Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01. (Bình Minh x Chí Minh) Bác và cháu

Warning: Truyện có yếu tố rape, ấm dâu, côn trùng, age gap, size age, bạo dâm, dirty old man, suicide

———————————————————————-

Tiếng bịch lớn vang lên giữa một màn không gian tĩnh lặng.

Một em trai bé nhỏ chừng 11-12 tuổi bị ném lên trên chiếc ghế đá cứng lạnh lẽo.

Trên khuôn mặt đáng lẽ phải là một nụ cười ngây ngô của em giờ đây chỉ hiện hữu một sự sợ hãi tột độ.

Tên đàn ông trung niên đang đứng trước mặt em lộ rõ dáng vẻ thèm thuồng kinh tởm. Cơ thể béo mập đen sì; tóc tai, râu tia lởm chởm; quần áo xộc xệ; làn da bị phình giãn ra trông như sắp nổ tung tới nơi; mặt mày hung tợn, xấu xí.

Còn em, em chỉ là một cậu thiếu niên gầy gò chỉ còn da bọc xương, yếu đuối; mặc một bộ đồng phục cũ kỹ, rách rưởi; làn da sẫm đen, chai sạn nặng nề vì bị ép lao động khổ sai và bỏ đói thường xuyên từ bé.

Em trai kia run rẩy trong sợ hãi, đưa đôi tay lên che mặt, khóc nấc lên.

"C-Chủ nhân ơi...Xin ngài đừng làm nữa... Cháu mệt lắm rồ-"

Chưa để em nói hết câu, hắn đã dùng bàn tay đầy mỡ to lớn của mình nắm lấy chiếc cổ tay gầy gò của em mà siết chặt.

"Thằng Chí Minh, thằng đĩ điếm! Mày câm mồm!"

Hắn thô bạo giáng một cú tát một cái đau điếng vào gò má của em, để lại một vết hằn đỏ đậm.

"Đừng có quên rằng tao là người đã vất vả bao nuôi một con chó tởm lợn như mày sau khi lũ cha mẹ vô dụng kia của mày tự sát và đùn đẩy một cục nợ như mày cho người thiện lương như tao!"

Chí Minh quay mặt đi, cố gắng che đi sự đau khổ và thù địch trong đôi mắt trống rỗng. Em sụt sịt, cố gắng để hắn thương hại mà van xin hắn.

"Nhưng... Đây là trong trường học mà ch-"

Hắn một lần nữa ngắt lời em.

"Tao thích làm ở đây, đéo ai có quyền cấm tao cả!! Còn mày nữa! Một thằng súc vật đần độn ngu dốt như mày thì học được cái củ lồn gì ở cái nơi rách nát tồi tàn này hả!? Thà rằng mày đi làm đĩ, dạng chân ra hàng ngày cho người khác địt còn có ích hơn!"

Em tủi thân muốn khóc, nhưng cũng chỉ tự biết an phận mà nhịn lại. Em không muốn bị hắn bạo hành mắng nhiếc thêm một chút nào nữa đâu.

Lúc này chiếc đèn trên đầu họ bắt đầu nhấp nháy rồi dần dần sáng hẳn trở lại. Ánh sáng đã một thời gian dài không được nhìn thấy chiều thẳng vào khuôn mặt nhỏ bé của em, khiến đầu em có chút choáng váng, đôi mắt em nhoè đi.

Sự cố cúp điện đã hành hạ người dân khu ổ chuột này mấy tháng nay đã được sửa chữa.

Tầng dưới của khu trường học tan hoang có trông như thể sụp đổ trong chốc lát bỗng vang lên những tiếng bước chân người.

Chí Minh tối sầm mặt mũi, hoảng hốt muốn cất tiếng lên cầu cứu lại bỗng bị một chiếc tất thối hoắc nhét thẳng vào mồm. Bình Minh đã cởi bỏ một bên tất cũ khỏi chân để chặn họng em lại, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc khiến hắn nhăn mày.

"Mùi của nó kinh tởm như thằng bố mày vậy! Đúng là cha nào con nấy, vô dụng như nhau! Có cái tất thôi mà mày cũng không giặt sạch cho tử tế được nữa là sao hả?!"

Hắn mất kiên nhẫn, xé toạc bộ quàn áo mỏng manh của em rồi tụt quần xuống, lộ ra một con cặc cương cứng to béo, đen hôi.

Lòng từ bi của Bình Minh như đã bị chó tha đi. Hắn trực tiếp đâm thẳng con cặc khô cứng của hắn vào lỗ hậu nhỏ đang mấp máy của em.

Cảm nhận được vật lạ vừa được đâm vào trong thân thể của mình, Chí Minh muốn gào lên thật lớn trong đau đớn nhưng chỉ có thể bất lực kêu "ư ư" vò chiếc tất vẫn còn sâu trong cuống họng.

Chí Minh cố gắng vùng vậy nhưng không thành. Làm thế nào mà một đứa trẻ 11 tuổi bị suy dinh dưỡng có thể đọ lại được với một tên béo gần 40 cơ chứ?

Bình Minh lại tát một cái thật mạnh vào bên mặt còn lại của em, khiến cả hai nên gò má của em đỏ lựng.

"Đúng là vô dụng hết thuốc chữa! Làm đĩ cũng không xong! Tao cho vào rồi mà mày còn không biết tự giác thả lỏng đi!? Đau chết đi được!!"

Hắn rồi nhìn chằm chằm vào cơ thể đầy những vết thương và những vết sẹo không cách nào che đi được hết do chính hắn bạo hành trên cơ thể của em, nhìn chằm chặp vào cặp đùi như que củi đang cạ cạ vào nhau để che đi cặc nhỏ kia.

Bình Minh liếc xéo người trước mặt, mạnh bạo tách hai bên đùi ra, dùng những ngón tay thô ráp xoa xoa cặc nhỏ.

Em không chịu được mà xuất ra. Một dòng tinh dịch đặc sệt, nồng mùi văng tung toé. Chứng kiến cảnh tượng do chính bản thân hắn gây ra ngay trước mắt, Bình Minh tỏ vẻ kinh tởm, giễu cợt.

"Thật kinh tởm! Quả nhiên là một con đĩ thèm chịch bẩn thỉu và tởm lợn! Mày đúng là đáng chết!!"

Nói xong hắn liền đánh mạnh vào đùi m em, lại thêm một vết hằn đỏ xuất hiện trên những vết thương còn chưa lành rỉ máu kia.

Bình Minh rút cặc ra, nhấp một cái.

Chí Minh cả người co rút lại thành một cục, cố gắng nén nhịn nỗi đau trong lồng ngực.

Nước mặt em chảy ròng ròng xuống hai bên gò má, toàn thân run rẩy không ngừng.

Từng cú thúc, từng cú đâm của Bình Minh đều khiến em chìm trong đau đớn và tuyệt vọng.
Trong đại não của em giờ đây chứ còn đọng lại những dòng suy nghĩ tiêu cực. Từ bé đến giờ em chưa từng cảm nhận được sự yêu thương từ bất cứ ai. Em chưa từng cảm nhận được sự hạnh phúc, chưa từng cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.

Rốt cục thì sau 3 tiếng bị chịch liên tục, em ngất lịm đi.

Bình Minh chép miệng, không chút mảy may quan tâm gì đến người cháu ruột của mình mà xách quần bỏ về.

Chí Minh chẳng còn chút ý thức. Em bị vứt lại bên trên một chiếc ghế đá cứng lạnh lẽo, cơ thể trần như nhộng đầy rẫy những vết đánh đập, những vết cắn, vết hôm cực kỳ tởm lợn. Lỗ hậu bị chịch thô bạo, đã sớm không còn có thể khép lại được nữa. Tinh dịch bên trong nhiều tới phình cả bụng, từ lỗ hậu của em còn rỉ ra một dòng dài chảy xuống đất. Cặc nhỏ của em đã đạt trạng thái cực cảm khoái khô từ lâu, không thể xuất tinh được thêm một chút nào nữa.

Sáng hôm sau, người dân khu ổ chuột phát hiện ra một xác chết của một đứa bé chừng 10 tuổi với trạng thái rõ ràng là đã bị chịch rất thô bạo. Nguyên nhân tử vong không cần đoán cũng biết là tự sát, có vẻ là nhảy từ sân thượng xuống dưới sân sau của trường.

Thân xác của em từ lâu đã trở nên lạnh lẽo, đầu còn có một vết thương lớn, phần não bên trong gần như nát vụn, dịch trắng xen lẫn đỏ bắn tung toé khắp nơi. Nội tạng của em thì vẫn may mắn, trông có vẻ không bị tổn hại gì. Một vài người thấy vậy liền tiền đến bới móc, mổ xẻ cơ thế của em, đem theo mơ ước hão huyền muốn được đổi đời từ tiền bán nội tạng từ một xác chết rõ là bị suy dinh dưỡng. Em chẳng có một mảnh vải che thân, chất lỏng màu trắng từ lỗ hậu vẫn không ngừng chảy ra, những vết đánh đập, hành hạ thể xác của em cũng cứ thế mà bày hết ra cho bàn dân thiên hạ xung quanh chiêm ngưỡng, thì thầm bàn tán to nhỏ.

Sau khuôn viên trường học xộc xệch vốn đã ngập tràn nhiều mùi hôi thối đan xen nhau do những túi rác ném xung quanh. Vì thế nên không cần biết có phải là do em bị hiếp dâm hay tự nguyện, chẳng có ai buồn quan tâm đến xác chết của em mà vứt xó nó ở đó tới mục rữa, thối nát.

Sinh mệnh đáng thương đó cứ thế trôi vào hư vô, bị quên lãng hoàn toàn.

———————————————————————-

Cảm ơn vì đã đọc!

Gốc (beta từ truyện viết tay trên giấy):
12 giờ 46 phút ngày 15 tháng 06 năm 2024
1204 từ.

Beta lại lần 1:
23 giờ 29 phút ngày 19 tháng 06 năm 2024
1576 từ.

@AD

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #r16#r18#r21