Chap 4: Seckill!
(Seckill: thuật ngữ chơi game one sec one kill)
Tại phòng tiệc.
Tô Trảm vừa bước vào liền có một những nhân vật máu mặt có tên tuổi của Thanh Thành bước đến chúc mừng, thực ra là muốn tạo quan hệ với Tô gia. Nói với mấy người đó vài câu, Tô Trảm tới chiếc ghế dành cho nhân vật chính của bữa tiệc và ngồi xuống, ánh mắt chiếu thẳng tới gia chủ của tam đại gia tộc, những kẻ đang dò xét cảnh giới tu vi của cậu ta, kẽ cười.
"Người của tam đại gia tộc thật rảnh rỗi, kể cả gia chủ cũng tới rồi."
Gia chủ Triệu gia lạnh lùng cười đáp: "Nghe nói Tô gia mới xuất hiện tuyệt thế thiên tài, mấy lão già chúng ta muốn tới xem xem có phải thiên tài thật không, giờ thì rõ rồi, quả thực đáng kinh ngạc!
Trần gia chủ gật gù cái đầu: "Trung kì Khí Hải Cảnh dù chỉ mới 16 tuổi, ở Thanh Thành này, chẳng ai dám tranh cái danh đệ nhất thiên tài với ngươi được nữa!"
Nghe thấy những lời Trần gia chủ nói, những vị khách ban nãy đều hấy bất ngờ.
"Tô Trảm đã đạt tới Khí Hải Cảnh trung kì? Chả phải chỉ mới mở bốn trọng mạch sao?"
"Thân nhân bất lộ tướng, nếu đã che giấu nhiều năm như vậy vì cớ gì hôm nay lại xuất hiện trước mặt gia chủ tam đại gia tộc?"
"Mà thực lực vẫn chưa vững vàng! Tam đại gia tộc lại hùng hổ đến, sợ là hôm nay Tô gia gặp khó rồi!"
Những vị khách đến muốn lập quan hệ cùng Tô gia đều là vì có chút nể phục Tô gia, họ dù rất ngạc nhiên nhưng không phải không hiểu tình hình, họ tiếc cho Tô gia.
Nói thẳng ra, hôm nay tam đại gia tộc đã chuẩn bị đầy đủ, quyết tâm ra tay với Tô gia.
"Thiên tài đúng là thiên tài, có thể sớm trở thành cường giả, nhưng cũng khó nói lắm, thiên tài cũng rất dễ thành phế nhân!"
Gia chủ Lý gia mở miệng, giọng điệu lạnh lùng, đặt tay lên mặt bàn.
Tô Thiên Hải tối mặt lại.
"Các ngươi rốt cuộc có gì ỳ?"
"Ý gì?
Gia chủ tam đại gia tộc quay lại đối mặt với Tô gia chủ.
Triệu gia chủ nói: "Rất đơn giản, con trai ngươi đã ăn Sâm Thiên Liên của chúng ta, giờ bắt hắn nhổ ra đi!"
"Ăn nói hàm hồ, thiên địa kì vật hữu duyên ắt sở hữu! Hơn nữa, Trảm nhi đã luyện hóa rồi, vẫn còn nhổ ra được?"
"Nhổ không được, vậy phế nó đi! Dù sao nó có thể luyện tới Khí Hải Cảnh trung kì cũng là dựa vào Sâm Thiên Liên. Làm vậy sẽ rất công bằng."
Lý gia chủ không cảm xúc nói rõ ràng từng chữ.
"Khốn kiếp! Nhiều năm rồi ta đối với tam đại gia tộc các người rất nhẫn nhịn, nhưng các người thật sự cho rằng Tô gia chúng dễ bắt nạt?"
Tô Thiên Hải tức giận, khí thế của cảnh giới Khí Hải Cảnh cao nhất từ thân thể bạo phát, hai mắt đầy nộ khí nhìn thẳng vào gia chủ Lý gia.
Trần gia chủ vẫn bình tĩnh nói: "Tô huynh, vì bao năm giao tình trước đây, coi như cho huynh cơ hội, nếu huynh vẫn ngoan cố, trong tứ đại gia tộc Thanh Thành hôm nay, Tô gia đành phải bị gạch tên!"
Chỉ một câu nói ra, người của Tô gia đều biến sắc. Ngay cả những vị khách đến chúc mừng cũng đều sợ hãi lùi khỏi chỗ ngồi sợ bị ảnh hưởng.
Đại trưởng lão Tô gia, Tô Thiên Vân nói: "Gia chủ, tình thế hôm nay rất bất lợi, không bằng..."
"Câm mồm! Ta tuyệt đối không hi sinh Trảm nhi!"
Tô Thiên Hải quát lớn, rút trường kiếm, đứng chắn trước mặt Tô Trảm.
"Hôm nay, ai muốn hại con trai ta thì phải bước ra xác ta!"
Tô Thiên Vân thấy vậy bèn nói: "Tô Thiên Hải, thật không biết tốt xấu! Tô Trảm vốn là một phế vật, giờ dựa vào Sâm Thiên Liên mới có thể thay đổi, nhưng bản chất vẫn đáng khinh. Tô Hằng con trai ta so với nó còn tốt hơn cả trăm nghìn lần, chỉ vì thân phận mà không cách nào trở thành thiếu chủ Tô gia, cái này có công bằng không?
Nếu như hôm nay ngươi vẫn khăng khăng như vậy thì hãy cút khỏi Tô gia, đừng liên lụy toàn bộ Tô gia chúng ta!"
"Ngươi muốn tạo phản?!"
"Vị trí gia chủ là dành cho người có đủ năng lực, ngươi ở ngồi đó cũng đủ lâu rồi, cũng đã đến lúc nên đổi người rồi!"
Tô Thiên Vân lạnh giọng nói.
Người của tam đại gia tộc chứng kiến cảnh đó tất thảy đều cảm thấy đáng cười.
Nếu trên dưới Tô gia đồng lòng, tam đại gia tộc chắc chắn khó tránh khỏi thương vong, nhưng bọn họ đã mua chuộc được Tô Thiên Vân, tất nhiên sẽ có ảnh hưởng nhất định. Chỉ cần Tô Thiên Hải bị cô lập. Giết chết Tô Thiên Hải, còn lại Tô Thiên Vân cũng chỉ là tên gia chủ bù nhìn để bọn họ điều khiển. Kết cục này chắc chắn tốt hơn trực tiếp tiêu diệt toàn bộ Tô gia.
"Ngươi đã bắt tay với người của tam đại gia tộc!"
Tô Thiên Hải hiểu ra mọi chuyện, vô cùng tức giận. Hít một hơi thật sâu, thấp giọng: "Trảm nhi, ta sẽ giữ chân gia chủ tam gia tộc, con cùng quản gia hãy trốn đi, hắn ở cùng ta mấy chục năm rồi chắc chắn sẽ bảo vệ tốt cho con!"
"Cha, cần gì phải phiền phức như vậy?"
Tô Trảm chép miệng lắc nhẹ cái đầu, đặt chén trà trên tay xuống, đứng dậy, đảo mắt qua người của tam đại gia tộc.
"Nói nhiều lời không cần thiết làm gì? Ta đứng ngay đây, có bản lĩnh tới mà giết!"
"Ranh con ngạo mạn!"
Triệu gia chủ liền đánh một chưởng tới. Không gian phía trước xuất hiện một làm sóng chân khí ngưng tụ. Làn sóng đó mang theo năng lượng cực kì khủng khiếp hướng thẳng tới Tô Trảm.
"Là tuyệt học Triệu gia, Hải Lãng Chưởng!"
"Hải Lãng Chưởng của Triệu gia chủ đã tu luyện tới bậc chí tôn! Chưởng này đánh ra kể cả Tô Thiên Hải cũng đỡ không nổi!"
"Xem ra Tô Trảm sẽ phải chết rồi!"
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Tô Trảm.
Tô Thiên Hải vừa vung tay ra toan đỡ thì Tô Trảm đã chém trước xuống một kiếm.
Một kiếm băng sương giáng xuống!
Toàn bộ nhiệt độ phòng tiệc đột ngột giảm xuống! Làn sóng chân khí kia liền bị đóng băng rồi vỡ nát trong không trung.
Một kiếm khí băng sương hình bán nguyệt tiếp tục bay tới, gia chủ Triệu gia bị chém thành hai mảnh, toàn bộ cơ thể bị bao phủ bởi băng tuyết.
Một kiếm, một mạng!
Tất cả mọi người đều há mồm kinh ngạc!
Kiếm ý!
Thiên Hàn kiếm ý!
Nhưng, Thiên Hàn kiếm pháp là cho dù là kiếm pháp thượng phẩm nhưng cũng chỉ thuộc loại thượng phẩm của phàm giai, từ khi nào có thể tu luyện được kiếm ý?
Hơn nữa, mới chỉ tới bậc Khí Hải Cảnh đã lĩnh ngộ được kiếm ý, tên Tô Trảm này vẫn còn là người sao???
"Triệu gia chủ sao yếu vậy?"
Tô Trảm tỏ ra chút ngạc nhiên, tưởng rằng cần phải đánh nhau một trận tưng bừng, không ngờ một kiếm là xong rồi.
Một nhát kiếm chém chết gia chủ Triệu gia, cậu ta nhìn qua hai gia chủ còn lại.
"Tiếp theo là chém tới mấy người đó!"
Hai vị gia chủ trong lòng chợt sợ hãi nhưng ngay lập tức gạt sự sợ hãi qua một bên mà cứng giọng.
"Hôm nay tới đây, chúng ta đã không còn đường lui nữa rồi!"
"Triệu huynh vừa rồi quá bất cẩn, hai đại gia tộc chúng ta giờ đã biết thực lực của ngươi, ta không tin ngươi cũng một kiếm giết được chúng ta!"
Hai vị gia chủ nghiến răng, dẫn đầu hơn chục vị trưởng lão bậc Khí Hải Cảnh lao về phía Tô Trảm.
"Một nhát kiếm của ta không cách nào giết hết các người."
Tô Trảm có chút cạn lời: "Nhưng ta có thể dùng hai nhát! Các người đầu đất như thế sao có thể làm gia chủ vậy?
Thở dài một cái, Tô Trảm vung vẩy trường kiếm múa vài đường.
Kiếm ý bay ra, hai nhát kiếm giết chết hai vị gia chủ vô cùng tên tuổi.
"Tô công tử tha mạng, chúng tôi đầu hàng!"
Chứng kiến cảnh gia chủ đứng trước mặt Tô Trảm còn chưa đánh ra được một đòn đã bị chém chết, những vị trưởng lão còn lại đều muôn phần kinh sợ, không màng mặt mũi liền quỳ rạp trên đất.
"Đầu hàng..."
Tô Trảm chợt do dự, quay qua Tô Thiên Hải hỏi: "Cha thấy sao?"
Tô Thiên Hải còn đang chết lặng, nghe thấy Tô Trảm nói vậy, miệng hơi mấp máy.
Con hỏi ta thấy sao?
Ta có thể nói ta thấy ta sao nữa?
Một nhát kiếm giết gia chủTriệu gia đang ở đỉnh cao của cảnh giới Khí Hải Cảnh, tiểu tử con chả phải quádị thường sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro