Mưa
Hạt mưa rơi long lóc
Khẽ đậu trên khóe mi
Nàng thơ ai đang khóc
Khiến trời kia bão oà.
Em à tôi đây mà
Đâu có đi đâu đâu
Bầu trời đêm tăm tối
Bỗng chốc lại lặng thinh
Để lại em nỗi buồn
Để long lanh con mắt
Em ơi có tôi rồi
Đem dù che bão tố
Bầu trời lại xanh xao
Bàn chân em thoăn thoắt
Lướt qua từng cơn gió
Bay lượn trên nhành hoa
Ngắm nàng thơ chợt nhớ
Trời có ngày lặng thinh
Từng cử chỉ bờ môi
Thì thào em chợt nấc
Tôi hôm qua đâu rồi?
@anhmai.tr
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro