Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32 : Đồ ngốc ạ!! Câu trả lời tớ đã có

- Ngân về thôi mày , đau chết đi được .

Giọng nói này sao nghe quen quá vậy , giọng nói hằng ngày vẫn văng vẳng bên tai làm phiền hắn mọi nơi mọi lúc , hắn khẽ ngẩng đầu nhìn lên , đúng rồi nó đây cơ mà vậy lúc nãy là ai cơ chứ , nó cũng giương mắt ngạc nhiên nhìn hắn thì :

- Hahahahahahhahaha!!! _ Nhỏ Ngân cười đến nổi chảy cả nước mắt .

Bây giờ thì hắn mới nhận ra là mình đã bị lừa một cú thật đau , hên sao nước mắt khô rồi, nếu không bị chọc chết mất nhưng dù sao cũng thật may mắn vì không có chuyện gì xảy ra với nó , hắn đứng dậy lườm nhỏ Ngân một cái làm Ngân đứng tim hết dám cười :

- Nè cậu sao nữa vậy ??? Đi đứng sao mà để như thế này! _ Hắn tiến lại chỗ nó lên giọng trách móc .

- Tớ đi qua đường , làm rớt cái này nè , cúi xuống lấy , hên mà chiếc xe đó dừng lại đúng lúc không thì tớ ........._ Nó vừa nói vừa giơ cái điện thoại lên .

- Cậu ngốc vừa thôi chứ !!! Thật là làm gì cũng không được mà .

- Chu chậc chậc , hai người dùng điện thoại đôi cơ à!!! _ Nhỏ Ngân nhìn hai tụi nó cười nham hiểm .

- Cậu vừa thôi , tôi chưa xử cậu là may đó! _ Hắn nhìn Ngân đe dọa .

- Xử gì cơ ???_ Nó thắc mắc hỏi .

- Không có gì về thôi. _ Hắn kéo tay nó đi .

- Đau ........... _ Nó giật lại , nhăn mặt nhìn xuống cái chân .

- Bị sao vậy??_Hắn nhìn cái chân rồi ngước lên hỏi nó . Hắn nãy giờ lo nó không sao đâu để ý gì bên dưới .

- Tuy không bị đụng nhưng tớ sợ quá ngã ra sau , thế là bị bông gân luôn! _ Nó giải thích tường tận cho hắn .

- Cậu thật là ............... _ Hắn nhìn nó thở dài , rồi ngồi xuống quay cái lưng về phía nó .

- Hả ??? _ Nó ngây ngô hỏi .

- Trời cậu không leo lên đi hay định chờ tớ mời nữa hả ??_ Hắn quay lại mắng nó .

- À ừk!! _ Nó mỉm cười hạnh phúc ngồi lên lưng hắn .

Hắn cõng nó đi , Ngân đứng nhìn theo "Trời bọn họ tình tứ , hạnh phúc quá quên mình đứng đây luôn sao ??? Con nhỏ kia mai biết tay bà . Nhìn nó như vậy mình cũng thấy vui cho nó , vì có lẽ tên đó thích nó rồi . Nhưng còn Nhu thì sao , Nhu sẽ tổn thương mất" Ngân đượm buồn khi nghĩ đến Nhu .

Trên đường về :

- Trời cậu nặng quá đi mất. _ Hắn than vãn .

- Cái gì . Tớ vậy là ốm rồi đó! _ Nó đớp lại phản đối .

- Ốm cái đầu cậu đó ??? Lo mà giảm cân đi không thì ế chồng đó! _Hắn trêu nó .

- Hic tớ biết là tớ ngốc không ai thích , nhưng cậu có cần nói quá đáng thế không? _ Nó bắt đầu mè nheo .

- Nè nói vậy thôi . Mà khóc thật à , tớ nói đùa thôi! _Hắn hoảng hốt .

-Hì hì tớ chọc cậu thôi! _ Nó cười thật to .

- Cái gì !!! Dám chọc tớ có tin tớ thả cậu xuống đi bộ về không? _Hắn đe dọa nó.

- Ấy ấy đừng thả tớ xuống tội nghiệp tớ lắm cơ ,cậu tốt bụng mà đừng bỏ tớ nha! _ Nó năn nỉ thảm thiết.

- Bó tay với cậu .

- Hì . Mà nè ngày mai cậu có rãnh không ?

- Chi vậy . Ngày mai à chắc không bận gì lắm .

- Vậy ........... tớ chờ cậu ở dưới cây thông khổng lồ , lúc nhỏ tụi mình đi chung đấy nhớ không ?

- Sao lại chờ tớ ?_ Hắn giả vờ hỏi .

- Tớ sẽ chờ cậu ngày hôm đó nữa thôi, nếu như cậu đến thì đồng nghĩa với việc cậu thích tớ ,còn nếu không thì tớ nghĩ tớ nên từ bỏ. _ Mặt nó trông có vẻ sắp khóc .

- Tớ biết rồi! _ Hắn khẽ đáp mà trong đầu thầm nghĩ "Đồ ngốc ạ !! Câu trả lời tớ đã có".

- Hì ,tớ sẽ đợi cậu. _ Nó ôm lấy cổ hắn .

Một không gian ấm áp và hạnh phúc lan tỏa xung quanh hai người . Chẳng hiểu sao mà nó tự tin rằng ngày mai hắn sẽ đến , cả hai cùng mỉm cười , nụ cười của hạnh phúc . Mồ hôi thấm ướt cả áo hắn , nhưng một chút mệt mỏi cũng không xuất hiện , có lẽ vì hắn đã nhận ra được tình cảm của mình .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: