Chap 03
Đừng yêu tao, không có kết quả đâu.
Nhưng Bakugou không thể nào nói ra, đành phải lựa chọn làm khó Todoroki, "Tao thích ăn bánh mì thịt nướng của nhà hàng X và mì làm bằng tay từ nhà hàng Y, phải thật cay."
Đây là những cửa hiệu lâu đời và mở cửa lúc năm giờ sáng mỗi ngày. Tất cả đều được làm bằng tay và rất nổi tiếng. Hầu hết thức ăn đều được bán hết trong khoảng thời gian từ sáu giờ đến bảy giờ.
Đừng hỏi tại sao cậu biết, mỗi khi nói về điều đó cậu đều muốn rớt nước mắt, bởi chính cậu đã từng nhiều lần cố ý thức dậy thật sớm vào buổi sáng và phi đi như bay nhưng đều không mua được.
"Được rồi." Trợ lý Todoroki ngây thơ không biết xã hội hiểm ác, không chút suy nghĩ liền đáp ứng, "Tôi cũng muốn thử hai món này."
"...Không phiền?"
"Không phiền, tiện đường mà thôi."
Bakugou nhìn vào gương chiếu hậu trên đỉnh phía trước mặt. Todoroki đang tập trung vào điều kiện đường xá đột nhiên chớp mắt mỉm cười rạng rỡ.
Cậu mím môi, cảm thấy ngực mình nặng nề kèm theo chút hốt hoảng.
Tại sao thằng này lại trở thành ALPHA?
Nếu là OMEGA hoặc BETA không phải hoàn hảo sao?
Chiếc xe hơi chạy đường tắt nhanh chóng đi xuống tầng dưới của căn hộ. Cậu chậm rãi bấm mã cửa. Trước khi bước vào nhà, như mong đợi, giọng Todoroki phía sau lưng vang lên: "Bakugou!"
Cậu quay đầu, mặt bị bóng tối che khuất.
"Chúc ngủ ngon!"
"...Ờ" Cậu ngập ngừng, sợ giọng nói quá nhỏ bên kia không nghe thấy liền thêm ba từ: "Mày cũng vậy."
Bakugou mơ mơ màng màng, cậu không biết làm thế nào ngủ thiếp đi đêm đó. Tận cho đến khi trời sáng, điện thoại di động trên bàn cạnh giường ngủ đột nhiên vang lên.
24 giờ sẵn sàng vì công việc, Bakugou luôn chuyên nghiệp không bao giờ tắt chuông điện thoại, một giây bừng tỉnh, trên màn hình hiện lên dòng chữ 'Hai màu' khiến cậu nghĩ mình vẫn đang mơ.
Cậu vừa đụng vào hắn ta trong một giấc mơ, vậy giờ cậu đang mơ sao?
Do dự vài giây và nhấn nút trả lời, giọng nói của người làm cậu bất an mấy hôm nay nhanh chóng rót vào tai, "Bakugou đã dậy chưa? Tôi đã mua bữa sáng rồi. Tôi sẽ đợi cậu ở tầng dưới."
"..."
Bây giờ là mấy giờ? Cứ như đang ở một thế giới khác vậy. Cậu cúp điện thoại, sự mệt mỏi do ngủ muộn khiến Bakugou ngủ gà ngủ gật trong nửa phút, nhưng đồng hồ báo thức reo lên kịp thời ngay lập tức giúp cậu bừng tỉnh.
Lại là một ngày làm việc chăm chỉ. Bakugou tăng tốc và chỉ mất nửa giờ để xuất hiện ở tầng dưới của căn hộ.
Todoroki dựa vào cửa xe trước chờ đợi, khi Bakugou xuất hiện, hắn lập tức nở một nụ cười thân thiết chào đón, "Bakugou, tối qua cậu ngủ ngon không?"
Ngon cái mẹ gì, thiếu chút nữa mất ngủ.
"Cũng tạm." Bakugou miễn cưỡng trả lời, người bên kia đáp lại bằng một nụ cười.
Đi qua phía trước xe, cậu mở cửa ghế phụ, một luồng không khí ấm áp lao thẳng tới.
Chết tiệt, mặc dù bây giờ đang có gió mùa thu, nhưng không phải bật máy sưởi như vậy mạnh quá sao?
Không chờ cậu hỏi, Todoroki liền lên tiếng giải thích, "Tôi sợ bữa sáng lạnh, vì vậy tôi đã bật máy sưởi."
Còn có, còn có loại hành động này?
Cũng không có gì ngạc nhiên khi thằng hai màu này lại đứng đợi mình ngoài xe...
.
"All Might đã thay đổi thời gian sang 4:30 chiều nên chúng ta vẫn còn thời gian để xem xét hệ thống quản lý an toàn bên khu thử nghiệm."
Sau khi tạm thời hoàn thành công việc, Bakugou lắng nghe báo cáo của Todoroki, ngay lập tức đứng dậy và rời văn phòng đi đến khu thử nghiệm.
Tòa nhà thứ hai của khu thử nghiệm nằm ở bên trái tòa nhà chính của công ty. Lúc này, Kaminari đang ở trên hành lang hóng gió nhìn thấy Todoroki quẹo vào liền lớn tiếng tiếp đón: "Ái chà đại gia, lại tới khu thực nghiệm đi dạo..." Nói còn chưa dứt lời, cậu ta trông thấy Bakugou mặt mày hằm hằm xuất hiện phía sau Todoroki, lập tức dừng lại, sửa lời nói, "Đến... đến giám sát à?"
Todoroki mỉm cười, đi qua ho nhẹ một tiếng, "Phải, với cấp trên."
"Thằng đầu nhím đâu?" Bakugou dừng lại trước mặt Kaminari và nhìn lên cánh cửa văn phòng đang khép hờ.
"Trong nhà vệ sinh, sẽ ra ngay lập tức."
Mặc dù nói người kia sẽ ra ngay lập tức, nhưng Kaminari nhanh chóng bước về phía cửa toilet ở cuối hành lang, cất giọng gọi, "Kirishima, mau ra đây đi, Bakugou đã đích thân đến giám sát."
Im lặng một lúc lâu, người bên trong mới rốt cuộc đáp lại bằng một âm thanh rất nhỏ, "Đến ngay đây."
Ngay khi cánh cửa bật mở, có một làn khói trắng bay ra theo hơi thở của Kirishima. Bakugou cau mày, như thể khói bay đến mũi, "Lại trốn trong nhà vệ sinh hút thuốc? Lũ chúng mày có phải đem chuông báo cháy bên trong gỡ ra rồi không?"
"Khụ." Kirishima ho nhẹ một tiếng, đôi mắt cậu ta tiếp xúc trong giây lát với Kaminari, sau đó liền chuyển đổi chủ đề, "Tôi có một việc cần gặp cậu."
"Chuyện gì?"
"Là về các thử nghiệm lâm sàng giai đoạn 3." Kirishima bước về phía trước cùng Bakugou và đi về phía cầu thang lên tầng hai, trong khi Todoroki kéo Kaminari vẫn đang đứng lù lù tại chỗ đuổi theo phía sau.
"Tình nguyện viên đã uống một đợt thuốc nên tôi nghĩ đã đến lúc."
"Ừ."
Hai người ở phía trước đang nói về thế hệ thứ II của 'giới tính thứ ba'. Todoroki đi chậm hơn một bước và thì thầm với Kaminari bên cạnh, "Ý Kirishima là gì?"
"Ồ." Kaminari liếc nhìn hai người trước mặt và mỉm cười, thấy rằng họ vẫn đang nói chuyện liền nắm lấy tay áo của Todoroki, thì thầm: "Là để các tình nguyện viên quan hệ tình dục với đối tượng của họ để thụ thai."
"Khụ! Khụ..."
Một tiếng ho dữ dội đằng sau thu hút sự chú ý của Bakugou. Cậu quay đầu nhìn Todoroki, người đang ho sặc sụa do bị sặc nước bọt và dừng lại, "Gì vậy?"
"Khụ khụ, không, không có gì."
Todoroki hít một hơi thật sâu, trong khi Kaminari bên cạnh hắn che miệng cười khúc khích, sau đó cậu ta đi qua Kirishima và Bakugou, lấy tấm thẻ làm việc trong túi để mở cánh cửa phòng thí nghiệm ở tầng hai.
Có khá nhiều nhân viên khác đang làm việc trong phòng thí nghiệm. Todoroki đi vòng quanh khắp nơi và nhìn thấy những thứ mà hắn không tài nào hiểu nổi. Sau một hồi, hắn dừng lại phía sau lưng Bakugou và bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ.
"Là để các tình nguyện viên quan hệ tình dục với đối tượng của họ để thụ thai."
Những lời của Kaminari vang vọng trong tâm trí hắn. Bakugou quay lại và đụng phải người đang đứng như trời trồng phía sau mình.
Bất ngờ đụng vào 'cột gỗ' mang tên Todoroki, Bakugou bị đẩy ra và đập lưng vào kệ phía sau. Một chiếc bình vẫn đang được mở nắp rơi xuống, vai áo bị một dòng lớn chất lỏng rất nhớt, không màu, không mùi đổ lên khiến cả cơ thể cậu ngay lập tức cứng đờ.
"Bakugou?!"
Kirishima đã đến phòng tham chiếu trên tầng ba để nhặt đồ. Kaminari quay lại nhìn thấy cảnh đó, sợ tới mức luống cuống tay chân không biết có nên đi lại hỗ trợ rửa sạch hay không.
"Đây, đây là cái gì...?" Bakugou kìm nén sự tức giận của mình và không dám duỗi tay đụng vào.
Todoroki thấy vậy, hít một hơi thật sâu rồi liếc mắt nhìn xung quanh để tìm khăn giấy.
"... Đó hình như là glycerin dược liệu." Kaminari nhặt chiếc lọ trên mặt đất và quan sát nó trong vài giây mới dám thở phào nhẹ nhõm. "Được rồi, không sao đâu. May mắn thay, nó không phải hóa chất gây ăn mòn."
Có một đống giấy trên bàn cách đó không xa. Todoroki vội vàng rút lấy hai tờ giấy, nhưng khi hắn định lau giúp, Bakugou bực bội hất tay hắn, "Glycerin không thể lau sạch."
"Vậy làm sao bây giờ? Bộ đồ trong văn phòng đã được mang đến tiệm giặt khô và chúng ta sẽ gặp All Might sau..."
Todoroki cầm miếng khăn giấy trên tay và cảm thấy có chút ngây ngốc. "Nếu không thì ngay bây giờ chúng ta sẽ lái xe đi mua một bộ?"
Bakugou nghe hắn nói, nhìn lên đồng hồ im lặng tính toán thời gian: "Quá muộn rồi, tao có thể thay quần áo của mày, đi theo tao."
Bố cục của tòa nhà thí nghiệm khá rõ ràng. Bakugou nhấc chân không chút do dự, Todoroki quay lại nhìn Kaminari, nhún vai với người kia một cái rồi vội vàng đi theo sau để bắt kịp tốc độ của Bakugou và chấp nhận rằng việc hắn vừa làm đã vô tình gây tội.
Cảm giác nhớp nháp của Glycerin rất khó chịu. Thật khó để hai người có thể cử động bên trong phòng thay đồ, còn chưa kể đến có một cái ghế mà không biết do ai chuyển đến chiếm mất một nửa không gian.
"Quần cũng cần được đổi." Bakugou cởi áo khoác ra và thấy rằng rất nhiều glycerin dính ở hai ống quần, "Đổi hết đi."
Todoroki cao gần bằng trần phòng thay đồ. Hắn tháo thắt lưng và ngồi lên ghế, đôi chân dài không biết để sao cho vừa, nghe thấy câu đó liền giật mình, "Cả đồ lót?"
Bakugo nổi điên gõ vào trán hắn, "... Đm, cái suy nghĩ ngu đần đó là sao? Ý tao là áo khoác, quần và áo sơ mi, không phải đồ lót."
Áo sơ mi là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Một mảng của áo sơ mi trắng dính vào cơ thể, phần da thịt nổi lên dưới ánh sáng mờ như một bức tranh quyến rũ.
Todoroki nuốt nước bọt và không dám ngước nhìn, chỉ biết cúi đầu xuống và nói khẽ, 'Ừm', cố giữ bản thân mình tỉnh táo do lo sợ phần dưới cơ thể đột nhiên sinh ra phản ứng bị bên kia phát hiện.
"Nhanh lên coi." Bakugou cũng có chút ngại ngùng, cúi người và bắt đầu cởi quần.
Cậu nhấc một chân lên và không để ý glycerin ở hai ống quần đã chảy dọc xuống sàn nhà. Ngay khi chạm đất, lòng bàn chân cậu lập tức bị trượt.
"A!"
Bakugou ngã lên người hắn, cơ thể chứa đầy glycerin chạm vào làn da trần của đối phương, hai tay do mất thăng bằng mà trở nên gắt gao vòng lấy cổ Todoroki.
Glycerin là một chất lỏng rất nhớt và Todoroki nghĩ rằng hắn sẽ không thích cảm giác đó.
Nhưng khi nó bao phủ cơ thể của Bakugou, nó lỏng và dính, giống như một chất bôi trơn. Mặc dù cậu đang mặc áo sơ mi, hắn vẫn có thể dễ dàng thấy được da thịt bên trong, săn chắc, quyến rũ và quá mức hoàn hảo.
Cả không gian nhỏ dường như được bật lên bởi một công tắc bí ẩn. Nhiệt độ tăng lên đột ngột, nóng đến mức Bakugou cảm thấy Todoroki như lò sưởi, đôi bàn tay đang giữ lấy cơ thể cậu như đốt cháy từng xen-ti-mét da thịt.
"Bakugou..."
Todoroki không thể buông tay, hắn hỏi với chất giọng khàn khàn, "Nếu một người không có đối tượng nhưng cậu ta muốn thụ thai thì nên làm gì đây?"
"... liên quan đến công việc?" Làm sao thằng hai màu này biết? Đôi mắt đỏ của Bakugou mở to, cậu đứng thẳng lên cố gắng kéo khoảng cách giữa hai người.
"Phải." Có lẽ cấp trên của hắn là một người nghiện công việc, sẵn sàng hi sinh bản thân cho công việc?
Todoroki nói xong liền bật cười, càng thêm siết chặt vòng tay để giữ người kia sát vào cơ thể hắn, "Nếu nó liên quan đến công việc, thì trợ lý có thể giúp gì không?"
"Mày..."
Nhiệt độ càng lúc càng trở nên nóng đến cực điểm, Bakugou ngước nhìn khuôn mặt đẹp trai của Todoroki và không thể ngăn được bản thân nhớ lại khoảnh khắc ngày hôm đó, khi Quản lý đưa tên này vào văn phòng cậu.
Sau khi chia tay với người cũ được ba năm, cậu đã sử dụng công việc để làm tê liệt và củng cố bản thân cho đến khi Todoroki xuất hiện... Hắn khiến cậu phải siết chặt tập tài liệu trong tay để ngăn không cho cảm xúc vui mừng kì lạ tràn ra đánh vỡ lớp mặt nạ khó ở ngày thường.
"Buông ra..." Cậu nói rất khẽ, nhưng cơ thể lại vô thức tiến gần hơn.
Hơi thở của cả hai phả lên mặt nhau, Todoroki nhịn không được hơi nghiêng đầu về phía trước, cẩn thận chạm lên đôi môi trước mặt.
Dường như có một tiếng thở dài thỏa mãn trong cổ họng. Hắn dùng đầu lưỡi phác thảo lại hình dáng đôi môi cậu, thi thoảng mút một cái. Môi Bakugou rất nhanh đã đỏ lên, còn óng ánh nước. Cậu hé môi để mặc cho Todoroki tùy ý di chuyển. Bàn tay phải dính đầy glycerin của Bakugou đặt lên bộ ngực khỏe mạnh của người kia và những ngón tay dần dần siết chặt.
Cả hai dùng đầu lưỡi khe khẽ đẩy nhau. Đôi môi căng mọng cùng cảm giác mịn màng dính dính của glycerin khiến Todoroki nhanh chóng nhận ra phần thân dưới của mình có phản ứng.
Cả hai chỉ mặc một chiếc quần lót bó sát, Todoroki trượt tay đến phía sau, dùng sức bóp chặt da thịt mềm mại đang vô tình hoặc cố ý siết lấy thằng nhỏ của mình.
Thật thoải mái, đừng dừng lại...
Tâm trí của Bakugou tràn đầy những suy nghĩ như vậy, dục vọng ngủ yên nhiều năm trong cơ thể cuối cùng cũng dâng trào.
Cho đến khi Todoroki giữ eo cậu bằng hai tay để nâng cơ thể cao lên một chút và cắn nhẹ đầu ngực cậu, cậu chợt nhớ ra mình sắp phải đi gặp All Might.
"Đợi, đợi đã." Cậu ôm chặt đầu Todoroki, không để cho bên kia tiếp tục làm loạn. "Tao sắp phải đến gặp All Might..."
Todoroki nghẹt thở đến nỗi hắn phải buông Bakugou ra, rũ mắt xuống ngây thơ khẽ hỏi, "Không đi không được à?"
"Không."
All Might là ai? Ông già của Cục quản lý dược, Bakugou không rỗi hơi chọc giận, "... chỉ còn bốn mươi phút nữa."
Nếu không tắc đường, sẽ mất khoảng hai mươi phút lái xe. Hai mươi phút còn lại... Bakugou lắc eo, cố tình chà xát hạ thể đang dần lớn lên bên dưới, "Trợ lý cứng rồi à?"
Todoroki cười miễn cưỡng, nắm lấy phần thân dưới nóng rực của đối phương trả lời, "Dường như không chỉ mỗi tôi có phản ứng?"
Todoroki nghĩ rằng cấp trên của hắn sẽ lập tức bỏ chạy.
Nhưng không, Bakugou đứng dậy, thay vì bỏ chạy, cậu kéo quần lót của mình và Todoroki xuống, quay lại ngồi lên hắn.
Cậu dùng glycerin xoa lên thứ đang trướng to, sau đó hai chân khép lại kẹp lấy nó, một tay chống lên cạnh ghế giữ thăng bằng, một tay phủ lên hạ thể chính mình vuốt ve, "Vậy thì... tốc chiến tốc thắng đi."
Phát tiết dục vọng là bản năng nguyên thủy nhất của một người. Chưa kể rằng tại thời điểm này, phần thân dưới bị người kia kẹp lấy. Chỉ cần nhìn vào cấp trên nghiêm khắc thường ngày bây giờ ngồi trên chính mình, thằng nhỏ của Todoroki thậm chí còn nhiệt tình nở to hơn.
"Trợ lý lớn thật đấy..." Bakugou quay đầu lại nhìn người phía sau đầy khiêu khích, chất giọng y như glycerin giữa hai chân, dính nhớp, mềm mại.
Hơi thở nóng hổi phả lên tai dường như có mùi gì đó thật ngọt, khiến Todoroki nhịn không được giải phóng pheromone của mình, siết chặt hàm người kia và hôn lên môi.
Thật ngọt ngào.
Khoang miệng đều như có vị ngọt, nhưng nó không đặc biệt là vị của một thứ gì, như thể là vị ngọt ngào duy nhất của Bakugou. Todoroki vừa liếm vừa cắn môi cậu, trong khi đưa ra kết luận trong đầu.
Toàn bộ không gian nhanh chóng tràn ngập vị tươi mát của chanh và bạc hà, đó là mùi ALPHA mà cậu vừa thích lại vừa ghét.
Bakugou kẹp chặt thứ nóng như lửa kia giữa hai chân và nhấc eo lên một chút, lắc hông để cọ xát nó thật mạnh lên lỗ sau.
Cậu muốn... muốn phân thân to của Todoroki hung hăng chà đạp chính mình, muốn nắm lấy bàn tay kia để nó vuốt ve hai điểm nhỏ đang cương lên trên ngực, hoặc tốt nhất là thay đổi tư thế, để lưỡi cùng răng liếm và gặm chúng...
Bakugou vừa tưởng tượng, vừa nắm lấy phân thân của mình đang lặng yên đứng thẳng mà tăng tốc.
Hai người tình mê ý loạn thở dốc trong phòng thay đồ nhỏ, nhưng cơ quan sinh dục của ALPHA khác với người bình thường, nó tựa hồ cùng chủ nhân giống như đang nghịch ngợm, thỉnh thoảng trượt ra giữa hai chân của Bakugou, với đỉnh đỏ tím dí sát vào huyệt khẩu.
Nếu không phải Bakugou đang kẹp nó giữa hai chân và giữ chặt cơ thể của hắn vào lúc này, e là thứ vũ khí xảo quyệt đó đã được đưa vào trong từ lâu.
"Ba... Bakugou..." Todoroki đột nhiên bóp eo cậu bằng một tay, chà xát phần đầu màu đỏ tím giữa hai má thịt mềm mại tròn trịa, "Hay là... tôi gọi cho All Might..."
"Không."
Bakugou buông bàn tay không an phận ra và nhét cái to lớn xuống dưới, siết chặt nó lại giữa hai chân một lần nữa, "Vẫn còn năm phút... nhanh lên, bắn ra."
"Rất khó..." Todoroki vừa bối rối vừa bất lực, rõ ràng hạ thể vừa mới được cọ ra một chút nước, đâu thể giống như đâm vào.
Bakugou nghe vậy cau mày, hình như hắn thực sự không muốn bắn, cậu nhìn xuống giữa hai chân mình, thấy vũ khí kia vẫn đang giận dữ sưng lên.
ALPHA thật gây khó chịu, thể lực và cả tinh lực đều quá tốt.
Cậu mím môi, sau đó đứng dậy quỳ xuống giữa hai chân Todoroki.
"Không, đừng!" Todoroki vẫn còn một tia lý trí, vội vàng lùi lại một chút, nhưng chẳng mấy chốc bị chặn bởi lưng ghế.
"Bẩn..."
Todoroki không biết nhiều về kiến thức hóa học, ai mà biết liệu glycerin có ăn được hay không? Và việc cấp trên khó ở hàng ngày thực sự ngồi giữa hai chân mình khẩu giao là điều mà hắn không thể nào tưởng tượng được.
Nhưng Bakugou không nghe đối phương nói. Cậu nắm lấy bộ phận sinh dục nóng bỏng trước mặt bằng một tay và mở miệng ngậm lấy đỉnh.
Cậu định sẽ không nuốt nó... nhưng nó thật lớn, đỉnh kia chạm đến cổ họng liền gây ra một trận buồn nôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro