Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Hoàng Huyễn Thần đang nấu cơm, về chuyện nấu nướng này từ trước tới giờ anh không thể nhờ Hàn Trí Thành.

Sau khi Hoàng Huyễn Thần vào phòng bếp rồi, Hàn Trí Thành mới nhận được thiết bị anh đưa vào kính mắt.

Cậu đi vào phòng bếp giận dữ nói: “Nếu em không kết hôn với anh thì dựa vào đâu mà bé y tá phải đi theo anh chứa?”

Hoàng Huyễn Thần dừng tác tác trên tay lại, đưa mắt nhìn cậu: “Tôi là cha bé con, con không ở với tôi thì ở với ai?”

“Em cũng là ba của bé y tế, đương nhiên ở với em rồi.” Hàn Trí Thành chống nạnh nói.

Giọng Hoàng Huyễn Thần lạnh xuống: “Có phải em muốn kết hôn với người khác, muốn bé gọi người đó là cha không?”

Hàn Trí Thành Dương thấy hơi thở nồng nặc, khanh vàng lạc hậu về sau: “Không, không có.” Vừa nói vừa đảo ngược một cái.

Hoàng Huyễn Thần tiền tiến lên lấy bạn, mày nhăn lại không vui chút nào: “Em không cẩn thận hơn được à? Sao cứ hấp tấp như vậy?”

Hàn Trí Thành Tiến, lúc này mới phản ứng cũng có ý thức được tính chất nghiêm trọng.

“Xin lỗi anh.” Cậu trả lời vâng lời.

Hoàng Huyễn Thần thấy cậu như thế không im lặng nữa, giọng nói cũng bình tĩnh lại: “Đã rồi, em không cần nói xin lỗi với tôi đâu. Ra ngoài đi, kết hôn em cứ suy nghĩ kỹ một chút, được không?”

Hàn Trí Thành Gõ Đầu.

Hoàng Huyễn Thần dẫn người ra khỏi phòng bếp, để cậu ngồi yên trên ghế sofa rồi mới tiếp tục quay lại nấu ăn.

Chốc lát sau đồ ăn được làm xong, ba món ăn một món canh đều là những món Hàn Trí Thành thích.

Hàn Trí Thành từng được vinh danh tay nghề của Hoàng Huyễn Thần rồi, rất hợp khẩu vị của cậu, nhưng Hoàng Huyễn Thần lại không muốn làm nhiều.

Giờ đây em bé đang được hưởng hạnh phúc nhỉ? Cậu trả tiền bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Hoàng Huyễn Thần nhìn ra lòng dạ thu hẹp hòi của cậu, “Không phải vì bé con.”

Hàn Trí Thành bị chảy tâm trí có hơi thoải, cậu chuyển đề tài: “Anh không cần đi làm sao?”

“Hôm nay là Chủ nhật.”

“Kết thúc khi nào anh về nhà?”

Hoàng Huyễn Thần gắp một cái cánh gà vào bát cậu: “Sau này tôi sẽ ở đây Chăm sóc em.”

Hửm? Ở lại đây à?

Hàn Trí Thành ngu người: “Hả, anh không đi á?”

Mặt Hoàng Huyễn Thần hoàng lại: “Đúng, không đi.”

Hàn Trí Thành thầm, Hoàng Huyễn Thần lắm chuyện thế này thì phải cậu sẽ mất đi tự do à.

“Không thể ngâm tôi trong lòng.”

“Em đâu có.” Cậu nhỏ giọng phản xạ.

Dù sao buổi sáng bạn cũng đi làm.

Nhưng giây kế tiếp Hoàng Huyễn Thần nói: “Nghỉ việc.”

Hàn Trí Thành không vui: “Em không nghỉ.”

“Mỗi ngày sẽ nấu cơm cho em, chi tiêu trong nhà tôi cân hết.”

“Ớ… được.” Hàn Trí Thành nói xong thì cảm thấy mình có tinh khí gì cả, nói thêm, “Em là vì bé cưng.”

Trong mắt Hoàng Huyễn Thần rốt cục cũng lộ ra chút ấm áp, anh cười nói: “ Được.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro