
Chương 315: Tôi Cảm Thấy Nhói Trong Tim
Một đêm đã trôi qua, sau khi ăn bữa sáng ngon lành do Alice chuẩn bị, Alice và tôi vô tư chơi đùa với nhau.
[......Ồhh.]
[Wa, lên cấp rồi à. Fufufu, em sẽ sớm gặp lại anh ~~ ]
Con trỏ của Roulette mà Alice quay dừng lại ở số 4, và khi cô ấy di chuyển 4 vị trí, có vẻ như cô ấy đã đến một ô vuông thăng cấp, và Alice mỉm cười rạng rỡ.
Hiện tại, Alice và tôi đang chơi một trò chơi mà tôi từng thấy trước đây ở thế giới của mình...... Trò chơi đó được gọi là Sugoroku*. (*Trans Eng Note: Sugoroku giống như Snakes-and-Ladder, chỉ là không có Snakes và Ladder.)
[Mặc dù vậy, cái này trông thực sự được làm rất tốt, phải không......? "Anh hùng Sugoroku" hửm?]
[Đúng vậy, game snake-and-ladder được truyền lại từ thế giới của Kaito-san, nhưng trò chơi được lan truyền rộng rãi chính là Anh hùng Sugoroku. Ngày nay, game này đã trở thành một trò chơi chủ yếu mà hầu hết trẻ em đã chơi ít nhất một lần.]
Có vẻ như Anh hùng Sugoroku này dường như là sự tái hiện lại cuộc hành trình của Đệ nhất Anh hùng, và trò chơi không chỉ là việc tiến quân của bạn và đánh bại Ma vương...... Một Sugoroku nhằm mục đích khiến Neun-san ngất xỉu.
Mỗi quân cờ có một cấp độ, được nâng lên bằng cách dừng ở ô vuông tăng cấp. Trên đường đi sẽ có những đánh giá về cấp độ đối với quái vật và các ô vuông khác, và nếu cấp độ của bạn thấp, bạn sẽ bị đưa trở lại, điều này khá thú vị.
Hơn nữa, tuy hơi nhỏ nhưng game này được trang bị một ma thạch dùng để tạo ra các hiệu ứng phức tạp, chẳng hạn như tiếng gầm của quái vật và một số hiệu ứng ánh sáng chỗ này chỗ kia.
Đây là một game tuyệt vời mà cả người lớn và trẻ em đều có thể thưởng thức.
[Tuy nhiên, nhìn thấy nó biến thành một món đồ chơi như thế này khiến anh nhận ra Neun-san được mọi người kính trọng như thế nào.]
[Tất nhiên, dù sao thì cô ấy cũng là Anh hùng của thế giới này. Đánh bại Ma vương chỉ với một vài người và mang lại hòa bình cho cả thế giới...... Cô ấy là hình ảnh thu nhỏ của một Anh hùng.]
[......Điều đó làm anh nhớ lại, Party của Neun-san, như anh nhớ, được mô tả trong cuốn sách như một pháp sư, một thương thủ...... và một siêu đạo chích nhưng...... Không có nhiều chi tiết về họ nhỉ.]
Cuốn sách được Kuro giới thiệu trước đây đã liệt kê tên của Neun-san...... Đệ nhất Anh hùng, Hikari, nhưng các thành viên khác trong Party liệt kê nghề nghiệp của họ: pháp sư, thương thủ và đạo chích, nhưng không có tên của họ.
Tôi nghĩ nó được cố tình viết như vậy vì lý do nào đó nhưng...... Vì có lẽ Alice biết rõ nhất về nó nên tôi quyết định hỏi cô ấy về nó.
[......Aaah, đó chỉ là một biện pháp chính trị thôi. Nó được biết đến tương đối rộng rãi...... nhưng một trong những thành viên trong Party của Đệ nhất Anh hùng là Quốc Vương Hydra hiện tại...... Vì vậy, đó là một thỏa thuận ngầm không đề cập đến nó, khi xem xét mối quan hệ quyền lực giữa các quốc gia.]
[Heehhh...... Nếu anh nhớ không lầm thì Quốc Vương Hydra là một Mỹ nhân ngư phải không?]
[Đúng vậy, Laguna Dia Hydra...... Cô ấy là thương thủ của Party.]
[.......Nó cũng được viết trong cuốn sách về việc cô ấy đã "chẻ đôi dòng sông cuồng nộ"......]
[Đó là một sự thật lịch sử. Đó là sức mạnh của cô ấy.]
Đúng như mong đợi từ một thành viên trong Party Đệ Nhất Anh Hùng. Chắc hẳn cô ấy là một người rất tuyệt vời.
[......Còn các thành viên khác thì sao?]
[Để em nhớ lại ~~ Pháp sư Elf, được mệnh danh là "Lâm Thánh Thụ", Trưởng lão Elf hiện tại, Fors-san...... và cô ấy, người chưa rõ danh tính thực sự, "Thiên tài Bí ẩn và Đạo chích Xinh đẹp", Hapti-chan !]
[......Hở? Alice đã đồng hành cùng Party của Đệ Nhất Anh Hùng trong cuộc hành trình của cô ấy á?]
[Nào có, anh đang nói về cái gì vậy? Em không liên quan gì đến Thiên tài Bí ẩn và Đạo chích Xinh đẹp Hapti-chan cả ~~ ]
Không, chắc chắn là cô ấy... Có lẽ, cô ấy đã cải trang và thâm nhập vào Party của họ với tư cách thành viên. Chắc chắn không có gì đáng ngạc nhiên khi Alice có thể làm được điều gì đó như thế.
[......Này, Alice.]
[Vâng?]
[Anh luôn tự hỏi...... Mặc dù Lục Vương không thể bất cẩn hành động vào thời điểm đó, nhưng nếu là em...... Liệu em có thể đối phó với Ma vương và đặt nền móng cho Nhân Giới không? ?]
[......Chà, em không phủ nhận rằng mình có thể làm được điều đó. Tuy nhiên, sẽ rất khó để em thiết lập một hiệp ước hữu nghị với Tam Giới giống như Hikari-san đã làm... Có rất nhiều cách để em đối phó với quân đội Ma vương. Về việc ngụy trang nó thành chiến thắng của Nhân loại, thì cũng có thể.]
[..........]
["Vậy tại sao em không làm điều đó......?" Những gì em sắp nói với anh từ giờ trở đi, xin đừng kể cho bất kỳ ai khác.]
[Okay.]
Từ giờ trở đi, cô ấy sẽ bắt đầu nói về những điều mà tôi... không, hầu hết mọi người trên thế giới này đều không biết. Và Alice đang nói thẳng với tôi rằng điều cô ấy sắp nói là một bí mật.
[......Vào thời điểm đó, bọn em, Lục Vương, không thể...... không thể chạm vào Ma Vương, và có hai lý do cho việc này. Điều đầu tiên, như Kaito-san biết, là bọn em thiếu mối liên hệ với Nhân Giới.]
[.................]
[Và lý do khác là...... Bởi vì người đứng đầu Ma Giới, "Kuro-san đã do dự khi làm điều đó".]
[......Kuro á?]
[......Ma vương, anh biết đấy...... Cô ấy là "Gia Đình" của Kuro-san.]
[Nà ní!?]
Những lời Alice nói với tôi thực sự gây sốc. Ma vương là một phần của Gia Đình Kuro? Vậy, điều đó có nghĩa là Ma vương đã thách thức Kuro và thách đấu cô ấy?
Không, bằng cách nào đó, nhìn vào biểu cảm trên khuôn mặt của Alice...... Tôi có cảm giác không phải vậy.
[......Thành thật mà nói, bọn em hoàn toàn không ngờ rằng Ma vương đó sẽ xâm chiếm Nhân Giới. Cô ấy không phải loại trẻ con sẽ làm những việc như vậy. Đối với bọn em...... Đối với các thành viên khác của Lục Vương ngoài Kuro-san, Ma Vương giống như một người em gái. Cô ấy có trái tim nhân hậu và quan tâm đến người khác, đồng thời kính trọng Kuro-san như thể cô ấy là mẹ ruột của mình.]
[......Là vậy sao.]
[Đó là lý do tại sao, em nghĩ có điều gì đó rất lớn đang xảy ra...... Các thành viên của Lục Vương cũng có những bất đồng về cách giải quyết tình huống đó.]
[................]
[Em sẽ không nói tên họ, nhưng họ nói "Chúng ta chỉ cần đánh vào đầu cô ấy và đưa cô ấy về nhà.", "......Không...... Tôi chắc chắn...... phải có...... lý do.", " Tuy nhiên, không phải là tệ nếu không làm gì sau những gì cô ấy đã làm sao?", "Vậy, chúng ta không nên điều tra nguyên nhân tại sao cô ấy lại làm điều này trước sao?", hay đại loại như thế.]
[Bằng cách nào đó, anh nghĩ mình biết ai là người đang nói câu nào.]
[Chà, "Không, nếu cô ta định gây ra sự hỗn loạn trên thế giới, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chúng ta giết cô ta sao?"...... hoặc là Ảnh Vương, người không thể đọc được tâm trạng, đã nói như vậy. Ảnh Vương là kẻ tệ nhất phải không!?]
[Em là Ảnh Vương đấy, đồ ngốc!!!]
Đáng lẽ đó phải là một câu chuyện rất nghiêm túc, nhưng Alice đã đùa giỡn chèn một câu nói đùa tự ti vào giữa câu chuyện, và trong lúc tôi đang kinh ngạc, tôi chờ đợi những lời tiếp theo của cô ấy.
[......Chà, cuối cùng, Anh hùng...... Hikari-san đã xuất hiện, và bọn em quyết định sẽ chờ xem điều gì sẽ xảy ra.]
[......Ý em là tất cả "trừ Alice", phải không?]
[Ừm, đúng rồi...... Em đã cho một trong những nhân bản của mình bí mật đi cùng Hikari-san trong cuộc hành trình của cô ấy. Nếu em đã quyết định rằng Hikari-san không thể đối phó với Ma vương, em sẽ ngay lập tức ra tay...... Chà, cuối cùng thì Hikari-san đã đánh bại cô ấy.]
[......Cô ấy còn sống. Em muốn anh không hỏi chi tiết nhưng...... Cô ấy đã ăn năn tội lỗi của mình và hiện vẫn đang chuộc tội.]
[......Anh hiểu rồi.]
Tôi không thể nói thêm lời nào hơn thế.
Khi tôi nghe câu chuyện từ Lilia-san, tôi đã nghĩ rằng Ma vương là một người khá khốn khổ, và thật tuyệt vời khi cô ấy bị Anh hùng đánh bại nhưng...... Có vẻ như không đơn giản như vậy.
Đặc biệt là với Kuro, một trong những người quan tâm đến chuyện đó...... Tôi tự hỏi cô ấy cảm thấy thế nào về điều đó? Tôi không biết, nhưng tôi biết đây không phải là chủ đề mà tôi có thể tùy tiện bước vào.
Khi tôi đang nghĩ về điều này, Alice mỉm cười với tôi với vẻ mặt dịu dàng.
[Chà, Kaito-san không cần phải lo lắng về điều đó. Đây là chuyện đã xảy ra hàng ngàn năm trước và mọi chuyện đã kết thúc rồi...... Ồ, anh hết trà rồi. Em sẽ đi pha chút gì đó.]
[Cảm ơn em.]
Chắc chắn, đúng như Alice đã nói... Đây chỉ là chuyện đã xảy ra cách đây 1000 năm, và nếu các bên liên quan đã giải quyết xong thì tôi không nghĩ đó không phải là chuyện mà tôi nên tham gia.
Cha mẹ yêu ơi———Alice kể cho con nghe thêm vài điều về Anh hùng và Ma vương. Alice nói với con rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi nhưng...... Con tự hỏi tại sao? Bằng cách nào đó——con cảm thấy như có một cái gì đó giằng xé trong lòng.
Nhìn chằm chằm vào ấm trà, Alice nhớ lại một chút chuyện đã qua.
"Làm ơn từ bỏ nó đi, Kuro-san! Quả thực, đứa trẻ đó có thể chưa giết ai cả. Tuy nhiên, đó không chỉ là lỗi của những kẻ ngu ngốc đã lợi dụng cô ta và nhân cơ hội xâm chiếm! Nếu cô ấy không thể kiểm soát được hành động của chúng thì tất cả là lỗi của cô ấy!"
"Có thể là vậy...... nhưng..."
"Tôi không biết lý do của cô ấy là gì nhưng... Nếu cô ấy nổi điên như vậy, chúng ta sẽ rất nhân từ nếu đích thân giải quyết cô ấy."
"......Shalltear."
"......Tôi biết. Bây giờ, chúng ta sẽ xem điều gì sẽ xảy ra cho đến khi Anh hùng đó đối đầu với cô ấy. Kể cả khi đó, nếu tôi quyết định rằng Anh hùng không thể làm gì được cô ấy...... tôi sẽ giết tất cả bọn chúng. Điều đó sẽ ổn thôi, phải không?"
"......Unnn. Xin lỗi."
"......Tôi chỉ muốn nói một điều. Ngay cả khi cô ấy sống sót...... Một khi cô ấy tỉnh lại, ngọn lửa hối hận sẽ đốt cháy trái tim cô ấy...... Sẽ không bao giờ có tương lai mà đứa trẻ đó sẽ nhận được sự cứu rỗi."
"................"
Nhớ lại những cuộc trò chuyện trước đây của mình, Alice rót trà vào những chiếc cốc đã chuẩn bị sẵn...... trước khi lặng lẽ lẩm bẩm với ai đó.
[......Đứa trẻ đó sẽ phải chịu đau khổ mãi mãi. Vậy thì, chúng ta nên để cô ấy yên...... là những gì mình đã nghĩ trước đó.]
Nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong chất lỏng đổ vào cốc, Alice khẽ mỉm cười.
[......Mình không thể không nghĩ rằng nếu là Kaito-san, anh ấy sẽ có thể làm gì đó. Đối với đứa trẻ vẫn đang bị thiêu đốt bởi tội lỗi của mình...... Anh ấy chắc chắn sẽ đưa tay ra...... hoặc điều gì đó tương tự. Chà, mình đoán điều đó hơi quá thuận tiện để mong đợi, phải không?]
Nghĩ đến khuôn mặt hiền lành của người yêu, Alice hướng ánh mắt về phía cửa sổ và nhìn khung cảnh xa xa.
[......Mình vừa quay Roulette cách đây không lâu. Kaito-san chắc chắn sẽ ra tay ngay bây giờ...... Có lẽ là vì nó liên quan đến Kuro-san...... Giờ thì, Fear-san? Cô có đủ can đảm...... để nắm lấy tay Kaito-san không?]
<Tác Note>
Kaito giờ đã biết rằng Ma vương còn sống. Arc Alice...... Tôi đoán nó sẽ kết thúc sau khoảng 3 hoặc 4 chương.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro