Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 59:(2)

Phàn Xác lập tức sửa miệng nói: "Cậu Tần, lần này ra ngoài tôi tìm được một thứ rất thú vị, nên muốn đưa cho cậu Tần và cậu Quý coi như xin lỗi. Mong hai người đừng so đo với đứa em trong nhà nữa."

Vẻ mặt của Quý Hủ thờ ơ: "Cái gì mà có thể khiến chúng tôi không so đo với em trai của anh nữa?"

Phàn Xác bình tĩnh nhìn vị họ Quý này, được ông chủ Vinh Thị coi trọng chắc hẳn cũng không phải là người đơn giản.

Hắn quay người đi về phía xe: "Hai vị lại đây nhìn thử, rồi sẽ biết có đáng giá hay không."

Phàn Xác vén tấm vải đỏ lên, tất cả những người canh giữ chiếc xe đều lùi lại, mặt đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Quý Hủ và Tần Nghiễn An chậm rãi đi tới, thứ đầu tiên họ nhìn thấy là ba cái đầu người khổng lồ, theo sau là thịt mềm màu hồng và thân hình vuông vắn, đây cũng là một thiết bị dị hóa!

Phàn Xác âm thầm quan sát phản ứng của Quý Hủ, thấy cậu không hề có chút hoảng loạn hay sợ hãi nào, so với đám ngu xuẩn trong Phàn gia thì tốt hơn rất nhiều, quả nhiên những người ưu tú đều là con nhà người ta.

Trong lòng Quý Hủ kinh ngạc, nhưng trên mặt lại không lộ ra chút nào: "Mang một vật dị hóa tới đây để xin lỗi sao?"

Phàn Xác cười nói: "Đây không phải là vật dị hóa bình thường, đây là tôi tìm được ở một công ty dược phẩm máy móc dị hóa, nó có thể loại vật chất có hại, chế tạo ra các loại hình dạng viên thuốc."

Nếu có thể tạo ra viên thuốc, đây nhất định là thần khí kiếm tiền trong tận thế, Phàn gia không giữ lại mà lấy ra coi như xin lỗi, dù có nghĩ thế nào cũng không có khả năng.

Quý Hủ đi vòng quanh toa hơi nước và phát hiện ra vấn đề, chiếc máy dược phẩm dị hóa này chỉ là một bộ phận của máy, phần thịt mềm dưới máy có dấu hiệu bị cắt, dường như bộ phận này chỉ có thể chế tạo thành hình viên thuốc.

Phàn Xác biết Quý Hủ đã phát hiện ra vấn đề: "Thế nào?"

Quý Hủ không có phản ứng gì nhiều: "Không ra gì, tôi muốn thứ xấu xí như vậy làm gì, muốn giữ ở nhà để hù dọa người ta à?"

Phàn Xác cười nói: "Thứ này tuy hơi xấu, nhưng lại rất hữu dụng, nếu cậu Quý nguyện ý, có thể biến thành một bộ."

Quý Hủ hiểu rõ Phàn gia đến đây để câu cá, bọn họ đưa cho cậu một phần coi như xin lỗi, muốn phần còn lại thì có yêu cầu khác.

Quý Hủ đối với cỗ máy làm thuốc dị hóa này rất có hứng thú, cho dù biết Phàn gia đang câu cá, cũng phải tự nguyện cắn câu: "Anh muốn gì?"

Phàn Xác thu lại một chút ý cười nói: "Xây tường vây cho Phàn gia thì sao, quy mô và kích thước cứ dựa theo tiêu chuẩn của căn cứ Vinh Thị?"

Phàn Châu và quản lý cấp cao vội vàng đi tới, nghe được yêu cầu của Phàn Xác, tất cả đều nhìn về phía Quý Hủ.

Họ muốn hét lên, không đời nào! Nếu muốn em trai của sếp bọn họ xây dựng căn cứ cho Phàn gia thì đừng mơ nữa! Nhưng họ cũng biết rằng không ai có thể kiểm soát được Quý Hủ, kể cả ông chủ của bọn họ.

Phàn Xác chỉ nói sẽ xây tường vây cho Phàn gia, lại không nói rõ là ai, lúc đầu hắn cũng không xác định, nhưng hiện tại hắn khẳng định người xây dựng mạnh hơn Khương Hàng Anh chính là chàng trai trẻ trước mặt này.

Phàn Châu nhìn chằm chằm vào Quý Hủ, sợ rằng cậu sẽ đồng ý yêu cầu của Phàn Xác.

Quý Hủ cầm trong tay một chuỗi siêu bảy thạch anh, lần lượt gõ gõ lòng bàn tay, khung cảnh im lặng, chỉ còn lại tiếng các hạt thạch anh va vào nhau giòn tan.

"Chỉ sợ là không được rồi, tôi là kiểu người tương đối mang thù, Phàn gia đã bao vây và tấn công tôi hai lần, anh không chỉ muốn tôi bỏ qua cho em trai của anh mà còn muốn tôi xây dựng căn cứ cho Phàn gia, cục tức này tôi nên tìm ai đây?"

Phàn Xác không chút do dự đem bán Hạ gia: "Là Hạ gia, bọn họ gài người ở bên cạnh hai đứa em trai ngu ngốc của tôi, xúi giục chúng làm chuyện ngu xuẩn, tôi đã mang người đến, nếu không thể để cậu nguôi giận thì đợi xong chuyện bên này, tôi sẽ đích thân đến Hạ gia tính sổ."

Một nam một nữ bị vặn người đưa lại đây, buộc phải quỳ xuống trước mặt Quý Hủ để cậu trút giận.

Chàng trai cúi đầu im lặng.

Cô gái giãy giụa khóc lóc, đầy mặt là nước mắt nhìn Quý Hủ: "Tôi không phải cố ý gây chuyện, gia đình tôi đều ở căn cứ của Hạ gia, nếu tôi không nghe theo sự an bài của Hạ gia, gia đình tôi liền không thể sống, tôi thực sự không còn lựa chọn nào khác! Làm ơn buông tha cho tôi đi, tôi thực sự không dám!

Cô gái khóc lóc thảm thiết, Quý Hủ chỉ lặng lẽ nhìn, thờ ơ, không ngừng phát ra tiếng gõ đều đặn.

Cô gái không ngừng cố gắng đến gần Quý Hủ, giãy giụa ngày càng kịch liệt, Tần Nghiễn An cau mày bước về phía trước, cố gắng kéo Quý Hủ lại, cô gái đột nhiên thoát khỏi sự áp chế lao về phía Quý Hủ, nhưng bị người nào đó đá bay.

Chàng trai đang quỳ lặng lẽ xoay cổ tay, thoát ra khỏi người đang áp chế mình, lại lao về phía Quý Hủ, xương ngón tay nhanh chóng dài ra, giống như một chiếc dùi nhọn, định đâm vào tim Quý Hủ!

Đột nhiên chàng trai trẻ cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại, hơi thở trong khoảnh khắc như bị cắt đứt, cậu ta nghe rõ ràng tiếng xương giòn, tứ chi mềm nhũn, bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ ném ra ngoài, hình ảnh cuối cùng cậu ta nhìn thấy trong tầm mắt là một đôi đồng tử thẳng đứng màu vàng lạnh thấu xương.

Ánh sáng trong mắt chàng trai trẻ hoàn toàn ảm đạm.

Cô gái nằm trên mặt đất, thân thể vặn vẹo, trong miệng phun ra rất nhiều máu, ánh mắt dán chặt vào Quý Hủ: "Là... là Phàn gia... muốn... giết ngươi..."

Nói xong, hoàn toàn không còn hơi thở.

Sắc mặt của Phàn Xác âm trầm đáng sợ: "Đây là vu khống! Cho dù trước khi chết bọn họ còn muốn chăm ngòi Phàn gia và Vinh Thị. Hạ gia đã làm nhiều như vậy, chỉ muốn chúng ta chiến đấu đến chết, bọn họ sẽ được lợi, chúng ta không thể để bọn chúng như ý được!"

Quý Hủ nhìn hai khối thi thể trên mặt đất, bình tĩnh nói: "Đúng là không thể như ý được, đối phó với Phàn gia, chỗ nào cần phải chiến đấu tới chết."

Phàn Xác: "..."

Phàn Châu không khách khí cười nhạo ra tiếng, ánh mắt Phàn Xác lạnh lùng.

Quý Hủ cầm lấy chiếc vòng tay, ném lên ném xuống trong tay, giống như một đứa trẻ buồn chán: "Nếu khi gặp tôi anh mang ra một bộ trang bị đầy đủ cho thấy sự chân thành của anh, bỏ qua hay xây dựng căn cứ cũng không thành vấn đề. Nhưng anh vòng một vòng lớn, chơi trò tâm cơ như vậy, hiện tại tôi cũng không có tâm tình xem anh biểu diễn nữa, nếu anh không muốn đưa thì tôi sẽ tự mình đi lấy."

Phàn Châu cười sảng khoái nói: "Phàn Xác! Anh tính qua tính lại lại không tính đến cậu Quý của bọn này có tính cách như vậy sao?"

Trong mắt Phàn Xác tràn ngập ánh xanh: "Các người xác định muốn bị Hạ gia dắt mũi dẫn đi như vậy?"

Phàn Châu khoanh tay trước ngực, ra hiệu cho Phàn Xác nhìn thi thể trên mặt đất: "Cô ta nói là Phàn gia muốn giết cậu Quý."

Ánh mắt Phàn Xác lạnh lùng: "Cô ta đang chăm ngòi, cậu không nhìn ra sao?"

Phàn Châu cười lạnh: "Vậy người của anh thật sự là vô dụng, hai người cũng không giữ nổi một người."

Phàn Xác nhìn đám thuộc hạ không giữ được người kia, cổ tay và lòng bàn tay bọn họ đều đang rỉ máu, không biết hai tên kia dùng phương pháp nào để thoát ra, còn khiến người bắt được bị thương.

Khi mọi chuyện trở nên như thế này, Phàn Xác chỉ đành phải giải thích: "Tôi không có đầy đủ bộ trang bị, hiện tại chỉ có cái này thôi, nhưng tôi biết nó ở đâu. Tôi tới đây là thật lòng muốn xin lỗi, cũng thật lòng muốn mời cậu Quý giúp chúng tôi xây tường vây, vị trí của những thiết bị dị hóa này là thù lao tốt nhất mà tôi có thể đưa ra, hi vọng cậu Quý sẽ cân nhắc một chút."

Sắc mặt của Phàn Châu tối sầm, Quý Hủ đang do dự, anh ta biết có đồng ý hay không là việc của Quý Hủ, nhưng anh ta vẫn không cam lòng, nếu Quý Hủ cũng xây dựng tường vây cho Phàn gia, việc anh ta muốn từ từ nghiền chết người của Phàn gia phải làm sao đây?

Quý Hủ đang suy nghĩ một vấn đề, những cỗ máy y học dị hóa này có liên quan gì đến Dược thành không? Trong ba năm mà cậu đã trải qua, đã xuất hiện Dược Thành, gần như tất cả các loại thuốc có sẵn sau khi tận thế đều đến từ thành phố này, nếu việc thành lập Dược Thành có liên quan đến lô thiết bị dị hóa này, bây giờ cậu can thiệp vào, liệu Dược Thành có bị xóa sổ không?

Quý Hủ kỳ thực biết rất rõ, cho dù có một cỗ máy dược phẩm dị hóa thì để chế tạo ra thuốc cũng không dễ dàng, bọn họ căn bản không hiểu dược lý, cũng không biết gì về thành phần của thuốc, cầm những thiết bị như vậy trong tay sẽ chỉ lãng phí giá trị đích thực của chúng.

Hơn nữa, Quý Hủ ngay từ đầu đã không có ý định tham gia vào ngành dược phẩm, mục tiêu của cậu luôn là Tịnh Hoa, cậu muốn trở thành nhà cung cấp thực phẩm lớn nhất trong tận thế, và thị trấn Bạch Loan cũng rất thích hợp để trở thành một cơ sở sản xuất và cung cấp thực phẩm.

Nếu tìm thấy Tịnh Hoa và có trong tay một thiết bị chế thuốc dị hóa này, thì cậu sẽ là một con cừu béo, chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận. Cậu không tham gia vào ngành dược phẩm, nhưng không có nghĩa là không thể mang về một vài máy dược phẩm dị hóa, đến khi đó dù là đầu tư vào Dược Thành hay bán nó cho Dược Thành, đều sẽ là lợi ích hay nhân tình rất lớn.

Suy nghĩ một chút, Quý Hủ quyết định: "Có hai lựa chọn, một là để lại cỗ máy dược phẩm dị hóa này, nói cho tôi biết vị trí của những máy dược phẩm khác, sau đó giao lại người em trai đầu đất của anh cho tôi xử lý, chuyện này xem như xóa bỏ toàn bộ, tôi cũng sẽ xây cho Phàn gia một bức tường vững chắc cao lớn, thứ hai là để lại cỗ máy này rồi coi như chưa từng đến đây, cơn giận của tôi thì tôi sẽ đích thân đến cửa Phàn gia để đòi lại."

Trái tim đang chìm dần xuống của Phàn Châu được nâng lên khi Quý Hủ đưa ra hai lựa chọn trực tiếp, cho dù Phàn Xác có chọn thế nào thì hôm nay hắn cũng sẽ mất đi cỗ máy chế dược dị hóa này, nhìn thấy hắn ăn mệt, quả thật khiến người sảng khoái.

Phàn Xác trầm mặc hồi lâu mới nói: "Hay là đổi lại tôi đem Lư Huệ Lê cho cậu xử lý thì thế nào?"

Đồng tử của Phàn Châu co lại, Lư! Huệ! Lê! Quả nhiên bà ta còn chưa chết!

Quý Hủ không hiểu ra sao: "Lư Huệ Lê là ai? Người chịu tội thay sao?"

Phàn Xác nhìn Phàn Châu, hắn biết Phàn Châu hận Lư Huệ Lê đến mức nào, bây giờ chú ba của hắn đã không còn nữa, vì Phàn gia và căn cứ, hắn không cần phải tiếp tục bảo vệ Lư Huệ Lê nữa, kết quả hiện tại đều là bà ta tự làm tự chịu.

Phàn Châu nói: "Cậu Quý, hai người dẫn người vây giết cậu tên là Phàn Tuần và Phàn Tịnh, Lư Huệ Lê là mẹ ruột của bọn chúng, phiền cậu Quý hãy đưa ba người này đến đây, xem như tôi nợ cậu ân huệ này."

Quý Hủ hoàn toàn không hiểu ân oán của hai bên, cậu ngước mắt nhìn Tần Nghiễn An, thấy người nọ gật đầu.

Quý Hủ nói: "Vậy đem ba người này tới, tôi sẽ thay đổi bức tường của căn cứ Phàn gia từ một lớp thành hai lớp trong ngoài, thế nào?"

Phàn Xác không thể đưa ra câu trả lời ngay lập tức, hắn để lại cổ máy chế dược dị hóa, nói là sẽ nghiêm túc xem xét. Phàn gia còn có trưởng bối còn sống, ông cụ cũng rất khỏe mạnh, nếu chỉ cần giao ra Lư Huệ Lê, hắn có thể dùng một ít thủ đoạn, nhưng bao gồm cả Phàn Tuần và Phàn Tịnh thì là việc lớn, hắn không thể đưa ra quyết định được..

Phàn Châu bị phân tâm, Quý Hủ hỏi anh ta: "Anh muốn ba người đó làm gì?"

Đôi mắt đen của Phàn Châu hiện lên vẻ căm hận sâu sắc: "Đừng lo, tôi sẽ không giết bọn chúng, chỉ là muốn chúng nếm trải nỗi đau mà tôi và mẹ tôi đã từng phải chịu đựng mà thôi."

Quý Hủ không hỏi thêm câu nào nữa, cậu cũng lười can thiệp vào chuyện không liên quan đến mình.

Quý Hủ và Tần Nghiễn An đi bộ theo xe hơi nước trở về căn cứ, hai người chuyển cỗ máy chế dược dị hóa vào nhà kho chứa đầy thạch anh, đây đều là bảo bối mà họ muốn đem về thị trấn Bạch Loan.

Hết chương 59.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro