có cảm thấy thoả mãn không?
Cậu có cảm thấy thoã mãn không? Khi cậu cười hay khi cậu khóc?
Cậu có cảm thấy mình rất may? Dù một lần hay một chút?
Cậu có cảm thấy buồn lắm không? Khi sai lầm khi phạm lỗi?
Cậu có cảm thấy không?
Cậu có cảm thấy không?
Tớ hỏi
Cậu có thoả mãn không ?
Bản thân cậu trông rõ thảm hại.
Cậu có thoã mãn không?
Linh hồn cậu vỡ đôi cả rồi.
Và tớ hỏi.
Cậu có buồn lắm không?
Cậu có mệt lắm không?
Chán lắm không?
Muốn bỏ cuộc không?
Tớ hỏi
Cậu có muốn chết không?
Và cậu khóc.
Khóc rồi lại khóc.
Tớ hỏi.
Và cậu gào rống.
Cậu rống vỡ cả giọng.
Căn phòng trống huơ.
Cậu thì trống rỗng.
Bầu trời trong vắt.
Còn cậu vẩn đục.
Tớ hỏi.
Cậu có muốn sống không?
Và duy lần đó.
Cậu không trả lời.
Tớ đã hỏi nhiều lần.
Và cậu đã rạch nhiều lần.
Tớ hỏi
Cậu có hận tớ không?
Có muốn giết tớ không?
Và cậu nói
Có rõ vui.
Nhưng duy lần đó
Cậu bật khóc thê thảm.
Căn phòng ấy tràn nắng.
Nhưng cậu chẳng buồn nhìn.
Trái tim cậu ngừng đập.
Nhưng cậu chẳng quan tâm.
Hơi thở cậu chậm dần.
Nhưng không chịu buông tớ.
Vậy nên
Tớ hỏi
Cậu có thoả mãn không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro