Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Lâm An Lan gật đầu, “Không được sao?”

“Không ạ, em chỉ khá ngạc nhiên thôi, em còn tưởng rằng hai người không quen biết nhau, cũng chưa từng thấy hai người hợp tác với nhau bao giờ.”

Không chỉ có hắn nghĩ như vậy, những vị khách khác nhìn bọn họ bên này rõ ràng cũng nghĩ như vậy.

Trình Úc cười nói: "Không phải không hợp tác thì là không quen biết, chỉ là chưa có cơ hội thôi, hôm nay không phải đã có cơ hội sao."

“ Thì ra là vậy.” Quan Phi cười nói

Đạo diễn thấy mọi người đã có mặt đông đủ nên yêu cầu tổ quay phim chuẩn bị ghi hình, các khách mời cũng đứng vào vị trí quy định.

Phân đoạn đầu tiên là phân đoạn chọn cộng sự lẫn nhau.

"Khách mời được chia thành nhóm hai người. Mỗi người cần viết tên của vị khách mà mình muốn lập đội nhất lên thẻ. Nếu hai bên lựa chọn lẫn nhau thành công thì có thể lập đội. Nếu không thành công thì tiếp tục lựa chọn lẫn nhau. Hai người cuối cùng còn dư lại sẽ tự động trở thành một đội. "

Các vị khách lập tức kêu rên lên, cũng có một số người bắt đầu thảo luận với những người xung quanh, hỏi đối phương muốn lập một đội với ai, nhưng họ nhanh chóng bị người dẫn chương trình cắt ngang.

Các nhân viên lần lượt phát thẻ, Lâm An Lan không chút do dự viết hai chữ Trình Úc lên thẻ, Trình Úc vẽ một cái bọt sóng nhỏ sau khi viết tên Lâm An Lan xong.

Lan, vốn có nghĩa là sóng.

Trình Úc vốn là vẽ một đường lượn sóng, nhưng vào thời điểm hạ bút hắn cảm thấy rằng đường lượn sóng quá mơ hồ và bình thường. Vì vậy hắn đã vẽ thành những bọt sóng.

Người dẫn chương trình cầm tấm thẻ trong tay cẩn thận nhìn, chờ đến khi nhìn thấy những bọt sóng nhỏ trên tấm thẻ của Trình Úc  thì không khỏi chớp mắt, vô thức nhìn Trình Úc  liền thấy Trình Úc hai tay đút túi quần đứng đó. Hắn không có biểu cảm gì, thoạt nhìn trông rất ngầu và đẹp trai, hoàn toàn không nhìn ra hắn đã vẽ một làn bọt sóng nhỏ dễ thương như vậy.

Phân đoạn này diễn ra rất nhanh, Lâm An Lan và Trình Úc là hai người đầu tiên thành công lựa chọn nhau, những người khác cũng thành công lập đội ở vòng lựa chọn nhau thứ hai và thứ ba, cùng nhau bước vào phân đoạn thứ hai.

Phân đoạn thứ hai là chọn nơi ở, nhóm chương trình đã chọn ra năm nơi ở cho năm nhóm khách mời. Trong đó nơi tốt nhất là phòng tân hôn của con trai trưởng thôn sau khi kết hôn, và kém nhất là ngôi nhà tranh không có người cư trú ở trong làng.

Trình Úc vừa nghe nói có phòng tân hôn, đôi mắt liền sáng lên, “Chúng ta chọn cái phòng ở tốt nhất kia đi.”

Hắn cố ý không nói đến phòng tân hôn, Lâm An Lan cũng chỉ chú ý tới phòng của con trai trưởng thôn thật sự là phòng tốt nhất.

“Chờ chúng ta giành được vị trí đầu trước rồi nói sau.”

“ Sẽ được thôi.” Trình Úc tự tin nói.

Quy tắc chọn phòng rất đơn giản, ít nhất đối với Lâm An Lan và Trình Úc thì rất đơn giản.

Có lẽ là bởi vì nội dung ghi hình mùa này chủ yếu được sử dụng là truyền năng lượng tích cực, vì vậy tổ chương trình hận không thể truyền năng lượng tích cực không giới trong thời gian nhanh nhất có thể !

Một chủ đề hoài niệm khổ ngọt hiển nhiên không đủ để thỏa mãn khát vọng sinh tồn ngày càng lớn của tổ chương trình, thậm chí bọn họ còn nghĩ tới văn hóa văn học!

"Bước chân trên mảnh đất vững chắc này, ngoài việc cảm nhận sự phát triển của thời đại và sự tiến bộ của cuộc sống hiện đại, mọi người không thể không nghĩ đến sự phát triển và kế thừa của văn hóa nước ta. Như mọi người đều biết, có một thể loại sáng tạo trong sáng tác văn học nước ta:lấy quê hương đất vàng làm đề tài, miêu tả lịch sử xã hội và chỉ ra những biến đổi của thời đại, khiến cho người ta tỉnh ngộ và dẫn dắt con người. Đó chính là lưu phái văn học hoàng thổ."

“ Vì vậy, hôm nay trước khi chúng ta vào ở phòng mà thôn dân cung cấp cho chúng ta, đầu tiên mọi người phải trả lời câu hỏi, mọi người biết nhân vật và tác phẩm đại diện cho hoàng thổ văn học không ? Trả lời hai người là được.”

Mọi người:……

Các vị khách mời thất thần nhìn nhau, kinh ngạc nhìn người dẫn chương trình, trong lòng điên cuồng gào hét: Tại sao còn trả lời câu hỏi nữa? ! Đây không phải là một chương trình du lịch ngoài trời sao? ! Tại sao vẫn phải trả lời câu hỏi vậy! Đi nhầm phim trường rồi sao!

Người dẫn chương trình cũng rất bất đắc dĩ, thầm nghĩ đây không phải là vì năng lượng tích cực, tích cực hướng về phía trước, để trong lúc xét duyệt không bị cấm sao? !

Trong khi những vị khách và người dẫn chương trình đang mắt to trừng mắt nhỏ Lâm An Lan nói một cách bình tĩnh và thản nhiên.

"Nhân vật đại diện Lưu Thanh, Lộ Diêu, Trần Trung Thực, tác phẩm tiêu biểu "Lịch sử doanh nhân", "Thế giới bình thường", và "Bạch lộc nguyên"."

Người dẫn chương trình kinh ngạc nhìn anh, nước mắt chảy dài.

Tại sao tôi lại rơi nước mắt, bởi vì tôi quá yêu những người cứu tình thế như cậu! !

"Chính xác, An Lan thật lợi hại, không những nói tên những nhân vật tiêu biểu mà còn kể ra những kiệt tác nữa. Cậu và Trình Úc có thể chủ động lựa chọn nơi ở mà các cậu muốn.

Trình Úc cười nói: “ Đây có là gì đâu, An An trước kia khi còn đi học chính là học bá mà .”

Mọi người kinh ngạc, “Lâm ca lợi hại vậy sao?”

Lâm An Lan khiêm tốn nói, “ Không đâu.”

Anh đã nghe Trình Úc từng nói khi còn đi học thành tích học tập của mình rất tốt, chỉ là hiện tại mình đều đã quên hết, vậy nên cũng không muốn nhắc lại.

“ Nhưng Trình ca,anh sao lại biết Lâm ca khi còn đi học là học bá vậy?” Quan Phi ngạc nhiên nói.

“Hai chúng tôi là đồng học.” Trình Úc không e dè.

Lần này, tất cả mọi người đều sửng sốt, mọi người đang ngồi đây còn tưởng rằng bọn họ trước đây không quen biết nhau, hoặc là không muốn dính líu gì với nhau, không nghĩ tới hai người hoá ra là đồng học.

“Trình ca,anh và Lâm ca là đồng học sao?”

“Đúng vậy.” Trình Úc ôn nhu nói, “Cao trung đến đại học đều là đồng học, chỉ có đại học không cùng một khoa thôi.”

“Vậy các cậu trước kia sao lại chưa từng hợp tác qua vậy?”

“ Đây còn không phải do không gặp được cơ hội thích hợp sao? Lần này gặp được cơ hội, thì hợp tác rồi.”

Mọi người gật đầu.

Trình Úc cúi đầu nhìn Lâm An Lan, “An An, em chọn đi, em xem thích nơi ở nào.”

“Cùng nhau chọn đi.” Lâm An Lan nói.

Tuy rằng anh nói như vậy, nhưng thật ra cũng đã quyết định được rồi.

Trình Úc muốn phòng tốt nhất của con trai trưởng thôn kia, vừa lúc bọn họ đang dẫn đầu, vậy hiện tại chọn cái phòng kia cũng sẽ không có ai nói gì được.

Lâm An Lan cẩn thận suy nghĩ một chút, mười người bọn họ đều xấp xỉ tuổi nhau, không có chuyện kính già yêu trẻ, nếu cần nhường nhịn có lẽ chỉ có nhóm ba cô gái kia.

Nhưng anh cũng cân nhắc rằng nếu lần này anh bỏ cuộc lần thì lần sau nếu người khác giành được vị trí đầu, nếu không nhường cho nhóm nữ, anh khó tránh sẽ bị lôi ra để so sánh, điều này sẽ không công bằng với những nhóm nam khác.

Hơn nữa nhóm nữ kia cũng chưa chắc se yêu cầu bọn họ nhường, vậy nên anh cũng không còn do dự nữa, chọn phòng ở của con trai trưởng thôn mà Trình Úc thích và cầm lấy chìa khóa.

Trình Úc thấy anh thật sự chọn phòng tân hôn không khỏi nở nụ cười, ôn nhu nhìn về phía anh.

Lâm An Lan cũng cười cười, thật lòng anh cũng muốn chọn cái phòng ở này Dù sao,Trình Úc cũng là một thiếu gia nhà giàu được nuông chiều từ nhỏ, có lẽ sẽ không quen sống trong cái túp lều tranh kia.

Lâm An Lan cũng thật bất đắc dĩ.

Hai người bọn họ đợi một lúc lâu, những người khác mới trả lời xong câu hỏi và chọn xong phòng ở.

Tổ đạo diễn đã cố ý chọn năm nơi ở tương đối gần nhau, để tăng sự tương tác giữa các vị khách, đồng thời cho phép họ đến thăm nhau để tăng điểm nhìn, vì vậy mọi người chỉ cần đi một đoạn ngắn là nhìn thấy nhà của mình.

“Nhà chúng ta cách nhau không quá xa.” Lý Vĩnh Tư kinh ngạc nói.

" Như vậy rất tốt, chúng ta vẫn có thể cọ cơm nhau." Mã Tuấn Sơn nói.

Nói đến nấu cơm, người dẫn chương trình lại lần nữa nói ra trình tự , “Mọi người đều đói bụng rồi đi, trở về sắp xếp hành lý một chút.8 giờ, mọi người tập trung ở địa điểm tập hợp vừa rồi để cùng nhau ăn cơm.”

Mọi người trong nháy mắt hào hứng vỗ tay, từng người đi vào nơi ở của mình, bắt đầu sắp xếp hành lý, nhân tiện kiểm tra dung trang của mình chút.

Lâm An Lan cầm lấy chìa khóa mở cửa ra, vừa mới đi vào thì đã nhìn thấy ở trên cửa chính và cửa sổ dán chữ “Hỉ” khá to.

Đỏ tươi , tuyệt đẹp.

Trình Úc đi bên cạnh anh, nhìn hỉ tự trước mặt, không khỏi cong cong lông mày, nhìn thế nào cũng thấy cực kỳ vừa lòng.

Ngôi nhà mới xây này rộng khoảng 100 mét vuông, có ba phòng ngủ và một phòng khách, bên cạnh còn có một phòng ngủ nhỏ hợp với phòng khách.

Có lẽ là do ngôi nhà nhỏ không có người ở, nên hơi ẩm ướt và lạnh lẽo.

Lâm An Lan chỉ nhìn thoáng qua rồi đóng cửa lại.

Trình Úc lôi anh đi qua cửa chính của căn phòng, vừa mới đi vào phòng ngủ chính, ánh mắt liền dán vào chiếc chăn uyên ương đỏ và khăn trải giường.

“ Thật là vui a.” Trình Úc nói.

Lâm An Lan gật đầu, nhưng mà “Đây là phòng tân hôn của người ta , chúng ta dùng thì không tốt lắm đâu.”

Người cầm camera đi theo bọn họ vội nói, “Không sao đâu, người trong thôn rất đơn giản, biết các cậu muốn đến nơi này, liền đem những gì tốt nhất ra để đối đãi. Đây là chiếc chăn lụa duy nhất trong nhà, còn những cái chăn khác đều làm bằng bông. Ban đêm trong núi rất lạnh, các cậu có một cái cái chăn, chủ nhà sợ các cậu bị cảm thấy bông khá dày nên mới để lại cái chăn này .”

Lâm An Lan nghe hắn nói vậy, cũng hơi ngượng ngùng đành phải nhún nhường, thầm nghĩ vài ngày nữa khi rời đi, anh sẽ để lại một ít tiền cho chủ nhân ngôi nhà , cũng coi như là cảm ơn một mảnh dụng tâm của họ.

Anh mở vali ra chuẩn bị sắp xếp đồ đạc, Trình Úc thấy vậy nói với tiểu ca camera, “ Tôi muốn thay bộ quần áo, anh đi ra ngoài trước một chút đi, dù sao trong phòng cũng có camera, cái gì ghi cũng đều sẽ ghi hình được.”

Tiểu ca camera cũng không dám từ chối hắn, khiêng camera đi ra ngoài.

Trình Úc đóng cửa, đi đến trước camera lấy đồ vật che chắn lại một chút.

Hắn tắt micro, đi về bên cạnh Lâm An Lan , giúp anh cũng tắt micro, sau đó bế anh lên, ngồi ở trên giường đem Lâm An Lan đặt ở trên đùi mình.

Lâm An Lan hoảng sợ, không tự giác ôm hắn, “Anh làm gì vậy?”

“Phòng tân hôn.” Trình Úc cười nói, “Giường tân hôn.”

Lâm An Lan bật cười, “ Cũng không phải phòng tân hôn của chúng ta.”

“ Chỉ cần em nói đồng ý, chúng ta cũng có thể có phòng tân hôn.” Trình Úc ôm chặt anh, kề sát trán anh.

“Chờ sau này đi.” Lâm An Lan nói.

Trình Úc gật đầu, trong lòng vô cùng vui mừng, hắn nói, “Vỏ chăn của  chúng ta vẫn còn có hỉ đây.”

“Vui vẻ ra mặt vậy nè.” Lâm An Lan cười nói.

“ Anh thích em.” Trình Úc hôn lên mặt anh.

Lâm An Lan cũng cực kỳ vui vẻ .

Anh lúc này mới đột nhiên phản ứng lại , " Anh muốn chọn cái phòng ở này, thật ra không phải vì đây là căn phòng xa hoa nhất, mà là vì đây là phòng tân hôn đi.”

Trình Úc gật đầu, “Thật tốt mà, chúng ta cũng có thể dính chút không khí vui mừng của họ, về sau cũng giống như bọn họ l, có thể lãnh chứng kết hôn.”

Hắn vừa nói vừa cầm lấy tay Lâm An Lan, hôn mu bàn tay anh một chút, mười ngón giao nhau, chậm rãi nắm chặt tay anh.

Lâm An Lan nghe vậy, yên lặng cầm lại tay hắn.

Thời đại này của bọn họ, hôn nhân đồng tính vừa mới hợp pháp, nhưng mà cũng chỉ là hợp pháp, thế hệ trước vẫn như cũ chưa tiếp thu được, người trẻ tuổi ngại chưa dám đăng ký vì  cha mẹ ,gia đình và con cái .

Vì vậy dù hoàn cảnh chung đã thay đổi nhưng thật ra cũng không có thay đổi nhiều.

Lâm An Lan còn chưa có khôi phục ký ức của mình, nên cũng không nghĩ tới chuyện xa như vậy, nhưng hiện tại nghe Trình Úc nói vậy thật ra cũng vô cùng vui vẻ.

Dù sao, người ngươi thích muốn cùng ngươi kết hôn và người ngươi thích chỉ nghĩ muốn cùng ngươi yêu đương, vẫn khác biệt rất lớn.

Anh nhìn Trình Úc, ánh mắt tràn đầy ôn nhu.

Trình Úc bị anh nhìn đến trong lòng mềm nhũn, cúi đầu hôn môi anh, ở trên khăn trải giường màu đỏ thêu uyên ương một chút một chút hôn môi anh.

Hắn đương nhiên không có khả năng kết hôn với Lâm An Lan.

Hắn sẽ không kết hôn với Lâm An Lan mất trí nhớ, việc này đối với Lâm An Lan không công bằng.

Mà Lâm An Lan khôi phục ký ức có lẽ sẽ không nguyện ý cùng hắn kết hôn.

Vậy nên chỉ có thể ở trong lúc bọn họ đang yêu nhau ở căn nhà đã chuẩn bị phòng tân hôn thật tốt, có “Hỉ” tự tươi đẹp, lòng người sung sướng,Trình Úc đã cảm thấy quá đủ rồi.

Hắn ở phòng này ôm lấy Lâm An Lan, phảng phất như ôm tân nương của mình.

Hắn hôn môi tân nương của mình, tựa như bọn họ là tân nhân đi vào động phòng.

Hắn nghĩ nếu là có thêm ngọn nến thì tốt rồi.

Hai cây nến long phượng, hai ly rượu, như vậy, như vậy có đủ thì sẽ càng  viên mãn.

Nhưng mà không có nến long phượng và rượu , mà lại có người “Nháo động phòng”.

Hơn nữa còn là không mới mà đến.

Tiểu ca camera gõ cửa hỏi, “Trình ca Lâm ca, các anh có sao không? Em thấy những người khác hình như đều đã đi rồi, nên đi ăn cơm thôi.”

Lâm An Lan nghe vậy, vội vàng đẩy Trình Úc ra, thở hổn hển hít một hơi, nhỏ giọng nói: “ Chúng ta nên đi thôi.”

Trình Úc không còn đắm chìm ở trong ảo cảnh bọn họ kết hôn nữa, chưa hôn đủ ai oán nhìn Lâm An Lan.

Lâm An Lan cười chọc chọc mặt hắn, “Trở về thì hôn tiếp nha.”

Trình Úc không còn cách nào khác cuối cùng đành phải ở trên môi anh hôn một cái thật mạnh, lúc này mới để Lâm An Lan từ trên đùi hắn đi xuống.

_________________🖤.__________________

Tác giả có lời muốn nói:
Trình Úc: Vương Thành, còn nghĩ muốn siêu thoại Ngọc Lan của chúng ta lớn mạnh lên ? Tại sao lại không ngăn lại tiểu ca camera vậy!

Vương Thành: Ngượng ngùng, em thật sự không nghĩ tới động tác của anh nhanh đến như vậy, nói phát đường liền phát đường, giờ còn chưa tới buổi tối nữa đã bắt đầu muốn động phòng!

Tiểu ca camera: Là em quấy rầy rồi, chúc nhị vị tân hôn vui sướng, hạnh phúc mỹ mãn!

Trình Úc: Ai,phòng tân hôn thích hợp như vậy không động phòng thì thật quá uổng phí.

Trình Úc: Đáng tiếc đây là phòng tân hôn của người khác , động phòng cũng chỉ là nằm cùng cái chăn bông nói chuyện phiếm thuần khiết, không, đó còn là chănuyên ương!

Trình Úc: Vui vẻ ~~

Con trai và con dâu trưởng thôn đã kết hôn qua, cho nên cái phòng tân hôn này tuy là phòng mới, nhưng người nên dùng nó cũng đã dùng qua, đây là tạm thời lấy ra tới cho tổ chương trình dùng chút thôi~

Cái game show này tuy rằng chọn phòng ở có điểm giống 《 Bố ơi mình đi đâu thế 》, nhưng là cụ thể nội dung ghi hình thì không giống, cụ thể là để thỏa mãn từng tâm nguyện của Tiểu Hoa, đền bù cho những tiếc nuối trước đây của Tiểu Hoa, cho mọi người nhìn thấy An An và Tiểu Hoa chiều chuộng nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro