Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5


Trang Dịch cực lực kiềm chế vẻ chán ghét trên mặt mình, kiếp này y vốn định trước tránh Thượng Thanh Vân, chờ bản thân đủ mạnh lại đi gặp hắn, không ngờ vẫn cứ đụng phải sớm như vậy!

Mà Thượng Thanh Vân vừa mới ra tay giúp Trang Dịch, làm sao có thể để y dời đi dễ dàng như vậy, hắn bước nhanh đến trước mặt Trang Dịch, lộ ra nụ cười ôn hòa nói: "Tôi thấy sắc mặt của không tốt lắm, không việc gì chứ, bị bọn họ dọa sợ sao."

Trang Dịch thấy hắn chặn đường, mặt không thay đổi nhìn hắn một cái: "Không sao."

"Tên tôi là Thượng Thanh Vân, hồn sư hệ chiến đấu. Cậu thì sao, tôi vừa nghe có người gọi cậu là Trang Dịch, tôi có thể gọi cậu như vậy không?" Thượng Thanh Vân ôn hòa nói, hắn đứng chung một chỗ với Trang Dịch, tạm thời không nói dung mạo, nhưng quần áo lại làm người liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra khoảng cách thân phận, chỉ là hắn dường như không chú ý điểm này, vô cùng nhiệt tình bắt chuyện với y.

Trang Dịch đã sớm biết rõ đây là thủ đoạn Thượng Thanh Vân quen dùng, giống như kiếp trước, bởi vì y là người thường nên Thượng Thanh Vân liền bày ra trước mặt y một mặt vô cùng hữu hảo với nhóm người này. Mà lần đầu gặp ở kiếp này, Thượng Thanh Vân thấy hắn thiên phú cực cao, lại bị bình dân quấy rối, vì vậy liền muốn đầu kỳ sở hảo(1), lộ ra vẻ coi thường bình dân trước mặt y, nói cho Trang Dịch hồn sư hơn người một bậc, muốn kết bạn với Trang Dịch. 

(1)Đầu kỳ sở hảo: cho người cái người ta thích/muốn để đổi lấy điều có lợi cho bản thân

Nhớ đến kiếp trước vậy mà bị dáng vẻ hư tình giả ý này của Thượng Thanh Vân lừa bao nhiêu năm, bảo vật trong tay đều bị hắn dùng danh nghĩa trợ giúp mà lấy đi đem cho Tưởng Tuyên, Trang Dịch liền cảm thấy buồn nôn, y chịu đựng chán ghét trong lòng, lắc đầu với Thượng Thanh Vân: "Chỉ là bèo nước gặp nhau, tôi còn có việc, đi trước."

Y nói xong, cũng mặc kệ Thượng Thanh Vân còn muốn mở miệng, bước nhanh qua hắn rời đi.

Thượng Thanh Vân tự kiềm chế thân phận, không đuổi theo, chỉ là quay đầu híp mắt nhìn Trang Dịch rời đi, biểu cảm trong mắt có chút lạnh lùng.

"Người kia thật không biết tốt xấu, Thanh Vân khó được chủ động mở miệng, y lại cứ như vậy bỏ đi, không hổ là bần dân, một chút giáo dưỡng lễ phép cũng không có."

"Mệt tôi còn thấy y dáng dấp không tệ, thiên phú cũng tốt, hơn nữa còn rất có tiền... Tôi cảm thấy hai cha con kia căn bản cũng không vu oan cho y, rõ ràng là có cùng một vẻ với bọn trộm cắp!"

Mấy hồn sư đi theo sau lưng Thượng Thanh đều vội vàng sáp lên, nhao nhao bất bình thay hắn.

Thượng Thanh Vân nghe vậy, ngược lại gợi lên một nụ cười: "Người này rất thú vị, chúng ta nhất định còn có thể gặp lại."

Trang Dịch rời khỏi ngân hàng liền tìm một hiệu cầm đồ, đem một số quần áo và đồ trang sức đi cầm, những thứ này đều là do gia tộc triệu hoán sư năm đó để lại, không có thứ nào mà không phải là tinh phẩm, hơn nữa trải qua trăm ngàn năm phát triển biến hóa, loại kỹ thuật thêu chế quần áo cùng đồ trang sức này phần lớn đều thất truyền. Hiện tại cho dù một số hồn sư quý tộc cực lực mô phỏng theo sự xa xỉ như thời kỳ triệu hoán sư hưng thịnh năm đó, lại thủy chung kém một bậc, đó chính là kém chút ít đồ dùng này.

Những thứ này, trên thị trường càng ít, giá trị càng cao.

Trang Dịch cũng hiểu quy luật này, mặc dù y thiếu tiền, nhưng đồ dùng sinh hoạt lại có toàn bộ, chỉ là thiếu đồ ăn cùng chỗ ở mà thôi. Sau khi cầm một hai món đi đổi thành tiền, Trang Dịch tùy ý tìm một nơi lại, thoải mái khoan khoái tắm nước nóng, sau đó thay quần áo lấy từ trong không gian, quần áo này không chỉ có nhìn tinh xảo mà vải còn rất mềm. Trang Dịch đã quen mặc vải thô, đột nhiên thay quần áo tốt như vậy liền lập tức thấy cả người nhẹ bẫng, có chút chưa thích ứng được.

Nhưng mà cảm giác quần áo cọ vào làn da hơi lành lạnh, vô cùng thoải mái, y thả lỏng người nằm trên chiếc giường mềm mại, tính toán thời gian, theo đợt kiểm tra tinh thần lực năm nay đến giai đoạn cuối, là tới học viện Bardon tiến hành tuyển sinh.

Tuy rằng lúc trước kiểm tra tinh thần lực của Trang Dịch bằng 4, nhưng học viện Bardon ghi danh cực kỳ nghiêm khắc nên họ sẽ tiến hành kiểm tra lại các học viên đến báo danh một lần, đây cũng chính là cơ hội duy nhất của y.

Chỉ có hồn sư đủ mười sáu tuổi mới có thể tiến hành kiểm tra tinh thần lực. Trước đây cũng có người chưa đủ tuổi đã vội vàng kiểm tra, bởi vì tuổi còn nhỏ nên quá trình kiểm tra không ổn định, có khi sẽ xuất hiện kết quả không chính xác, chẳng hạn tinh thần lực quá cao hoặc quá thấp. Bởi vậy Trang Dịch ngược lại không lo lắng người của học viện sẽ truy cứu kết quả kiểm tra trước đó của y. Dù sao Trang Tuyền có thể chứng minh cha mẹ y là hồn sư. Cha mẹ đều là hồn sư thì xác suất đời sau có được tinh thần lực mạnh mẽ cũng có thể giải thích, đồng thời y cũng đã quyết định, khi học viện Bardon kiểm tra thì sẽ dùng hộp linh lung ép một phần tinh thần lực của mình xuống, tránh biểu hiện quá mức nổi bật.

Tỉ mỉ nghĩ lại tất cả mọi thứ trong đầu một lần, Trang Dịch lúc này mới yên tâm chìm vào giấc ngủ.

Vài ngày sau, học viện Bardon tuyển sinh mở ra ồn ào náo nhiệt.

Nếu nói về những chuyện náo nhiệt nhất mỗi năm, thì việc học viện Bardon tuyển sinh tuyệt đối là một trong số đó.

Thành thị nơi Trang Dịch ở là một trong năm thành lớn, vị trí hơi lệch về phía nam so với trung tâm đại lục, thành thị này khí hậu dễ chịu, giao thông thuận tiện, nhân khẩu lại không quá mức đông đúc, cũng không phụ thuộc vào bất cứ thế gia nào trong liên minh hồn sư nào. Học viện Bardon tọa lạc ở phía bắc thành thị, chiếm cứ toàn bộ hai phần ba tòa thành, ở giữa cổng lớn của học viện và thành thị, cách một con sông lớn, bên trên bố trí vô số trận pháp, chính là vì không cho người ngoài nhìn trộm.

Chỉ có thời kỳ tuyển sinh hàng năm, trận pháp mới có thể thu lại một phần, cho phép bình dân đến phụ cận sông lớn báo danh, một khi trúng tuyển thì sẽ được người trong học viện mang theo vượt qua sông lớn, bước vào học viện Bardon, từ đó về sau một bước lên trời, hưởng vinh quang cùng sự cường đại của hồn sư, vĩnh viễn làm cho bình dân phải ngẩng đầu nhìn lên.

Một ngày này, tại bờ sông biển người tấp nập.

Đến học viện Bardon ghi danh, ngoại trừ một số thiên chi kiêu tử trước khi nhập học được lão sư học viện nhìn trúng, thu làm học sinh ra thì tất cả mọi người đều được đối xử bình đẳng, bất luận là hồn sư thế gia hay là bình dân, đều phải chen chúc xếp hàng.

Nhưng cho dù bình đẳng như thế nào thì vẫn xảy ra tình huống phân biệt rõ ràng. Những người xuất thân từ gia tộc hồn sư thường quen biết nhau, bọn họ cùng nhau đến, xếp hàng cùng một chỗ, người hầu bố trí trận pháp thô sơ giản lược ở xung quanh họ, đề phòng bình dân chen đến.

Bởi vì các hồn sư quý tộc chiếm vị trí tương đối rộng, dẫn đến khu bình dân càng thêm chật chội.

Trang Dịch đến trước học viện, nhìn biển người tấp nập, lập tức cảm thấy đau đầu vô cùng, nhưng mà có chen chúc nữa thì cũng phải đi vào, một năm chỉ có một lần như vậy, người có tính toán giống như Trang Dịch cũng không ít, cho dù lúc trước kiểm tra ra tinh thần lực không đủ tiêu chuẩn, cũng mang theo tâm tính gặp may đến thử một lần, không chừng lại được vào thì sao?

Trang Dịch đứng ở cuối hàng, kiên nhẫn chờ đợi, nhưng vì quần áo y tinh xảo xinh đẹp, dung mạo mặc dù không tính cao nhất, nhưng làn da cùng khí sắc đều ở trạng thái cực tốt, nhìn qua thì cơ bản không ai tin tưởng y là bình dân. Chính vì thế nên mọi người chen chúc bốn phía vừa dùng ánh mắt kỳ quái nhìn lại, vừa cố gắng điều khiển thân thể không chen đến tới chỗ y, tránh rước họa vào thân.

Trang Dịch rất nhanh cũng chú ý đến điểm này, làm y hơi cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Từ nhỏ đến lớn, y bị coi thường thành quen, đột nhiên được nhiều người như vậy chú ý, tuy rằng bên ngoài tỏ ra lạnh nhạt nhưng trong lòng lại là có chút bất ngờ. Y cũng biết bộ quần áo mình đang mặc này vô cùng nổi bật, nhưng mà trừ bộ quần áo cũ màu xanh lam đã bẩn kia, y cũng không còn bất kỳ bộ quần áo bình thường khác nào thay cả.

Đúng lúc đó, một người mặc quần áo người hầu quý tộc đi tới: "Vị thiếu gia này... Ngài là đi sai đường sao?"

Thấy Trang Dịch ngẩng đầu nhìn mình, thái độ của người hầu kia càng cung kính: "Thiếu gia trong nhà thấy ngài ở bên này chen lấn như vậy, mời ngài qua bên kia xếp hàng."

Trang Dịch nghe vậy, liền biết chỉ sợ là người khu quý tộc bên kia ngộ nhận mình thành đồng bọn của họ. Y lại nhìn ánh mắt mọi người xung quanh, suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Thiếu gia nhà anh biết tôi? Hắn họ gì?"

Tùy tiện hỏi thăm tên đối phương là hành vi không lễ phép, Trang Dịch sở dĩ làm vậy là do lo lắng người chờ y bên kia là Thượng Thanh Vân hoặc Tưởng Tuyên.

"Thiếu gia nhà chúng tôi họ Vệ, là đích hệ của Vệ trưởng lão trong đoàn trưởng lão Ngự Hồn điện." Người hầu trả lời, trong giọng nói tự hào không hề che giấu.

Trang Dịch sửng sốt, không nghĩ đến lai lịch của đối phương lại lớn như vậy.

Cung điện cao nhất thế giới này vốn là Hồn điện cùng Triệu Hoán điện. Từ sau khi triệu hoán sư ngã xuống, Hồn điện thống trị đại lục, từ đó chia ra làm ba điện khác nhau, theo thứ tự là Ngự Hồn điện, Chiến Hồn điện và Phụ Hồn điện. Các hồn sư khác nhau tổ hợp lại với nhau theo từng loại, kết thành liên minh quản lý ba cung điện này.

Trong ba liên minh đều tự lập đoàn trưởng lão, mà muốn vào đoàn trưởng lão thì nhất định phải có thực lực ít nhất là cấp chín trung giai trở lên. Trong một gia tộc hồn sư, nếu từng có thành viên giữ chức trưởng lão, đã có thể gọi là thế gia hồn sư, mà phạm vi hồn sư quý tộc thì tương đối rộng hơn, vừa bao gồm thế gia, cũng bao gồm cả một số gia tộc hồn sư phụ thuộc vào thế gia.

Trong Ngự Hồn điện bố trí tổng cộng ba vị trưởng lão, trong đó có một vị trưởng lão họ Tưởng, chính là Tưởng gia của Tưởng Tuyên, mà chủ nhân của người hầu đang mời Trang Dịch lúc này, có thể thấy được, bối cảnh của người này cũng không thua gì Tưởng Tuyên.

Trang Dịch nghĩ nghĩ, quyết định đồng ý lời mời của đối phương.

Y muốn sống tốt ở học viện Bardon, chỉ dựa vào bản thân là không đủ, có thể quen biết thêm một vài người bạn tất nhiên là vô cùng tốt, huống chi nếu như người bạn này có thân phận không thua gì Thượng Thanh Vân cùng Tưởng Tuyên, đối với Trang Dịch mà nói, trăm lợi mà không hề có một hại.

Trang Dịch đi theo người hầu đến trước mặt người họ Vệ kia, nhìn thấy khuôn mặt trẻ con đáng yêu ngọt ngào của đối phương, nhất thời cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Khuôn mặt người này thật sự rất non nớt, đến học viện Bardon báo danh phải tròn mười sáu tuổi, mà nam hài trước mắt này, nếu không biết trước tuổi thì có khi Trang Dịch sẽ cho rằng hắn mới chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi mà thôi.

"Xin chào, tôi là Vệ Cẩn." Vệ Cẩn thấy Trang Dịch nhìn mặt mình, đại khái đoán ra y đang nghĩ cái gì, hắn vỗ vỗ mặt mình nói, "Đừng nhìn, tôi mười sáu tuổi rồi đấy."

Suy nghĩ trong lòng bị nhìn thấu, Trang Dịch nhất thời có chút xấu hổ, y cười cười nói với Vệ Cẩn: "Xin chào, tôi là Trang Dịch."

"Họ Trang? Là Trang gia theo Thượng gia sao?" Vệ Cẩn tò mò hỏi.

Gia tộc Thượng Thanh Vân cũng là thế gia, hiện tại gia chủ đang là trưởng lão ở Chiến Hồn điện, bởi vậy Thượng gia mà Vệ Cẩn nhắc đến tự nhiên không nói rõ cũng biết.

Trang Dịch nghe được dòng họ này liền chán ghét, không dấu vết nhíu nhíu mày: "Không phải."

Vệ Cẩn sinh ra trong gia tộc lớn, từ nhỏ đã rất hiểu sát ngôn quan sắc(2), thấy vẻ mặt Trang Dịch có vẻ không vui, lập tức kết luận Trang Dịch không phải là người Trang gia, ngược lại nghĩ không biết có phải Trang Dịch là người thế gia nào đó ra ngoài rèn luyện nên cố ý che giấu tên tuổi hay không, bởi vậy khi bị cho là gia tộc phụ thuộc vào thế gia hồn sư, mới có thể không vui như thế.

 (2) Sát ngôn quan sắc: suy đoán tâm tình của người khác qua ngôn ngữ và sắc mặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #danmei