Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15


Từ sau lần đó , Tiêu Ngâm nghỉ học liền mấy hôm . Chi Lam gần đây do nhà có việc cũng nghỉ học .

Đến khi Chi Lam đi học trở lại , bọn Dương Tịch nhìn có vẻ thân thiết hơn .

Thế quái nào lại vậy ? Chả có lẽ trong thời gian cô nghỉ đã bỏ lỡ chuyện gì ?

Thế là Chi Lam cứ bám dính lấy Dương Tịch quyết tâm hỏi cho ra được thứ muốn nghe .

Dương Tịch chỉ thờ ơ trả lời lại cũng không có gì đáng nói .

Chỉ là Dương Tịch bị Tiêu Ngâm nói sao nhỉ đúng rồi chính là ganh ghét , hãm hại . Còn có mẹ và em gái của Vương Thiên tính kế giúp cô .

Nói chung rất đơn giản không đáng lo ngại .

Chi Lam thuần khiết : " ... " Thế mà cậu bảo không có gì đáng nói à ? Còn nữa Tiêu Ngâm không ngờ lại là bạch liên hoa .

Vẫn cái dáng vẻ ngây ngô thánh thiện , Tiêu Ngâm trở lại học .

Khi thấy Dương Tịch trêu đùa Vương Thiên , đôi mắt to tròn của Tiêu Ngâm cẩn thận trừng Dương Tịch .

Dựa vào cái gì mà con tiện nhân kia lại ở bên anh ấy ?  Không , không thể nào Vương Thiên anh ấy chỉ có thể cười với mình . Đúng là con tiện nhân kia cướp anh ấy đi .

Ánh mắt của Tiêu Ngâm bị Dương Tịch bắt gặp , cô ta càng lộ liễu hơn .

Mi trừng ta cái gì ? Cũng đâu phải ta hại mi ? Thần kinh !

Tan học , Tiêu Ngâm ủy khuất giữ Vương Thiên lại . Cô ta gần như sắp khóc ôm lấy hắn .

" Vương ca , em...em thực ra ... em thích anh ." 

Vương Thiên nhíu mày nhìn Tiêu Ngâm .

Thực ra trước giờ hắn luôn coi cô như em gái , cũng dựa như là ân nhân vậy .

Thứ tình cảm nam nữ thì hoàn toàn không có và cũng không thể cưỡng cầu .

" Tôi không thích ..." Lời này của Vương Thiên còn chưa nói hết , bóng cô gái nhỏ nhắn tiến vào.

Dương Tịch tức giận , đè Tiêu Ngâm xuống đánh một trận .

Này thì em thích anh ! Dám nhân lúc ông lơ đãng cướp mất tiểu bảo bối nhà ông , gan to lắm khá khen cho ngươi !!!

Vương Thiên cứng đờ người nhìn cảnh trước mắt , không hiểu tại sao hắn lại thấy có chút ...

Vui mừng nhỉ ? Cô ấy  hình như là ghen rồi ! 

Dương Tịch đánh người xong vỗ vỗ tay , kéo Vương Thiên đi .

Người của ông , đứa nào đụng đến ông liền đánh . Đụng lần thứ hai liền phế luôn .

Đúng vậy ông đây chính là ích kỷ thế đấy ! Không phải tiểu bạch thỏ gì gì đó đâu.

Tiêu Ngâm bị đánh đến mơ hồ , cô ta lảo đảo dựa vào bàn đứng lên .

Ánh mắt lộ rõ thù hận , khuôn mặt nhỏ dữ tợn hơn .

Dương Tịch !!! Mày sẽ hối hận vì đã làm những việc này với tao !

Vương Thiên từ đầu đến cuối đều ngây người , nhìn vào bàn tay mình đang được Dương Tịch nắm lấy trái tim loạn nhịp .

Có vẻ như , hắn đã thực sự đã rất thích cô rồi .





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro