Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

Dương Tịch vừa bước chân vào nhà nhà ông bà Dương hùng hổ chạy ra .

" Con nhóc kia , bây giờ còn dám nghỉ học có tin ta đá con ra ngoài đường không ? " Bà Dương nhéo tay cô nghiến răng nói .

Cô nhanh chân chạy đến núp sau ông Dương .

" Mẹ à con là làm đại sự đó " 

" Đại sự cái con khỉ con cút ra ngoài cho mẹ " Vừa dứt lời bà liền gom hành lý vứt ra ngoài cùng với cô .

Tại nhà Chi Lam ...

" Tiểu Dương Dương , tiểu Tịch Tịch cậu ăn ở sao mà bị đuổi ra khỏi nhà thế này ? " Chi Lam ôm chán nhìn Dương Tịch .

Cô vẫn thản nhiên ngồi ăn cốc kem trên bàn ung dung như nhà mình . 

" Làm đại sự ắt có sóng gió " 

Chi Lam vạch đen đầy đầu . Làm đại sự mà bị ba mẹ đuổi khỏi nhà sao ??

Được 3 hôm , Dương Tịch lại chịu kiếp lang thang .

Chi Lam là bạn thân nhất và cũng là duy nhất của cô nhưng ...

Nó cũng đuổi cô đi rồi .

Hôm ấy sau khi trở về bà Vương đã gửi địa chỉ nhà rất rất cụ thể .

Trước cửa nhà Vương Thiên ...

King cong .

Tiếng chuông vừa dứt một cô bé đáng yêu chạy ra . Khuôn mặt nó cau lại khi nhìn thấy cô .

" Chị lại muốn đến dụ dỗ anh của em sao ? Em nghe nói như vậy là hồ ly tinh đó "

Cô nén tức giận trong đầu hiện nên toàn chữ .

Không chấp nhặt với trẻ con .

Cô mỉm cười . " Không có nha là anh em dụ dỗ chị , là mẹ em mời chị đến ".

" Em mới không tin anh em sẽ không thèm dụ dỗ chị , chị là người xấu " . Nó bĩu môi nhìn cô .

Cô cười tươi xoa đầu nó . " Người xấu mặt sẽ rất xấu , em xem chị rất xinh đẹp nha "

Nó ngây ngô gật đầu tỏ ra đồng ý mở cửa đưa cô vào .

" Tiểu bảo bối em tên gì ? " Cô dắt tay nó vào nhà .

" Em tên Bảo Bảo " Nó mỉm cười , bám lấy cô .

" Phòng anh em ở đâu ? " Cô nhéo nhẹ lên má nó .

" Kia kìa , nhưng anh trai không thích người lạ vào phòng đâu " Nó thật thà kể hết cho cô nghe chuyện nó biết về Vương Thiên .

Vừa lúc bà Vương bước ra . " A , là con sao ? Mau , mau qua đây " .

Bà Vương rất thân thiện , thân đến mức bảo cô gọi bà ấy là ' mẹ chồng ' .Dương Tịch mặt dày cũng không ngại mà làm theo .

Phòng ăn , bà Vương cười cười kêu Bảo Bảo đi gọi anh trai xuống ăn cơm .

Vương Thiên mặc một bộ đồ ngủ , vẫn đáng yêu như hôm nào . Hắn thấy cô có phần kinh ngạc nhưng vẫn mặc kệ , ăn xong liền vào phòng .

Dương Tịch đứng trước cửa phòng hắn đưa tay gõ cửa . Mãi một lúc sau cánh cửa mới mở ra .

Hắn im lặng nhìn cô một lúc trực đóng cửa . 

" Ế ! Khoan đã bảo bối không nhớ em sao ? " Cô lấy chân ngáng cánh cửa , tay chống lên tường .

 Ánh mắt hắn lóe lên đôi chút nếu không nhìn kĩ sẽ không nhận ra . Cuối cùng , Dương Tịch bị cú hập cửa bất ngờ của hắn suýt chút nữa đập đầu vào tường .

Cô ra ngoài xin phép bà Vương ra về trước khi đi , để lại cho Bảo Bảo một lá thư kêu nó đưa cho anh trai .

[ Bảo bối đừng bơ người ta như vậy . Cơ mà nhìn anh sao cũng thấy đáng yêu ] 

Vương Thiên cầm tờ giấy trên tay , trái tim hắn đập nhanh hơn , rất khác thường .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro