Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

*°•#Chap 1 :cô đơn trong mùa đông•°*

Trước khi đọc cho mik xin 1 sao nhoaaa

*Parito háo hức đi trên con đường phủ đầy tuyết, đôi chân cô nhẹ nhàng bước đi, lòng ngập tràn hy vọng và mong đợi. Đó là lần hẹn hò mà cô đã chờ đợi từ lâu, một buổi tối dưới làng tuyết rơi, nơi mà Todo, người cô yêu, đã hứa sẽ đến. Cảnh tượng thật đẹp, những bông tuyết bay lất phất trong không gian lạnh lẽo, và Parito cảm thấy trái tim mình ấm áp vì nghĩ đến Todo.*

*Thế nhưng, giờ đã khuya, tuyết vẫn rơi dày, và Todo vẫn chưa xuất hiện. Cô đứng đó, nhìn quanh nhưng chỉ thấy sự trống vắng. Cảm giác bất an dâng lên trong lòng*.

Parito:"Có lẽ anh ấy bận chút việc gì đó,"

*Parito tự nhủ với mình để xua đi sự lo lắng*.

*Đột nhiên, điện thoại trong tay cô rung lên, một tin nhắn từ Todo. Lòng Parito thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi cô nhìn vào màn hình, một cú sốc lớn đã đến. Todo gọi cho cô. Parito nhanh chóng bắt máy, hy vọng giọng nói ấm áp của anh sẽ xua tan đi cảm giác cô đơn trong lòng*

Parito:"Alo..? Anh ở đâu vậy, em tới nơi rồi mà không thấy anh..." *Giọng Parito run rẩy, cố gắng giữ bình tĩnh.*

Todo:"Chia tay đi," *giọng Todo lạnh lùng và không chút do dự cất lên từ đầu dây bên kia. Không có lời giải thích, không có một chút cảm xúc nào.*

*Những từ đó như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Parito. Trái tim cô đột ngột nghẹn lại, không thể thở nổi. Cả cơ thể cô như bị đá lạnh bao trùm, từng bông tuyết rơi quanh cô trở nên lạnh giá hơn bao giờ hết*

Parito:"Chia tay...?"

*Parito ngơ ngác, không thể hiểu được những gì đang xảy ra. Cô đứng bất động giữa bối cảnh mùa đông lạnh giá, ánh mắt mờ đi khi những giọt nước mắt không thể kìm nén rơi xuống*

*Todo không nói gì thêm, chỉ im lặng một lúc rồi tắt máy*

*Parito nhìn vào màn hình điện thoại trống rỗng, cảm giác trống vắng, cô đơn bao trùm lấy tâm hồn cô. Giữa đêm khuya và những đợt tuyết rơi, cô chẳng biết mình đang làm gì nữa. Tình yêu mà cô đã đặt tất cả niềm tin giờ đây như một đám mây tan biến, để lại nỗi đau không thể nguôi ngoai*

*Parito đứng lặng lẽ trong màn tuyết, tay vẫn cầm điện thoại với ánh sáng mờ nhạt từ màn hình. Từng giọt nước mắt bất giác rơi xuống, nhưng cô chẳng thể nghe thấy tiếng thở dài của mình. Chỉ có tiếng tuyết rơi xào xạc như thể đang thì thầm với cô, nhưng mọi thứ xung quanh dường như rất xa vời*

"Chia tay đi..." *Câu nói ấy cứ văng vẳng trong đầu cô, như một cơn ác mộng không thể tỉnh giấc. Todo, người cô đã yêu thương bao lâu nay, người mà cô đã hy vọng sẽ mang lại một tương lai, giờ lại nói lời chia tay một cách lạnh lùng như vậy. Không một chút cảm xúc, không một lý do. Tất cả những gì Parito có thể làm là đứng đó, bất động*.

*Cô nhìn về phía con đường vắng, nơi trước đó cô đã hy vọng sẽ nhìn thấy bóng dáng Todo. Cái lạnh xuyên thấu da thịt khiến cô cảm thấy rùng mình, nhưng điều khiến trái tim cô thật sự lạnh giá chính là sự im lặng từ phía Todo.*

"Là mình sai sao?"

* Parito tự hỏi trong lòng, nhưng câu trả lời lại chẳng bao giờ đến. Cô đã làm gì sai? Cô đã yêu thương Todo hết lòng, đã làm tất cả những gì có thể để giữ gìn mối quan hệ này. Cô luôn cố gắng là người hiểu và chăm sóc Todo, nhưng có vẻ như tất cả những cố gắng đó không bao giờ đủ.*

*Cô ngồi xuống bên vệ đường, đôi chân tê dại vì lạnh. Nước mắt không ngừng rơi, nhưng cô không thể ngừng lại. Chỉ có sự tĩnh lặng của mùa đông bao quanh, giống như trái tim cô, giờ đây chỉ còn là sự lạnh lẽo vô bờ.*

"Vậy là hết rồi sao? "

*Parito tự hỏi, nhưng không có ai trả lời. Cô cứ ngồi như vậy, không muốn đứng lên. Để làm gì chứ? Để đi đâu? Cô chỉ còn một mình, giữa đêm tối mịt mù và những bông tuyết vô cảm.*

*Nhưng rồi, một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô. Mình sẽ không để mọi thứ kết thúc như vậy. Cô không muốn buông bỏ dễ dàng. Dù cho tình yêu này có khiến cô tổn thương, dù cho Todo có lạnh lùng đến mức nào, Parito vẫn không thể ngừng yêu anh..*

*Với một hơi thở dài, cô đứng dậy, lau nước mắt trên mặt. Cô không thể để mình tiếp tục chìm trong nỗi buồn này. Parito bước đi, từng bước chậm rãi, nhưng quyết tâm hơn bao giờ hết. Cô sẽ làm mọi thứ để hiểu rõ lý do và không để mình bị bỏ rơi mãi mãi.*

*Dù cho đêm tối vẫn bao phủ, tuyết vẫn rơi, trái tim cô vẫn đầy đau đớn, Parito biết rằng mình sẽ tìm ra cách để đối mặt với những thử thách sắp tới. Cô không còn chỉ là một cô gái yếu đuối, mà là một người chiến đấu vì tình yêu của mình, dù có đau đớn đến đâu*

"Từ người mình yêu biến thành người lạ"

Hết tập 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: