Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

"Ngươi đã sớm bắt đầu thèm khát ở chỗ này?"

Tobirama lướt ngón tay qua cúc hoa của Madara và đưa ngón giữa vào.

"Uh ···."

Có một số kháng cự, nhưng ngón tay gã đã đi thẳng vào trong.

Khi Tobirama đang đưa ngón tay vào và rút ra nhiều lần, Madara đột nhiên lớn tiếng, "A!"

"Ta đoán không lầm. Ngươi có một cơ thể đã biết mùi đàn ông."

Tobirama bắt Madara bò bằng bốn chân với khuỷu tay và đầu gối, kéo eo anh và chèn vào người anh từ phía sau.

Nhưng vẫn còn quá sớm để nơi đó chấp nhận dương vật nam giới.

Ngay cả Tobirama cũng cau mày vì nó chặt hơn gã nghĩ.

"Kuh ... chật quá, nới lỏng cơ thể ra nào."

"Kuh ... huh, huh."

Ngực Madara dâng lên rồi xẹp xuống.

"Huh Huh..."

Cả hai tay Tobirama trượt từ bên hông Madara xuống bụng.

Madara vặn người vì nổi da gà, nhưng sức lực của anh hơi nới lỏng và cơ thể anh dần bắt đầu chấp nhận cọc thịt của Tobirama.

Khi Tobirama đẩy về phía trước, Madara lắc đầu miễn cưỡng với mái tóc đen rối bời.

"Dừng lại ... a ..."

Tobirama phớt lờ và tìm cách đẩy vào sâu tận gốc, nhưng sự thắt chặt đau đớn khiến gã phải nói trong sự cau mày.

"Này, nếu ngươi không thả lỏng ra thêm một chút, nó sẽ bị rách."

"Ư... a!

Ngay khi Tobirama buộc cơ thể di chuyển, đầu của Madara bị đẩy hướng về phía trước.

Madara nắm chặt tay trước cơn đau muốn tránh né khi dị vật tiến vào phía sau bụng.

"Huh... huh... huh..."

Madara có kinh nghiệm được đàn ông ôm ấp để mua vui, nhưng anh chưa bao giờ trải qua cuộc giao hoan nào vội vàng như vậy.

Thông thường, anh sẽ chuẩn bị trước để cơ thể không bị thương trước khi làm bất cứ điều gì.

Bởi vì anh là shinobi, không thể để mấy việc như thế ảnh hưởng đến trận chiến.

Những người đàn ông cũng không làm bất cứ điều gì quá mức tàn nhẫn.

Tuy nhiên, chỉ có một người đàn ông có sở thích hành hạ, và anh đã bị trêu chọc đến tận rạng sáng, và kẻ đó vẫn tiếp tục giày vò cho đến khi anh tả tơi rách nát.

Ký ức sợ hãi và đau đớn khi ấy chợt sống lại ở chữ "rách" Tobirama thốt ra.

"Huh! Huh! Huh!"

Ngay cả khi Madara cố gắng rũ bỏ ký ức đó, khuôn mặt tàn nhẫn của người đàn ông lúc đó vẫn hiện lên trong tâm trí anh.

Cho dù điều đó đáng lẽ phải được phong ấn trong sâu thẳm ký ức của anh cho đến tận bây giờ.

Hắn ta là một người đàn ông có khuôn mặt giống như loài bò sát, và hắn ta có một dương vật rất lớn không hề phù hợp với thân hình mỏng manh của hắn.

Mồ hôi lạnh toát ra trên lưng Madara.

"Huh! Huh! Huh!.."

Không lâu sau, Tobirama cũng nhận thấy Madara thở ngắt quãng một cách kỳ lạ.

"Huh! Huh! Huh!"

"Này! Madara!"

"Huh! Huh! Huh! Huh!"

"Này!"

Cơ thể Madara co giật và ngã quỵ.

"Madara!"

Tobirama quay lưng Madara lại và kéo anh ra.

Nhìn khuôn mặt của Madara méo mó vì đau đớn, tay ôm lấy cổ vì khó thở, Tobirama lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra với anh.

Tobirama ngay lập tức bao trùm lên cơ thể Madara, người đang đau đớn, và hôn anh.

"Fuh···."

Sau khi thổi hơi vào nhiều lần, hơi thở của Madara nhanh chóng dịu lại.

"Huh ... Khụ khụ! Uh! ..."

"Ngươi còn đau không?"

Tobirama rời môi khỏi Madara đang ho sặc sụa, gã lặng nhìn.

Một cảm giác chua xót xoáy vào tim gã, gã tự hỏi có phải Madara không thích việc quan hệ với mình đến vậy.

Nhưng Madara lại ở trong một trạng thái hoàn toàn khác.

Sau khi say rượu và gặp phải một sự kiện giống như một cơn ác mộng, Madara, người đang khó thở, mơ hồ như đang tạm thời lang thang giữa giấc mơ và thực tại.

Đây có lẽ là một loại phản xạ có điều kiện.

Hay nên nói đó là bản năng phòng thủ?

Madara đã được đào tạo về nghệ thuật chăn gối cho nam giới từ khi còn là một cậu bé.

Kỹ thuật đối xử khéo léo với người khác ở trên giường đã khắc sâu vào trong cơ thể anh.

Lần đầu tiên sau một thời gian dài, nó lại được đánh thức.

Madara khẽ mở mí mắt, đưa tay véo má Tobirama.

Anh dường như lẩm bẩm điều gì đó, nhưng Tobirama lại không thể nghe thấy.

Madara kéo mặt Tobirama tới gần và mút môi gã.

Tobirama nghĩ anh vẫn còn khó thở, nhưng một chiếc lưỡi ấm áp đã luồn vào trong miệng gã.

Madara nhắm mắt lại và từ từ quấn lấy lưỡi Tobirama.

"Nnnn... huh... hum..."

Trong khi thở ra một tiếng ngọt ngào, Madara thỉnh thoảng hé môi và tiến mặt tới sâu hơn, vươn lưỡi thọc vào miệng Tobirama.

Bụng Tobirama quặn lên đau nhói.

Trước khi kịp nhận ra, gã đã đưa cả hai tay thọc vào mái tóc Madara, cắn vào môi anh và mải mê ngấu nghiến lưỡi anh.

Bàn tay của Madara nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể Tobirama trong khi nút lưỡi của gã với một nụ hôn sâu.

Tay anh mò mẫm lưng Tobirama nhiều lần từ bên sườn, phần thân Tobirama phản ứng lại bằng một cú giật mạnh.

Với một âm thanh dễ thương, môi anh tách ra.

Hoang mang trước sự biến đổi của Madara, Tobirama buông người anh ra, nhưng cùng lúc đó Madara bật dậy như được điều khiển bởi một sợi dây vô hình.

Để tránh né, Tobirama vội rụt người lại và ngồi bệt xuống khi Madara tiến lại gần.

Sau đó, Madara trườn vào giữa nơi hai đầu gối tách ra, úp mặt vào đáy quần Tobirama, anh vén vạt áo yukata của Tobirama lên và tìm kiếm bên trong chiếc khố.

"!"

Tobirama kinh ngạc nhìn Madara đang ngậm dương vật của gã trong miệng.

Trông gã thật kinh tởm khi không thể hiểu nổi chuyện gì xảy ra.

"Này···."

Cho dù gã là người khởi đầu tất cả mọi việc, nhưng Tobirama bỗng ngập ngừng khi chạm vào tấm lưng cong của Madara.

"?"

Madara lại lẩm bẩm điều gì đó trong khi ngậm lấy dương vật Tobirama.

Tất nhiên, Tobirama không biết anh đang nói gì vì miệng anh đang bị nhồi đầy.

Lưỡi của Madara mềm mại như trẻ con và phần tóc mái dài chạm vào cơ thể khiến gã ngứa ran.

Bực bội là thế nhưng lúc cọc thịt bị hút mạnh thì đầu óc Tobirama cũng choáng váng.

"Ha ... ha..."

Một tiếng thở dài mơ hồ thoát ra từ miệng Tobirama mỗi khi dương vật bị liếm mút.

Madara mút cây cọc nóng bỏng, kéo dục vọng ra khỏi miệng mình và bắt đầu sục nó lên xuống bằng một tay.

Có rất nhiều chất dịch nhớp nhúa dính trên cọc thịt, và nó tạo nên một âm thanh tục tĩu trong tay Madara.

Tobirama không thể chịu đựng nổi, gã lật Madara lại một lần nữa, nâng eo và dùng cả hai tay tách đôi ngọn đồi màu trắng nõn ra.

Lần này, thận trọng, gã nhét vật dài ngoằng của mình vào cúc hoa lộ ra ngoài, đồng thời quan sát tình hình từng chút một.

Khi gã từ từ vùi dương vật vào trong cái khe thịt chật hẹp, nóng hổi, ​​Madara hét lên một tiếng nhỏ khi anh ưỡn lưng.

"Aaa!"

Khi đã vào sâu bên trong, Tobirama di chuyển và vuốt ve cặp mông trắng nõn của anh như thể quan tâm.

Madara ngã sụp xuống và lẩm bẩm gì đó một lần nữa.

Tobirama hơi lo lắng, nhưng gã cũng không thể chịu đựng thêm được nữa.

"Di chuyển thôi."

Vừa nói vậy, Tobirama nắm lấy mông Madara và bắt đầu cắm vào rút ra.

"Ha! Ha! Ha..."

Madara thở hổn hển, mái tóc dài đung đưa.

Khi Tobirama tin chắc rằng lần này sẽ ổn, gã lấy đà và di chuyển hông mạnh hơn.

Những gì diễn ra bên trong Madara lúc này là sự thoát ly hiện thực.

Thực tế luôn tàn nhẫn.

Đã rất nhiều lần anh phải hầu hạ dục vọng của những người đàn ông mà anh thậm chí không có chút hảo cảm.

Khi đó, anh quyết định sẽ mơ.

Tưởng tượng.

Giả sử rằng có người anh thích đang ở trước mặt anh, hãy nói chuyện với người đó.

bằng một giọng nói nhỏ đến mức không ai khác có thể nghe thấy.

Madara đã luôn chịu đựng như vậy.

Nghĩ về người mình yêu, Madara như nguôi ngoai nỗi đau của thực tại.

May mắn thay, cơ thể của Tobirama cũng gần giống với người đó.

Đôi bàn tay to, xương xẩu và cả mùi hương thoang thoảng của bộ yukata.

Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng bắt lấy mùi hương.

"A ... a ... a ... a."

Cơ thể Madara bị bào mòn dần bởi khoái cảm từ những lần rút ra đút vào nông cạn và lặp đi lặp lại.

Khi đang làm tình, cặp mông trắng nõn của anh, vốn đang bị lắc qua lắc lại, bắt đầu đu đưa theo tốc độ ra vào của Tobirama.

"Chết tiệt!"

Tobirama đang quên mất mục đích ban đầu khi sự sung sướng tăng lên một cách miễn cưỡng.

Thay vì khuất phục Madara, gã muốn kết thúc một cách thoải mái bên nhau.

Khi gã lấy đà đẩy cọc thịt vào sâu, Madara ngẩng đầu lên và hét lên một tiếng nhỏ.

Rồi Madara lại lẩm bẩm điều gì đó.

Gì vậy, hắn đang nói gì vậy?

Tobirama nâng đùi lên và lật ngửa Madara lên.

Không giống như trước đây, nơi kín đáo của Madara đã trở nên mềm mại.

Tuy nhiên, dù Tobirama có cố gắng đẩy người lên như thế nào, Madara, người đang nhắm mắt, chỉ rên lên một tiếng và không lẩm bẩm bất cứ điều gì.

Dục vọng của Tobirama cọ xát vào Madara, liên tục ẩm ướt vì sự thoải mái của nó.

Với một âm thanh dâm đãng đang quấn lấy, gã một lòng đẩy vật cương cứng vào cái lỗ đang mở rộng để chấp nhận chính mình.

Dương vật của Madara cũng dựng thẳng, đỏ bừng và rỉ ra chất nhờn ở phía trước.

Tobirama nắm nhẹ lấy nó.

Madara gầm lên một tiếng khi dương vật di chuyển lên xuống trong tay Tobirama.

"Ồ! Ô! Ha ... A!"

Việc chia sẻ niềm khoái cảm với nhau càng làm Tobirama phấn khích.

Nâng một bên đùi của Madara để vác lên vai, Tobirama nâng hông và đánh thật mạnh.

"Oh! Oh! Yaa!"

Madara hét lên với mái tóc dài xõa tung, rối bù.

Xen lẫn với những âm thanh the thé của hai cơ thể va chạm nhau, vật cương cứng của Madara cũng ầm ầm dậy sóng.

Giây phút lên đỉnh đã gần kề.

Giọng của Madara chuyển sang cầu xin.

"A ... ya ... ah ... ah ... * △ □ ○ ・ ・ ・ * △ □ ○ ・ ・ ・."

Cuối cùng thì Tobirama cũng không thể nghe được Madara đang nói gì, nhưng gã có thể đoán được bằng cách nhìn chuyển động miệng của anh.

"Hashirama... Hashirama..."

Madara đã nói như vậy.

Tobirama tự hỏi liệu đó có phải là lý do tại sao anh lẩm bẩm thầm thì để không bị gã nghe thấy.

"Kuu!"

Ngay lúc gã cố gắng rút dương vật ra, gã đột nhiên cảm thấy mất sức.

Chất dịch đặc đục trào ra giữa hai đùi Madara và chảy xuống.

"Haa, haa, haa..."

Với hơi thở gấp rút run rẩy, Tobirama nhìn xuống đũng quần.

Mặc dù gã vừa xuất tinh nhưng cọc thịt của gã vẫn chưa yếu đi.

Mặc dù đêm hôm trước, khi bị nhầm với anh trai, gã đã khô héo không thể lên nổi.

Người mà Madara muốn là anh trai gã, không phải bản thân gã.

Dù vậy, phần lưng của Tobirama vẫn co giật nhức nhối.

Ngạc nhiên trước sự khác biệt, Tobirama một lần nữa tìm đến cơ thể của Madara.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro