Oan gia ngõ không rộng
Tóm tắt xong câu chuyện , TT k quên quay sang nhéo bạn 1 cái :
-Không đến đón t đc thì cũng phải báo chứ . M có biết t thê thảm thế nào không mà lại nhờ người khác đến ? Làm hỏng hết hình tượng .
-Sặc . Lúc ấy t đang đến bãi đỗ xe rồi – Nàng còi đảo mắt tìm lý do – cơ mà lại nhận được cuộc gọi của cấp trên , phải sửa một số chỗ trong bản vẽ . M xem , t làm đến giờ đã được nghỉ đâu . Không nhờ người khác đến đón thì để m chờ đến bao giờ ? Thương m thế mà còn làm khó t – thanh thúy tỏ vẻ đáng thương , giận dỗi cúi đầu
-Thôi , cho tôi xin . Lại cái chiêu ấy , dùng không chán à?
-kk . Thế lão Xì ke ấy dẫn m đi ăn rồi chứ ? Tao bảo lão nhà mình hết đồ ăn , tao ở lại làm nên cũng ăn tạm ở ngoài rồi .
-Uh , ăn rồi . Cơ mà t giải đen , người khác trả tiền . Ăn bát bún mà trôi thẳng xuống dạ dày . Chắc lần sau không ai dám để t mời đi ăn mất .
- Trời , tưởng gì . Lão ấy với tụi mình còn phải nghĩ đến cái ấy chắc ? Mà hôm nào nghỉ tranh thủ về quê làm lại cmt đi . Tạm thời lấy thẻ xe bus của t mà đi làm . Để lát t tìm xem để đâu .
-Uh , mà t cũng đang lo ..Làm ở đấy phải làm 3 ca . Sáng và đêm thì không sao . Nhưng ca chiều thì hơi có vấn đề .
-Sao thế ?
-Haizz- tt thở dài , nằm vật ra giường – ca chiều 11h mới được về . M bảo lúc ấy làm gì còn xe bus mà về ? Đã thế , khu này 10h tối đã đóng cửa rồi . 3 lần cổng đấy , m xem , không phải vấn đề thì là gì ?
Đang lúc 2 cô nàng nhìn nhau suy nghĩ , chuông điện thoại của TT reo vang .
-Alo ạ .
-....
-Dạ , đúng rồi ạ .
-...
-Dạ ? Thật ạ ? Vâng ạ . Vậy cô cho cháu xin địa chỉ , mai cháu đến ạ .
-...
-Dạ , vậy sáng sớm mai cháu gặp cô được k ạ ? Vâng ạ . Cháu chào cô .
Cúp điện thoại trước con mắt nạc nhiên của Thanh Thúy , TT 2 tay giơ lên trời , cười sung sướng :
-Tạ ơn Chúa ! Ở hiền vẫn gặp lành .
-Cho t xin , có gì mà mày như vớ được vàng thế ? –thanh thúy bĩu môi nhìn phản ứng thái quá của bạn .
- Ngang với vớ được vàng . Có người nhặt được thẻ nametag của tao . May là tao ghi sẵn số điện thoại trên ấy . Cô ấy thấy có sđt ghi nên gọi cho t . Đấy , tao đã bảo mà , tao hiền hậu thế này , kiểu gì cũng gặp lành mà . há há há
Thanh thúy bĩu môi , nguýt bạn 1 cái , rồi bật cười .
Sáng hôm sau , TT dùng thẻ xe bus của Thanh Thúy lên đường đi tìm ngân khố . Điểm hẹn là quán café highland của khách sạn F , cách chỗ cô làm không xa lắm . Xuống đến bến xe bus , TT gọi điện lại cho người phụ nữ , hỏi chính xác vị trí vì cô cũng chưa tới khu vực này bao giờ . Rút kinh nghiệm ngày hôm qua , hôm nay TT đi đôi giày bệt màu đen . Đôi này cũng là mượn tạm của Thanh Thúy vì cô vẫn chưa đi mua được . Nhưng được cái đôi giầy này "biết điều" hơn , ôm đúng chỗ ôm ,nhả đúng chỗ nhả , không làm cho mấy vết sưng ngày hôm qua khó chịu .
Sau khi xác định được quán café cần đến , mắt thấy chỉ còn 1 đoạn nữa là đến ,TT ngơ ngác ngó quanh để tìm lối vào . Bỗng giật mình vì 1 lực đạo không nhỏ , nhìn bàn tay trống rỗng , phản ứng vô điều kiện :
- Cướp ! Bắt cướp ! Bắt cướp giúp với !
Cũng may hôm nay đi giầy thấp, đuổi theo không vấn đề gì . Nhưng khổ 1 nỗi tên nhóc kia chạy nhanh quá ! Kiểu này chắc luyện tập thường xuyên đây ( tên cướp : tất nhiên rồi ). Đoạn đường này vốn không nhộn nhịp , lại đang tầm sáng sớm , ít người qua lại , nhưng cách đó 2 con phố thì tương đối sầm uất . Nếu không tóm được tên này trước khi hắn kịp rẽ vào chỗ đông người thì coi như tt chuẩn bị có điện thoại mới để dùng . Vấn đề chất lượng thế nào còn phụ thuộc vào kỳ lương này nữa . Nghĩ thế nhưng hành động thì nhanh lắm . Tt chạy nước rút , tuy thành tích chạy 100m của cô không tệ nhưng bởi hôm qua được trải nghiệm cảm giác làm chân dài nên hôm nay vẫn còn chút dư âm làm ảnh hưởng đến tốc độ chạy . Không nghĩ ngợi nhiều , tt tháo 1 bên giầy , làm động tác rất thành thạo . Chiếc giầy đen bay lên không trung , lượn thành 1 vòng cung đẹp mắt .
- Hướng tương đối chuẩn . – tt mừng thầm .
Chiếc giầy nặng nề đáp lên đúng mặt , nhưng không phải mặt tên cướp . TT ngẩn người , tên cướp băng qua bên kia đường ,quay lại nhìn thì thấy có cái bia sống nhận hộ mình 1 cú thì hả hê lắm , le lưỡi làm trò , hướng tt giơ ngón tay cái chúc xuống , sau đó 3 chân bốn cẳng chạy tới khúc rẽ , lẩn vào đám đông . Tt lúc này không biết phải làm sao , đứng thở hổn hển , ánh mắt ái ngại nhìn người xui xẻo trước mặt . Không biết nên tức giận hay nên hối lỗi nữa . Cô cảm thấy vận xui trong cả năm của mình tập trung hết vào 2 ngày thì phải .
- Ta hận ... a a a a a ...... cô thầm gào thét trong lòng , nhìn chiếc giầy hôn cái " bẹp " , để lại dấu ấn " hoành tráng " trên khuôn mặt người xui xẻo , lại nhìn hướng tên nhóc rời đi .
Chiếc giày rơi " cộp " 1 tiếng rồi nằm yên vị trên mặt đất . TT nhìn chiếc giày thảm thương, hướng lên trên nhìn người " trúng số độc đắc " . Trời , trời , người gì mà cao thế ? Bảo sao chắn đúng tầm ném của mình . TT cố để mình không thở gấp .
- Xin lỗi , anh có sao không ạ ?
Miệng hỏi vậy thôi , chứ vào mình thì.... Nhìn anh chàng complet carvat chỉnh tề với khuôn mặt nguyên hình đế giầy đang thở phì phò cố nén cơn giận dữ thì TT biết là " có sao " rồi .
-Chết tôi rồi , lại gây họa nữa rồi – tt lầm bầm .
-Tôi nợ cô cái gì à? - giọng nói rõ rang đã cố kìm nén mà vẫn nghe ra sự tức giận , TT tròn mắt , điều chỉnh hơi thở . Khi nhìn rõ " đích "xui xẻo là ai , cô càng ngạc nhiên , xen lẫn 1 chút bực bội . Tên này đúng là sao chổi , sao chổi cụ , sao chổi chúa . Chứ không tại làm sao mà 2 lần gặp anh ta là 2 lần mình thê thảm ?
- Xin lỗi anh , xin lỗi anh . Thực lòng tôi không cố ý mà , tại .. tự dưng anh bước ra...
- À... thì ra là tại tôi .
- Thưa anh , có lẽ là chúng ta sẽ muộn giờ đón ông Steven ..- người đi bên cạnh rất hơp thời mà bước ra nhắc nhở .- này , cô bé , mau xin lỗi sếp của anh đi .
- hừ , nhóc ! Lần sau nên cẩn thận 1 chút . Có đùa nghịch thì cũng đừng đùa ngoài đường như vậy . Ảnh hưởng tới người khác .
- Tôi ?- TT chỉ vào mình – Nhóc ? Chơi đùa ? Anh thấy tôi giống chơi đùa lắm sao ? Hắn là cướp – Tt chỉ hướng tên trộm , rồi chỉ vào mình – còn tôi là người bị cướp được không ạ ? Hắn cướp điện thoại của tôi , không phải tại anh thì tôi đã bắt được hắn rồi .
- Ồ ! – Tên " sếp " nào đấy cười lạnh , ánh mắt hình viên đạn oanh tạc trên khuôn mặt ấm ức của TT – Đây là lời xin lỗi của cô đấy hả ?
Tt cũng không vừa
- lẽ ra tôi bắt được hắn . Nếu không tại anh giữa đường chắn 1 dép cho hắn . Người có điều muốn nói với anh không phải tôi , mà là hắn . Không phải xin lỗi , hắn ta phải cám ơn anh mới đúng đấy .
Nói rồi xỏ chiếc giầy đang cầm trên tay vào 1 chân , sau đó nhảy lò cò tới chỗ sao chổi cụ , với chân xỏ nốt chiếc giầy đang nằm chơ vơ còn lại. Ở cự ly gần , chiều cao của anh ta quả thật khiến TT trở nên yếu thế . Nhưng cô bé chẳng vừa , cũng trừng mắt với anh chàng mặt lạnh . 2 người đứng ở cửa highland , mắt to trừng mắt nhỏ , thu hút sự chú ý của người đi đường .
- Thưa anh ....- anh chàng phía sau tiến lên , rụt rè nhắc nhở .
Có vẻ như 2 anh chàng này thực sự vội , anh chàng " may mắn " quay người , để lại cho TT cái nhìn lạnh buốt .
- Coi như xui xẻo đi .
Phủi phủi bộ comple đắt tiền rồi vội vã bước đi . TT sau lưng làm mặt quỷ , nguýt 1 cái rồi quay ngoắt đi , hướng anh chàng này vừa ra mà bước vào . Vì thật trùng hợp , lối vào đây rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro