Chap 04
Cuối cùng, Todoroki vẫn không bắn. Bakugou phải thay quần áo của hắn và mượn Kirishima một chai nước súc miệng rồi mới rời đi.
Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cậu dùng chân để thỏa mãn người khác, cũng là lần đầu tiên giúp người khẩu giao.
Rất nhiều lần đầu tiên trao cho tên trợ lý phiền phức này. Trên đường lái xe đến gặp All Might, cậu vẫn ngửi thấy hương thơm trung tính đến từ quần áo của Todoroki trên người và không thể giữ bản thân bình tĩnh một lúc lâu.
"Bakugou Katsuki, mày xong đời rồi."
Khi bẻ tay lái quẹo sang đường bên cạnh, cậu tự lẩm bẩm: "Mày thực sự đã làm điều đó với trợ lý của mình tại nơi làm việc, sau này làm sao có thể không biết xấu hổ dạy cấp dưới làm việc nghiêm túc đây?"
Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!
Bakugou cố gắng kìm nén tâm trạng bồn chồn. Sau buổi gặp với All Might, cậu quá lười biếng để trở lại công ty làm tiếp, cho nên chỉ đơn giản lái xe về nhà.
Lượng glycerin còn dính lại trên người khiến cậu thật khó chịu. Trước đó ở phòng thay quần áo, nó thật tốt khi đóng vai trò hỗ trợ tình thú, nhưng bây giờ, tính sạch sẽ bùng phát khiến cậu phải vào phòng tắm rửa mất cả tiếng đồng hồ.
Sau đó, cậu nằm dài trên sô pha phòng khách phát ngốc không biết bao nhiêu lâu, bầu trời bên ngoài cửa sổ nhanh chóng tối đi, kéo theo khung cảnh bên trong căn phòng cũng trở nên mờ ảo.
Cậu thở dài, kéo bản thân trở lại từ thế giới nội tâm trống rỗng, nhưng chưa đầy nửa phút tập trung, biệt danh của Todoroki ngay lập tức sáng lên trên màn hình điện thoại.
"Cái gì?" Bakugou cố gắng làm cho giọng mình nghe không quá hào hứng.
"Cậu có thể vui lòng nói với nhân viên bảo vệ ở tầng dưới không? Tôi đến đây để đưa quần áo."
Todoroki chuyển điện thoại di động cho nhân viên bảo vệ trong sảnh căn hộ. Bakugou nói vài lời rồi cúp điện thoại. Sau đó, cậu đứng dậy và bật đèn chùm trong phòng khách.
Căn phòng lập tức trở nên sáng sủa. Cậu quay lại nhìn vào tủ TV ở bên cạnh. Hình ảnh phản chiếu từ tấm kính là một người đang mặc quần áo ngủ ở nhà, mái tóc không được chải chuốt kỹ lưỡng như trong công ty còn có hơi rối.
Ngoài gia đình và bạn bè, chưa từng có người ngoài nào khác từng thấy bộ dáng ở nhà của Bakugou.
Khi Todoroki gõ cửa, phản ứng của hắn ngạc nhiên giống y như cậu tưởng tượng. Người nọ thoáng ngẩn ra, sau đó hoàn hồn mỉm cười và đưa cái túi, "Tôi đã tiếp tục làm việc sau khi mượn quần áo của Kirishima. Bộ vest và áo sơ mi của cậu đã được giặt ở tiệm."
Bakugou cầm lấy, theo thói quen mở ra để kiểm tra xem quần áo có bị rách không. "Vừa mới ủi?" Vẫn còn hơi ấm.
"Đúng vậy." Todoroki gật đầu và khóe miệng vô thức cong lên. "Để tôi có thể tan làm sớm."
Sau khi kiểm tra bộ đồ không bị nếp nhăn nào, Bakugou ngước lên, "Không, ngày mai hãy làm bù thời gian mà mày đã tiêu tốn hôm nay."
"Vậy... cậu có thể mời tôi vào nhà uống nước không?"
Người đang chặn ở cửa dường như không có ý mời hắn vào. Todoroki mặt dày đưa ra yêu cầu này một cách táo tợn, "Tôi hơi mệt vì phải chạy đến đây, còn hơi khát nước nữa."
Cha của hắn đã không hề cấp cho hắn một chiếc ô tô nào trong thời gian thực tập và hắn cũng quá lười biếng để yêu cầu mẹ mình, nên đành phải đi làm bằng tàu điện ngầm hoặc taxi mỗi ngày.
Bakugou do dự vài giây sau khi nghe những lời hắn nói, nhích sang bên một chút. Nhưng khi Todoroki chuẩn bị bước vào, đối phương ngay lập tức chặn lại.
"Trợ lý hai màu à!" Bakugou cầm bộ đồ trong một tay và bám mạnh vào mép cửa, mắt cậu lướt qua đôi đồng tử nóng bỏng của người kia đang nhìn chằm chằm vào bức tường lối đi, "Chiều nay trong tòa nhà thí nghiệm..."
"Hiện tại không phải giờ làm việc, đây cũng không phải là công ty." Todoroki ngắt lời cậu, "Cậu có thể gọi tên tôi."
"Hai màu, tao nghĩ mày đã hiểu lầm."
Bakugou hít một hơi thật sâu và ngước nhìn Todoroki, "Trợ lý của tao là một công việc phải sẵn sàng 24 giờ mỗi ngày, nói cách khác, mày không có thời gian nghỉ. Thêm nữa, tao không thích gọi tên."
"Được."
BETA trước mặt đang mặc đồ ngủ ở nhà trông thật ngọt ngào khiến hắn chỉ muốn ôm vào lòng mà hôn, nhưng do đang bị chặn ở ngoài cửa nên hắn đành phải ngoan ngoãn đồng ý.
"Ngoài ra, buổi chiều nay ở khu thực nghiệm..." Bị Todoroki ngắt lời giữa chừng, Bakugou quên mất mình đang định nói gì và năng lượng đột nhiên bị giảm xuống một nửa, "... quên đi, muốn uống gì?"
"Nước khoáng, cảm ơn cậu."
"Đứng đây và đợi tao."
Bakugou quay lưng đi nhưng bước được hai bước liền xoay người nhìn lại. Todoroki với dáng người cao lớn, lặng lẽ đứng ở vị trí của mình và nhìn cậu với hai tay trong túi.
Rất ngoan.
Cậu hài lòng quay đi, đặt bộ đồ của mình lên lưng ghế sofa rồi bước vào bếp.
Có ba chai nước khoáng còn lại trong tủ lạnh. Bakugou vừa đóng cửa tủ liền nghe thấy tiếng đóng cửa vọng ra từ phòng khách.
Nghe tiếng bước chân trần trên sàn gỗ. Cậu đơ người ra nhìn. Người nên ngoan ngoãn đứng ở cửa chờ nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt.
"... Mày đang làm gì vậy?"
Todoroki sải bước về phía trước, Bakugou nhanh chóng bị ôm lấy và chặn môi ngay sau khi hỏi.
Mùi chanh bạc hà xông vào khoang mũi...
Cái thằng ngốc này lại phóng thích pheromone?!!
Cậu quay mặt đi khỏi nụ hôn bất ngờ, cúi đầu xuống tỏ vẻ không hài lòng, "Mẹ kiếp! Buông ra... dù có phóng thích pheromone nhiều nữa cũng vô dụng."
Đúng vậy, cậu không phải OMEGA!
"Bakugou Katsuki." Todoroki đột nhiên gọi tên đầy đủ của Bakugou khiến cậu khẽ sững người. Đầu hắn di chuyển đến trước mặt, thì thầm bên môi cậu với chất giọng quyến rũ, "Đừng mang thai con của người khác, được không?"
"Mày, mày đang nói gì vậy?"
Nói nhảm shit gì vậy? Ai muốn có thai?
"... Thật xin lỗi, tưởng tượng đến việc cậu sinh con cho người khác, tôi liền cảm thấy rất khổ sở."
Todoroki bĩu môi tủi thân. Chóp mũi cọ chóp mũi tựa lấy lòng, bộ dáng cực kỳ giống chó con sắp bị chủ nhân vứt bỏ "Hãy mang thai con của tôi, được không? Tôi cũng có thể."
Hả? Bản chất của ALPHA thật sự chỉ muốn gieo mầm... đúng là quạ nào mà chẳng đen đầu...
"Mày thực sự muốn tao mang thai con của mày?"
Thật không may, nếu không có chương trình nghiên cứu và phát triển thế hệ thứ II của 'giới tính thứ ba', thì liệu có ALPHA nào đủ ngu dốt để BETA mang thai con cho mình không?
Bakugou chủ động hôn lên môi Todoroki, một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khóe miệng cậu.
Vậy để thằng ngốc này hết hy vọng đi.
.
BETA nam rất khó thụ thai và thậm chí còn khó khăn hơn khi không sử dụng 'giới tính thứ ba' thế hệ thứ II.
Ai không biết điều này? Hơn nữa, 'giới tính thứ ba' thế hệ thứ II vẫn đang trải qua thử nghiệm lâm sàng giai đoạn 3, nhưng ngay cả khi thành công, Bakugou cũng sẽ không sử dụng loại thuốc này.
Lý do tại sao cậu chủ động đề xuất kế hoạch nghiên cứu và phát triển 'giới tính thứ ba' cho Kirishima không phải vì cậu nhớ mãi không quên người cũ, mà đơn giản chỉ vì nó truyền cảm hứng cho cậu.
Nghiêm túc mà nói, tình cảm của cậu dành cho người cũ đã bị xóa sạch ba năm trước, nhưng tổn thương mà người đó gây ra cho cậu như một cú đâm chí mạng vào tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.
Sự hoàn hảo không còn nữa.
Bakugou cái gì cũng tốt. Cậu đã nhận được những lời khen ngợi và ngưỡng mộ của mọi người xung quanh từ khi còn nhỏ. Cậu không thể tưởng tượng rằng ai đó sẽ từ bỏ mình vì mình là BETA. Ngay cả khi phân hóa thành BETA, cậu cũng không có một chút mặc cảm tự ti nào.
Mặc dù cảm giác này đã được khắc phục từ lâu, nhưng cậu vẫn luôn để ý về việc ALPHA yêu cầu khả năng sinh sản.
Đây rõ ràng là một hành động sỉ nhục và phân biệt đối xử.
Làm nhục BETA vì họ không thể làm cỗ máy sinh sản như OMEGA, phân biệt đối xử với BETA, giới tính thứ hai phổ biến nhất, cũng là giới tính vô dụng nhất trên thế giới.
Nhưng cậu cũng có chút mong chờ rằng Todoroki có thể khác... Làm sao có thể khác được?
Con chó nhỏ trước mặt cậu lập tức biến thành một con chó sói.
Todoroki nâng hai chân cậu đặt ở eo sườn, đem cậu nhẹ nhàng ôm vào phòng ngủ và ấn xuống giường.
"Mày muốn tao sinh cho mày bao nhiêu?" Bakugou mỉm cười và cởi nút áo của con sói nhỏ.
"Cậu muốn sinh bao nhiêu con?" Con sói nhỏ liếm cổ, kéo áo ngủ lên, đầu lưỡi len lỏi xuống ngực dọc theo cổ họng và cắn quả đỏ trên ngực.
"Muốn có một đội bóng không?" Cậu vòng tay ôm lấy cái đầu đang ở trên ngực tác loạn hỏi, ALPHA không nhìn ra sự lạnh lùng trong mắt cậu.
Todoroki vẫn chưa nhận thấy được những lời này thật giả thế nào, chỉ nghĩ đó là những lời ngọt ngào của bên kia trong cơn khoái cảm, "Miễn là do cậu sinh ra... Bao nhiêu tôi cũng nuôi được."
"Trợ lý thật dẻo miệng."
"Bakugou, hiện tại còn muốn gọi tôi là trợ lý không?"
Con sói nhỏ bất mãn cắn môi trên của Bakugou, sau đó xâm nhập vào khoang miệng, một trận nóng bỏng triền miên quấn lấy cái lưỡi ngọt ngào, mới thoáng hả giận một chút, hắn trầm thấp nói vào tai cậu, "Nếu không muốn gọi tên... cậu cũng có thể gọi chồng yêu."
Cái gì cơ?
Chồng? Yêu?
Bakugou cười ra tiếng khi nghe những lời sến sẩm ngu ngốc đó, đôi chân vòng quanh eo Todoroki siết chặt lại, cười nói, "Một lần thôi. Vậy thì... chồng yêu, khiến em mang thai đi."
Huh! Todoroki gần như chửi thề ra miệng.
Lúc này, cấp trên khó ở của hắn để lộ ra một nụ cười say lòng người, với đôi mắt đẹp đỏ rực nói lên những lời gợi tình này...
Thật sự quá mê người! Hắn cùng thằng em đã gấp không chờ nổi ngang nhiên ngẩng đầu, sẵn sàng đại chiến cả trăm hiệp!
.
ALPHA bây giờ đã hoàn toàn biến thành một con sói, khiến Bakugou có chút bất ngờ khi thực hiện màn dạo đầu.
ALPHA luôn sử dụng pheromone để đưa OMEGA vào trạng thái động dục rồi nuốt chửng họ mà không nửa điểm thương tiếc.
Có thể là do OMEGA được sinh ra với giới tính phù hợp nhất với ALPHA, còn BETA thông thường không có lợi thế này, thậm chí trên phương diện tình dục, cần một số đạo cụ hỗ trợ... chẳng hạn như chai dầu bôi trơn trong tay Todoroki lúc này.
Trước khi cậu có thể nói bất cứ điều gì, hắn đã cố ý dừng lại và bắt đầu lục tìm ngăn kéo trên tủ đầu giường.
Cậu đã có một vài trải nghiệm như vậy với người cũ, nhưng thật lạ là kỹ năng dạo đầu của Todoroki thậm chí còn không tốt bằng người kia, vậy mà phía sau thực sự tiết ra chất lỏng, khiến Todoroki đang chuẩn bị đưa tay vào mở rộng ngạc nhiên không thôi.
"Cậu ướt à?"
Hai ngón tay của hắn trượt vào cái hang hẹp một cách trơn tru và bắt đầu di chuyển trong đó. Hắn thật không ngờ rằng màn dạo đầu vụng về của mình có thể thực sự khiến cấp trên khó ở thường ngày tan chảy thành một vũng nước ấm.
Đúng vậy, nó ướt, không chỉ bây giờ, nó ướt từ chiều rồi.
Todoroki rút ngón tay ra, đặt chất bôi trơn trở lại trong ngăn kéo và chạm vào bao cao su. Hắn lên tiếng để xác nhận lại, "... Tôi không dùng bao nhé?"
Sự trống rỗng đột ngột bên trong khiến cậu hụt hẫng. Bakugou nằm trên giường cắn môi dưới, bị tra tấn bởi dục vọng và sự chán ghét bản thân.
Chết tiệt, dong dài quá, nhanh nhanh cắm nó vào trước khi tao hối hận! Nhưng cậu không nói gì, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Todoroki, vươn tay ra kéo người xuống.
Phân thân khổng lồ của ALPHA nhanh chóng đẩy vào huyệt, phần đầu thành công đưa vào trong. Bakugou rên rỉ trên giường và ngay lập tức hối hận.
Ngay từ buổi chiều, cậu đã biết rằng của Todoroki rất to. Cậu dùng chân và khoang miệng để cảm nhận nó, nhưng khi thật sự đưa vào cơ thể, nó có một cảm giác hủy diệt khác hẳn - có lớn quá không? Nội tạng của cậu sẽ không bị đâm hỏng hết chứ?
"Nhẹ, nhẹ ah..."
"Gọi Shouto."
Cái nóng bỏng kia đưa vào được một nửa, Bakugou quỳ gối trên giường, nhìn Todoroki hai tay mở mông mình, liền nỗ lực thả lỏng thân thể, hợp tác với tình huống khó xử.
"Ah... Shouto ah, nhẹ..."
"Có đau không?" Todoroki nhẫn đến đổ mồ hôi trên trán, tay nắm chặt hai phần thịt mềm và nhào nặn chúng một cách nhẹ nhàng.
Vớ vẩn, đương nhiên là đau rồi, khốn nạn.
"... Ah không, không đau." Bởi vì nó vẫn rất sướng.
Ba năm trước, mỗi lần lên giường với người cũ, cậu chỉ cảm thấy đau đớn, nhưng bây giờ cảm giác đau đớn và sảng khoái này là gì?
"Cậu đúng là ngậm chặt thật đấy." Todoroki tất nhiên còn có thể cười ra. "Thích côn thịt lớn của tôi đến vậy sao?"
Con sói này một bên đổ mồ hôi làm cậu, một bên cười nói lời cợt nhả mê người, Bakugou ngẩng đầu nhẹ "Ưm" một tiếng, duỗi tay kéo lấy cổ Todoroki đưa sát lại môi mình, "... Thích côn thịt lớn của Shouto, muốn sinh con cho Shouto."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro