Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

17

Vương Thiên càng ngày càng thích Dương Tịch đồng nghĩa với việc , hắn càng xa lánh Tiêu Ngâm .

Không phải vì hắn có mới nới cũ , tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu .

Hắn đối với Tiêu Ngâm cũng như đối với Bảo Bảo vậy , cái thích mà hắn nghĩ của lúc nhỏ chính là chỉ hắn quý Tiêu Ngâm , quý vì cô coi trọng hắn .

Nhưng không có nghĩa là hắn sẽ thích Tiêu Ngâm như cái thích kia . 

Gói gọn lại , nguyên nhân sâu xa hơn nữa là vì bạn gái nhỏ Dương Tịch rất ...

Rất ghét hắn ở cùng cô gái khác nếu không hậu quả sẽ , sẽ thế nào thì hắn chưa thử qua .

" Vương ca anh tại sao lại không để ý đến em ? " Tiêu Ngâm ủy khuất giọng nhỏ nhẹ hai tay nắm chặt lấy góc áo , ai thấy cũng thương .

Dương Tịch nhìn Tiêu Ngâm , không nhịn được cười .

 Có thể đừng trưng ra vẻ mặt như vậy không ? Cô nói chuyện với con trai đều như vậy à ? 

Vương Thiên đánh mắt nhìn về phía Dương Tịch , Tiêu Ngâm cảm thấy mình không được chú ý , hận ý lóe lên trong phút chốc .

Gần đây Vương Thiên rất xa cách với cô ta , nhưng lại luôn ở bên Dương Tịch .

Thử hỏi cô ta có tức giận , căm thù hay không ?

Tức chứ , cô ta tức đến muốn giết chết Dương Tịch .

Dương Tịch thấy được ánh mắt của Tiêu Ngâm nhìn mình , nhún nhún vai .

Trừng ta làm gì ? Khuôn mặt đáng thương ban nãy đâu ? Có cần lật mặt nhanh vậy không ?

Vương Thiên rũ mắt , mãi sau hắn mới mở miệng : " Tiêu Ngâm ...thực ra tôi không thích em ."

Cảm xúc của Tiêu Ngâm lúc này , không phải là thất vọng hay hụt hẫng . Thù hận chiếm hết lí trí cô ta .

Dương Tịch !! Chính là nó , nếu không anh ấy cũng sẽ không từ chối mình .

Vương Thiên anh ấy thích mình , đúng vậy . Chắc chắn là con khốn kia đã hại anh ấy !

Tiêu Ngâm cắn môi dưới đến sưng đỏ , cô ta chạy ra ngoài . Không may , va vào Cẩn Từ .

Cẩn Từ lung lay , đến khi định hình lại người va vào hắn đã chạy mất . 

" Mẹ nó , đứa nào va vào ông ? "

Không có ai trả lời , hắn tức giận vào lớp . Nhìn thấy Dương Tịch , khuôn mặt hắn thay đổi đến chóng mặt như thú nhỏ thấy chủ nhân chạy đến bên cô .

Trác Hàng và Vương Thiên nhìn hắn đầy khinh bỉ .

...

Ngày mai , nhà trường tổ chức dã ngoại cho học sinh và địa điểm của năm nay là núi Vân Nam .

Học sinh không mấy háo hức vì 2 năm trước cũng đã đi địa điểm này . 

Có nhiều người không muốn đi nhưng  đây là bắt buộc nên đành cố gắng lết đến với tâm trạng ghét bỏ .

Trên xe , Vương Thiên ngồi cạnh Dương Tịch ngay phía sau là Trác Hàng và Cẩn Từ với ánh mắt phẫn nộ chăm chăm vào Vương Thiên .

Tại sao lại là hắn được ngồi ?!

Thời gian ở lại đây là 3 ngày , mọi người sẽ được phát đủ đồ dùng sinh hoạt .

Màn đêm buông xuống , Tiêu Ngâm một mình ra ngoài gặp một nữ sinh .

Hai người nhìn có vẻ rất bí mật , nữ sinh kia không ai khác chính là Nhã Y .

" Y Y cô có làm được không ? " Tiêu Ngâm dùng ánh mắt thăm dò nhìn Nhã Y .

Nhã Y bình thường vênh váo kiêu ngạo là thế , bây giờ lại khép nép nói chuyện với Tiêu Ngâm : " Tiêu tiểu thư , tôi ...tôi làm được ."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro