Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16

#16

Lộ Mộc là em họ của Nhã Y , lần trước Lộ Mộc đến xin cô ta ra tay chỉnh Dương Tịch .

Nể vào tình nghĩa , vả lại Nhã Y là chị đại có tiếng chẳng lẽ lại sợ một con nhóc mới chuyển trường ?

Nhưng sự thật đã vả vào mặt Nhã Y một cách đau đớn , con nhỏ Dương Tịch không dễ đối phó vậy .

Bên cạnh nó còn có người mà Nhã Y không dám động đến , hay nói cách khác là người cô ta thích  .

Trác Hàng hắn ,hắn vậy mà lại nói giúp đứa con gái kia . Vậy mà lại quát tháo cô ta , cô ta không cam tâm .

Dương Tịch !! Con khốn nạn , tất cả cũng vì mày . Đều tại mày .

...

Bảo Bảo dùng cặp mắt tròn xoe chăm chăm nhìn anh trai mình . 

Nó lại gần kéo góc áo Vương Thiên , giọng ngây ngô : " Anh trai . Có phải nói dối là rất xấu không ?"

Vương Thiên gấp lại cuốn sách đang đọc để ngay ngắn trên bàn , quay sang xoa xoa đầu nó .

" Ừm , đúng vậy . Bảo Bảo không được nói dối nha !"

Nó gật đầu mỉm cười , lộ ra lúm đồng tiền đáng yêu hết sức .

" Vậy em hỏi anh trai nhé ! Anh phải nói thật cơ ! "

Vương Thiên cười , nhìn nó tỏ vẻ đồng ý .

Bảo Bảo nhỏ giọng hỏi : " Anh thích chị Dương Tịch chứ ? "

Nụ cười vừa nở ra của Vương Thiên bị câu hỏi này làm cứng đờ , ai ngờ em gái nhỏ lại hỏi như vậy .

Hỏi vậy hắn biết trả lời sao ?  Sửa lại câu ban nãy được không ?

Bảo Bảo chớp mắt chờ không được liền lên tiếng : " Anh trai ? "

Vương Thiên tiếp tục xoa đầu nó  : " Em hỏi làm gì ? "

Nó nói một cách hùng hồn : " Nếu anh không thích , em liền khoe với chị Dương Tịch . Sau đó liền là mấy anh Trác Hàng , Cẩn Từ chắc chắn các anh ấy sẽ rất vui ."

Em gái đây là đang đe dọa mình sao ??

" Thích ." Nửa ngày hắn mới phun ra được một chữ .

Bảo Bảo nghe được , mặt nhỏ tươi tắn chạy tung tăng khắp nhà .

Ô yê ! Anh trai sa lưới rồi . Ta có chị dâu rồi . Tuyệt !!

Dương Tịch đang ngồi trên giường đột nhiên hắt hơi : " ... " Ai ? Ai nhắc đến ta vậy ?

...

Dương Tịch vừa bước vào lớp học , trên bàn của mình toàn là hoa hồng . Đám nữ sinh vây quanh nhìn thấy cô đến thì mỗi người một lời .

Nào là , cô thật tốt số lại có người tặng nhiều hoa như vậy .

Thật ngưỡng mộ , vân vân và vân vân .

Tiêu Ngâm nhếch miệng cười , nhưng phải chú ý kỹ mới thấy được hận ý lóe lên từ ánh mắt cô ta.

Đám Vương Thiên có chút mơ hồ , không phải một trong ba người bọn hắn tặng .

Vậy ai tặng ? Hoa từ đâu ra chứ  ??

Dương Tịch nói liền làm , đem hết hoa vứt vào thùng rác . Nhanh chóng giải thích lại cho đám con gái trong lớp .

" Gần đây , có biến thái chuyên đi tặng hoa hồng cho nữ sinh sau đó ... " Dương Tịch đánh mắt nhìn nữ sinh gần nhất từ dưới lên trên .

 Gần đây , đúng là  có biến thái xuất hiện thật .Đám nữ sinh như đã hiểu , lùi lại hét toáng lên .

Dương Tịch : " ... " Đúng rồi  sợ tới nỗi , ông đây phải vứt hết đồ đi đây này !!

Tổ ba người nào đó đang cười thầm .







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro