Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38 - Cá mặt trời toàn năng (3)

[Chòm sao 'Mưu Lược Gia Thần Bí' tò mò về trò lừa đảo của bạn.]

[Các chòm sao đã tài trợ cho bạn 200 xu.]

Người chiến thắng được quyết định ngay lập tức. Khuôn mặt Lee Gilyoung hơi đỏ trong khi Jung Heewon thì hài lòng. Lee Jihye ngồi phịch xuống đất với biểu cảm suy sụp.

"...Chuyện này thật vô lý!"

Thật không may, tôi không thể đọc được suy nghĩ của Lee Gilyoung nên hai ống thuốc đã thuộc về cậu.

"Anh không cần phải đưa nó cho em..."

"Cứ cầm lấy đi."

Cậu nhóc thật dễ thương. Tôi xoa đầu Lee Gilyoung.

Ngoài ra, Jung Heewon cũng đã giành được hai ống tăng cường thể chất. Jung Heewon nhận chúng với một nụ cười.

"Cảm ơn anh, tôi vẫn luôn gặp khó khăn với thể chất của mình."

Chỉ có Lee Jihye là người không nhận được ống nào.

"Làm thế nào chú có thể đánh bại tôi 18 trên 20 lần chứ? Có phải chú đã gian lận không?"

"Chỉ đơn giản là tôi giỏi trò kéo búa bao thôi."

"Chú thực sự làm vậy sao? Chú không thể cho tôi dù chỉ một..."

"Cô có Yoo Jonghyuk."

Tôi phớt lờ lời than vãn của Lee Jihye và đóng gói các ống nghiệm.

Jung Heewon vỗ vai Lee Jihye đang cằn nhằn trong khi liếc nhìn thanh kiếm sáng ngời của cô.

"Em gái à, thế giới phải công bằng."

___________

'Dudududu.'

Có tiếng cánh quạt của máy bay trực thăng. Lee Gilyoung nhìn hòn đảo khủng long từ phía xa và hỏi, "Hyung, em không thể đưa nó lên tầng tiếp theo sao?"

Con bọ ngựa lớn đang ngồi cùng Lee Gilyoung và trò chuyện với cậu. Nó cọ bộ râu vào Lee Gilyoung.

"Rất tiếc, em không thể đem theo nó."

Lee Gilyoung ôm con bọ ngựa với vẻ mặt buồn bã.

"...Bảo trọng nhé, Titano."

'Kwiiik.'

Cậu thậm chí còn đặt cho nó một cái tên. Thật không may, những con quái vật được tạo ra trong Nhà hát Dungeon không thể di chuyển đến tầng khác.

Tuy nhiên, vật phẩm thì được. Ví dụ như các ống tinh chất tăng chỉ số và các vật phẩm hiện đang nằm trong tay tôi.

[Tinh chất DNA của Khủng long bạo chúa]

Ống tinh chất vàng là lý do quan trọng nhất để chọn bộ phim này. Đó là vật phẩm tăng tất cả các chỉ số lên 10 level trong vòng 30 phút sau khi uống. Mặc dù nó có nhược điểm là chỉ sử dụng được trong Nhà hát Dungeon, nhưng không thể vượt qua tầng cuối cùng mà không có vật phẩm này.

Đặc biệt là nếu Yoo Jonghyuk đang ở trong tình huống xấu nhất giống như tôi dự đoán.

Con bọ ngựa được Lee Gilyoung thả ra bay vào không trung và bầu trời bắt đầu sụp đổ.

[Đã đạt được 'Danh đề kết thúc' đầu tiên.]

[Diễn viên: Kim Dokja, Jung Heewon, Lee Jihye, Lee Gilyoung.]

[Bạn đã nhận được 500 xu dưới dạng phần thưởng.]

Tôi cảm thấy hơi chóng mặt vả cả nhóm quay trở lại mặt đất. Sau khi chúng tôi thoát ra, tấm áp phích của bộ phim trên tường bị xé rách. Đó là bằng chứng cho thấy chúng tôi đã hoàn thành bộ phim. Lee Jihye phàn nàn.

"Chúng ta phải vượt qua một vài tầng như thế này nữa sao?"

"Yoo Jonghyuk đã hoàn thành hầu hết chúng nên nó sẽ nhanh hơn cô nghĩ."

Chúng tôi đi thẳng lên tầng hai bằng thang cuốn. Từ tầng hai, không gian bị thu hẹp vì đây là nhà hát chính. Jung Heewon hỏi.

"Không có gì thay đổi cả?"

Cho dù chúng tôi chờ đợi bao lâu, khung cảnh trên tầng hai vẫn không thay đổi. Không thấy máy quay đâu và bộ phim cũng chẳng bắt đầu. Nhìn gần hơn, tất cả các áp phích trên tầng hai đã bị rách. Lee Jihye nhận thấy điều gì đó.

"Có phải ta chỉ vào được những bộ phim mà áp phích vẫn còn nguyên vẹn không?"

Tôi kiểm tra từng tấm áp phích rách.

Robot Đại Chiến do Guillermo del Toro đạo diễn... một bộ phim về robot khổng lồ? Tiếc thật, nếu cái này còn nguyên vẹn thì tôi đã có thể nhận được phần thưởng 'Găng tay cứng' rồi.

Kẻ Đánh Cắp Giấc Mơ của Christopher Nolan... thật tốt khi cái này bị rách.

"Wow, tôi muốn xem cái này."

Tôi nhìn vào tấm áp phích mà Lee Jihye đang chỉ.

"Cô thích siêu anh hùng à?"

"Phải."

"Vậy thì may mắn đấy, nếu nó còn nguyên vẹn, cô sẽ ghét nó sau chuyện này."

"...Tôi hiểu rồi."

Trên tấm áp phích rách nát, một con quái vật màu xanh lá cây đang gầm lên với chúng tôi. Chúng tôi đi thẳng lên tầng ba.

"Ở đây cũng vậy."

Tất cả các tấm áp phích trên tầng ba đều bị rách. Yoo Jonghyuk đã quét sạch nó. Thật may vì có rất nhiều bộ phim nguy hiểm ở tầng ba.

Điểm Đến Cuối Cùng của đạo diễn James Wan... tên khốn Yoo Jonghyuk, làm sao mà anh ta có thể phá vỡ thứ này vậy? Đây là một bộ phim hủy diệt.

"Chúng ta đi lên nhanh hơn tôi nghĩ thì phải?"

Khác với giọng nói tươi sáng của Jung Heewon, tôi rất lo lắng mỗi khi chúng tôi leo lên một tầng. Để hoàn thành Nhà hát Dungeon thì cần sự may mắn. Một số tấm áp phích trên tầng không được đề cập trong Con đường sinh tồn. Nếu Yoo Jonghyuk không hoàn thành các bộ phim...

Tin nhắn hệ thống xuất hiện khi chúng tôi vào tầng bốn.

[Bạn đã vào tầng bốn.]

Ánh đèn sân khấu rọi xuống mà không cho tôi thời gian nhìn vào tấm áp phích. Jung Heewon chắp hai tay lại và cầu nguyện.

"Xin đừng là một bộ phim ma..."

Tôi liếc nhìn Jung Heewon, cô ấy đưa ra một cái cớ.

"Ma không thể bị giết bằng kiếm."

...Vậy đây là lý do.

[Bộ phim bắt đầu!]

Bối cảnh thay đổi và khi chúng tôi mở mắt ra, một cơn gió biển thổi vào mũi tàu.

"Đây là...?"

Miệng tôi cảm nhận được vị mặn của muối, đường chân trời trải dài trước mắt. Tôi bị mê hoặc bởi khung cảnh của biển. Tôi luôn phải làm việc mỗi ngày và đã được vài năm kể từ lần cuối tôi đi du lịch đâu đó.

"Bộ phim này là gì vậy?"

Bên cạnh tôi, Jung Heewon đang mặc một chiếc váy dài.

Tiếng vĩ cầm vang lên từ bên trong khoang tàu du lịch cùng âm thanh của những người đang phấn khích. Quả là không khí lãng mạn của một bộ phim...

Oh, tôi biết bộ phim này là gì rồi.

Rồi giọng Lee Jihye vang lên. "Ugh, sao lại đột ngột thế này..."

Tôi nhìn lại và thấy Lee Jihye đang nôn. Jung Heewon chạy tới và vỗ lưng cô. Sau khi nôn mửa một thời gian, Lee Jihye nói.

"Uh, em bị say sóng."

"Không sao đâu, cứ nôn đi."

...Tôi đã luôn thắc mắc điều này. Tại sao Tam Đạo Thủy Quân Thống Chế Sứ lại chọn Lee Jihye? Không, tôi đã đọc tiểu thuyết nhưng chỉ là tôi không muốn biết mà thôi.

"Nhưng unnie... đây có phải là bộ phim đó không? Chiếc thuyền bị chìm ấy."

"Hình như là vậy."

"Vậy thì... có lẽ unnie là Kate Winslet?"

Lee Jihye nhìn vào váy của Jung Heewon như thể đang ghen tị, rồi cô ấy nhìn tôi.

"Vậy ahjussi là... DiCaprio...? Ughh!"

Bỗng tôi cảm thấy khó chịu khi cô ấy nôn mửa ngay sau khi nói câu đó. Lúc này, Lee Gilyoung xuất hiện từ phía sau tôi.

"Hyung!"

Lee Gilyoung đang mặc bộ quần áo trang trọng. Trang phục này có phần quen thuộc.

Dù sao thì, mọi người đã tập trung lại.

"Không còn thời gian đâu."

Con tàu giờ đang chìm. Thật không may, giải pháp cho bộ phim này không hề xuất hiện trong Con đường sinh tồn.

Chúng tôi phải đánh bại Titanic bằng cách nào đây? Là một cuộc chiến với biển ư?

Lee Jihye là người đầu tiên lên tiếng.

"Dù sao thì con tàu cũng đang chìm. Có phải chúng ta chỉ cần chìm cùng nó không?"

"Cái đó có chút..."

Thật bực bội. Sẽ tốt hơn nếu bộ phim này có kẻ thù rõ ràng để đánh bại.

"Hãy đi tìm nhân vật phản diện, hyung."

Đây là ý kiến ​​của Lee Gilyoung. Tôi không biết liệu có một nhân vật phản diện cụ thể trong bộ phim này không, nhưng vì không thể nghĩ ra phương án nào khác, tôi quyết định nghe theo.

"Vậy thì hãy xử lý nhân vật phản diện nào."

Chúng tôi bắt đầu di chuyển. Nhân tiện, nhân vật phản diện của bộ phim này là ai? Lần cuối cùng tôi xem Titanic...

Nhưng không cần phải lo lắng, nhân vật phản diện đã tự đến tìm chúng tôi. Một người đàn ông trong bộ đồ sạch sẽ đang nhìn chằm chằm vào phía này.

"Jack Dawson!"

Đợi đã, Jack Dawson... đó là vai diễn của DiCaprio mà? Nhưng người đàn ông không nhìn tôi.

"...Tôi ư?"

...Thằng bé là DiCaprio á? Tôi thở dài khi nhìn Lee Gilyoung.

__________

Sau một thời gian, chúng tôi đã bắt cóc người mà chúng tôi cho rằng đó là nhân vật phản diện của bộ phim. Nhưng chủ nhà hát không trả lời. Chỉ bắt cóc thôi thì không đủ...

Tôi ngập ngừng một lúc trước khi mở miệng.

"Vậy thì..."

"Hãy giết anh ta."

Lee Jihye rút kiếm và chĩa nó vào người đàn ông đang vật lộn với cơ thể bị trói chặt.

"Chủ nhà hát là một tên tâm thần đúng không? Vậy câu trả lời chẳng phải là nhanh chóng giết anh ta sao?"

Tôi cũng nghĩ vậy. Không, chắc chắn là vậy.

Đó là câu trả lời dành cho những bộ phim như thế này trong Con đường sinh tồn. Nhưng Jung Heewon lại nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang sợ hãi và bất ngờ nói.

"Nhưng mà... trông anh ta giống như một con người thực sự ấy."

"Huh?"

"Đây là một bộ phim nhưng anh ta trông như người thật vậy."

Thật đáng ngạc nhiên, Jung Heewon lên tiếng trong khi cô ấy đã khuất phục gọn gàng những kẻ yếu vài ngày trước. Jung Heewon đã từng nói: "Tôi có thể là một kẻ sát nhân nhưng tôi không muốn trở thành một con quái vật."

Lee Jihye hỏi. "Unnie, chị nói chuyện tình cảm ngay trong hoàn cảnh này sao? Chị không muốn thoát ra khỏi đây à?"

"Không, không phải thế..."

"Cứu người là tốt. Nhưng nếu anh ta không chết, chúng ta sẽ chết. Chúng ta đang sống nhưng tên này chỉ là một nhân vật mà thôi!"

Nhân vật...

Tôi cảm thấy bối rối trước những lời của Lee Jihye.

Jung Heewon nhìn tôi. "...Anh có nghĩ vậy không?"

"Ngay cả khi tên này là một người 'thật', hắn vẫn là một kẻ xấu! Tại sao giết hắn lại là sai cơ chứ?"

Lee Jihye có thể đúng. Người này chắc chắn là nhân vật phản diện của kịch bản và đã làm những điều xấu. Vì vậy, sẽ ổn nếu giết anh ta. Thật khôi hài, đó cũng là logic mà Yoo Jonghyuk thường dùng trong Con đường sinh tồn.

Khoảnh khắc tôi mở miệng, Lee Jihye vội vàng rút kiếm ra.

"Haizz... ý mọi người là sao? Có thể bây giờ sư phụ đang gặp nguy hiểm đấy!"

Lưỡi kiếm hạ xuống và đâm vào ngực người đàn ông. Máu tuôn ra giống thật vô cùng. Sau đó, tin nhắn hệ thống xuất hiện.

[Chủ nhà hát hài lòng với kết thúc thay đổi của bộ phim.]

[Phần đuôi tàu sẽ dẫn đến tầng tiếp theo.]

"Thấy chưa, tôi đã làm đúng mà."

Lee Jihye la lên đắc thắng.

Câu trả lời rõ ràng không sai. Chủ nhà hát thừa nhận điều này và các Chòm sao sẽ chi tiền cho hành động của chúng tôi. Chúng tôi sẽ tiếp tục tồn tại với những đồng tiền đó.

Chính cách sống như vậy đã hủy diệt thế giới này.

[Đã đạt được 'Danh đề kết thúc' thứ hai.]

[Diễn viên: Kim Dokja, Jung Heewon, Lee Jihye, Lee Gilyoung.]

[Bạn đã nhận được 500 xu dưới dạng phần thưởng.]

Chúng tôi không nhận được phần thưởng từ Titanic. Vì vậy, chúng tôi đi thẳng lên tầng trên và làm theo hướng dẫn của thông báo hệ thống.

[Bạn đã vào tầng năm, phòng thưởng.]

Sau khi leo lên thang cuốn, phòng thưởng cuối cùng cũng xuất hiện.

"Phòng thưởng? Đó có phải là một bộ phim đáng sợ không?"

"Đây là một phòng triển lãm, nơi họ trưng bày các đạo cụ của bộ phim."

Tôi đã biết trước điều này nhưng một lần nữa, tôi hành xử như thể mình không biết gì.

Những món đạo cụ nằm sau lớp kính thủy tinh. Thiết bị và trang phục được sử dụng bởi các nhân vật chính của nhiều bộ phim, phụ kiện sân khấu...

Điều buồn cười là nó không còn là những đạo cụ bình thường nữa.

Jung Heewon đến gần một tấm kính thủy tinh và hét lên.

"Ôi chúa ơi, nhìn này!"

[Mikazuki Munechika - Bản sao]

Một thanh kiếm.

Đôi mắt Jung Heewon lấp lánh khi cô ấy nhìn vào tấm kính thủy tinh, tôi gật đầu.

"Cuối cùng cô cũng có được một thanh kiếm thích hợp cho bản thân, Heewon-ssi."

"Woa..."

Thoạt nhìn, nó thực sự là một thanh kiếm tuyệt vời. Thứ vũ khí làm từ sừng groll chắc chắn không thể sánh bằng và nó cũng không hề kém cạnh nếu so với cái của Lee Jihye.

Jung Heewon vung thanh kiếm trong tay.

"Chẳng phải rất tuyệt sao? Ánh sáng và cách nó di chuyển thật đẹp đẽ!"

Tôi chưa bao giờ thấy Jung Heewon như thế này.

[Nhân vật 'Jung Heewon' vô cùng biết ơn bạn.]

Không có gì.

Mục đích chính của việc nhắm vào Nhà hát Dungeon là 'phần thưởng' ở tầng năm. Nhà hát Dungeon là một nơi tốt để thu thập các vật phẩm trong những giai đoạn đầu. Jung Heewon sẽ trở nên mạnh mẽ hơn với vũ khí này.

[Các phần thưởng được giới hạn mỗi người hai thứ.]

Đó không phải Thánh tích tinh tú chính hiệu mà là một đạo cụ của bộ phim, nhưng bản sao vẫn có những đặc điểm của vật phẩm gốc.

Nhân tiện, Yoo Jonghyuk đã đi qua đây. Hai vật phẩm đã biến mất.

"Hãy chọn các vật phẩm cho mình. Mỗi người chỉ được lấy hai thứ nên hãy cẩn thận."

Tôi bảo Jung Heewon chọn một món đồ mà Yoo Sangah có thể sử dụng trong khi tôi tìm thấy một món đồ cho Lee Hyunsung. Có vẻ thứ này sẽ hữu dụng đây.

[Khiên Hercules - Bản sao]

Một tấm khiên.

Tốt... đây là vật phẩm xịn hơn nhiều so với với tấm Khiên sắt cũ. Tôi nghĩ về việc đôi mắt của Lee Hyunsung sẽ tỏa sáng với lòng trung thành và cảm thấy ấm áp.

Lee Jihye, người tự nhận là fan hâm mộ của các siêu anh hùng, đang cố gắng kéo một món đồ từ trong góc.

"Ah, tại sao tôi không thể nhấc được thứ này cơ chứ?"

Tôi đến gần hơn. Chính là nó.

[Mjolnir - Bản sao]

Một loại vũ khí cùn.

Cây búa của thần sấm Thor. Nó sẽ là một món đồ rất mạnh nếu là Thánh tích tinh tú chính hãng... nhưng chất lượng của bản gốc tuyệt vời đến mức hiệu suất của bản sao cũng rất đáng kể.

Tôi nhìn Lee Jihye rên rỉ khi cô ấy nắm lấy cây búa và cố làm nó di chuyển.

"Đây chẳng phải là vật phẩm mà chỉ ai đặc biệt mới có thể sử dụng thôi sao?"

"Chết tiệt, ý chú là tôi không đặc biệt á?"

Lúc này, Lee Gilyoung tiến đến phía sau cô và nhìn vào Mjolnir.

"Này nhóc! Cái này là của chị..."

Mjolnir được nâng lên nhẹ bẫng bởi bàn tay của Lee Gilyoung. Lee Gilyoung vung cây búa xung quanh trước khi nhìn tôi.

"Hyung, em lấy nó được không?"

"Được, trông nó tốt đấy."

Lee Jihye một lần nữa sững sờ.

"Chỉ có tôi là phải chịu bất hạnh... chỉ mình tôi..."

Tôi phớt lờ cô ấy và kiểm tra các vật phẩm còn lại. Để xem còn những gì nào.

[Giáp cốt thép - Bản sao]

Một loại đồ bảo hộ.

Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai nhưng sẽ rất tốt nếu bổ sung cho mặt phòng thủ của tôi. Khi tôi mặc bộ đồ, nó quấn quanh tay và chân tôi.

[Sát thương nhận từ các đòn tấn công giảm 10%.]

[Khả năng phát hiện kẻ thù được cải thiện.]

[Bạn có thể di chuyển nhanh nhẹn hơn trước.]

Có chút khó chịu nhưng vẫn tốt hơn là không mặc gì. Đặc biệt là khi nghĩ tới cuộc chiến đang chờ đợi ở phía cuối.

Bây giờ, việc chuẩn bị đã hoàn tất.

Vì không có thay đổi đáng kể nào trong hầm ngục, rõ ràng là Yoo Jonghyuk vẫn còn sống. Nếu chúng tôi nhanh chóng di chuyển qua tầng sáu, chúng tôi sẽ có thể gặp hắn ở tầng bảy. Trong trường hợp xấu nhất, nếu hắn đang chiến đấu với ông chủ ở tầng tám... thì ít nhất hắn vẫn còn sống.

Giờ hãy đi đón tên hồi quy giả chết giẫm của chúng ta nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro