Chương 4 Xin mời đến xem Ma Thần ấp trứng
Minh Dạ ở Mặc Hà tu dưỡng hồi lâu, thương thế khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn được tiểu công chúa nuôi béo một chút.
Lần này Chiến Thần về Ngọc Khuynh cung, cũng dẫn theo tiểu công chúa đưa tới Thượng Thanh Thần Vực.
Bởi vì Tang Tửu cảm thấy có thể đi Thượng Thanh tu hành rất tốt, nàng có thể thường xuyên nhìn thấy Minh Dạ, hơn nữa nàng là thuỷ tộc, có thể bái Thuỷ Thần làm thầy là vạn hạnh! Nếu nàng nhớ nhà cũng có thể tuỳ thời điểm mà về thăm, lão Trai Vương và Tang Hữu cũng thực vui vẻ, sảng khoái giúp Tang Tửu sắp xếp bao nhỏ hành lí cho nàng đem theo đi cùng Minh Dạ.
Thế giới này mới vậy chớp mắt mà đã qua hơn hai tháng, Tang Tửu thông tuệ đáng yêu, người lại hiền lành dịu dàng, có đôi khi tuy rằng thích lười biếng, nhưng là lúc nghiêm túc lại rất nghiêm túc, năng khiếu cũng tốt, càng là hạt dẻ cười của sư phụ, Thuỷ Thần rất là yêu thích.
Vì vậy Thuỷ Thần thường vừa thấy Minh Dạ liền khen Tang Tửu như thế này như thế kia, còn đặc biệt vui vẻ vì hắn đã đưa cho bản thân một đệ tử tốt như vậy.
Nhưng mà Minh Dạ thật ra rất ít khi gặp được Tang Tửu, hai thánh mới thấy một lần, lại là ở tình huống Sơ Hoàng sắp lâm bồn, Tang Tửu đi theo Thuỷ Thần tới.
Tang Tửu nhìn thấy hắn còn vô cùng vui mừng, giơ tay vẫy vẫy về phía hắn "Minh Dạ!"
Chư thần đều có mặt, Đàm Đài Tẫn chờ thê tử ra đời cũng đang ở đây, tức khắc tất cả mọi người đều nhìn nàng.
Tang Tửu lập tức ửng đỏ mặt, kéo váy ngồi xuống cạnh sư phụ, không hé răng nửa lời, Thuỷ Thần giơ tay gõ trán nàng
"Lúc trước không phải nhớ Minh Dạ sao? Hôm nay thấy người sao lại không nói tiếng nào? Vi sư biết cảm tình của con cùng tiểu sư thúc con tốt, mau đi tìm hắn chơi đi!"
Tang Tửu che trán, càng ngượng ngùng, đỏ mặt nhỏ giọng
"Sư phụ! Người đừng nói nữa"
"Tang Tửu"
Minh Dạ gọi nàng một tiếng, vươn tay về phía nàng
"Lại đây với ta."
Tang Tửu đỏ mặt, duỗi tay nhưng lại ngại không dám nắm tay hắn, ngược lại chỉ cẩn thận bắt lấy ống tay áo hắn đứng lên. Minh Dạ nghi hoặc nhìn động tác của nàng, liền chủ động nắm tay nàng dẫn đi cách mọi người một chút
"Nghe nói ngày gần đây cô vẫn luôn ở đầm nước lớn của Thuỷ Thần tu luyện, nhưng thật ra không có cơ hội dạo quanh Thượng Thanh. Chỗ Sơ Hoàng người cũng đủ rồi, hai chúng ta cũng nhàn, khó được dịp gặp, không bằng ta mang cô đi dạo một chút Thần Vực được không?
Đôi mắt Tang Tửu sáng lấp lánh
"Không phiền phức sao?"
Minh Dạ nói
"Đương nhiên không phiền phức, đi thôi!"
Tắc Trạch nhìn hai người đi về hướng Ngọc Khuynh cung, vừa lòng cười cười
Ánh mắt Đàm Đài Tẫn gắt gao nhìn chằm chằm cửa lớn cung điện đang đóng chặt, tựa hồ sắp rớt mắt ra ngoài.
Cuối cùng cửa phòng cũng mở, Thuỷ Thần ôm bọc tã lót mềm mại đi ra.
Đàm Đài Tẫn nháy mắt tiến tới trước, hắn giơ tay xốc tã lót lên, phát hiện bên trong không phải tiểu Tô Tô hắn thương nhớ ngày đêm, mà là một quả linh trứng.
"Sơ Hoàng ơi!" Tắc Trạch lướt qua mọi người vọt vào trong "Sơ Hoàng ngươi thế nào rồi? Có khát không? Có đói bụng không? Có đau không?"
Sơ Hoàng mệt muốn chết, phất tay ném hắn đi ra ngoài "Ta muốn nghỉ ngơi, đừng phiền ta."
Tắc Trạch bị ném ra cửa đụng vào Thổ Thần, suýt nữa là đâm bay luôn quả linh trứng.
Đàm Đài Tẫn gọn gàng tiếp được linh trứng, cong ngón tay gõ gõ, lại lắc lắc hai cái, cuối cùng áp vào tai cẩn thận nghe ngóng.
"Bộ ngươi đang ở chỗ này lựa dưa hấu chín à?" Hoả Thần ghét bỏ nói
Nhưng mà Đàm Đài Tẫn trong mắt chỉ có quả trứng, không thèm phản ứng lại Hoả Thần, ngược lại còn lộ ra nụ cười vui mừng. Hắn giơ tat vuốt ve linh trứng, ngữ khi dịu dàng
"Rất đáng yêu"
Ma Thần sao lại làm được chuyện nhìn một quả trứng cũng có thể nhìn như vậy thâm tình chân thành.
Chư thần sâu sắc cảm thấy, độ biến thái của Ma Thần gần đây càng ngày càng khó lường.
Minh Dạ đã mang Tang Tửu dạo xong Ngọc Khuynh cung còn hái được trái cây, lúc này Minh Dạ mới hoàn toàn tán thành lời Nhật Thần và Tắc Trạch nói.
"Ngay từ đầu Ma Thần nói hắn sẽ lưu lại dưới mi mắt chư thần, tránh cho hắn nổi điên hủy thiên diệt địa, nhưng chúng ta đã đi nhìn qua Đồng Bi Đạo. Đồng Bi Đạo không biết có phải vì Ma Thần tâm tình chuyển biến thái quá hay không mà tuyệt vọng sụp đổ, tóm lại là không có. Cho nên chúng ta để cho Ma Thần đem Ma Khí về Ma Vực quản yêu ma, hắn quản còn khá tốt."
"Hiện tại Ma Thần này, bên trong hai mắt để lộ một loại trong sáng ngu xuẩn, tuy rằng chăm chỉ hiếu học, nhưng hắn rất thiệt tình, nói cái gì tin cái đó. Hơn nữa cả ngày đầu óc chỉ có Ma Hậu tương lai trong bụng Sơ Hoàng, nàng ấy chỉ là khen một câu anh đào mọc không tồi, hắn sẽ đưa hai cây anh đào lại đây, theo tình hình này, ta cảm giác chờ tiểu Tô Tô thật sự ra đời, Ma Vực sợ là bị hắn chơi xong rồi."
"Hắn đây ta chỉ sợ là một hôn quân thấy sắc mờ mắt"
Minh Dạ hiện giờ đặc biệt tán đồng sự ghét bỏ của Nhật Thần và Tắc Trạch.
Tang Tửu nhìn Ma Thần ở cách đó không xa, có chút sợ, đứng sau phía sư phụ và Minh Dạ, duỗi tay nắm góc ống tay áo của Minh Dạ lắc nhẹ
"Minh Dạ, đó là Ma Thần sao?"
Minh Dạ gật đầu, nhìn thấy nàng có hơi lo sợ liền nói
"Đừng sợ, có ta ở đây"
Tang Tửu cẩn thận nhìn một chút nam nhân đang ôm linh trứng, giống như hắn đang nâng niu một vật vô cùng trân quý, gương mặt tuấn lãng toát ra một tia yêu thương dịu dàng. Tang Tửu bỗng nhiên cảm thấy không còn sợ hắn nữa
"Ta không sợ, hơn nữa Ma Thần này còn khá đẹp trai"
Minh Dạ cúi đầu nhìn thoáng qua Tang Tửu, thấy nàng rất có hứng thú nhìn Ma Thần, không khỏi khẽ nhíu mày.
Nàng cảm thấy Ma Thần đẹp?
Chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, vì sao nàng lại cảm thấy hứng thú như vậy?
Min Dạ bỗng nhiên cảm thấy chỗ nơi này có hơi không vui.
Mà gương mặt trước kia đánh nhau túi bụi với hắn, phảng phất như bị cả thế giới mắc nợ giờ phút này đang ôm linh trứng trong lòng, cẩn thận hỏi Thổ Thần
"Làm sao ấp linh trứng?"
Thổ Thần căng da đầu nghe tử địch cũ hỏi bà làm sao ấp thê tử, nhưng bà khó thể mở miệng.
"Sơ Hoàng đã chuẩn bị ổn thoả từ sớm, ngươi đem linh trứng thả xuống linh tuyền phía sau Thần Điện là được"
Đàm Đài Tẫn gật đầu "Được"
Sau đó hắn thật sự đem linh trứng thả vào linh tuyền, rồi ngồi trên mặt đất, lấy thần lực trợ giúp linh trứng hấp thu linh tuyền.
Tốt xấu gì thì Ma Thần cũng là thần, thần lực của hắn cũng có thể sử dụng ở Thượng Thanh.
Linh tuyền bởi vì được thần lực rót vào, giống như bắt đầu nổi bong bóng nước, sôi lên ùng ục ùng ục.
Tang Tửu đứng bên bờ linh tuyền đánh bạo duỗi tay xuống nước thăm dò, quay đầu lại nhìn chư thần đang khiếp sợ nhìn nàng
"Nước ấm thôi, không nóng, trứng sẽ không bị chín đâu"
Thuỷ Thần che miệng định cười, cuối cùng nghẹn xuống, hắn giơ tay gõ trán Tang Tửu, giọng nói có ý cưng chiều
"Con đó nha!"
Tang Tửu che trán, đầu lưỡi nhỏ xíu hồng hồng khẽ đưa ra.
Minh Dạ nhìn gương mặt nàng trắng nõn mượt mà, tưởng duỗi tay xoa một chút, chắc cảm giác sẽ rất mềm mại.
Đàm Đài Tẫn dành chút thời gian nhìn thoáng qua hai người, sau đó lạnh lùng quay đầu lại, tiếp tục nhìn chằm chằm linh tuyền.
Hai người này sao còn chưa đính hôn nữa, có phải lần trước ta xuống tay không đủ mạnh không?
Hay là ta đánh thêm một lần nữa nhỉ?
Bên trong linh tuyền toả ra ánh sáng nhàn nhạt, linh trứng dần dần hoá thành một em bé nho nhỏ, chỉ là bé nhắm chặt mắt, không la không khóc, tựa như say ngủ.
Hơn nữa theo đứa bé sinh ra, chư thần cũng cảm thụ được một loại linh lực hùng mạnh lại thuần tuý.
Đứa nhỏ này đến tột cùng có công đức như thế nào, mà vừa sinh ra đã là thần nữ.
Chẳng qua ——
"Đứa nhỏ này mệnh có một kiếp, cần phải hạ phàm luân hồi, nếu không nó sẽ không thể gánh được thần thân cùng thần mệnh" Tắc Trạch đỡ Sơ Hoàng chậm rãi đi ra, Sơ Hoàng vươn tay ôm lấy nữ nhi, dịu dàng hôn lên cái trán của bé "Làm thần lại không thể độ mình, như thế nào cứu chúng sinh."
"Tô Tô, cuộc đời sắp tới sẽ không thuận buồm xuôi gió, nhưng đây là con đường mà con cần thiết phải đi, mẫu thân sẽ ở tại đây, đợi con trở về."
"Ta sẽ đi cùng nàng" Đàm Đài Tẫn nhìn đứa bé kia, cảm nhận được một chút hơi thở quen thuộc ở trên người bé, nhịn không được cười nói "Cũng sẽ cùng nàng cùng nhau trở về."
Sơ Hoàng ngây ra một lúc "Nhưng ngươi là ...."
Đàm Đài Tẫn nói "Ta là Ma Thần, nếu nhập luân hồi, thì sẽ cả đời phải chịu đau khổ. Ta biết." Đàm Đài Tẫn giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Lê Tô Tô "Nhưng nàng sẽ đến cứu ta, cũng sẽ đến yêu ta."
Chúng ta có lẽ là kiếp số của nhau, như vậy, ta tới ứng kiếp.
Tô Tô à, lần này sống lại, ta cũng muốn xem nàng hiện tại sẽ làm như thế nào.
________________________
Tang Tửu: Ma Thần này hơi đẹp trai nha!
Minh Dạ : Ta nhìn khó coi sao, sao chưa bao giờ thấy Tang Tửu khen ta
Đạm Đài Tẫn: Ta đào hố xong rồi, vợ ơi lại đây nhảy nhanh lên nào!
Lê Tô Tô : Rốt cuộc chạy tới chỗ rồi, nhưng ta còn phải đi tiếp, mệt (._.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro