Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6. Những đứa bạn chết tiệt

Từng giờ ; từng giây ; từng phút trôi qua trong tôi sao nhanh vậy . Hôm nay , giờ ra chơi 15' ko chậm lại như trước kia , từng lời nói của thầy cô sao ko đọng lại trong cơn gió như trước kia . Bây giờ mọi thứ đi qua nhanh lắm như thể là có phép màu . ( tại chuyện đó ý ) . Hôm qua tôi đã phát hiện ra rằng cô ấy cũng thích tôi nhưng trong tôi cứ xao xuyến tại sao cô ấy lại thích tôi . Tôi lại viết bức thư nhỏ và gửi cho cô ấy ; tôi viết : " Bạn à , mình ko biết là bạn có thích mình hay không nhưng cho mình hỏi , bạn thấy mình tốt ở điểm nào và ko tốt ở điểm nào " . Tôi gửi thư trong lặng lẽ và nhận lại thư trả lời trong lặng lẽ , cô ấy viết rằng : " Không gì cả , cậu là tất cả đối với tớ nên cậu thấy tớ tốt và xấu điểm nào thì cậu cũng vậy , bọn mình là trời sinh một cặp mà "

Đọc xong , con tim tôi xúc động đến mức mà đập quá nhanh và tôi cảm giác như muốn vỡ ra . Nhưng cảm giác ấy không đc bao lâu , bọn con trai lớp tôi xúm lại và dựt tờ giấy thì đúng lúc chuông kêu , tôi không kịp đòi lại thì bọn nó đã đọc và chuyền tay nhau rồi . Có vẻ bọn nó đã biết ng viết là ai vì cô ấy viết mực đen và chữ thì đẹp nhất lớp . Và cả lớp đã biết , bọn nó đồn đại nhau làm tôi không yên chút nào . Những thằng bạn vừa chết tiệt lại còn chết dẫm nữa . Bực quá đi mất nhưng sự việc đâu dừng lại ở đó . Tờ giấy đó chuyền đi chuyền lại và bị giáo viên chủ nhiệm phát hiện . Thôi xong ... Thầy xé tan bức thư và hỏi xem ai viết bức thư này , cả lớp chỉ vào cô ấy và lập tức cô ấy đi xang phòng hội đồng ngồi với thầy . Trên bờ mi đã có hai giọt nước mắt:

( Minh họa thôi nhé !!!!)

Đến giờ ra chơi , tôi tức giận đứng lên , chỉ vào mặt tên vừa cướp tờ giấy đó và gọi nó ra chỗ tôi . Tôi lập tức đấm 1 phát vỡ răng nó cho hả giận vì nó mà người yêu tôi bị trách mắng , tôi đang định đấm thì thầy chủ nhiệm vào , thấy cảnh tượng ấy , và tôi đc sang ngồi viết BKĐ với cô ấy . Trong phòng hội đồng , chúng tôi cứ thấy cô đơn , tôi nắm tay cô ấy và nháy mắt : " Sẽ không sao đâu , mình sẽ lo toàn bộ trách nhiệm " . Và sự việc sau đó thì cực kì thảm nên mình ko kể đc nhưng mình chỉ muốn nói rằng : 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thếanhpro