What would a Weasley do in the library?
Anh tìm thấy cô trong thư viện tối nay,và nụ cười trên khuôn mặt anh thì coi bộ như rộng đến tận mang tai.Đang có một lượng học sinh lớn đến bất thường chen chúc để làm bài luận quan trọng cho tiết Độc Dược ngày mai,nhưng tất cả bọn họ đều dành một chút thời gian để bắn cho Fred một cái nhìn nghi ngờ.
Bởi vì,thực sự đấy,một Weasley sẽ làm gì ở thư viện chứ?
"Hêy,Hermy!" Fred chào nhiệt tình,trượt vào chiếc ghế trống bên cạnh cô.Một tên Hufflepuff khó chịu suỵt anh,vì thái độ ồn ào và vui vẻ không cần thiết của anh.Nhưng điều đó không khiến Fred dừng cười toe toét.Giờ thì nó thực sự đang làm cô sợ đấy.
"Ờm,xin chào." Hermione nói một cách lúng túng,dịch chiếc ghế của mình xa khỏi anh.Anh ta đang định làm gì vậy?Ném bom thối vào người cô rồi bỏ chạy?Hay một trong số thứ phát minh tinh vi của anh sẽ biến mái tóc cô thành màu ngọc lam?Cô không chắc là mình có muốn ở lại và tìm hiểu không...
"Cưng đang làm gì đấy?"
Cô khịt mũi cười nhẹ,"Trông em giống đang làm gì?"
Fred đứng dậy,chống hai tay xuống chiếc bàn đầy ắp những sách,liếc xuống tấm giấy da trên mặt bàn qua mái tóc nâu của cô,nheo mắt,
"Dù đó là gì,nó trông thật nhàm chán"
"Đó là suy nghĩ của anh" Hermione nói nhỏ,má cô ửng hồng.Cô thực sự nghĩ đá mặt trăng và các công dụng của nó trong dược là một chủ đề thảo luận rất thú vị!
"Ai cũng nghĩ như vậy" Fred nói thẳng băng
"Ôi im đi!" Hermione càu nhàu,trước khi trở lại bài luận và cố gắng phớt lờ tên tóc đỏ đang rất gần gũi với mình.Cô có thể ngửi thấy mùi hương của dược,các loại bột lưu lại từ các thí nghiệm của anh,và cảm nhận hơi ấm từ ngực anh đang phả vào lưng cô.
"Nhưng anh có vài điều muốn nói." Fred quay người lại ngồi lên bàn.Anh bĩu môi,đôi môi nhếch lên thật dễ thương.
Không!Không dễ thương!Phiền phức!Fred thật phiền phức!
"Ồ vậy sao?Điều gì quan trọng đến nỗi anh phải làm gián đoạn việc viết luận văn của tôi?" Hermione bắt đầu giận dữ,khó chịu với anh vì anh làm cô mất tập trung và khó chịu với mùi bạc hà trong hơi thở của anh.
Fred nhếch mép và trái tim cô gần như ngừng đập.Có vẻ như anh chỉ chờ có thế.
"Các học sinh tại thư viện chú ý!Chú ý!Tôi có một tuyên bố rất quan trọng!"
Hermione như muốn lún xuống cái ghế cô đang ngồi,biết rằng dù việc sắp xảy ra là gì đi chăng nữa,chắc chắn sẽ không tốt.
Fred nhảy lên bàn,cúi xuống nhìn đám đông đang nhìn chằm chằm vào mình.
"Merlin ơi,bà Pince ở đâu khi cô cần chứ?" Hermione rên rỉ
"Có lẽ các bạn đang tự hỏi thủ thư yêu dấu của chúng ta đang ở đâu..." Fred bắt đầu,nở một nụ cười thấu hiểu nhìn về hướng của Hermione, "Chà,bà ấy không có ở đây.Tôi đã gửi cho bà ấy một con ngỗng hoang.Nói rằng Malfoy và vài tên Slytherin khác đang cầm một cuốn sách bốc cháy"
Hermione thở gấp,khó khăn vì phải cố nén cười.Nói dối một giáo viên?Một cuốn sách đang cháy?Ý nghĩ đó đủ để khiến cô cười đau bụng.
"Tôi có một lời tuyên bố đặc biệt dành cho một người đặc biệt.Hermione,em có nghe tôi nói không?"
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô,nhìn chăm chú vào mái tóc xoăn rối bù và đôi má ửng đỏ của cô.
"Fred,xuống khỏi bàn đi!Anh đang thu hút sự chú ý đấy!"
Hắn nháy mắt,"Điều này chỉ dành cho em,em yêu."
"..."
Là khuôn mặt cô đang bốc cháy hay chỉ là do nó đang nóng bất thường trong thư viện?
"Được thôi," Hermione mủi lòng,"Em sẽ lắng nghe.Cứ làm nhanh lên,được chứ?"
"Anh hứa sẽ không lấy thêm thời gian cho bài luận văn của em một chút nào hơn." Fred nói một cách chân thành,đặt tay lên ngực và mỉm cười.
"Hả?" Hermione thì thầm dưới hơi thở của cô.
Fred phớt lờ cô,hít vào một hơi thật sâu,trước khi dõng dạc hét lớn:
"Anh yêu em,Hermione Granger!"
"Cái - Gì cơ?"
"Trời ơi,vẫn chưa nghe là sao? Anh nói "Anh yêu em,Hermione Granger!"
Fred lặp lại.
"Em đã nghe thấy những gì anh nói!" Cô giật lại, "Em chỉ...cái gì?"
Fred nhún vai,"Anh luôn bị thu hút bởi những mọt sách.Hơn nữa,em đang mang trong mình giọt máu của anh và..."
Mọi người thở hổn hển.
"CÁI GÌ?Không,em không có!"
"Đùa thôi,đùa thôi."Fred cười,"...vậy,Hermy.Cưng nghĩ sao?
Hermione cũng cười,
"Fred,chỉ là,...
"Ý em là,..lại nữa à?-đây là lần thứ ba anh công khai tỏ tình em trong thư viện rồi đấy? Tất nhiên câu trả lời cũng giống như những lần trước!Em yêu anh,Fred!"
Hai người trao nhau cái nhìn yêu thương và cười vui vẻ.Đám đông bên dưới đảo mắt khó chịu,mặc dù trong lòng,họ đều thầm mong chờ lời tuyên bố tình yêu của Fred dành cho Hermione mỗi tuần.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro