Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TLBB chi phong luu Hu Vu

chuong 21

Đệ nhị thập nhất hồi:Mộc Uyển Thanh(phần ba)

Vu Hư Vũ nắm bắt cơ hội này,liền ghé tai Cam Bảo Bảo dặn dò vài câu.Cam Bảo Bảo nghe xong,kéo Chung Linh ra ngoài sân,cùng Chung Linh thì thầm.Chung Linh vừa nói vừa nhìn Vu Hư Vũ đang ở trong phòng.Cuối cùng nàng gật đầu một cái,tựa hồ như đáp ứng chuyện gì đó

Vu Hư Vũ nhìn mẹ con Cam Bảo Bảo hai người,thấy Chung Linh gật đầu thì biết Cam Bảo Bảo đã hoàn thành nhiệm vụ,nguyên lai vừa rồi Vu Hư Vũ có đề cập tới chuyện muốn cưới Mộc Uyển Thanh nên hỏi trước ý kiến Cam Bảo Bảo và Chung Linh,để tránh khi cầu hôn thì phát sinh biến cố

Cam Bảo Bảo quay lại,gật đầu với Vu Hư Vũ,sau đó bước tới khuyên lơn mẹ con Tần Hồng Miên hai nàng.Mẹ con Cam Bảo Bảo đều có quan hệ ít nhiều với hai nàng nên đều nhanh chóng đồng ý.Chung Linh đi tới trước mắt Vu Hư Vũ,thè lưỡi thỏ thẻ: "Sắc quỷ"(dễ thương quá ^^)

Được Cam Bảo Bảo khuyên bảo nhưng mẹ con Tần Hồng Miên vẫn chỉ biết khóc.Vu Hư Vũ đợi tâm tình hai nàng ổn định rồi,mới bước tới trước mặt Tần Hồng Miên hành đại lễ,nói: "Nhạc mẫu tại thượng,xin nhận một lạt của tiểu tế"

Tần Hồng Miên biết võ công của Vu Hư Vũ cao cường,danh vọng lừng lẫy,lại tuổi trẻ tuấn lãng,không khỏi nghĩ Chung Linh quả thật có phúc khí,tìm được một vị lang quân như ý như vậy.Lúc này lại thấy Vu Hư Vũ hành lễ,trong lòng không khỏi mừng rỡ,quay đầu lại nhìn thấy Mộc Uyển Thanh đang lộ vẻ thẹn thùng,đột nhiên mới để ý tiểu nữ tử của mình đã tháo mạng che mặt ra,nàng liền nhớ tới độc thệ của Mộc Uyển Thanh,mới hiểu ra con gái mình đã quyết định chung thân với Vu Hư Vũ

Được một nhân vật đại danh đỉnh đỉnh như thế làm con rể,Tần Hồng Miên há có thể không hài lòng được sao?,liền bước lên nâng Vu Hư Vũ dậy,nói: "Thanh nhi gả cho ngươi,ta cũng yên lòng.Ngươi nhất định phải đối đãi với nó thật tốt!" Vu Hư Vu liền trả lời: "Hư Vũ nhất định thật tâm đối đãi Thanh nhi,thỉnh nhạc mẫu yên lòng"

Vu Hư Vũ đứng lên,nói với Chung Linh: "Linh nhi,nàng mau gọi tỉ tỉ đi.Thanh nhi cùng nàng chính là tỉ muội ruột thịt"Chung Linh trước kia có từng nghe Vu Hư Vũ giảng giải đại khái chuyện này,nhưng Mộc Uyển Thanh lại chưa biết,nhìn Cam Bảo Bảo và Tần Hồng Miên hai người,nàng thẹn thùng không dám mở miệng.Vu Hư Vũ liền truyền âm giải thích cho nàng.Mộc Uyển Thanh giờ mới hiểu nàng và Chung Linh có cùng một người cha

Kết cuc thật hoan hỉ,mặc dù Mộc Uyển Thanh không được độc chiếm Vu Hư Vũ,nhưng nàng cùng Chung Linh vốn là thân tỉ muội,quan hệ từ trước tới giờ cũng tốt,cho nên nàng không cảm thấy có gì bất mãn

Vu Hư Vũ biết Tần Hồng Miên sai Mộc Uyển Thanh ám sát Vương phu nhân và Đao Bạch Phụng,hành động lần này đã bại lộ,liền nói với Tần Hồng Miên: "Tiểu tế biết nhạc mẫu cùng Vương phu nhân,Đao Bạch Phụng hai người có cừu hận,nhưng tình thế lúc này đã khác,thỉnh mong nhạc mẫu không nên thương tổn họ nữa,về phần xung đột khi xưa,ta sẽ chọn ngày đứng ra xử lý,thực sự mọi người đều hiểu chuyện,đáng lý ra phải thông cảm cho nhau mới đúng"

Cam Bảo Bảo nghe Vu Hư Vũ nhắc tới chuyện này,ánh mắt không khỏi hướng về Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ thấy vậy cũng không tiện nhắc thêm về chuyện này nữa,nói: "Công phu của nhạc mẫu và Thanh nhi còn chưa thật tốt,hay là chúng ta trở lại Kiếm Hồ Cung,ta còn chút võ nghệ phòng thân có thể truyền thụ lại cho hai người,sau này cũng thuận tiên hơn khi hành tẩu giang hồ"

Mẹ con Tần Hồng Miên thấy Vu Hư Vũ tuổi còn trẻ mà tu vi đã cao như thế,biết chắc hắn có bí công hộ thân,đều là những tuyệt nghệ trên giang hồ khó gặp.Hai nàng vội vã thu thập hành trang,cùng trở về Kiếm Hồ Cung.

Sau khi trở lại Kiếm Hồ Cung,Vu Hư Vũ thân hành hướng dẫn tất cả các nàng luyện tập võ nghệ.Các đệ tử Vô Lượng kiếm rất cao hứng,chuyên cần rèn luyện,có điều Kiếm Hồ Cung diện tích nhỏ hẹp,không đủ chứa cùng lúc nhiều người như vậy,Vu Hư Vũ bèn phân phối chư nữ quay về động phủ.để Tả Tử Mục,Tân Song Thanh,Diệp nhị nương và Nhạc lão tam bọn họ ở lại Kiếm Hồ Cung truyền thụ võ công cho các đệ tử,lại chỉ dạy thêm cho Diệp nhị nương và Nhạc lão tam vài tuyệt chiêu

Còn lại chư nữ theo hắn trở về sơn động.Trong các nàng thì mẹ con Tần Hồng Miên là võ nghệ kém cỏi nhất,Vu Hư Vũ để Thạch Thanh Lộ chỉ dẫn mẹ con Cam Bảo Bảo,còn chính mình thì huấn luyện cho mẹ con Tần Hồng Miên

Các nàng ở trong động tập luyện vài hôm,công phu căn bản cũng đã nắm được,nhưng về phần nội lực thì chưa thông.Thạch Thanh Lộ,Cam Bảo Bảo,Chung Linh cùng Vu Hư Vũ ở trong động vụng trộm mấy ngày,nội công trường tiến rất nhanh.Còn mẹ con Tần Hồng Miên thì không có phần "huấn luyện" đặc biệt này,càng ngày càng bị các nàng kia bỏ lại

Một hôm Mộc Uyển Thanh hỏi Vu Hư Vũ nguyên nhân,Vu Hư Vũ để Thạch Thanh Lộ canh giữ cửa động,sau đó lấy Tiêu Dao nội công tâm pháp ra để nàng luyện tập.Nội công tâm pháp này có đầy hình ảnh về các tư thế giao hoan nam nữ,lõa thể ôm ấp trong rất sống động,Mốc Uyển Thanh liền đẻ bừng mặt.Nàng biết công phu này là bí mật bất truyền,liền nén áp chế nỗi ngượng ngùng,từ từ vận công

Nhưng nàng vốn không biết cái thứ nội công quái quỷ này sẽ kích phát ham muốn dục tình trong cơ thể.Nàng chăm chú vận hành,sau một lúc bỗng thấy trong người có một vòng khí nóng tuần hoàn,làm cho cả người nàng không khỏi nóng lên,mặt ngọc kiều diễm đỏ dần,nội tâm một cỗ tà hỏa xuất hiện,nàng len lén trộm nhìn Vu Hư Vũ.Hắn để Thạch Thanh Lộ canh giữ cửa động,vốn đã không có hảo ý,thấy Mộc Uyển Thanh lúc này đã động tình,lợi dụng bước tới ôm lấy thân thể mềm mịn của nàng,hôn lên bờ môi ngọt lịm

Vu Hư Vũ ôm thân hình đầy đặn của nàng,một mùi hương con gái xông thẳng vào mũi,làm cho hơi thở của hắn dồn dập hẳn lên.Mộc Uyển Thanh vốn vẫn là xử nữ,chưa hề biết qua việc hành sự của nam nữ,khiến lòng nàng không khỏi sợ hãi

Vu Hư Vũ nuốt một ngụm nước miếng,hai tay lần mò cởi dần y phục của Mộc Uyển Thanh.Nàng chỉ còn cách miễn cưỡng để mặc ý hắn hành động,chỉ trong chốc lát tòa thiên nhiên hé lộ,Vu Hư Vũ lúc này không còn nhẫn nhịn được nữa,cũng cởi bỏ quần áo của mình,cùng ngọc thể bóng loáng của nàng dính vào nhau,bàn tay hắn cũng bắt đầu hành động

Thân thể nàng không khỏi run lên,chỉ cảm thấy động tác của hắn nhẹ nhàng,mềm mại vuốt ve,làm cho nàng toàn thân như nổi da gà,lại có một cảm giác da thịt va chạm rất sung sướng,cả người nàng dần dần nóng thêm Lúc này Vu Hư Vũ chậm rãi đứng dậy,Mộc Uyển Thanh không cần chú ý cũng thấy được rõ ràng cái cự vật hung hăn giữa hai chân hắn,nàng ngượng chin người,buột miệng khẽ kêu "A!" một tiếng,hai mắt nhắm tịt lại,trên mặt nóng như lửa đốt,tim thập thình thịch như trống

Vu Hư Vũ lúc này lửa dục cũng bừng bừng,hắn vươn tay xoa nắ trên thân thể nàng,chỉ thấy nhu nộn hoat lưu,mềm mịn hơn bông,khiến hắn yêu thích không nỡ buông tay.Mốc Uyển Thanh để mặc hắn tác quái,sờ soạng lung tung một trận,dần dần cũng cảm thấy thập phần thư sướng,bên trong nội thể bắt đầu thấy hoi ươn ướt

Vu Hư Vũ nhìn gương mặt đỏ hồng của Mộc Uyển Thanh,môi mọng hé mở,hơi thở nặng nhọc,ý loạn tình mê.Nàng ngượng ngùng vô hạn,vừa định quay mặt đi thì môi hắn đã dán chặt vào môi nàng

Vu Hư Vũ ôm chặt nàng,hai tay không ngừng lục lọi khắp nơi trên ngọc thể nàng không thiếu một tấc.Mộc Uyển Thanh vẩn còn là con gái,làm sao chịu nổi mấy độc chiêu của hắn,không khống chế được phát ra mấy tiếng rên rĩ động lòng người,câu hồn nhiếp phách,nội thân nàng tiết xuất thêm một chút ngọc lộ,cả người dễ chịu đê mê

Nàng không kìm được,khẽ đưa tay xuống hạ thể ma sát để làm giảm bớt dục tình đang thiêu đốt.Lúc này cự vật thô dài của hẳn đã kề sát vùng phụ cận của nàng,chiếu theo thân hình đang khẽ vặn vẹo của nàng mà nhắm chính xác bộ vị chuẩn bị hành động

Hắn lựa chọn thời cơ thuận lợi,khe khẽ kéo hai chân nàng ra,tay cầm lấy đại vật hướng về sơn cốc mềm mượt,nhẹ nhẹ xâm nhập vào động phủ của nàng.Mộc Uyển Thanh lúc đầu cảm thấy vô cùng khoan khoái,nhưng chợt nghĩ đến việc hắn sẽ dùng cái vật to cứng đó mà xuyên phá tấm thân trinh khiết của mình,nàng không khỏi sợ hãi,yêu kiều kêu lên một tiếng

Một cảm giác lo sợ vô bờ ập vào,nàng cắn chặt môi,hô hấp bấn loạn,hai mắt năm nghiền,toàn thân nàng run run rồi nảy lên,trong lòng trăm luồng cảm xúc ngổn ngang.Nàng biết cái quý giá nhất của đời con gái hôm nay đến đây là hết,cũng may là đêm nay được dâng hiến cho người mình yêu

Vu Hư Vũ cảm thấy tựa hồ như tiến vào mộng cảnh,vừa chật chội,vừa gò bó,cảm giác ấm áp nơi hạ thân hấp dẫn hắn hành động tiếp,rồi không nghĩ gì đến thương hương tiếc ngọc nữa,dũng mãnh đâm vào

Mộc Uyển Thanh hét thảm một tiếng,cả người nàng cừng đờ.Châu lệ lăn dài trên gương mặt trắng như bạch ngọc.Vu Hư Vũ vừa nghe tiếng kêu đau đớn của nàng,nhất thời không dám hoạt động nữa,chỉ cảm thấy động phủ của nàng đang siết chặt hơn,hấp thụ lấy cự vật của hắn

Hắn cúi đầu,thương tiếc nhìn khóe mắt đang ứa lệ của nàng,có chút oán giận chính mình quá lỗ mãng.Hai tay hắn bắt đầu vuốt ve những phần da thịt mẫn cảm của nàng,nhằm khởi phát khoái cảm dục vọng của nàng để che bớt đau đớn

Thời gian khẽ trôi,cảm giác đau đớn dần dần giảm bớt,trận trận thủy triều ẩm ướt lai láng,khiến cho nàng không khỏi vặn vẹo uốn éo eo thon

Vu Hư Vũ bắt đầu khe khẽ nhấp nhô,chỉ cảm thấy sơn cốc của nàng không ngừng co rút lại,bóp chặt hơn cự vật của hắn.Khoái cảm của nàng ùa về như thác lũ,làm cho ý thức dần dần lạc lõng mơ hồ

Động tác của hắn dần mạnh hơn,tiếng rên rỉ của nàng cũng ngảy càng gấp gáp,hạ thân hai người bắt đầu phối hợp từng cử động.Rồi một lần nọ khi hắn rút sâu vào người nàng,toàn thân nàng căng cứng lại,một âm thanh duyên dáng vút cao,nơi sâu nhất trong hạ thể nàng truyền đến một trận nhiệt khí ào ạt,hòa cùng cự vật của Vu Hư Vũ

Vu Hư Vũ lúc này cũng không chịu đựng được nữa,khoái cảm dâng trào,toàn thân run lên,một chất lỏng nóng như lửa cũng ồ ạt xuất phún,đì sâu vào hạ thể nàng.Hai cỗ chất lỏng nơi sâu kín của nàng hòa quyện lại với nhau

Vu Hư Vũ ôn nhu nhắc nhở nàng vận công.Mộc Uyển Thanh nghe lời,hít sâu một hơi.Hai người yên lặng vận hành tâm pháp,vừa hưởng thụ hoan ái,vừa hấp nạp khí tức của đối phương.Khí tức nguyên âm xử nữ của Mộc Uyển Thanh làm công lực của vu Hư vũ kích tăng,mà khí tức mãnh liệt của hắn cũng làm nàng nội lực bội thu

chuong 22

Đệ nhị thập nhị hồi:Đinh Xuân Thu nhất nhập Trung Nguyên

Các sự kiện liên tiếp về Vu Hư Vũ khiến cho Đinh Xuân Thu chú ý.Thông qua những lời miêu tả trên giang hồ,lão biết được rất có thể Vu Hư vũ là truyền nhân Tiêu Dao phái.đinh Xuân Thu liền xuất lãnh môn hạ đệ tử tiến vào Trung Nguyên,truy tìm Vu Hư Vũ

Lão quái Đinh Xuân Thu này thực ra mà nói đúng là một kỳ tài võ học.làm môn hạ của Vô Nhai Tử chưa tới ba năm thì võ công đã có thể cùng sư huynh nhập môn trước mình ba năm là Tô Tinh Hà bất phân thắng bại.Tô Tinh Hà tư chất vốn cũng thuộc loại thượng thừa,đáng tiếc phân tâm quá nhiều,sở học kỳ tài,cầm kỳ thi họa,y bốc tinh thướng,công nghệ tạp học..không gì là không biết không thông.Lúc đầu y chỉ học mỗi môn đàn cầm,về sau lại học tiếp kinh dịch,thư pháp,y học,hội họa..Đinh Xuân Thu người này vốn tính sính cường hiếu thắng,cho rằng tạp học này chỉ làm quấy nhiễu tâm tư,cho nên chuyên tâm vào võ học.Dần dần nhiều năm trôi qua,võ công Tô Tinh Hà đã bị Đinh Xuân Thu bỏ xa

Đinh Xuân Thu sở dĩ ám toán Vô Nhai Tử cũng bởi vì hắn vô tình tìm được một quyển bí tịch tà phái,y theo bí tịch này mà luyện thành độc chưởng,lại thêm luyện xuất rất nhiều độc dược tà môn.Vô Nhai Tử,Tô Tinh Hà hai người khi đó chỉ chuyên môn nghiên *** tạp học,hy vọng không những có võ nghệ mà còn trở thành những người nắm giữ đệ nhất tạp học

Đinh Xuân Thu dựa theo bí tịch sở thuật,kết hợp chiêu thức Tiêu Dao phái,rồi lại tự sáng tạo ra tà chiêu có uy lực khá lớn.Lúc bấy giờ môn nhân Tiêu Dao phái tinh tán khắp nơi,các vị sư huynh đệ,sư tỉ muội của Vô Nhai Tử,người thì qua đời,người thì ẩn cư..cả Tiêu Dao phái chỉ còn có Vô Nhai Tử,Tô Tinh Hà,Đinh Xuân Thu là ba người có võ công cao nhất

Đinh Xuân Thu biết võ nghệ Tô Tinh Hà so với mình thì kém rất xa,mà Vô Nhai Tử những năm gần đây rất ít khi nào sử dụng công phu,khiến cho y tưởng rằng mình đã vượt qua cả sư phụ,một ngày nọ liền sanh tâm phản trắc,bất ngờ ám toán Vô Nhai Tử

Chẳng ngờ võ công Vô Nhai Tử lại cao siêu ngoài mức tưởng tượng của Đinh Xuân Thu,một thân mang tuyệt học kinh nhân,mặc dù bị Đinh Xuân Thu ám toán rất nặng nhưng vẫn kịp dùng tàn lực chạy đến chỗ Tô Tinh Hà để cầu cứu.Võ công Tô Tinh Hà vốn không bằng Đinh Xuân Thu,mà lúc đó bản thân Vô Nhai Tử lại đang thọ độc,dần dần phát tác.Tô Tinh Hà bị đánh trọng thương,còn Vô Nhai Tử thì tiến nhập thâm cốc,không biết sinh tử ra sao

Sở trường tạp học của Tô Tinh Hà,mặc dù khiến cho y chậm trễ đường tu luyện võ công,nhưng cũng chẳng phải hoàn toàn vô dụng.Trong lúc nguy nan,y nhờ vào ngũ môn hàn bát quái,kỳ môn độn giáp thuật,làm nhiễu loạn tai mắt Đinh Xuân Thu,nên có thể cùng hắn giằng co

Đinh Xuân Thu nhất thời không cách nào phá trận,Tô Tinh Hà mới nhân cơ hội bỏ chạy vào thâm cốc cứu Vô Nhai Tử,sau đó tìm nơi ẩn cư,chữa trị cho Vô Nhai Tử.vô Nhai Tử mặc dù võ công thượng thặng,nhưng nguyên khí lần này đã bị hao tổn trầm trọng,bao nhiêu tuyệt nghệ không cách nào tiến triển được nữa.Vì thế mới tìm người như Vu Hư Vũ rồi truyền tu vi cho hắn,lại cho hắn tới sơn động để học nghệ

Đinh Xuân Thu nóng lòng muốn giết Tô Tinh Hà,nhưng điều này quả là chuyện không dễ.Y cho rằng Tô Tinh Hà nhất định biết nơi cất giấu thần công của bổn môn,nên chỉ có thể từ từ bức bách Tô Tinh Hà thổ lộ.Vì vậy Đinh Xuân Thu cùng Tô Tinh Hà ước định,chỉ cần Tô Tinh Hà từ nay về sau không mở miệng nói câu nào,liền sẽ không đến gây khó dễ với họ tô nữa

Tô Tinh Hà những năm gần đây mặc dù có minh thệ cùng Đinh Xuân Thu,nhưng lão biết nhân phẩm họ Đinh bất hảo,lại vô cùng thâm độc,cho nên mới lén tìm chỗ yên tĩnh kín đáo mà hạ lạc,lại ra lệnh cho gia nhân tùy tùng cũng không được mở miệng nói chuyện nữa để tránh làm lộ tung tíchVì vậy những năm qua Đinh Xuân Thu mặc dù cố công tìm kiếm Tô Tinh Hà nhưng vẫn bặt vô âm tín

Đinh Xuân Thu biết cũng không dễ dàng thuyết phục được Tô Tinh Hà,mục đích chính của lão hiện giờ là xem xem Tiêu Dao phái có còn truyền nhân nào khác không,có luyện được tuyệt học bí truyền nào không.Cho nên lão mới quyết định hạ sơn tới Vô Lượng kiếm phái,nhược bằng Vu Hư Vũ đúng là môn nhân Tiêu Dao phái,có thể buộc Tô Tinh Hà phải ra mặt,như vậy có thể tung một mẻ lưới mà bắt sạch hết,tiêu trừ tâm phúc đại họa

Tô Tinh Hà mặc dù võ công không bằng Đinh Xuân Thu nhưng cũng có đệ tử thân tín ở Tinh Túc hải và Trung Nguyên,thông báo cho bọn họ động tĩnh của Đinh Xuân Thu.Lúc Đinh Xuân Thu vừa tiến nhập Trung Nguyên thì tin tức cũng đến tai Tô Tinh Hà

Tô Tinh Hà quá rõ Đinh Xuân Thu không có thiện ý,liền lập tức sai môn hạ tiến nhập Kiếm Hồ Cung,thông báo cho Vu Hư Vũ chuẩn bị.Vu Hư Vũ lúc này vẫn chưa rõ công lực của mình liệu đã đủ sức cùng Đinh Xuân Thu sống chết một trận,nhưng việc lão quái này am hiểu dụng độc mới là việc làm hắn đau đầu nhất

Vu Hư Vũ cùng bọn người Tả Tử Mục thương nghị,quyết định tạm thời sơ tán chúng đệ tử,bí mật chuyển nhập lực lượng nồng cốt về Vạn Kiếm Cốc,còn lại lực lượng tại Vô Lượng Sơn không nhiều,có thể mai phục,tùy cơ ứng biến

Hắn ở lại trong sơn động phong bế,cùng lúc Tô Tinh Hà cũng đem bí tịch phân tán,ẩn giấu kỹ càng,còn mình thì chuẩn bị nghênh đón Đinh Xuân Thu,cũng xem như là lần khảo nghiệm chân thật nhất thực lực bản thân

Đinh Xuân Thu lần này xuất kích,vốn có ý muốn tốc chiến tốc thắng nên chỉ mang theo vài đệ tử tinh anh nhanh nhẹn.Lúc Vô Lượng kiếm phái vừa an trí xong mọi việc thì cũng là lúc Đinh Xuân thu dẩn hơn mười đệ tử tiến nhập Kiếm Hồ Cung

Bên trong Kiếm Hồ Cung lại trống vắng rợn người.điều này làm Đin Xuân Thu cảm thấy rất bất ngờ.Lão mang theo đệ tử vào đại điện,chỉ thấy bên trong điện phủ có một thiếu niên đang ngồi.Thiếu niên này mi thanh mục tú,mặt trắng môi đỏ,cử chỉ phong nhã,y phục sạch sẽ tinh tươm,không giống người trong võ lâm

Sắc mặt Đinh lão quái này hồng nhuận,râu tóc bạc phơ,trường bào bay bay,cử chỉ nhẹ nhàng như hành vân lưu thủy,trông lại giống một bậc thế ngoại cao nhân.Nếu Vu Hư Vũ vốn không biết tiếng ác của lão,còn tửng lão là một bậctiền bối đúc cao vọng trọng

Đinh Xuân Thu cười hì hì nói: "Tiểu huynh đệ,tại sao chỉ có một mình ngươi ở Kiếm Hô Cung này?"Vu Hư Vũ đứng dậy nói: "Nghe đồn rằng có kẻ yêu ma quỷ quái nào đó đối với bổn phái có chút vô lễ,vì để tránh sát sinh,cho nên chỉ để lại mình ta khan thủ môn hộ"

Đinh Xuân Thu nói: "Ngươi có phải đại đệ tử Vô Lượng kiếm phái không?Chưởng môn nhân của ngươi đâu?"Vu Hư Vũ trả lời: "Ta bất quá tại Vô Lượng kiếm này chỉ là một gã vô danh tiểu tốt,chưởng môn nhân đi đậu ta cũng không rõ!"

Đinh Xuân Thu nói: "Lão nhị,ngươi cùng vị tiểu huynh đệ này giao đấu một chút,thỉnh giáo cao chiêu Vô Lượng kiếm phái"Từ trong đám đệ tử sau lưng lão nhảy ra một người,khoảng chừng bốn muôi tuổi,hai tai dài nhọn,mũi tẹt miệng rộng,tướng mạo có chút hung ác quỷ dị,hiển nhiên không phải người trung thổ

Người này bước lên thi lễ,nói: "Xin chỉ giáo"Vu Hư Vũ thấy bọn người Đinh Xuân Thu cử chỉ khiêm cung,nhìn không thấy có điểm nào tà ác,nên cũng vòng tay thi lễ,bước ra giữa sân nói: "Thỉnh mời"

Lão nhị song chưởng vung tới,đây là chưởng thức thứ nhất của Tiêu Dao phái,gọi là:"Hộ pháp khứ lưu",chiêu thức bình phàm,nhưng sở hàm lực đạo thật hùng hồn.Vu Hư Vũ thân hình lưu chuyển,cũng xuất ra chưởng thức"Phong xuy vân tán" đánh về phía đối phương.Lão nhị lách người né tránh,Vu Hư Vũ sớm đoán được phương vị di chuyển của đối phương,một chưởng "Tùng chiết thức" ào ạt đánh ra nhắm hướng ngực hắn mà đánh tới

Vu Hư Vũ tâm tính nhân từ,vừa rồi thấy hắn hữu lễ,chưởng lực vừa tới liền triệt thoái,lão nhị lảo đảo lùi lại mấy bước,sắc mặc biến đồi,không còn cử chỉ hòa nhã vừa rồi mà lộ ra bộ dạng hung thần ác sát,hai tay vung lên,một cỗ âm hàn mang theo độc tính bay về phái Vu Hư Vũ

Vu Hư Vũ đối với lão nhị đang muốn thu tay lại,bỗng thấy y chẳng những không biết cảm kích,ngược lại nhân cơ hội sử dụng thủ đoạn,

Trong lòng không khỏi phát hỏa,liền lui về sau mấy bước tránh khỏi đòn công kích,đồng thời lại tung tiếp chiêu "Tùng chiết thức" đánh về phía lão nhị.Lão nhị vốn tường lần này đắc thắng,không ngờ cước bộ Vu Hư Vũ quá nhanh,lại một lần nữa bị chiêu thức này đánh tới trước ngực

Vu Hư Vũ lúc này tức giận lão nhị âm hiểm,cải kích phương vị,xoay người dụng thân che đi tầm mắt của Đinh Xuân Thu,xuất thủ Bắc Minh thần công,vung tay tới trước ngực lão nhị mà hấp thu công lực

Hắn sợ đêm dài lắm mộng,không dám chậm trễ,gia tăng nội lực,cuồn cuộn hút lấy công lực lão nhị.Lão nhị không kịp kêu lấy một tiếng,chỉ cảm thấy trước ngực như có một lỗ thủng,toàn bộ tinh lực từ đó thoát ra,trong phút chốc đã tiêu vong một mạng

Đinh Xuân Thu kinh hãi đờ người,theo quy củ Tiêu Dao phái luôn lấy kẻ mạnh làm chủ,lão nhị này là đệ nhị đệ tử của lão,võ công không thể nói là thấp được,vậy mà hắn lại nhanh chóng táng mạng trong tay Vu Hư Vũ,khiến lão không khỏi thất kinh

Lúc này Đinh xuân Thu bước lên,hét lớn một tiếng: "Ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?Mau nói ra!"Vu Hư Vũ cười ha hả,nói: "Cho hỏi Đinh tiên sinh lần này vi hành Trung Nguyên,không biết là vì sao?"Đinh Xuân Thu cả giận đáp: "Để gặp chưởng môn của ngươi".Vu Hư Vũ cười nói: "Ta chính là Vu Hư Vũ!"

Đinh Xuân Thu nghe vậy giận dữ,cười lạnh nói: "Tiểu tử ngươi niên kỷ không lớn,nhưng lá gan cũng không nhỏ,dám hý lộng lão phu!"Lời còn chưa dứt,Đinh Xuân Thu tung người vọt lên,song chưởng vẽ thành một đường từ trái qua phải,chiêu này gọi là "Trường hà nhập hải",song chưởng này mang theo trận trận chân khí,như hồng thủy dâng trào,lực đạo hung hậu xô tới

chuong 23

Đệ nhị thập tam hồi:Đinh Xuân Thu nhất nhập Trung Nguyên(phần hai)

Vu Hư Vũ không dám nghênh tiếp,thực chất là vì không muốn để lộ công phu bổn môn "Lăng Ba Vi Bộ" cho Đinh Xuân Thu biết,nên đành dùng tới công pháp Thiếu Lâm là "Hư diệt bộ" lách người né tránh.Nhưng chẳng ngờ Đinh Xuân Thu võ nghệ quả thật bất phàm,thân pháp nhanh như gió,song chưởng phất lên,chưởng lực càng cường bạo hơn,.Vu Hư Vũ vội nghiêng người né nhưng đã không kịp nữa

Song chưởng họ Đinh cận kề,Vu Hư Vũ liền xuất hết toàn lực,thi triển tuyệt chiêu mình tự sáng tạo là "Hợp thân hóa nhất",ngưng tụ công lực toàn thân tung chưởng lên định nghênh đón.Đinh Xuân Thu thấy Vu Hư Vũ chưởng phong lăng lệ,không nghênh tiếp mà nương theo chưởng lực lách người về bên trái,hai chân song hoành,tung chiêu hướng về phía ngực Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ luận về kinh nghiệm thực chiến thua kém Đinh Xuân Thu rất nhiều,không kịp thu hồi nội lực,vội vàng đề xuất thân pháp Lăng Ba Vi Bộ né tránh,tuy nhiên lực đạo vẫn còn vướng lại ở hai bàn tay làm cho chân khí không đủ,bị Đinh Xuân Thu tung một cước trúng sườn

Dù nội thể Vu Hư Vũ có thần công hộ thân,nhưng trúng đòn này quả thật không nhẹ,đau đớn đến tê dại,nội khí đề tụ ở bàn tay cũng vì thế mà tan đi.Hắn nếm qua đòn này,biết Vu Hư Vũ quả thật quái chiêu bất phàm,liền thi triển Lăng Ba Vi Bộ,một mặt né tránh,một mặt đề tụ nội lực,âm thầm chuẩn bị phản kích

Đinh Xuân Thu một chiêu đắc thủ,cười ha hả nói: "Tiểu tử.xem ra ngươi tới số rồi!",một bên thi triển "Như ảnh tùy hình thân pháp" gắt gao truy kích,lại ngưng tụ nội lực,đề xuất liên hoàn thất thức,chân phải búng người truy đuổi,chân trái tung liền sáu cước,Vu Hư Vũ dù thân pháp khinh công trác tuyệt,nhưng cũng phải vất vả lắm mới quay người chạy đi được,sau lưng còn nghe tiếng gió kêu vù vù

Đinh Xuân Thu ý định một chiêu giết địch,xuất chiêu vừa chuẩn lại vừa ngoan độc,thối phong như ngàn cân trọng chùy,mãnh kích một chiêu,làm Vu Hư Vũ thấy cả người nóng như thiêu đốt,phun ra một ngụm máu tươi,liền dùng hết nội lực ly khai.Đinh Xuân Thu không cho hắn hồi sức,ngón tay bắn ra kịch độc,Vu Hư Vũ không kịp né tránh,bị chất độc bắn trúng

Đinh Xuân Thu thấy hắn thụ độc,tưởng rằng khó tránh khỏi cái chết,liền tâm sinh chủ quan,cố ý khoe mẽ,dù tiếp tục công kích nhưng chỉ thi triển chiêu thức hoa mỹ,chỉ thấy lão thân hình phiêu động,quyền đầu lả lướt,tư thái phiêu dật.Vu Hư Vũ nhờ vậy áp lực giảm một chút,biết mình nội công có thể sánh được với Đinh Xuân Thu,nhưng luận về chiêu thức kinh nghiệm thì còn thua kém rất xa

Vu Hư Vũ lúc này thân mang nội thương,dưới sự truy kích của Đinh Xuân Thu,liền tụ tập chân khí dưới chân,thi triển hết tuyệt thế thân pháp,khiến Đinh Xuân Thu dù hung hãn nhưng lần này không còn kích trúng hắn được nữa

Hắn mặc dù thổ huyết,nhưng thương thế không nặng,nội lực luân chuyển một vòng,công lực dần hồi phục.Lần này đúc rút kinh nghiệm,không đề thăng mười phần công lực để nghênh chưởng mà chỉ tập trung tám phần,hai phần còn lại chú trọng thi triền bộ pháp

Đinh Xuân Thu tung một quyền vào Vu Hư Vũ,nội lực hung hậu.Vu hư Vũ đột nhiên đưa tay nghênh kích.Đinh xuân Thu vốn đang có chút khinh địch,vừa nãy thấy Vu Hư Vũ không dám hoàn thủ,chỉ biết dựa vào thân pháp tinh diệu,luống cuống né tránh nên lão mới yên tâm tấn công.Không ngờ lần này Vu Hư Vũ đột nhiên phản kích,bất đắc dĩ cũng đưa chưởng ra đón đỡ

Đây mới là va chạm thật sự đầu tiên của hai người,chỉ nghe một tiếng nổ rền vang,một lớp khí tràng bao bọc xung quanh hai người.Đinh Xuân Thu lui lại hai bước,sắc mặt trắng bạch,hiển nhiên đã bị nội thương.vu Hư vũ cũng lui về phía sau một bước,cổ họng thấy nóng lên,phun ra một ngụm máu tươi

Vu Hư Vũ thấy công lực thật sự của Đinh Xuân Thu,so với mình gần như ngang bằng,chỉ bất quá lão chiêu thức tinh kỳ,lại am hiểu sử dụng chư bàn độc vật,trong tâm hắn đã nắm rõ năng lực của Đinh Xuân Thu,xem như mục đích đã đạt được,liền thừa dịp Đinh lão quái đang vận công,cũng đả tọa điều tức

Tam đệ tử của lão đang ở gần Vu Hư Vũ,nhân cơ hội muốn chiếm tiện nghi,liền một chưởng đánh về phía Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ lúc này đang lúc khẩn trương điều tức,không dám ngưng lại,liền vận xuất nội lực,đón đỡ công kích,chỉ nghe một tiếng kêu thảm vang lên,tên tam đệ tử bị văng ra ngoài,nguyên lai là bị hộ thân chân công của Vu Hư Vũ phản kích,mang theo kịch độc của Đinh Xuân Thu,trả lại cho gã đệ tử

Các đệ tử còn lại tiến lên trợ giúp,thấy sắc mặt gã đen như than,một mạng đã ô hô.Lúc này bỗng xuất hiện một nữ tử xinh đẹp,song nhãn đen tuyền,sóng mắt lưu chuyển không ngừng đầy lanh lợi,rút ra một cây chủy thủ màu xanh,hiển nhiên chứa đầy kịch độc,đến gần sau lưng Vu Hư Vũ đâm lén

Vu Hư Vũ tai lắng nghe tứ phương,biết lúc này hung hiểm vạn phần,không để ý tới nội thương nữa,vội vàng thúc đẩy khí tức,vào lúc độc chủy thủ của thiếu nữ đâm tới,khí tức của hắn cũng điều tức xong,liền vận khởi khinh công,phóng ra ngoài cửa.Chúng đệ tử chỉ thấy hắn tung người một cái đã biến mất vô ảnh vô tung

Lúc này Đinh Xuân Thu cũng điều tức xong,biết Vu Hư Vũ đã đào tẩu,tưởng rằng hắn trúng kịch độc chắc chắn không tránh khỏi cửa tử nên cũng không quan tâm nữa,liền thúc giục đệ tử trở về Tinh Túc hải,còn phần nữ tử xinh xắn kia thì gia quyến ở tại Trung Nguyên,nên liền hướng Đinh Xuân Thu thỉnh cầu được về thăm thân nhân

Vu Hư Vũ thân bị nội thương,lo sợ Đinh Xuân Thu truy kích nên không dám dừng lại để điều tức.Cũng may địa hình chổ này hắn rất quen thuộc,liền chọn một chỗ u linh sơn cốc,tìm một góc khuất để điều dưỡng

Đang lúc Vu Hư Vũ hành công đến lúc quyết định thì độc khí trong cơ thể tựa hồ dần phác tán1.Hắn vốn tưởng rằng lần trước qua việc hồng bảo xà thì thân mình đã bách độc bất xâm,thật không ngờ Đinh Xuân Thu vốn hay điều phối kịch tố,pha trộn các loại độc dược để điều chế,trong một lần nọ vô tình thu được một con băng tàm ngàn năm.Băng tàm này vốn mang chất kịch độc đệ nhất,cực hiếm trên thế gian,vì vậy bảo xà độc tính trong cơ thể Vu Hư Vũ dần dần không áp chế nổi nữa,lúc hắn đang vận công trị thương thì nội lực cũng bị phát độc

Vu Hư Vũ chỉ cảm thấy tứ chi cốt nhục dần dần đông cứng,trong nội tạng một cỗ băng hàn xông lên,biết kịch độc đang lan khắp thân thể,mắt mũi tối sầm nhưng thần trí vẫn còn minh mẫn.Hắn không khỏi hối hận mình thất sách,nếu hợp lực mọi người lại thì nhất định sẽ không chật vật như vậy,nhưng việc đã đến nước này thì hối hận cũng là vô dụng.Nội lực lúc này cũng đã điều tức xong,Vu Hư Vũ liền vận dụng nội lực khống chế lực lượng hàn độc

Lúc này chỉ nghe "oang oang" một tiếng rống to vang lên,từ trong bụi cỏ nhảy ra một sinh vật.Vu Hư Vũ vừa nhìn thấy liền biết đó là vạn đôc vương "Mãng cổ chu cáp".Chu cáp(con cóc) dần dần tiến tới,thân nó dài chừng hai tấc,toàn thân màu huyết,hai con mắt lòe lòe phát ra kim quang.Chỉ thấy cái miệng nó hé ra,làn da dưới cổ họng rung mạnh,lại một tiếng kêu lớn vang lên,khó có thể sinh ngờ vật nhỏ thế này mà có thể phát ra âm thanh to như vậy

Trong bụi cỏ kế bên lại có âm thanh khác vang lên,một con ngô công(con rít) sặc sỡ dài chùng bảy tám tấc bò ra.Ngô công vừa thấy chu cáp liền dao động mạnh,quay đầu chạy trối chết,chu cáp đuổi một lúc rồi kêu phì phì vài cái,miệng chuẩn bị phun ra độc vụ.Con ngô công nọ chạy lại gần bên Vu Hư Vũ rồi thì hông biết trốn đi đâu nữa,liền nương theo thân thể hắn mà chui tọt vào miệng hắn!Từ cổ họng rơi thẳng một đường xuống dạ dày Vu Hư Vũ

Vu Hư Vũ thân đang mang nội thương,vào lúc ngô công nhảy vào thì độc tính cũng bắt đầu rót vào trong thể nội y.Tai bay vạ gió thế nào mà con mãng cổ chu cáp thấy vậy cũng nhảy vào trong miệng hắn!Vu Hư Vũ liền cảm thấy đầu lưỡi lạnh lẽo,chu cáp truy đuổi ngô công,cũng một đuờng đi thẳng xuống dạ dày hắn

Vu Hư Vũ thầm nghĩ lần này là hết đời rồi,thân mình đang thụ thương mà còn thêm hái quái vật này nhảy vào thì khó mà sống nổi nữa

Trong khoảnh khắc đó,hắn cảm thấy như trời đất quay cuồng,đau đớn không chịu nổi,bốn cỗ kịch độc trong cơ thể kịch liệt đấu đá.Đầu tiên là một cỗ nhiệt lưu cùng một cổ thanh lương,cỗ khí lạnh thanh lương dần tiâu tán Hư vũ phỏng chừng cỗ nhiệt lưu này là chu cáp đã thu thập xong ngô công.Sau đó hồng bảo xà cũng lao vào,hai cỗ độc kịch liệt tương tranh,dần dà cỗ xà độc cũng từ từ biến mất

Nhiệt lưu trong thể nội quay cuồng,một trận đau đớn truyền đến,Vu Hư Vũ cắn răng vận chuyển băng tàm chi độc mà mình trúng để đối kháng,quả nhiên đau đớn giảm bớt,mà nhiệt lượng trong bụng cũng giảm.Vu Hư Vũ biết lần này chu cáp đã gặp khắc tinh là băng tàm chi độc,liền tiếp tục thu hồi nội lực,chậm rãi đưa băng tàm chi độc ra,nhiệt lưu ngày một giảm đi.Hắn thu hồi nội lực lại,cơ thể liền bình thường lại không đau đớn nữa,chỉ có điều hai cỗ khí lạnh lẽo và nóng bức vẫn đang tranh đấu voi7a nhau

Nửa ngày trôi qua,tứ chi hắn dần dần khôi phục động tác.Vu Hư Vũ vừa mừng vừa sợ,biết cơ duyên xảo hợp,trong lúc vô ý đã kích thích các lọa độc tố trong cơ thể dung hợp,sau này thật sự là vạn độc bất xâm

Lúc này trong bụng lại sản sinh ra một luồng khí nóng như than,bừng bừng khắp trong người.Vu Hư Vũ nghĩ đây là chân khí do các loại kịch độc dung hợp mà ra,liền thử vận công hấp nạp,quả nhiên luồng noãn khí cũng vận chuyển theo chín kinh mạch,lưu vào trong thiên trung khí hải

chuong 24

Đệ nhị thập tứ hồi:Tu La đao

Vu Hư Vũ xuất thủ cùng Đinh Xuân Thu,trải qua một trường đại chiến,mặc dù thảm bại nhưng cũng nhân họa mà được phúc,thu được 'bảo bối' chu cáp,nhờ đó luyện thành thân thể vạn độc bất xâm.Ngoài ra về khả năng của Đinh Xuân Thu hắn cũng đã cơ bản nắm giử được,chỉ cần tiếp tục học tập chưởng pháp tinh diệu của bổn môn là tuyệt hoc"Thiên Sơn chiết mai thủ đẳng" thì đánh bại Đinh Xuân Thu nhất định không phải là chuyện khó khăn

Vu Hư Vũ quay về Vạn Kiếm Cốc thì thấy tất cả mọi người đều đang chờ đợi,thấy hắn bình yên trở về ai cũng hoan hỉ.Vu Hư Vũ giảng thuật lại cho chư nữ toàn bộ sự việc,các nàng đều lộ vẻ quan tâm sâu sắc khiến hắn rất cảm động

Vu Hư Vũ cùng chư nữ hoan hảo suốt thời gian qua,nhờ vậy mà các nàng cũng dung hợp được khả năng bách độc bất xâm.Cho nên các nữ tử đều hưng phấn vô cùng.duy chỉ có Tần Hồng Miên là tỏ vẻ sầu muộn không vui

Nàng cả đời mệnh khổ,làm người cao ngạo không chịu thua ai,hôm nay bỗng nhiên sư muội Cam Bảo Bảo công lực tăng mạnh,bỏ xa nàng ở phía sau.Thậm chí cả Chung Linh,Mộc Uyển Thanh hai tiểu bối đích thực cũng vượt qua mình

Tần Hồng Miên hỏi qua Cam Bảo Bảo vài lần nhưng Cam Bảo Bảo chỉ cười mà không đáp.Nàng cũng không muốn hỏi thêm,chỉ biết vùi đầu vào khổ luyện,ý muốn đuổi kịp bọn.Lúc bấy giờ ngoại trừ Tần Hồng Miên ra thì chư nữ đều cùng Vu Hư Vũ có chút không minh bạch.Thời gian trôi qua,Tần Hồng Miên cũng dần hiểu được sự tình,nhờ hỏi con gái của mình,mới biết được Cam Bảo Bảo cùng Vu Hư Vũ đã phát sinh quan hệ,nàng ta sở dĩ không trả lời mình,không phải là do có tư tâm mà thật sự có chút khó mở miệng

Tần Hồng Miên thấy Vu Hư Vũ tuấn lãng tiêu sái,nhất biểu nhân tài,âm thầm hâm mộ Cam Bảo Bảo có số mệnh tốt.Tâm tình hay ghen ghét của phụ nữ khiến nàng nảy sinh cảm giác muốn được như vậy nên thay đổi cử chỉ hành vi cho đến trang phục,điều này khiến Vu Hư Vũ chú ý

Tất nhiên nếu nàng cũng muốn như thế thì không thể để người khác mở miệng thay mình được.Hôm đó đi tìm Vu Hư Vũ hỏi: "Hư Vũ,ta ngày ngày khổ luyện võ công,nhưng tiến triển rất chậm chạp.Còn sư muội cùng ta vốn chung sở học ma giờ lại bỏ xa ta,nhất định do ngươi có ý riêng,chỉ truyền tuyệt kỹ cho nàng ấy mà không truyền cho ta"

Vu Hư Vũ thấy Tần Hồng mien quở trách,cuống quýt định giải thích,nhưng quả thật công lực Cam Bảo Bảo có sự tăng tiến mạnh,Tần Hồng Miên giờ đã không còn là đối thủ của nàng.Vu Hư Vũ bất đắc dĩ hạ giọng nói: "Cam nhạc mẫu sở dĩ võ nghệ tiến bộ là có bí quyết,nhưng nhạc mẫu người không nên học cái này..."

Tần Hồng Miên vừa nghe Vu Hư Vũ thừa nhận mấu chốt,liền đâu chịu bỏ qua,lên giọng nói: "Ta cùng với Bảo Bảo là sư tỉ muội đồng môn,nàng ta có thể học được thì ta cũng học được,bất quá là do ngươi mượn cớ không chịu truyền thụ cho ta mà thôi"Vu Hư Vũ chăm chú nhìn nàng nói: "Nhạc mẫu không hối hận chứ?".Tần Hồng miên mục đích quan trọng đã đạt được,nhưng lại giả vờ làm như không có gì,tười cười đáp: "Tuyệt không hối hận!"Vu Hư Vũ lại nói: "Cam đoan không được tiết lộ chuyện này cho bất luận kẻ nào!".Tần Hồng mien đáp: "Cam đoan!"

Vu Hư Vũ nhìn khuôn mặt kiều diễm của nàng,thấy hiện rõ nét tinh nghịch của nữ nhi,biết nàng tâm tình đại hảo,đâu còn thiếu phụ u buồn trước kia nữa.Đối với những chuyện như thế này hắn luôn không cự tuyệt,càng nhiều càng tốt.Chỉ chốc lát đã gọi Thạch Thanh Lộ đến,kề tai nàng nói vài câu.Thạch Thanh Lộ nhìn Vu Hư vũ,kề tai hắn nũng nịu nói một câu: "Sắc quỷ,mẫu ttử người ta cũng không tha!"

Thạch Thanh Lộ là thuộc hạ,cũng là người Vu Hư vũ tin cậy nhất.Vu Hư Vũ dẩn Tần Hồng Miên theo địa đạo tới phòng ngủ rồi bảo thạch Thanh Lộ đợi ở ngoài.Tần Hồng Miên trong lòng biết chuyện gì sẽ xảy ra,đi theo Vu Hư Vũ vào trong phòng,trái tim như chú nai con chạy loạn không ngừng đập 14 Hắn không để nàng kịp trở tay,một mặt dụng khẩu truyền thụ khấu quyết cho nàng,mặt khác ngón tay bắt đầu loạn động,điểm chỉ lung tung trên người nàng,ngay cả những bộ vị mẫn cảm nhất cũng không tha

Tần Hông Miên làm sao chịu được khiêu khích như vậy,khẩu quyết chưa tập xong thì cả người đã đổ mồ hôi đầm đìa,tiểu y trên người ướt đẫm,hiền lộ đường cong,mặt ngọc đỏ bừng,mị nhãn như tơ,vẻ yêu mị động lòng người

16 Trong tâm loạn động,tâm pháp chưa kịp vận hành thì Vu Hư Vũ đã thấy nàng đưa cánh tay ngọc vào giữa hai đùi,hiển nhiên là do bị kích thích quá độ,bộ võ phục lúc này vừa vặn bó sát lộ hết mọi đường nét mểm mại trên thân thể

Hắn kiềm chế không được,cuối xuống dùng môi khóa chặt đôi môi anh đào của nàng.Tần Hồng Miên ôm lấy cổ hắn,từ trong miệng đưa ra chiếc lưỡi thơm tho,mùi thơm trên người phụ nữ liên tục kích thích Vu Hư Vũ

Hai cái lưỡi thơm mềm quấn lấy nhau,Tần Hồng Miên nhẹ nhàng vòng tay qua khọng ngừng vuốt ve mái tóc Vu Hư Vũ,Vu Hư Vũ ôm chặt lấy nàng,bàn tay xuyên qua quần áo khe khẽ ve vuốt kiều đồn tuyết bạch của nàng

Khuôn mặt Tần Hồng mien càng thêm hồng,hô hấp ngầ một dồn dập,nắm chặt tóc Vu Hư vũ.Vu Hư Vũ biết nàng đã động tình,nhè nhẹ cởi quàn áo của nàng,hai bàn tay luồn hẳn vào trong ve vuốt kiều đồn trắng nõn săc chắc

Vu Hư Vũ tách khỏi đôi môi nàng,ngậm lấy tai nàng,đầu lưỡi liếm nhẹ lên vành tai khiến mơi đó trở nên ẩm ướt.Thân thể Tẩn Hồng Miên ngày một nhu mềm nhũn,hoàn toàn tựa trên người Vu Hư Vũ,ngửa đầu lên,mái tóc mượt dài tung bay tán loạn

Vu Hư Vũ biết thời cơ đã đến,ôm láy thân hình mềm mại của nàng bế lên giường,cúi nhìn Tần Hồng Miên đang lai láng xuân tình,nàng xấu hổ nhưng vẫn mở to mắt ngắm khuôn mặt anh tuấn của hắn

Bàn tay tiếp tục lần mò trút bỏ y phục Tần Hổng Miên với sự phối hợp của nàng,tay nàng cũng ôn nhu giải trừ quần áo của hắn.Lúc này ánh mắt Vu Hư Vũ hoàn toàn bị hấp dẫn bởi tuyệt cảnh trước mắt,bầu ngực căng tròn nhấp nhô không ngừng theo nhịp thở gấp,hai nhũ châu phúng phính như quả anh đào còn tươi mới từ trên cây hái xuống,hai má ửng sắc hồng,da bụng trắng như tuyết hòa khéo léo kết hợp cùng chiếc eo thon xinh xắn,hai hàng chân sáng mịn như bạch ngọc,gót chân trằng nõn sạch sẽ

Vu Hư Vũ há hốc ngắm nhìn mỹ nữ đầy đặn nõn nà trước mặt,hắn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt,hai ma trảo ve vuốt trên người nàng.Tần Hồng Miên xuân tình khó giấu được nữa,cái eo nhỏ vặn vão,mặt đỏ như rang chiều,thở dốc,hai mũi thở ra khí nóng

Hai tay hắn bắt đầu tiến vào bụi cỏ của nàng công kích.Cánh tay trắng nõn mảnh khảnh cảu nàng khe khẽ đưa xu;ống,năm ngón tay ngọc nắm lấy cự vật của hắn.Vu Hư Vũ chỉ cảm thấy người như căng cứng,cự vật nơi hạ thể không ngừng to ra.Hai mắt Tần Hồng Miên mơ màng,mi nhãn liếc hắn một cái,cúi đầu nhẹ nhàng dùng đội môi ngậm lấ đại vật của hắn

Vu Hư Vũ không cách nào chịu đựng được nữa,khe đẩy đầu nàng ra,cầm ngạnh vật cọ xát nơi hạ thân ướt át của nàng.Tần Hồng Miên cúi đầu né ánh mắt như lửa của hắn,nhưng ngọc thủ không kìm được ôm lấy eo hắn

Cự vật nóng rẫ đi thật sâu vào khe nước ẩm ướt.không bút mực nào tả xiết khoái cảm đang nhanh chóng truyền khắp thân Tần Hồng Miên.Tốc độ Vu Hư Vũ mặc dù thong thả,nhưng rất có tiết tấu,dụng sức cằm vào nơi sâu nhất trong thân thể tuyết ngọc đầy đặn của nàng

Thân hình Tần Hồng Miên run rẩy.đôi môi tham lam hấp thu lấy môi Vu Hư Vũ.Vu Hư vũ dưới sự trêu chọc khiêu khích của nàng bắt đầu nhịp mạnh hơn,làm ngọc lộ của nàng liên tục tiết xuất

Nàng thỏa mãn rên rỉ,thân hình uốn éo như theo nhịp nhạc.nàng dùng sức vẫy động cái eo nhỏ thon,tuyết đồn rung động cực độ kích tình

Vu Hư Vũ nhịp càng lúc càng nhanh,mà hạ thân của Tần Hồng Miên cũng bắt đầu điên cuồng sáo động,tấm thân ngà ngọc không ngừng lắc lư.Trước ngực hai gò núi tuyết đung đua khiêu khích,tóc dài bay tứ tán sang hai bên

Rốt cuộc dưới sự hùng dũng của Vu Hư Vũ cũng khiến nàng đi tới đỉnh.Tần Hồng Miên mặt hồng tươi như hoa nở,mị nhãn nhắm nghiền,khoái cảm bắt đầu tập trung lại.Cả người nàng co cứng lại,trong miệng truyền ra một tiếng kêu yêu kiều,cơ thể co rút lại,một cỗ khí lưu nóng bức xuất phún ra

Nhiệt tình của nàng tuôn trào,Vu Hư Vũ cũng cảm thấy phi thường sảng

khoái,trong tiếng rên rỉ kiều mị của nàng,hắn cũng xuất tiết dương cương khí nóng như lửa của mình.Miệng hắn thì thầm bên tai nàng ,nhắc nhở nàng vận hành nội kinh tâm pháp,đồng thời hấp thu khí tức trong cơ thể.Tần hồng Miên theo lời vận công,không lâu sau đã tiến vào cảnh giới vong ngã

chuong 25

Đệ nhị thập ngũ hồi:Đại Lý chi hành(phần một)

Vu Hư Vũ tại Vạn Kiếp Cốc tĩnh dưỡng mấy ngày,nội thương đã khôi phục toàn bộ,lúc này có tin của Tô Tinh Hà truyền đến cho biết Đinh Xuân Thu đã trở về Tinh Túc hải

Vu Hư Vũ phân phó Tả Tử Mục,Tân song Thanh cùng các đệ tử trở lại Vô Lượng Sơn,lại để Thạch Thanh Lộ truyền thụ chiêu thức Tiêu Dao phái cho Cam Bảo Bảo,Tần hồng mien các nàng.Rồi cùng Mộc Uyển Thanh,Chung Linh,diệp nhị nương,Nhạc lão tam một nhóm nặm người thẳng tiến Đại Lý để gặp nghĩa huynh Đoàn Dự

Trên đường tới Đại Lý,cả đoàn vừa nói vừa cười,thoáng chốc đã đến một sơn cương,thẳng tắp trước mắt là một con đường lớn,chỉ thấy phía tây mọc đầy tùng trúc um tùm,sắc trời rực nắng,thì ra đã đến giữa buổi trưa.Mặc trời như thiêu đốt làm Chung Linh khác khô cả cổ,cả đoàn người liền đi tìm nước uống

Tới gần vùng phụ cận gần đó,Vu Hư vũ phóng mắt xa xa thấy một dãy tường màu vàng,trên có đề biển "Ngọc Hư Quan" ba chữ,trong lòng thàm tính toán,biết được nơi này hẳn là nơi Đao Bạch Phụng tu luyện,liền cười nói với Mộc Uyển Thanh: "Nơi đây có thể là nơi ở của một đạo cô xinh đẹp mà nàng trước kia ngày đêm muốn ám sát người đó"

Mộc Uyển Thanh suy nghĩ một lát,sau đó thốt lên: "Đao Bạch Phụng!",Vu Hư Vũ nói: "Đúng vậy,nàng ta bởi vì bị trượng phu phản bội nhiều lần,nên ở đây xuất gia tu hành,lấy đạo hiệu là "Ngọc Hư Tán Nhân",thật là đáng thương cảm.Hai người các nàng trước kia là cừu nhân,kỳ thật đề đáng thương như nhau",Mộc Uyển Thanh trầm tư không nói gì

Đang còn ngắm cảnh xung quanh,bỗng nghe bên trong có một âm thanh quát vang: "Lão tặc chớ có dối gạt người quá đáng!"Vu Hư vũ vừa nghe trong giọng nói gấp gáp,tự nghĩ Đao Bạch Phụng là mẫu thân của nghĩa huynh mình,nếu có chuyện tất phải rat ay tương trợ

Năm người phóng tới,chỉ thấy trong viện có một trung niên đạo cô,dung mạo tú lệ,tay cầm phất trần,đang cùng một lão tăng áo giao thủ.Xem ra đạo cô này chính là Đao Bạch Phụng,chỉ thấy trên mặt nàng mồ hôi đầm đìa,đang toàn lực xuất thủ

Vị lão tăng kia mặc tăng bào màu vàng,khoảng chưa tới năm mươi tuổi,áo vải mang hài,thần sắc phi dương,mơ hồ như có bảo quang lưu động quanh người,lấp lánh như minh chạu bảo ngọc,hướng nhìn kỹ người này bỗng dưng có cảm giác như thân mật gần gũi

Vu Hư Vũ vừa thấy hình tượng người này,liền đoán đây tất thị là Thổ Phòn quốc sư,Đại Luân minh vương Cưu Ma Trí.Đúng phía đông có tám chin hán tử,diện mạo đều dữ dằn đáng sợ,không giống nhân sĩ trung thổ,có lẽ là tùy tùng Đại Luân Minh Vương mang đến từ Thổ Phồn quốc

Cưu Ma Trí dường như không có ý muốn đả thương người,đề chỉ sử dụng thủ pháp diểm huyệt đối với đạo cô Đao Bạch Phụng.Cưu Ma Trí vốn muốn chiếm trấn tự chi bảo của Thiên Long Tự là "Lục Mạch Thần Kiếm",biết được Đao Bạch Phụng ở đây tu hành,liền muốn bắt nàng để uy hiếp Đoằn gia phải dùng kiếm phổ" Lục Mạch Thần kiếm" để trao đổi

Lúc này Đao Bạch Phụng tình thế nguy cấp,sử dụng đều là những chiêu thức lưỡng bại câu thương,Cưu Ma Trí không có ý muốn đả thương nảng,nhất thời bị nàng bức lui vài bước.Nhưng côn lực nàng và Cưu Ma Trí cách nhau quá xa,chỉ thấy y vung tay một cái,phất trần của Đao Bachy5 Phụng đã bị cuốn đi

Nhạc lão tam đam mê tỉ thí,thấy chiêu thức Cưu Ma Trí tinh thâm,mặc kệ Vu Hư Vũ có đáp ứng hay không.thả người về phía trước,một quyền đánh về phía Cưu Ma Trí.Tùy tùng của Cưu Ma Trí liền nhảy vào,bên này Diệp nhị nương,Mộc Uyển Thanh,Chung Linh tam nữ cũng đứng dậy tiếp ứng

Nhạc lão tam mặc dù tính tình lỗ mãng,nhưng một thân sở học tuyệt không phải giả mạo,gần đây lại được Vu Hư Vũ chỉ điểm,võ công tiến bộ rất nhanh.Cưu Ma Trí thấy có cao thủ xông vào,liền bỏ Đao Bạch Phụng tiếp chiêu cùng Nhạc lão tam.Hai người giao thủ không được năm chiêu,Nhạc lão tam cuống quýt,hiển nhiên là cầm cự không nổi

Diệp nhị nương giao thủ cùng tùy tùng của Cưu Ma Trí thắng lợi,liền tung người lên hỗ trợ.Hai người giáp công,cùng Cưu Ma Trí giao thủ nhưng vẫn ở thấ hạ phong.Cưu Ma Trí không rõ sự tình,tượng bọn họ là hộ vệ của Đại Lý,liền hạ sát thủ.Chung Linh,Mộc Uyển họcthành tuyệt kỹ,liền cũng tiến lên hỗ trợ.Vu Hư vũ quan sát một hồi,cảm giác Cưu Ma Trí đích thị là cao thủ.bốn người mặc dù vọ công đã tiến bộ rất nhanh,nhưng giao thủ cùng y vẫn không thể chiếm lợi thế

Đao Bạch Phụng ngưng tay lại,thở dốc một trận,khí lực dần hồi phục.Nhìn qua liền biết Vu Hư Vũ là thủ lĩnh,liền tiến lên nói: "Bần đạo đa tạ công tử viện thủ,thỉnh giáo tôn tính đại danh công tử",Vu Hư vũ cuống quýt đáp: "Vu Hư Vũ bái kiến bá mẫu"

Đao Bạch Phụng nghe vậy chấn động,tùng có nghe Đoằ Dự nói về vị huynh đệ kết bái này,gần đây trong chốn võ lâm danh tiếng cũng đang nổi như cồn.Hôm nay vừa thấy quả thật là nhan tài bất phàm,co hắn ở đây,quả thật bớt đi nhiều nguy hiểm

Lúc này giấu sân xuất hiện cục diện,Cưu Ma Trí tự phụ võ công cái thế,nhưng cùng bốn người giao đấu vẫn không kết thúc được,liền động sát tâm,thi triển tuyệt học "Hỏa diễm đao",bốn người còn chưa từng thấy qua chưởng lực ghê gớm như vậy,liền xoay người thối lui,mặc dù công kích không lại,nhưng tự bảo vệ vẫn đủ sức

Vu Hư Vũ thấy "Hỏa diễm đao" vừa tung ra,biết bốn người không địch nổi,liền hét lớn một tiếng: "Minh Vương xin dừng tay,nghe ta nói vài lời rồi động thủ cũng không muộn!"Tiếng quát ẩn tàng nội lực,như tiếng sét giữa tầng không,mọi người đều nghe "ong ong" trong đầu mấy tiếng

Cưu Ma Trí nghe tiếng kinh hãi,biết bên cạnh còn một vị tuyệt đĩnh cao thủ chứa xuất thủ,liền nhảy ra khỏi vòng chiến,nhìn về phía Vu Hư Vũ,Vu Hư Vũ ôm quyền thi lễ nói: "Chứng kiến thần công của Minh Vương,quả thật danh bất hư truyền.Tại hạ Vu Hư Vũ bái kiến đại sư"

Cưu Ma Trí nghe vậy,liền đánh giá Vu Hư Vũ một chút,chỉ thấy hắn khí tức tức thu liễm,tất nhiên đã được liệt vào nhóm cao thủ đệ nhất.gần đây lại nghe Trung Nguyên võ lâm xuất hiện tam đại cao thủ,có lẽ không phải giả.Cưu Ma Trí hợp chưỡng nói: "Trung Nguyên võ lâm,Bắc Kiều Phong,Mam Mộ Dung,Tây Hư Vũ,thật sự danh tiếng vang lừng,nay gặp mặt quả nhiên nhân tài xuất chúng,làm lão nạp mở rộng tầm mắt"

Vu Hư Vũ đáp: "Minh Vuong tịnh tu "Tiếu vô tướng công",lại có Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ,cần gì chấp nhất "Lục Mạch Thần Kiếm" của Đại Lý chứ,huống hồ võ công nếu thamthi2 không tinh,nhân sinh hơn mười năm,thiết nghĩ chỉ cần tinh thông một môn tuyệt kỹ cũng đẻ phòng thân.Lời Hư Vũ trực ngôn,xin Minh Vương bỏ qua cho"

Cưu Ma Trí nghe vậy,trong lòng kinh ngạc,hắn thân luyện "Tiểu vô tướng công",Trung Nguyên võ lâm vốn không có người biết,mà lời Vu Hư Vũ nói qua cũng không phải không có đạo lý,lại thấy hắn mặc dù chưa xuất thủ nhưng người này chỉ sợ võ công cao thâm khó lường,mà thấy hắn lời lẽ khiêm cung hòa nhã,cũng không có địch ý,lien72 nói: "Thí chủ nói vậy,quả thật làm kẻ này đốn ngộ,người xuất gia vốn không tham sanh tài phú,điều này lão nạp tự biết rõ"

Vu Hư Vũ nói: "Đại sư nội công không nên học tập ngoia5 phái tuyệt kỹ,nhưng nếu có lúc cần đến.Vu Hư Vũ xin được hướng dẫn,thỉnh mời Minh Vuong",Cưu Ma Trí một bên suy tư lời của Vu Hư vũ nói,một bên rat ay như điện,cởi bỏ từng huyệt đạo của tùy tùng,sau đó ôm quyền nói: "Đã đến lúc trở về Thổ Phồn,lão nạp xin cáo từ"Nói xong tung người biến mất,tùy tùng cũng theo đó mà cất bước

Mọi người còn đang chưa kịp tỉnh táo thì bỗng nghe bên ngoài có tiếng người kêu to: "Ngọc Hư tán nhân ngàn vạn lần xin cẩn thận,có ngoại địch xâm phạm!"Lời vừa dứt đã thấy một người phi nước đại tới,thì ra là một đại hán khôi vĩ,người này vừa vào thấy có khác nhân liền hướng phía Đao Bạch Phụng mọi người hành lễ

Đao Bạch Phụng giới thiêu với mọi người: "Vị này là gia nhân của Vương gia,họ Chu tên là Đan Thần",rồi lại chỉ vào vu Hư Vũ nói: "Đan Thần,vị này là huynh đệ kết nghĩa của ca ca,gần đây thanh danh quật khởi-Vu Hư Vũ.Các vị này đều là thủ hạ của y".Chu Đan thần vội vàng hành lễ nói: "Tiểu nhân ra mắt chư vị"

Vu Hư Vũ biết Chu Đan Thần đối với Đoàn gia trung thành cẩn cẩnliền vội vàng cùng những người khác đúng dậy đáp lễ.Đao Bạch Phụng lại nói: "Vừa rồi phiên tăng tới quấy nhiễu,may mắn có Vu đại hiệp tương trợ,bây giờ địch nhân đã lui,mời các vị cùng ngồi xuống uống chén trà"

Chu Đan Thần nói: "Gần đây cố sự dồn dập,biên cảnh Đại Lý liên tục xuất hiện ngoại địch.Thiếu Lâm cao tăng trong biên cảnh cũng gặp chuyện không may.Tiểu nhân lần này đến đây cũng vì có tin báo phiên tăng đối với Vương phi bất lợi,muốn mời Vương phi về Vương phủ lánh nạn,đợi tình hình tốt hơn rồi hẵng tính"

Ngọc Hư tán nhân sắc mặt khẽ biến,đáp: "Ta còn trở lại Vương phủ làm gì chứ?Ngọai địch đến,ta chết ở đây là được!",Chu Đan Thần không dám nói nữa,ánh mắt hướng về phái Vu Hư Vũ,ý muốn nhờ hắn nói hộ

Vu Hư Vũ đúng dậy nói: "Hư vũ lần này tới Đại Lý,nguyên hữu là muốn cầu bá phụ bá mẫu hợp hảo,nếu như bá mẫu có gì ngoài ý muốn,Dự huynh tất cũng phân tâm.Thỉnh mong bá mẫu khởi giá,nhược bằng bá phụ vẫn như cũ,thì lúc đó ra đi vẫn chưa muộn"

Ngọc Hư tán nhân nhãn quyền đỏ lên,tựa hồ như muốn rơi lệ,nói: "Tốt,nếu Vu đại hiệp đã có lời như vậy,ta tạm thời trở về trong phủ,nhở đại tẩu xử trí",nàng đột nhiên thấy Mộc Uyển Thanh,Chung Linh có chút quyen mặt,trong lòng suy nghĩ,liền hỏi hai nàng: "Hai nàng là người phương nào?Mẫu thân tên gọi là gì?"

Vu Hư vũ nghe vậy biết không hay,đứng dậy nói: "Có một chuyện cháu muốn cùng bá mẫu tường đàm"Mọi người nghe vậy liền lặng lẽ rời khỏi phòng.Vu Hư Vũ nói: "Bá mẫu xin nghe cháu một lời,mẫu thân hai nàng này quả thật trước kia cùng bá phụ quả có chút ân tình,Vu Hư Vũ vì để cho bá phụ không có tư tâm,nhất định khuyên các nàng không dây dưa cùng bá phụ,xin bá mẫu tin tưởng Hư Vũ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro