mình.

Sau chuyện đó không lâu tôi lại biết được mình không phải con ruột của Phụ vương và mẫu hậu. Họ đã nói chuyện đó với tôi, dẫn tôi đi gặp Dark, nói đó là anh trai tôi. Anh ấy lập tức nhận ra tôi, nhiệt tình chào đón tôi. Còn tôi lúc ấy, tôi không thể nào chấp nhận được thân phận thực sự của mình, không cách nào tha thứ cho việc mình đã luôn đấu tranh để chống lại người thân duy nhất của mình. Tôi không cách nào phủ nhận lượng ma thuật hắc ám đang ngày càng lớn mạnh trong cơ thể, trong đầu đặt ra cả tấn câu hỏi, nhưng dù cho phản ứng của tôi khiến anh ấy tôn thương thì Dark vẫn dịu dàng nói với tôi: " Hãy cứ ở lại vương quốc mặt trời cho đến lúc em muốn trở về cùng anh". Dù anh đã nhiều lần thuyết phục tôi về cùng anh, nhưng tôi đã quá quen với những hạnh phúc ở hành tình kì diệu, sao có thế từ bỏ nơi này dễ dàng như thế. Vả lại, nơi này là nơi duy nhất tôi có thể nhớ về người mẹ thực sự của mình. Tôi cũng hỏi Dark về việc, anh có phải là người luôn dõi theo tôi những lúc tôi khóc không? Thì anh ấy nới rằng: " Anh chưa từng rời mắt khỏi em"

Những ngày tháng sau đó của tôi đều ảm đạm trôi qua, lặp đi lặp lại một cách nhàm chán. Rồi chuyện tôi là công chúa bóng đêm bị phơi bày. Cứ nghĩ sẽ chỉ là một chút thay đổi nhỏ, nhưng ai ngờ mọi người lại vì thế thế mà quay lưng với tôi, lợi dụng tôi để giết Dark, thật không cách nào tha thứ. Tại sao mọi người lại làm như vậy? Shade, người trước đó nói không muốn nhìn thấy tôi nữa lại là người chạy tới hôn tôi lúc tôi dùng toàn bộ sức mạnh để cứu Dark. Anh ấy muốn gì?

Lúc này, cũng là anh trong quá khứ, nhưng là quá khứ đã bị tôi tác động, Shade có kí ức của tôi, anh ấy lúc này đang ôm chặt để giữ lấy tôi, không có ý để tôi rời đi, anh bây giờ chỉ có một mong muốn.

- Công chúa bóng đêm, xin em đừng đi.

- Shade, vậy anh nói xem, em có phải một đứa tệ hại không?_ Tôi nhìn thẳng vào mắt Shade hỏi._ Em trong quá khứ chưa từng thích anh, nhưng lúc đó anh lại luôn bảo vệ em. Đến lúc anh động lòng với Fine em vẫn vô tư sống với hạnh phúc của riêng mình, rồi đến lúc mọi thứ của em đổ bể, em mới chịu nghĩ đến anh, thấy trân trọng những ngày được anh chở che, còn ghen tỵ với Fine vì được anh bên cạnh chăm sóc. Em đến lúc đó mới ích kỉ, muốn nương tựa anh, lúc này đây, em vẫn muốn ở bên cạnh anh dù cho điều đó sẽ làm em gái của em tổn thương.... Có phải em rất đáng ghét không?_ Tôi vừa nói vừa khóc

- Không đâu._ Shade ghì tôi vào lòng._ Em không hề đáng ghét, đó là cảm xúc của em, anh trân trọng điều đó. Nói cho em biết, ở bên cạnh Fine anh vẫn luôn dõi theo, vẫn nhớ về em, vẫn luôn muốn quan tâm em, chỉ là anh không muốn chen vào chuyện của em và Bright, anh chỉ muốn em hạnh phúc. Em trong lúc đau khổ, gục ngã, em nhớ đến anh làm anh hạnh phúc lắm, ít ra thì cố gắng của anh trong thời gian qua có chút đền đáp rồi._ Shade an ủi tôi

- Nhưng sao anh có thể bên em được chứ, anh đã yêu Fine rồi mà, em ấy mói là người phù hợp nhất với anh._ Tôi lắc đầu.

- Em có thể nói anh là thằng khốn, nhưng đó chỉ là cách anh buông xuôi tình cảm dành cho em, nhắm mắt xem chuyện gì sẽ đến. Nhưng em biết không, đến cuối cùng thì anh vẫn tìm về phía em, tựa như Bright, không cách nào quên em được. Lúc Bright chia tay em, anh biết em rất đau, và mỗi lần em khóc, anh đều biết, anh vẫn luôn bên cạnh em những lúc đó, chỉ là anh không dám đến gần em, sợ em sẽ không chấp nhận điều anh muốn làm._ Shade thành thật thú nhận

- Anh nói vậy có nghĩ là anh....

- Ừ, là anh đây, có lẽ lúc hôn em anh đã bị dịch chuyến tới đây. Chỉ có điều là anh bị mất trí nhớ, trở về mấy năm trước thôi. Lúc lao xuống hồ cứu em, anh đã nhớ ra tất cả.

- Anh.... Vậy anh chính là ngươi đã luôn dõi theo em lúc đó, ánh mắt ngày mưa hôm đó là của anh?

- Ừm, công chúa bóng đêm à, anh vẫn luôn luôn dõi theo em đó.

Cảm xúc hân hoan trong lòng tôi là gì đây, cái thứ đang làm tôi mừng rỡ là cái gì, cái thứ khiến tôi trở nên mù quáng, quên đi việc Fine thích Shade.

- Anh biết em sẽ không cho phép bất cứ điều gì làm tổn thương Fine, nhưng xin em hãy ở bên anh cho đến khi em tìm đủ các mảnh vỡ linh hồn, hãy để anh tiếp túc bảo vệ em có được không? Dù cho khi chúng ta trở về, mọi thứ sẽ trở lại như cũ, cho dù khi nhiệm vụ này kết thúc, em cũng sẽ tan biến cùng những kí ức kia thì anh vẫn muốn ở cùng với em đến giây phút cuối cùng.

- Anh nghĩ là em có thể chết được sao?_ Tôi cười nhạt

- Công chúa của anh, đừng nói dối nữa, anh có toàn bộ lí ức của em, em nghĩ gì anh đều biết. Từ giây phút em cứu Dark thì kết cục đã được định sắn rồi._ Shade nói với giọng bình thản nhưng hai tay anh ấy lại ôm chặt tôi hơn._ Vậy nên là, Rein, hãy ở bên cạnh anh nhé, để anh tiếp tục giống như trước, ở bên cạnh, quan tâm, chăm sóc cho em có được không?

- Anh nhầm rồi, em bất tử không chết được đâu.

- Đùng lừa anh nưa được không, anh không phải tên ngốc. Làm ơn, xin em đấy, ở bên cạnh anh._ Shade siết chặt lấy tôi, tựa như sợ tôi sẽ lấp tức rời đi vậy.

- Anh quan tâm em như vậy thật tốt, ít ra sẽ có ai đó nhớ tới em lúc em ra đi._ Tôi cười chua chát._ Tại sao mọi người lại ghét em nhỉ, chẳng phải em đã chiến đấu để bảo vệ mọi người sao? Chúng ta là bạn tốt của nhau mà, tại sao mọi người lại muốn đuổi em đi, tại sao lại muốn giết Dark vậy.

- Họ muốn lợi dụng em để tiêu giết Dark, em biết là khi chúng ta trở thành người lãnh đạo thì tình cảm riêng tư đã không cách nào đặt trên lợi ích quốc gia nữa. Lúc em nghe kế hoạch Fine đã khóc rất nhiều đó, tất cả mọi người đều vì em mà đau khổ. Nhưng vì đó là ý của công chúa Grace nên tất cả đều phải làm theo. Không ai muốn bỏ em lại đâu._ Shade giải thích.

- Ừm_ Tôi gật đầu._ Cám ơn anh Shade, xin hãy để em được ở bên anh nhé.

Cái giá cho việc du hành thời gian, cái giá cho việc thay đổi lịch sử, không nói ra thì tôi cũng tự biết, đó là trả giá bằng sinh mệnh. Vả lại trước đó, tôi cũng đã từ bỏ sinh mệnh để cứu Dark rồi, nên cũng chẳng có điều gì hối tiếc nữa, ngược lại còn là một mũi tên trúng hai đích ấy chứ. Mong rằng sau khi tôi biến mất, Dark sẽ không tấn công hành tinh kì diệu nữa.

Đêm đó tôi đã có một giấc mộng đẹp, những ngày sau tôi cũng có những chuyện làm mình vui vẻ. Shade dù trong thân phận nào cũng ân cần chăm sóc tôi. Fine dĩ nhiên nhận ra điều đó nhưng con bé không hề buồn, ngược lại còn nhận ra được sự quan tâm của Bright dành co em ấy. Có lẽ do thời điểm này, em ấy chưa có cảm xúc thật sự đặc biệt dành cho Shade.

Nhìn Fine hạnh phúc, vui vẻ với tình yêu của Bright, cảm giác tội lỗi trong tôi bớt đi hẳn, tôi cũng mừng cho Bright nữa, giá như anh trong thế giới của tôi cũng như vậy thì thật tốt.

- Đang nghĩ gì vậy?_ Shade ôm lấy tôi từ sau lưng.

- Em định dùng la bàn tìm mảnh vỡ tiếp theo của Dark thôi._ Tôi quay lại nhìn Shade.

- Vậy được, anh đi cùng em.

- Anh không muốn cũng phải đi.

- Tuân lệnh công chúa bóng đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro