
Chương 370: Tôi Sợ Những Điều Sẽ Xảy Ra Sau Này
Khi tôi trở về phòng và kiểm tra đồng hồ, nó hiển thị 11 giờ đêm...... Lúc đó đã khá muộn rồi.
Cảm nhận được cảm giác đọng lại trên môi, tôi cởi áo khoác và treo lên mắc áo, định thay quần áo nhưng...... khung cảnh xung quanh tôi đã chuyển thành một "vườn treo" nào đó.
[......Hể?]
Nơi lẽ ra là phòng của tôi vào ban đêm ngay lập tức biến thành một khu vườn lơ lửng trên bầu trời xanh...... U-Unnn. Nơi này nhìn quen quen, nhưng rốt cuộc chuyện này là sao vậy?
Đây chắc chắn là tầng trên cùng của Thần Giới, Thánh Địa...... Tôi biết rằng đây là nơi Shiro-san sống, nhưng tôi không biết tại sao mình lại đột nhiên được gọi đến đây.
Ngay khi tôi đang choáng váng đứng ở nơi đó, tôi nghe thấy một giọng nói không thay đổi như thường lệ.
[Đêm không tồn tại ở Thần Giới. Tuy nhiên tôi có thể biến nó thành màn đêm nếu muốn......]
[......T-Tôi hiểu rồi. Nhân tiện, Shiro-san? Tại sao tôi lại đột nhiên bị dịch chuyển đến đây......]
Khi tôi quay lại, rõ ràng là Shiro-san đang đứng đó với vẻ mặt ngơ ngác.
Tôi cố hỏi cô tại sao lại đột ngột triệu hồi tôi một cách mạnh mẽ như vậy, nhưng cô rời mắt khỏi tôi và khiến một cái bàn và ghế xuất hiện.
[Tôi sẽ đi pha trà.]
[......Hở?]
[Tôi sẽ đi pha trà.]
[S-Sao đột nhiên cô lại...... Hay đúng hơn, tôi sắp ngủ rồi......]
[Tôi sẽ đi pha trà.]
[N-Như tôi đã nói......]
[Tôi sẽ đi pha trà.]
[......Được.]
Bị vòng lặp vô tận đẩy lùi lại, vai tôi rũ xuống và tôi chỉ ngồi xuống ghế.
Sau đó, một tách trà và vài chiếc bánh quy xuất hiện trước mặt tôi...... Tuy nhiên, có điều gì đó khiến tôi bận tâm hơn.
[......Ummm, Shiro-san? Có thể đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi nhưng...... Cô đang có "tâm trạng tồi tệ" phải không?]
Tôi không thể đọc được cảm xúc của Shiro-san bằng Thấu Cảm Thuật của mình. Vì vậy, tôi chỉ có thể đoán được cảm giác của cô dựa trên sự thay đổi nhỏ nhất trong biểu hiện của cô và từ trải nghiệm của tôi với cô ấy...... và bằng cách nào đó, tôi cảm thấy như cô đang có tâm trạng không tốt.
Đó chỉ là suy đoán của tôi, nhưng tôi nghĩ đó cũng là lý do tại sao cô đột nhiên muốn uống trà......Shiro-san chắc chắn là một người ngu ngốc và đột ngột quyết định mọi việc, nhưng ít nhất cô sẽ giải thích lý do nếu tôi hỏi.
Nhưng lần này cô chỉ đẩy suy nghĩ "pha trà" ra mà không giải thích gì, nên tôi nghĩ nguyên nhân có thể là do tâm trạng của cô ấy.
[Đúng. Hiện giờ tôi đang có tâm trạng rất tệ.]
[......T-Tôi hiểu rồi.]
Shiro-san sẵn sàng thừa nhận rằng cô đang có tâm trạng không tốt. Không, cô vẫn vô cảm và lạnh lùng như thường lệ, nên tôi khó có thể phân biệt được sự khác biệt giữa lúc cô đang có tâm trạng tồi tệ và cách cô hành động bình thường......
M-Mặc dù vậy, cô thực sự đang có tâm trạng tồi tệ hử...... T-Tại sao? C-Chẳng lẽ mình đã làm sai điều gì mà không nhận ra sao?
[Không, anh đã không làm thế.]
[V-Vậy à...... Nhẹ nhõm thật đó.]
Tôi nghĩ rằng có lẽ tôi đã làm điều gì đó khiến Shiro-san khó chịu, nhưng khi cô nói với tôi rằng tôi không hề làm vậy, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Nhưng cảm giác nhẹ nhõm đó...... đã bị tan vỡ bởi những lời mà Shiro-san nói sau khi nhấp một ngụm trà.
[......Ngay cả tôi cũng có thể làm được.]
[......Hở? Ý c-cô là gì?]
[......Ngay cả tôi cũng có thể "Dịch chuyển Kaito-san và Ma Vương đến chỗ Kuro"......]
Gì thế này? Tôi bắt đầu thực sự lo lắng về điều này...... T-Thật kỳ lạ. Tại sao tôi cảm thấy lưng mình bắt đầu đổ mồ hôi đầm đìa?
Cảm thấy một áp lực không thể tả xiết, tôi lặng lẽ chờ đợi những lời tiếp theo của cô ấy.
[Tôi không quan tâm một chút nào, thậm chí là một phân số, hay thậm chí một chữ số thập phân về vấn đề này...... Tuy nhiên, Kaito-san "sẽ dựa vào Mẫu Thần Trái Đất, nhưng anh sẽ không dựa vào tôi".]
[...............]
C-Cô ấy đang bĩu môi!? Shiro-san chắc chắn đang bĩu môi kìa! Ngoài ra, theo cách cô nói, chắc chắn cô đang quan tâm đến nó, cô biết không hả!?
[Không, tôi không quan tâm chút nào đâu...... Kaito-san ạ, khi anh bị Gấu Đen tấn công tại Thiêng Thụ Hội, khi anh bị thuộc hạ của Chiến Vương tấn công, khi anh bị bắt cóc, kể cả lần đó với Kuro , việc tìm kiếm thủ phạm liên quan đến quá khứ của Nữ Công tước đó, lần anh bị Số Mệnh Thần đưa đến một đất nước khác, lần anh bị Mẫu Thần Trái Đất tấn công, hay thậm chí là lần này...... Anh sẽ không dựa vào tôi.]
[...............]
C-Cô đã quan tâm đến điều đó lâu rồi sao!? Tôi có cảm giác như rất nhiều nỗi thất vọng tích tụ bấy lâu nay của cô đã được bộc lộ qua vấn đề này.
K-Không, không phải là tôi không muốn dựa dẫm vào Shiro-san...... Chỉ là tôi đang kiềm chế không hỏi vì Shiro-san quá mạnh, khiến tôi nghĩ rằng việc bất cẩn nhờ cô giúp đỡ sẽ chỉ gây ra thay vào đó là rắc rối......
[Nhưng cả Kuro và Mẫu Thần Trái Đất đều mạnh như tôi.]
[Ughh...... C-Chuyện đó......]
[Kaito-san sẽ không dựa dẫm vào tôi.]
[K-Không, như tôi đã đề cập trước đó, về vấn đề này......]
[Kaito-san sẽ không dựa dẫm vào tôi.]
[O-Ờm......]
[Kaito-san sẽ không dựa dẫm vào tôi.]
[...............]
[Kaito-san sẽ không dựa dẫm vào tôi.]
[Thực ra tôi có chuyện muốn nhờ Shiro-san!]
[Không thể nào khác được. Hôm nay tâm trạng tôi rất tốt nên anh có thể nhờ tôi bất cứ điều gì.]
Đ-Đánggggggg sợ quáaaaaa! ......Không ổn rồi, tôi có cảm giác như cô sẽ mãi như vậy cho đến khi tôi nhờ cô điều gì đó.
Trên thực tế, khi tôi nói theo phản xạ là mình có yêu cầu với cô, tôi có cảm giác như thấy khóe môi cô nhếch lên hơn bình thường một chút.
Tuy nhiên, tạm thời, nhiệm vụ ngày hôm nay là một yêu cầu tôi cần đưa ra cho cô ấy...... Hãy suy nghĩ! Có điều gì tôi có thể nhờ không? Bất cứ điều gì? Một yêu cầu mà tôi có thể hỏi Shiro-san...... Đ-Đúng vậy!
[......Thật ra, tôi thực sự được Shea-san quan tâm trong vấn đề này...... Vì vậy, tôi muốn chuẩn bị thứ gì đó để cảm ơn cô ấy, nhưng tôi thực sự không biết rõ về Shea-san...... T-Tôi đã hy vọng cô có thể giúp tôi việc này ~~]
[Tôi hiểu rồi. Tai Hoạ Thần thích đồ ăn cay.]
[À, tôi đoán là đúng như vậy rồi...... Vậy thì, tôi sẽ đi mua đồ ăn cực kỳ cay vậy......]
[Tuy nhiên, cô ấy phàn nàn rằng đồ ăn cay ngày nay "quá ngọt".]
[.................]
Tôi đã có cảm giác về điều này khi còn ở Vương quốc Hydra, nhưng có vẻ như Shea-san thực sự thích đồ ăn cay.
......Việc cô ấy nghĩ rằng những viên kẹo cay có thể khiến tôi thở ra lửa là thứ gì đó giống như "đồ ngọt"...... Không phải vị giác của cô ấy đã bị hỏng rồi sao?
[Điều này thật rắc rối. Nếu cô ấy thích đồ ăn cay đến vậy, có lẽ cô ấy cũng kén chọn về mùi vị...... Hừmmm.]
[Để đó cho tôi.]
[......Hở?]
[......Đây.]
[Đây là gì?]
Nếu được hỏi, tôi sẽ nói rằng tôi thích đồ ngọt hơn đồ cay, nên việc tự hỏi nên cho cô ấy ăn đồ cay nào sẽ khiến tôi nghiêng đầu thắc mắc...... Đó là lúc Shiro-san làm một loại trái cây nào đó xuất hiện.
Nó có kích thước bằng một quả cam và có màu đỏ Ruby đậm tuyệt đẹp.
[Tôi đã "tạo ra" một loại trái cây có vị cay gấp nghìn lần so với bất kỳ loại gia vị cay nào khác hiện có. Một khi hạt giống của nó được gieo, cô ấy có thể khiến nó lớn lên trong "ba ngày".]
[..................]
Cô vừa tạo ra một loại thực phẩm mới!?
[Hôm nay tâm trạng tôi rất tốt nên đây chỉ là một điều đặc biệt thôi.]
[Cảm ơn nhé......]
Shiro-san...... Không phải cách đây vài phút cô vừa nói mình đang có tâm trạng không tốt sao? C-Cô có thực sự muốn tôi dựa vào cô nhiều như vậy không?
[Đúng.]
......Kể từ bây giờ, tôi sẽ thường xuyên hỏi ý kiến cô về điều gì đó. Nếu sự bất mãn của cô lại tăng lên, cô có thể đột nhiên bóp méo luật lệ của thế giới......
[......N-Nhân tiện, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi ăn cái này?]
[Anh có thể sẽ ngất xỉu trong đau đớn và sau đó "cả ngày không thể nếm được bất cứ thứ gì".]
[................]
Cô có chắc chắn rằng thứ mình làm ra thực sự là một loại thực phẩm chứ không phải một loại vũ khí nào đó không? C-Có thực sự an toàn khi tôi tặng Shea-san một món quà như thế này không? C-Chà, Shea-san nói rằng cô ấy là người thích ăn cay...... vậy nên cô ấy có thể ăn như thế này một cách bất ngờ nhỉ?
Tôi sẽ đảm bảo giải thích cho cô ấy về độ cay của nó trước khi đưa món này cho cô ấy.
[Vậy thì, hãy tiếp tục uống trà nào.]
[À, vâng.]
Dù sao đi nữa, tâm trạng của Shiro-san dường như đã tốt hơn sau khi cô đáp ứng mong muốn của tôi. Cô đề nghị với khóe miệng hơi nhếch lên, tôi gật đầu và uống trà.
Sau đó, chúng tôi dành một giờ để trò chuyện và uống trà...... Và khi tôi trở về phòng thì ngày đã thay đổi.
Thưa cha mẹ thân yêu———Sự kiện ngày hôm nay đã được kết thúc bởi Shiro-san. Unnn, con nên nói thế nào nhỉ... Con đã học được một điều rất tốt. Nếu con cứ để sự bất mãn của Shiro-san trở nên tồi tệ hơn———con sợ những điều sẽ xảy ra sau này......
<Tác Note>
Mẫu Thần-sama muốn được dựa vào.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro