Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Đại thần! Mang ta đi đầu thai?

Edit: LanhThienNhi255
Chương 1: Đại thần! Mang ta đi đầu thai?

Một đêm, Lưu Hiểu Vân đang chơi trò chơi trên máy tính, đột nhiên trong lúc đó, một đạo điện quang hiện lên, thì hắn đã chết.Sau khi tỉnh lại, hắn phát hiện mình biến thành một linh hồn ở phía trước của cơ thể cháy đen của riêng mình, bên cạnh một người râu trắng , thoạt nhìn tiên phong đạo cốt,có chút bất phàm.
Lưu Hiểu Vân sợ hãi cực kỳ, mặc dù mình cảm thấy sống có chút nhàm chán , nhưng không bao giờ có ý tưởng muốn chết nha!

Đại thần râu bạc ở bên cạnh giải thích : "Vị tiểu huynh đệ này, ta thực xin lỗi, ta vừa rồi không cẩn thận hắt hơi một cái tạo ra tia chớp, làm tổn thương tính mạng ngươi '!

"Tôi đã chết ",Lưu Hiểu Vân khổ sở nói.Khó có thể chấp nhận nha!

Đại thần nghe xong,trong lòng cũng băn khoăn,liền an ủi "Tiểu huynh đệ không cần khổ sở,ta là thần,ngươi có nguyện vọng gì ta đều thỏa mãn ngươi"

Lưu Hiểu Vân kích động hỏi: " Ngươi có thể để cho tôi sống lại sao"

Đại thần lắc đầu: " Điều này không có khả năng,ngươi có thể đổi ý khác không,tỷ như ta có thể cho ngươi đầu thai đến thế giới khác,ta cho ngươi một ít khả năng năng lực"

Lưu Hiểu Vân nghe xong,mắt sáng lên: " Đầu thai đổi sang một thế giới khác"

Đại thần cười nói: " Đúng vậy"

Lưu Hiểu Vân từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện,chưa từng gặp qua cha mẹ của chính mình,mười tám năm sau khi tốt nghiệp trung học ,sống lăn lộn trong xã hội,

để đến 20 tuổi vẫn không có gì ,thậm chí không có một người bạn gái,nói đúng ra hắn với thế giới hiện tại này thật không có gì lưu luyến.

" Tôi có thể có cha mẹ của chính mình sao?"

Đại thần khẳng định nói: " Không thành vấn đề ta có thể cho ngươi đầu thai đến gia đình tốt"

" Tôi còn muốn làm đại minh tinh,đây là ước mơ hồi nhỏ của tôi,ngươi có thể thỏa mãn sao?" Lưu Hiểu Vân thăm dò hỏi.

Hắn đúng là sợ đại thần từ chối.Giấc mơ này vẫn luôn cắm dễ ở sâu trong trong nội tâm Lưu Hiểu Vân,thi thoảng hiện ra.Hôm nay gặp được đại thần hắn đột nhiên nghĩ tới.

"Đại minh tinh" Đại thần có chút nghi hoặc nói " Ta vài ngàn năm nay không tới thế giới này,đại minh tinh là dạng gì,ngươi có thể nói cụ thể một chút cho ta biết.Tốt nhất là có hình ảnh tham khảo một chút!"

Nghe được đại thần tính đáp ứng yên cầu của mình.Lưu Hiểu Vân nhất thời kích động đứng lên,hắn chỉ vào trên vách tường có Avril trẻ em, Britney Spears, Taylor Swift áp phích cho biết: " Tôi muốn giống như các nàng trở thành đại minh tinh,thậm chí còn mạnh hơn họ".

Lưu Hiểu Vân trong phòng ngủ kỳ thực còn có tam huyền,áp phích Lương Tĩnh Như,bất quá Lưu Hiểu Vân cảm thấy các nàng không nổi danh bằng Avril.

Về phần ngôi sao nam,ha ha,đương nhiên không có khả năng dính áp lên tường.

Đại thần nghĩ nghĩ nói :" Ta sẽ phong ấn một phần trí nhớ,ta sẽ cung cấp cho ngươi các khía cạnh linh hồn tiềm năng tốt nhất,ngươi chỉ cần thông qua cố gắng,muốn bắt chước cái gì đều có thể đạt tới đứng đầu tiêu chuẩn,như vậy được không?"

" Có thể hay không trực tiếp đem năng lực cho ta sở hữu?"

Đại thần nói: " Người trẻ tuổi không cần quá tham lam,chỉ có trả giá mới có thể thu hoạch,như vậy mới có vui vẻ trong cuộc sống,ngươi không cảm thấy như vậy mới đúng sao?"

Lưu Hiểu Vân cẩn thận tự hỏi một phen,phát hiện đại thần nói như thế rất là có đạo lý.

Hoàn toàn không có trả giá,cũng không cảm nhận được niềm vui của thành công.

Hắn vốn không phải là một người lười biếng.

" Vậy lão thần tiên làm ơn!"

Đại thần vuốt chòm râu trắng cười cười nói: " Đến,tiến vào gói túi của ta,ta chuẩn bị cho ngươi đi đầu thai chuyển thế !"

Đại thần vung ống tay áo lên,liền đem Lưu Hiểu Vân hồn phách cuốn vào tay áo.

Đại thần dời đi Lưu Hiểu Vân cho thuê ốc,đồng thời còn mang theo tấm áp phích.Hóa thân trở thành ông cụ bình thường ,đi đến gần trạm xe bus có một người đàn ông trẻ tuổi đang chơi điện thoại.

Đại thần vỗ bả vai người trẻ tuổi,cười tủm tỉm hỏi: " Chàng trai trẻ, bạn có biết những người này là ai chăng ?".

Sau đó, ông đặt một poster trên sàn.

Người trẻ tuổi thấy bị quấy rầy,vốn đang rất tức giận,bất quá nhìn đến thần tượng áp phích liền kinh ngạc.(nghĩ Ông cụ lớn tuổi như vậy rồi mà còn thích mấy thứ này sao?)

"Đương nhiên biết,đây đều là nữ thần,toàn bộ thế giới âm nhạc đều rất yêu thích họ"

Người trẻ tuổi nói xong câu đó,đại thần liền hát hiện Avril cac nàng đều có điểm giống nhau.

Rất xinh đẹp, cũng đều là nữ.

Chẳng lẽ Lưu Hiểu vân muốn làm nữ nhân.

Đại thần không tự giác nghĩ đến.

Lưu Hiểu Vân khi đó chỉ vào nữ diễn viên nói "Muốn giống các nàng"

Azzz.Lại đi hỏi một câu.Đại thần mất hết mặt mũi,đều hỏi qua một lần,chính mình còn vỗ lực cam đoan thực hiện nguyện vọng của hắn hỏi lại một lần nữa ,phá hoại hình ảnh, như thể ông lớn tuổi, mất trí nhớ do tuổi già.

Bất quá trong lòng Đại thần cảm giác thấy không đúng,chính mình làm thần không được .làm việc thì không thể có bất cứ sai lầm gì.

"Chàng trai trẻ, đối với nam nhân muốn biến thành nữ nhân,ngươi thấy thế nào?"

Người trẻ tuổi cười nói: " Hiện tại cũng đã là thế kỉ XXI,những điều kì lạ đều có,trong đó nam nhân muốn trở thành nữ nhân đều ở trong một số ít."

Người trẻ tuổi mở máy nghe hát nói: " Hiện tại xã hội nam nhân áp lực thực sự quá lớn,có đôi khi nếu biến thành nữ thì tốt".

Edit: LanhThienNhi255
Người trẻ tuổi có chút kích động nói:" Tôi có một người bạn gái,ở cùng một chỗ đã hơn 1 năm nay.Vốn có thể đã nói chuyện về hôn nhân,nhưng gia đình của cô ấy phản đối, không có xe hơi không có nhà,một tên tiểu tử nghèo.quay lại suy nghĩ ,vì sao tôi phải có xe có nhà? "

Nói ra phàn nàn, người thanh niên trẻ đột nhiên cười, anh cảm thấy buồn cười.

Nhìn xe bus đã đến ,anh ta cười với đại thần nói: " ông cụ tôi phải đi,dù sao tôi cảm thấy làm nữ nhân không có gì là không tốt,còn thấy rất tốt."

Đại thần trở lại bầu trời,cẩn thận cân nhắc lời người trẻ tuổi vừa nói,rốt cục hạ quyết định.

Dù sao đây là chuyện của hắn mặc kệ hắn đi,muốn trở thành Avrile,như Britney  một ngôi sao lớn,đây chính là Lưu Hiểu Vân nói.

Có chứng cứ,cho dù sai lầm cũng tuyệt đối cùng hắn không có quan hệ.

Hơn nữa chuyện này cũng thật thú vị.

Xuyên qua thời không,đi vào một thời không khác rất giống với thế giới hiện tại, tìm được một nhà có sản phụ sắp sinh tại bệnh viện.

Trong bệnh viện, trên những đám mây,đại thần đại thần thả ra kinh hồn của Lưu Hiểu Vân.

" Tiểu tử,đây chính là nơi ngươi đầu thai , mặc dù gia đình không phải là giàu có,nhưng gia đình phi thường hòa thuân,tuyệt đối là nơi ngươi thích."

Lưu Hiểu Vân thầm nghĩ muốn có một gia đình ấm áp,đối với cái khác cũng không có yêu cầu gì.

"Cám ơn đại thần"

"Linh hồn kia vì ngươi ta đã sửa chữa tố lắm,tuyệt đối có thể làm cho ngươi vừa lòng.Học tập cái gì đều rất nhanh,mặt khác chỉ cần ngươi cố gắng thỉnh thoảng sẽ có những bất ngờ,hảo hảo cố lên!"

" Cái gì bất ngờ?"

Nhưng đại thần không có trả  lời,đại thần lại thần bí hề hề cười nói:" Còn có,ta sẽ sửa chữa thân thể ngươi một chút,coi như là ta tặng,tuyệt đối cho ngươi khả năng hùng hậu."

Lưu Hiểu Vân vừa nghe cao hứng vạn phần,không nghĩ tới đại thần lại quan tâm như vậy ,thậm chí ngay cả hắn cũng không nghĩ sẽ có nhiều điều tốt đến như vậy.

Bất quá hắn vẫn có chút tò mò hỏi: " Là chỉ phía dưới sao?"

Đại thần nghe được Lưu Hiểu Vân nói phía dưới,trong lòng kia một chút lo lắng cũng đã biến mất:" Đúng vậy không chỉ có phía dưới còn có cả mặt trên!".

Mặt trên cái gì. Là chỉ tướng mạo sao.Chẳng lẽ đầu thai lúc sau có thể làm soái ca.

Hắn vừa định mở miệng hỏi,đại thần vội vàng nói:" Tiểu tử nhanh đi đầu thai,nhanh ta cản không nổi,người ta còn phải sinh không đợi được ngươi."

Đại thần vừa nói dứt lời,một cước đem đem Lưu Hiểu Vân hồn phách đá vào trong bụng người sản phụ.Lưu Hiểu Vân nghe được tiếng gió vù vù bên tai,còn nghe được âm thanh của đại thần:" Tiểu tử.sống tốt,sống tốt."

Hắn vừa định nói tiếng cảm tạ thì không kip nữa rồi.Bất quá hắn đã nghĩ kĩ,sau khi có một cuộc sống tốt hơn,kiếm tiền được liền xây cho lão thần tiên một ngôi miếu,hảo hảo cung phụng lão."

Trên hành lang bệnh viện,gia đình Lưu gia lo lắng chờ đợi.

Cha Lưu gia lo lắng đi qua đi lại.

Con trai của ông đang đứng ở trước của phòng sinh,la lớn: " Vợ,cố lên,anh ở bên ngoài."

Thật sự là tiếng la hét lam cho Lưu Thụ Minh rất sốt ruột.

Lưu bà an ủi con trai mình:" Thụ Minh, không cần lo lắng, Tiểu Liên không có việc gì."

Bên cạnh,hai chị em dâu Thụ Minh cũng nói:"Yên tâm đi,Thụ Minh."

Thụ Minh ngồi xổm trước cửa hòng giải phẫu,gãi mái tóc của mình,nếu có thể anh thật muốn lọt vào.

Cha Lưu nhìn con trai út bộ dáng vội vàng,ngồi ở trên chiếc ghế thở dài.

Kì thật,ông còn lo lắng hơn con trai,lo lắng sinh ra là nam hau nữ.Lưu gia thế hệ thứ ba của mình sinh ra hai nữ nhi,hiện tại ông đem hi vọng ký thác trên người con trai.

Lưu gia,nhất định phải có con trai,vì Lưu gia nối dõi tông đường.

Rất nhanh phòng giải phẫu liền truyền đến tiếng trẻ con la khóc " Oa,oa"

Âm thanh vang dội,Lưu lão gia vừa nghe liền hứng thú,trên nét mặt già nua đều giun rẩy: " Ta biết,lần này chắc chắn là con trai."

Ông cao hứng vạn phần,chống chiếc gậy đi về phía người con trai út,ông phát hiện chính mình cũng quan tâm đứa con trai này,con gái ở phía sau đều oán mình bất công.

Hiện tại nhìn xem,ông như vậy quan tâm đứa con trai này đều có nguyên nhân,con trai ông có thể sinh cho ông một đứa cháu đích tôn.

Biết rõ tâm tư của cha mình,nghe được âm thanh khóc nỉ non của đứa trẻ ,anh cũng thật cao hứng.

Nhưng bác sĩ chưa đi ra,làm sao có thể biết là nam hay nữ?.

Anh chính là sợ lão cha cao hứng một hồi.

"Cha,bác sĩ còn chưa ra đâu,còn chưa biết là nam hay nữ."

Lưu cha khẳng định nói:" Tuyệt đối là con trai,ta đã sinh ra ba đứa con như thế nào lại không biết,con trai khi sinh ra tiếng khóc đều lớn."

"Nghe" Lưu cha tròng mắt chuyển hướng nhìn trần nhà nói:" Thật là một tiếng kêu lớn,sinh ra so với con khóc to hơn,nên tuyệt đối là con trai.Tên ta đã sớm nghĩ ra rồi, gọi là Tương Hiểu Vân."

Lưu Thụ Minh hoàn toàn không biết nên nói gì cho phải.Chị gái đứng một bên không nói chuyện.

Lưu mẹ nhanh chóng ra mặt nói lời công đạo:" Con trai,con gái đều giồng nhau,ông lại bảo thủ ,không biết nan nữ bình đẳng sao,ông còn làm hiệu trưởng đó."

Lưu cha không có mở miệng phản bác,trong lòng ông rất cao hứng ,dù sao có thể ôm đích tôn,mặc kệ lão bà của ông nói gì.

Của phòng giải phẫu rốt cuộc cũng mở ra,một nữ bác sĩ mỉm cười hỏi:"Ai là chồng cô Tú Liên?"

Lưu Thụ Minh nhanh chóng nhảy lên khỏi mặt đất,lớn tiếng nói:" Là tôi."

"Xin chúc mừng,mẹ và bé đều bình an,là một cô bé ,rất khỏe mạnh."

"Con gái,con gái cũng tốt nha!" Lưu Thụ minh cười cười ,đột nhiên phát hiện vấn đề,khuôn mặt lập tức cứng ngoắc,làm sao giờ với lão cha,ông luôn hi vọng muốn một đứa cháu đích tôn.

Lão cha nghe được sinh ra là con gái,cả người đều ngay ngẩn.

"Sao lại là con gái không phải là con trai sao?"Lưu cha hỏi bác sĩ.

"Đương nhiên là con gái" Nữ bác sĩ cau mày mất hứng hỏi:"Chẳng nhẽ con gái không tốt sao?"

Lưu cha mặc kệ nữ bác sĩ nói cái gì,ném cây gậy đi chạy vào phòng giải phẫu,nhìn thấy đứa bé nằm bên cạnh con dâu,làn da đỏ của trẻ con,vươn chiếc tay run rẩy.

Lưu Hiểu Vân từ trong bụng đi ra bên ngoài,tò mò đánh giá chung quanh,nhìn đến một người phụ nữ trẻ đẹp,dùng ánh mắt chăm chú dịu dàng nhìn hắn,cảm thấy được sự ấm áp trước nay chưa từng có.

Đây là mẹ sao?

Sau đó,tình cảnh ấm áp này đã bị làm phiền.

Ông cụ bước vào của,trực tiếp kéo chăn đang đắp lên người xuống.

Đây là muốn làm gì?

Kiểm tra thân thể?

Ông cụ này không giống như bác sĩ nha!

Cho dù là bác sĩ,hắn cũng không thấy vừa lòng,hắn có thể hay không muốn đổi một người xinh đẹp trẻ tuổi một chút?.

Người hắn bên trong cái gì cũng chưa mặc,như vậy không tốy,hắn sẽ ngại.

Chăn được mở ra,lộ ra ngực Lưu Hiểu Vân.

Lưu Hiểu Vân nằm không yên,muốn phản kháng.Nhưng cả người đều vô lực chỉ có thể dùng tiếng khóc kháng nghị.

"Cha,người dọa đến đứa nhỏ."

Trần Tú Liên nằm ở trên giường nhỏ giọng nói.

Lưu cha không nhìn lên noi:"Không sao là ta nhìn xem".

Lưu Hiểu Vân vừa nghe là cha mẫu thân,nhất thời liền kịp phản ứng,nguyên lai lão quái nhân này chính là ông nội mình.

Chiếc chăn bị bốc lên,đáp án được công bố.

Lưu cha vô lực ngồi ở trên giường,miệng thì thào lẩm bẩm:"Này lại không phải là con trai lại là con gái".

Hy vọng nhiều năm như vậy,vẫn không thể nào có đích tôn,cha Lưu bị một đòn đả kích chưa từng có.

Lưu Thụ Minh cũng đến để xem thân thể của Lưu Hiểu Vân,nhìn đến Lưu cha thất thần bọn họ biết chuyện sảy ra.

Lưu Thụ Minh đi đến bên người vơ,trên trán tóc ẩm ướt,vẻ mặt mệt mỏi,nhịn không được đau lòng hỏi:" Tiểu Liên,có sao không?"
"Tốt" Trần Tú Liên quay đầu nhỏ giọng nói:" Thực xin lỗi,là con gái."

"Đừng lo,con trai con gái anh đều thích."

"Nhưng mà cha bên kia..."

"Không sao,không sao "

Lưu Thụ Minh trong lòng mặc dù có chút thất vọng,nhưng vẫn an ủi vợ,con trai hay con gái hắn không quan tâm,nhưng Lưu cha khó chấp nhận.

Lưu mẹ đi đến bên người noi:" Ông như thế nào cũng là hiệu trưởng,như thế nào lại giữ ý nghĩ cổ hủ đó,nam nữ ngang hàng,bây giờ nó là nữ thì lam sao thay đổi được".

"Tôi là người phong kiến,lạc hậu cổ hủ."

Cha Lưu rất là quang minh thừa nhận nói.

Lưu mẹ kéo tấm chăm mềm lên đắp cho Lưu Hiểu Vân.

Hắn nghe rõ vừa rồi ,mọi người thảo luận chính là vấn đề giới tính.

Ông nội nói,ông muốn ôm tôn tử.Kết quả chính mình lại làm cho ông thất vọng rồi.

Chẳng lẽ ,hắn là con gái.

Lưu Hiểu Vân đột nhiên nghĩ thầm.

Trẻ con mới sinh ra,soay người đều khó khăn,làm sao có thể ngồi dậy đây.

Hắn dùng sức trẻ con giẫy dụa,lại như cũ không có biện pháp.

Trân Tú Liên phát hiện ta con mình khác thường:" Thụ Minh,đứa nhỏ hình như không thoải mái."

Lưu Thụ Minh nhanh chóng nhận con,mỉm cười dỗ dành Hiểu Vân vui vẻ.

Lưu Hiểu Vân giống như nhìn xem phía dưới của mình,rốt cuộc là có hay không có a.

Nhưng hắn không thẻ nói chuyện,chỉ có thể khóc lớn.

"Có phải hay không có bệnh,muốn gọi bác sĩ đến xem không?"

Lưu mẹ lo lắng nói.

Lưu cha trầm mặc ngồi trên giường,đột nhiên đứng lên xốc chăn lên ,thở dài :

" Quả nhiên vẫn là con gái!"Ông nghĩ đến lần này mở lên sẽ có bất ngờ.

Lưu Hiểu Vân nhân cơ hội nhìn thấy thân thể của chính mình,phía dưới,hai cái đùi,ở giữa chống rỗng...

"Vì sao lại là con gái?" Lưu cha thở dài nói.

Lưu Hiểu Vân dùng ánh mắt thuần khiết nhìn chằm chằm ông nội,hắn muốn nói"Ta cũng muốn biết."

Hé miệng chỉ có thể phát ra âm thanh Oa oa rất lớn. Trong bệnh viện,tất cả  sinh mệnh được sinh ra mọi người thực hạnh phúc,ngoại trừ một số người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro