Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG2:Tập 1. Thế giới sau khi hoàn thành (1)

<Tập 1: Thế giới sau khi hoàn thành (1)>

Tập 1: Thế giới sau khi hoàn thành

「Đây là một câu chuyện về sự tuyệt vọng chưa được đọc.」

Hôm qua, sau khi nhận được một tin nhắn khó hiểu, một điều bất ngờ đã xảy ra—tôi đã viết câu đầu tiên của câu chuyện bên lề. Mặc dù tôi chưa thể tiết lộ câu đó - nó tiết lộ nội dung và phải thừa nhận là không hay lắm - nhưng tôi tin rằng một ngày nào đó nó có thể mang ý nghĩa quan trọng, giống như câu đầu tiên của cuốn tiểu thuyết gốc đã làm.

Câu chuyện bắt đầu vào khoảng trưa hôm nay với chuyến thăm bất ngờ của Ji Eunyoo.

“Chúng ta hãy đi đâu đó cùng nhau nhé, tác giả-nim.”

Chúng tôi mất chưa đầy một giờ đi taxi để đến đích, với sự khẩn cấp hiện rõ khi chúng tôi đến trước một nhà hát ở Cheongmuro, nơi từng được dùng làm bối cảnh cho bộ phim 'Toàn trí độc giả'.

<Bữa tiệc của Kim Dokja>

Tôi nhìn chằm chằm vào tấm bảng ở lối vào nhà hát. Rõ ràng, sự kiện này gắn liền với "TOÀN TRÍ ĐỘC GIẢ". Một lời nhắn tôi nhận được ngày hôm qua từ Đại diện Kim Dokja hiện lên trong tâm trí tôi:

ㅡNgày mai tôi sẽ tổ chức một buổi fanmeeting nhỏ vào lúc 7 giờ tối. Nếu anh rảnh thì mong anh có thể đến tham dự nhé.

Đây có thể là sự kiện mà anh ấy đề cập?

"Làm thế nào cô biết về nơi này?" Tôi hỏi Ji Eunyoo.

"Người tổ chức sự kiện đã liên hệ với tôi, muốn tổ chức một sự kiện có trả phí ở đây và xin phép. Anh ấy đề cập rằng toàn bộ phí vào cửa sẽ được quyên góp cho một trại trẻ mồ côi mang tên Kim Dokja. Tôi ở đây để giám sát mọi thứ, đề phòng trường hợp."

Điều đó giải thích phí nhập học.

"Thật tuyệt. Nhưng tại sao tôi lại ở đây...?"

“Các độc giả, anh đã hỏi họ ở đâu,” cô ấy đã nhắc nhở tôi. Hôm qua tôi đã hỏi thăm về nơi ở của các độc giả của tôi. Quay đầu lại, tôi nhìn lại rạp hát, nơi mà theo Ji Eunyoo, những độc giả mà tôi hỏi đang chờ đợi.

Đột nhiên tim tôi đập mạnh. "Nhưng có ổn không nếu tôi đi vào?"

"Tại sao không?" Ji Eunyoo có vẻ bối rối trước sự do dự của tôi.

"Tôi là nhà văn."

"Không sao đâu. Han Sooyoung đã viết nó mà," cô ấy nói đùa, khiến tôi bật cười, dù cay đắng.

Loại nhà văn nào đã không viết gì mới trong ba năm? Hôm nay, tôi muốn chuyển mọi trách nhiệm của mình sang Han Sooyoung, người mà tôi chưa từng gặp. Tôi muốn tin rằng lý do tôi không thể viết cuốn tiểu thuyết là vì Han Sooyoung đã không viết bản thảo ở một vũ trụ xa xôi và Yoo Joohyuk đã không giao nó.

Tại lối vào rạp, những hình ảnh mô phỏng kích thước thật của các nhân vật trong tiểu thuyết được trưng bày, được vẽ theo phong cách của webtoon từng được đăng nhiều kỳ, được chế tác ấn tượng đến mức ngưỡng mộ.

Tôi ngắm nhìn các nhân vật, nhớ lại tên từng nhân vật: Quỷ vương cứu rỗi Kim Dokja, Vua tối cao Yoo Joohyuk, Hắc hỏa chi quỷ vương Han Sooyoung, Nguyệt vương hậu Yoo Sangah, Thẩm phán hủy diệt Jung Heewon, Thanh kiếm thuần khiết Lee Hyunsung, Nguyệt chi bá Shin Yooseung , Vua thanh tra Lee Gilyoung và Otaku Kim Namwoon, trong số đó có cả những nhân vật phụ như Gong Pildu Đầu trọc, Bác sĩ bất tử Lee Seolhwa, và nhân vật chính giả Jang Hayoung...

“Thành thật mà nói, nó tốt hơn những gì chúng tôi đã làm”, Ji Eunyoo thừa nhận đầy ấn tượng.

Nỗ lực họ bỏ ra để tạo nên những con số này thật cảm động. “Tôi sẽ tin nếu họ nói những họa sĩ webtoon thực sự đã vẽ những thứ này.”

"Họ đã làm thế à?" Tôi trầm ngâm.

"Không thể nào. Mọi người đều rời đi sau sự cố đó," cô ấy nhắc nhở tôi.

Ngày xửa ngày xưa, 'Quan điểm của người đọc toàn trí' đã được chuyển thể thành webtoon. Nó bắt đầu đầy hứa hẹn với việc các nghệ sĩ tài năng xử lý các tác phẩm nghệ thuật. Thật không may, trước khi tập thứ 10 kịp ra mắt, một tia sét đã dẫn đến một vụ hỏa hoạn lớn tại trường quay, dẫn đến việc công ty quản lý webtoon phá sản và hậu quả là biến mất khỏi thế giới chỉ sau 11 tập.

"Chúng tôi vẫn chưa biết, tác giả. Nếu cuốn tiểu thuyết thành công, họ có thể khởi động lại webtoon," Ji Eunyoo nói, giọng vẫn đầy hy vọng.

“Tôi đã ngừng mong đợi điều đó từ lâu rồi,” tôi thừa nhận, chán nản vì vận rủi dường như đang cản trở mọi nỗ lực chuyển thể 'Toàn trí độc giả'. Cho dù đó là ký kết hợp đồng đóng phim hay sản xuất tượng và hàng hóa, mọi nỗ lực đều kết thúc bằng phá sản.

Dừng lại, tôi nói thêm, "Ở đâu đó ngoài kia, có một đường thế giới mà Omniscient Reader không bị phá sản."

Trong thế giới đó, tôi tưởng tượng webtoon sẽ phát triển mạnh mẽ cùng với phim điện ảnh, phim truyền hình và có lẽ cả phim hoạt hình. Đó không phải là đường thế giới này, nhưng đôi khi tôi cho phép mình mơ về nó.

Chúng ta cũng chưa phải chịu số phận đó đâu," Ji Eunyoo lẩm bẩm khi chúng tôi tiếp tục đi qua hàng loạt nhân vật, từ Uriel và Tề thiên đại thánh , cho đến Han Myungoh ít phổ biến hơn.

Nhưng ở cuối màn hình, một nhân vật xa lạ nổi bật lên, một người đàn ông với đôi mắt nheo lại không khớp với bất kỳ nhân vật nào mà tôi nhớ trong 'Người đọc toàn trí'.

"Đây là ai?" Tôi suy nghĩ. Không có tên, và anh ta không giống bất kỳ nhân vật nào được biết đến.

Tôi định hỏi Ji Eunyoo nhưng lại kìm lại, bám lấy một chút lòng kiêu hãnh của tác giả.

“Hai,” người hướng dẫn nói và đưa cho chúng tôi bảng tên. "Hãy viết biệt danh của bạn vào đây và gắn nó vào ngực trái của bạn."

Chúng tôi bước vào rạp, may mắn thay, không ai nhận ra tôi là tác giả cuốn tiểu thuyết. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên vì trên thẻ tên tôi không viết tôi là tác giả.

Tôi liếc nhìn bảng tên của Ji Eunyoo, có dòng chữ [Biên tập viên thiên tài]. "Ji Eunyoo-ssi," tôi gọi, nhưng cô ấy giả vờ như không nghe thấy và ngồi ở cuối phòng. Từ đó, tôi có thể nhìn thấy tất cả những người hâm mộ đã ngồi ở hàng ghế phía trước. Đó là một kết quả đáng ngạc nhiên - tất cả những người này đều là độc giả của chúng tôi.

Ji Eunyoo mở to mắt khi đếm: "Hơn 30 người."

Ba mươi người nghe có vẻ là một con số nhỏ nhưng nó đại diện cho ba mươi người hâm mộ cốt lõi đã dành thời gian có mặt ở đây.

Tôi gật đầu, choáng ngợp

Tôi gật đầu, lòng tràn ngập cảm xúc. "Làm tốt lắm, Kim Dokja."

Sự kiện còn chưa bắt đầu nhưng tôi đã có thể nghe thấy tiếng trò chuyện ồn ào của các độc giả phía trước.

"Bạn có 'Shinpae[1]' không? Ngày nay thật khó để có được những thứ đó," ai đó hỏi từ phía trước.

"Ồ, tôi có nó," một người khác trả lời.

"Tuyệt vời. Còn 'Beul-e[1]' thì sao?"

"Tôi đã mua nó ngay lập tức."

"Và cả 'Dokpi[1]' nữa?"

"Ừ, nhưng... thật kỳ lạ, nó khiến đầu óc tôi quay cuồng," người kia trả lời, sử dụng tiếng lóng dường như chỉ dành riêng cho độc giả.

Khi chúng tôi ngồi và lắng nghe, cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục.

“Đã là lần thứ mười hai rồi…”

"Người dẫn chương trình nói hôm nay là ngày cuối cùng phải không?"

"Đúng."

"Trước đây có rất nhiều người, bây giờ chỉ còn lại một ít."

"Thật buồn khi mọi người lần lượt biến mất."

Đây rõ ràng là lần thứ mười hai họ tổ chức 'Bữa tiệc của Kim Dokja' bí ẩn này. Mặc dù số lượng đã giảm đi nhưng số ít còn lại dường như rất trung thành.

"Xin lỗi, tôi có thể ngồi đây được không?" một giọng nói đột ngột cắt ngang, kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ. Một người đàn ông to lớn, giống nhân vật Lee Hyunsung, ngượng ngùng chỉ vào chiếc ghế cạnh tôi.

"Được rồi, mời ngồi," tôi mời.

“Cảm ơn,” anh nói, cúi đầu nhẹ khi ngồi xuống. Bảng tên của anh ấy ghi [Thẩm phán Heewon], cho thấy anh ấy có lẽ là fan của Jung Heewon, Thẩm phán hủy diệt.

Cảm nhận được sự lo lắng của tôi khi ngồi cạnh một người lạ, Ji Eunyoo cố gắng phá băng.

“Chắc hẳn bạn là fan của Jung Heewon,” cô nói.

"Đúng vậy." Anh nhẹ nhàng đáp lại, gật đầu.

Tiếp theo là một sự im lặng khó xử.

Ji Eunyoo huých nhẹ tôi, giục tôi nói điều gì đó. Đã lâu lắm rồi tôi chưa nói chuyện với một người mà tôi không biết rõ, và tôi cố nghĩ xem nên nói gì.

"Jung Heewon thật tuyệt," cuối cùng tôi lẩm bẩm.

"Ồ, vâng!" Anh đáp lại, mặt sáng bừng lên.

Mặc dù nhận xét của tôi rất đơn giản nhưng nó dường như đã tạo ra một sự kết nối. Chúng tôi gật đầu, âm thầm ghi nhận sự cảm kích chung của chúng tôi dành cho Jung Heewon.

"Biệt danh của bạn thật buồn cười," anh ấy lưu ý khi nhìn vào bảng tên của tôi.

“Cảm ơn,” tôi trả lời, cảm thấy thoải mái hơn một chút.

"Cái gì bạn thích nhất..." anh ấy bắt đầu hỏi, nhưng sau đó lại do dự.

"Tôi..." Tôi ngập ngừng, không chắc chắn.

Khi sự im lặng kéo dài, anh ấy nhanh chóng nói thêm, "Ồ, bạn có phải là người chăm sóc toàn diện không? Tôi xin lỗi..."

Không chắc lắm "người chăm sóc toàn diện" nghĩa là gì, tôi đoán nó ám chỉ một người thích tất cả các nhân vật.

“Tôi yêu tất cả họ, ngoại trừ những người như Cheon Inho,” tôi thừa nhận. Cheon Inho là một nhân vật phản diện nhỏ chết sớm trong 'Toàn trí độc giả'.

"Cheon Inho, kẻ xấu đó," anh đồng ý, vẻ mặt tối sầm.

“Hắn đáng bị xé xác,” tôi nói thêm, hòa vào không khí của cuộc trò chuyện.

“Hoặc bị thiêu chết bởi lửa địa ngục,” anh kết luận.

Cuộc trò chuyện của chúng tôi kết thúc ở đó khi người dẫn chương trình bước lên sân khấu, mặc bộ vest đen và áo khoác trắng, giống Kim Dokja.

"Xin chào mọi người. Tôi là Kim Dokja và hôm nay tôi là người điều hành của các bạn", anh thông báo và nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ khán giả. Trang phục của anh ấy, có thể được làm thủ công, rất chi tiết.

Khi màn hình sáng lên, sự kiện chính thức bắt đầu. Nhạc nền yên tĩnh được phát và dòng chữ 'Bức tường thứ tư' xuất hiện trên màn hình.

「Và trên Bức tường thứ tư, tất cả đã được viết ra.」

Dần dần, những bình luận của độc giả, trải dài từ đoạn mở đầu đến chương 551, bắt đầu xuất hiện. Tất cả đều được viết tay, một dấu ấn cá nhân làm tăng thêm sự thân mật của sự kiện.

"Này, tôi đã viết nó!" một cô gái ở hàng ghế đầu kêu lên khe khẽ khi bình luận của cô ấy xuất hiện trên màn hình.

Khán giả cùng nhau xem xét các bình luận — một số nhận được nhiều lượt thích, một số khác hài hước hoặc sâu sắc và một số khác lại giàu cảm xúc.

"Đó không phải là lần đầu tiên Kim Dokja chết sao?" có ai đó trầm ngâm.

"Eo, đừng nhìn bình luận của tôi, xin hãy gỡ xuống!" một người khác cầu xin, gây ra tiếng cười.

"Phần này chứa đầy những quá khứ đáng xấu hổ của chúng tôi", một người khác bình luận khi có nhiều bình luận hơn được lướt qua.

Đọc lại những dòng bình luận cũ này, trong lòng tôi có cảm giác đan xen giữa hoài niệm và thương cảm. Cuốn tiểu thuyết đã được xuất bản được hai năm, và rồi ba năm nữa đã trôi qua kể từ khi nó hoàn thành.

Năm năm lịch sử, được xây dựng nhờ sự đóng góp của độc giả trên toàn cầu. Tôi lặng nhìn, không nói nên lời, câu chuyện về những năm tháng ấy mở ra trước mắt chúng tôi như một câu chuyện thần thoại được người khác kể lại.

Những bức ảnh từ các cuộc triển lãm do người hâm mộ tổ chức và quảng cáo trên tàu điện ngầm kỷ niệm sinh nhật của các nhân vật lần lượt xuất hiện. Khi hình minh họa của Kim Dokja xuất hiện, có người trong số khán giả đã thì thầm: "Hôm nay là sinh nhật của Kim Dokja".

Thật ra hôm đó ở Seoul có tuyết rơi," một người khác nói thêm.

Lời nói của độc giả tiếp tục lấp đầy màn hình trắng, xen lẫn những kỷ niệm, khoảnh khắc họ đã cùng chia sẻ. Đó là một tấm thảm trải nghiệm và cảm xúc, được dệt chặt chẽ bởi cộng đồng đã phát triển xung quanh 'Người đọc toàn trí'.

"Anh rất vui vì chúng ta đã đến, phải không?" Ji Eunyoo thì thầm với tôi, kéo tôi ra khỏi cơn mơ màng.

“Có lẽ tất cả những câu tôi viết chỉ là để nhìn ra góc nhìn này,” tôi thú nhận, cảm thấy có mục đích sống lại.

Nếu xứng đáng, tôi muốn tiếp cận những người này - viết cho họ chứ không phải trốn chạy hay bỏ cuộc. Tôi muốn thực hiện thử thách của câu chuyện này một lần nữa.

「Nhưng tôi có thể không?」 Tôi thắc mắc trong lòng ngay khi giọng của người điều hành vang lên.

"Không dài dòng nữa, đây là vài lời từ tác giả-nim, người đã tham gia cùng chúng tôi trong sự kiện này!" Thông báo khiến độc giả mất cảnh giác, và một tiếng rì rầm phấn khích lan khắp khán giả.

Ngẩn ngơ, tôi lưỡng lự. "Tác giả-nim?" Ji Eunyoo lặp lại sự ngạc nhiên của tôi, giọng cô ấy trầm xuống.

Cô ấy đã tổ chức việc này mà không nói cho tôi biết à? Nhưng vẻ mặt của cô ấy cho thấy cô ấy cũng ngạc nhiên không kém.

Tôi nhìn lên sân khấu nơi người điều hành vẫn mỉm cười chỉ về phía tôi. Nhận ra rằng không thể thoát khỏi khoảnh khắc này, tôi đứng dậy, cảm thấy vừa miễn cưỡng vừa có trách nhiệm.

Khi tôi đứng dậy, màn hình thay đổi để hiển thị nguồn cấp dữ liệu video trực tiếp, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện, khuôn mặt mà mọi người trong phòng đều nhận ra ngay lập tức.

ㅡÀ, à.

Người này kiểm tra micro một thời gian ngắn trước khi nói. Sự hiện diện của cô ấy, mặc dù là ảo, nhưng lại mang tính chỉ huy. Căn phòng im lặng, mọi ánh mắt đổ dồn vào cô

Tác giả thực sự của 'Quan điểm của người đọc toàn trí', danh tính của cô ấy không thể nhầm lẫn với bất kỳ ai quen thuộc với câu chuyện.

Ghi chú của tác giả

Xin chào, chúng tôi là Singshong. Thật tuyệt vời khi có thể chào đón tất cả các bạn một lần nữa.

Ghi chú của trans : đây là chap 554 , đáng lẽ ra có chap 552 kết nối Chap 551 và chap 553(chương 1 mình đăng ) mà mình tìm 10 raw mới có chap 552 khi thấy cấn . Mấy bữa nay ,mình ốm nên ko ra , mình sẽ ra đều hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #toàn