Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Cuộc gặp gỡ thầm lặng.

Mưa rơi nhẹ như những giọt nước mắt của đất trời, vương vấn trên từng lá cây, trên mái ngói cũ kỹ của những ngôi nhà tranh nằm ven con đường gồ ghề. Không khí ẩm ướt làm cho không gian trở nên ngột ngạt, nặng trĩu, như chính lòng người đang bị bao vây bởi những lo âu và nỗi sợ hãi vô hình. Dường như không gian này cũng đã biến thành một phần của chiến tranh, nơi không có sự bình yên, chỉ còn lại những sự im lặng lạnh lẽo và những bí mật sâu thẳm mà không ai dám hé lộ.

Quang Hùng đứng im lặng dưới mái hiên của một căn nhà cũ, mắt nhìn ra phía xa, nơi mà những hạt mưa rơi như từng lớp màn khói mờ. Cậu không hề vội vã, chỉ thỉnh thoảng lướt mắt qua con đường nhỏ uốn lượn trước mặt. Dù là người của một gia đình thương nhân giàu có, nhưng giờ đây, Hùng không còn là một cậu chủ nhà giàu ăn chơi, mà là một người đàn ông phải tìm cách sống sót trong những ngày đen tối của đất nước. Cậu đã chọn đứng về phía cách mạng, âm thầm hỗ trợ quân đội giải phóng, và với lý do đó, cuộc sống của Hùng giờ đây không còn là của riêng cậu.

Cuộc chiến đã khiến Hùng trở thành một kẻ lẩn trốn, giấu kín thân phận trong mỗi lần giao dịch, trong từng cuộc gặp gỡ với những người bạn đồng hành. Dù bề ngoài cậu là một thương nhân đầy quyền lực, trong lòng cậu luôn nặng trĩu những lo âu. Mỗi cuộc giao dịch, mỗi lần trao đổi hàng hóa đều là một bước đi trên dây, một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cậu mất mạng. Và hôm nay, Hùng lại tiếp tục cuộc sống ấy, gặp một người mà cậu nghe danh từ lâu nhưng chưa bao giờ gặp mặt.

Đó là Đăng Dương, một người lính trẻ đầy lý tưởng và nhiệt huyết, người mà Hùng biết chắc sẽ là một phần quan trọng trong cuộc chiến mà cậu đang tham gia. Dù hai người chưa từng gặp nhau, nhưng từ lâu Hùng đã biết về Dương, người lính trẻ ấy không chỉ giỏi về chiến thuật mà còn là người có sức hút mãnh liệt với những người xung quanh. Dù Hùng là một người trong cuộc, nhưng lần gặp mặt này vẫn khiến cậu cảm thấy một chút lo lắng, một chút hồi hộp. Cậu không biết liệu Dương có cảm nhận được sự phức tạp trong những quyết định mà mình đã đưa ra hay không.

Ngôi nhà này, nơi mà cuộc gặp gỡ sẽ diễn ra, không có gì đặc biệt, chỉ là một căn nhà cũ kỹ, đơn sơ, nằm lặng lẽ giữa khu đất hoang vắng. Đây là một trong những địa điểm quen thuộc mà những người trong phong trào cách mạng hay đến để trao đổi thông tin, để bàn bạc chiến lược. Bên ngoài ngôi nhà, cơn mưa vẫn tiếp tục rơi, thỉnh thoảng lại có một làn gió lạnh lướt qua, khiến không khí càng thêm nặng nề. Hùng đứng đó, hơi co ro trong chiếc áo bộ đội, cố gắng giữ vững vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng cậu lại không thể ngừng lo lắng.

Một lúc sau, tiếng bước chân vang lên trong khoảng không gian yên tĩnh. Cánh cửa gỗ cọt kẹt mở ra, và Đăng Dương bước vào. Anh không mặc quân phục, chỉ khoác một chiếc áo mưa cũ kỹ, trông có vẻ như một người thường dân, không có gì nổi bật. Dù vậy, từ cách anh đi đứng, từ ánh mắt sắc lạnh và quyết đoán, Hùng có thể nhận ra ngay rằng đây là một người lính – một chiến binh thực thụ.

Dương bước vào với một vẻ mặt lạnh lùng, không tỏ ra thân thiện hay chào hỏi gì cả. Anh nhìn quanh một lượt rồi khẽ đóng cửa lại, ánh mắt lướt qua Hùng một cách cẩn trọng. Cả hai người đàn ông không nói gì trong giây lát, chỉ đứng đó, đối diện nhau trong im lặng. Hùng nhìn Dương, đôi mắt của cậu như lấp lánh một sự tò mò, nhưng cũng đầy nỗi lo lắng.

Dương đứng yên, mắt nhìn Hùng với vẻ cảnh giác.

"Anh muốn gặp tôi để làm gì?"

Giọng anh trầm và đầy sự nghi ngờ. Đó là một câu hỏi thẳng thắn, không vòng vo, thể hiện sự thận trọng của người lính đã quen với mọi hiểm nguy.

Hùng không vội trả lời, chỉ nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của Dương. Cậu cảm nhận được sự căng thẳng, sự đề phòng trong từng cử chỉ của anh.

"Tôi muốn trao đổi với một người lính như anh,"

Hùng nói, giọng điềm tĩnh, nhưng đôi mắt vẫn không rời khỏi Dương.

"Tôi biết anh là người của cách mạng, và tôi cần sự giúp đỡ."

Dương nhướn mày, vẫn không tỏ ra quá ngạc nhiên. Anh đã nghe nhiều về những người như Hùng – những người đứng giữa ranh giới của những lựa chọn khó khăn, những người có thể là bạn, nhưng cũng có thể là kẻ thù.

"Anh nghĩ tôi sẽ giúp anh?" Dương hỏi lại, giọng lạnh lùng.

"Chúng ta đều có lý tưởng riêng. Nhưng đôi khi, lý tưởng của chúng ta có thể trùng hợp,"

Hùng đáp, mắt không rời khỏi Dương.

"Anh không phải là người đầu tiên tôi gặp, nhưng tôi biết anh là người có thể giúp tôi. Cách mạng cần những người như anh, và tôi cũng vậy."

Một khoảng lặng lại bao trùm căn phòng. Dương nhìn Hùng, ánh mắt anh dường như thấu suốt mọi suy nghĩ của cậu. Dương không phải là người dễ bị lừa dối, nhưng từ những lời nói của Hùng, anh cảm nhận được sự chân thành, dù có chút gì đó mơ hồ. Cuộc chiến không chỉ đơn thuần là đánh nhau, mà còn là cuộc chiến của những người đồng hành, những người có thể cùng chia sẻ lý tưởng và thậm chí là yêu thương nhau trong bóng tối.

Dương không biết mình có thể tin Hùng hay không, nhưng trong giây phút ấy, anh cảm thấy có một thứ gì đó thôi thúc mình phải hiểu rõ về người đàn ông này.

"Nếu tôi giúp anh, chúng ta có thể mất hết. Anh có chấp nhận điều đó không?" Dương hỏi, giọng khẽ.

Hùng gật đầu, không do dự: "Tôi đã chấp nhận từ lâu rồi. Cuộc sống này không có chỗ cho sự sợ hãi."

Dương nhếch miệng cười, một nụ cười khẽ nhưng không thể che giấu sự nghiêm nghị trong ánh mắt.

"Anh là người can đảm. Nhưng cũng đừng quên rằng, không phải mọi can đảm đều có thể đưa ta đến chiến thắng."

Im lặng lại trôi qua, nhưng trong lòng cả hai người đàn ông ấy, một sự hiểu biết mới đã được hình thành. Không phải sự đồng ý, mà là sự thừa nhận lẫn nhau. Dù cho họ có đến từ hai thế giới khác nhau, dù cho mỗi người có lý tưởng và mục đích riêng, nhưng trong cuộc chiến này, họ lại tìm thấy nhau.

Căn nhà nhỏ, dưới ánh đèn mờ, vẫn vắng lặng. Mưa ngoài trời vẫn tiếp tục rơi, nhưng bên trong đó, hai con người đã bắt đầu một hành trình mới, một hành trình đầy hiểm nguy, và cả hy sinh. Trong bóng tối của chiến tranh, họ tìm thấy nhau, tìm thấy lý do để chiến đấu, để bảo vệ lý tưởng của mình, dù có phải đánh đổi cả cuộc sống.

_________

Kết thúc chương.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro