Tóc em rối cứ để anh nhé.
Ngày đầu ta gặp nhau anh chẳng nghĩ gì nhiều tặng em cây lượt mà mặc em ngu ngơ.
Lấy cớ thấy tóc em luôn rối, rồi tôi chải một lựơc đầu tiên trên tóc em.
Một lựơc ấy tưởng chi rất đơn giản.
Mà nào ngờ ươm mầm cả một tình yêu.
Và sau này.
Cứ tối tối rãnh rỗi em lại ngồi bệt dưới sàn nhà trước cửa. Mặt ngóng chờ mà cầm cây lượt trên tay.
Gío luồn vào mái tóc em bồng bền xoăn xoăn trông rất thích. Tôi đành hết cách mà lại nghịch nghịch tóc em.
Chải chải cho từng lọn tóc vào nếp, vừa xong em lại làm nó xù thêm.
Cứ như thế cho đến khi em thấm mệt mà bảo tôi bế vào phòng ngủ cơ.
Trời sáng và em chạy đến bên tôi, lại nũng nịu với cây lượt trên tay, trong mơ màng tôi lại chải chải mái tóc, em ngồi nghệch nhìn muốn thủng mặt tôi.
Có hôm tôi vô tình hỏi "tôi đi rồi, ai đứng chải cho em"
"Anh đi rồi em ngồi em cầm lược em đợi, đợi đến khi anh thiếu hơi anh về." Em vừa đùa vừa ngắm mình trong gương không nghĩ nhìu vì em thừa biết anh yêu em cỡ nào.
Đã bao năm tình ta vẫn như trẻ thêm mặn nồng chứ chẳng phôi phai.
Cây lược cũ vẫn chải đều trên tóc, tóc em 2 màu đen trắng lẫn lộn nhau.
Nó cứ chải đến khi ngừơi không còn nữa, tôi đến cạnh chôn cất nắm mồ xanh.
Chẳng khóc than mà cứ lẳng lặng đó, chắc vì tôi biết mình sẽ được gặp em sớm.
Bỗng tôi thèm nghe tiếng lượt chải trên tóc, tôi thèm ngửi mùi tóc riêng nơi em.
Thèm cả hơi em thơm thơm như nắng sớm.
Thèm cả cách em nhìn thủng mặt tôi.
Em ơi hãy đợi tôi em nhé lược luôn bên túi khi tôi đến bên em.
Khi đến rồi tôi sẽ lòa xòa mái tóc rồi khoe cây lược mới mua vào lúc ban chiều như thời ta còn trẻ như thời ta về già.
Tóc em rối cứ để anh chải chẳng phiền hà mà hạnh phúc cơ.
#JUN.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro