Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 28

- tại quán bán đồ lưu niệm , Thiên nhìn một lượt đồ rồi ánh mắt dừng lại trên hai chiếc vòng đôi kia . Thiên đưa tay chỉ về hai chiếc vòng đó , cô bán hàng hiểu ý lấy cho Thiên xem qua. Ngắm ngía một lúc Thiên quyết định mua.

Thiên: cô bán cho cháu hai chiếc này.
Cô bán hàng: cháu mua cho người yêu   phải không?
Thiên: sao cô nói vậy?
Cô bán hàng : thì đôi vòng này những cặp yêu nhau hay mua về làm kỉ niệm lắm.
Thiên: dạ ... Không đâu cô . Cháu mua hộ bạn cháu thôi.
Cô bán hàng: vậy à, cô tưởng cháu mua nhưng cháu cũng biết chọn lắm - cô vừa nói vừa nở nụ cười thân thiện khen Thiên .
Thiên: bao nhiêu cháu gửi tiền ạ?
.......
-- -- -- --
Tuyết : cậu ta đi đâu mà lâu vậy nhỉ?
Như: à về kia rồi - Như chỉ tay lại phía sau Tuyết
- Thiên vừa mới đến gần Tuyết đã nói một tràng.
Tuyết: cậu làm gì mà bắt tụi này đợi lâu vậy? Cậu biết tui đứng mỏi hết chân không? Đi đâu cũng nghĩ có người đang đợi chứ.......
Thiên: tôi đi có chút việc - lạnh lùng trả lời.
Như: thôi về nào - Như cắt ngang cuộc tranh cãi trước mặt.
-- trên đường về , trên xe Thiên
Tuyết: NÀY ...
Như: nói nhỏ được không, làm giật cả mình.
Tuyết: xin lỗi nha , mình hỏi cái này được không?
Như: ừ hỏi đi.
Tuyết: nãy ai cứu mình vậy? Mình quên giờ mới nhớ ra.
Như: người đó đó - tay chỉ về phía Thiên.
Tuyết: giỡn mình à. Anh ta sao cứu mình được . Anh ta lúc đó không có ở đó mà , nếu cứu mình thì anh ta phải trước mặt mình chứ???? -
( lí do Tuyết không biết Thiên cứu cô cũng là lẽ thường . Bởi vì cứu cô xong Thiên đã ra khỏi đám đông kia . Khi Tuyết tỉnh dậy đã đầy người xung quanh lên cũng không biết là ai đã cứu mình)
Như: không tin hỏi mọi người sẽ rõ , Mình nói nhỏ này , lại gần mình nói cho
- cô ngồi nhích lại gần Như ghé tai sát miệng Như nghe cho rõ .
Tuyết: rồi , nói đi
Như: Bạn cũng biết sơ cứu vậy làm những hành động như thế nào rồi chứ ... - Như tỏ vẻ nguy hiểm.
Tuyết: cái gì chứ .. " sao mình không nghĩ đến chuyện đó chứ??? "
Như: bình tĩnh , bình tĩnh ...
Tuyết: chuyện này không thể , nụ hôn đầu tiên của mình mà , sao anh ta có thể....
Như: sao không thể chứ , phải vậy cậu mới tỉnh mà . Nếu Thiên không cứu cậu thì người khác cũng sẽ làm vậy mà.
- Tuyết tức giận quay ra nói Thiên
Tuyết: Thiên cậu nghĩ sao mà dám.....
Thiên: tôi thì sao , tình huống bắt buộc thôi chứ cô nghĩ tôi muốn à .
Tuyết: cậu.....
Như: thôi chuyện qua rồi thì cho qua đi
Tuyết: không được , không được , không được .,....
Như: trời, biết vậy mình không nói ra thì tốt hơn.
Tuyết: không nói thì mình hỏi mấy bạn kia cũng vậy thôi , chuyện này nhất định mình không thể bỏ qua đâu - cô liếc nhìn Thiên đầy lửa giận nhưng anh để lời nói cô ngoài tai tập trung lái xe.
- Về đến nhà Như , Tuyết
Thiên: đến rồi xuống xe đi
Như: bye cậu nha
- Thiên cứ vậy chạy xe đi
Tuyết: thấy chưa cậu ta không thèm đáp lời kìa.
Như: kệ đi tính cậu ta vậy mà
- Tại xe Khải
Khải : Su đến nhà em rồi đó
Su: vâng , vậy e vào nhà đây , tạm biệt hai anh .
Trinh: thôi anh cho em xuống xe luôn đi nhà e cũng gần đây lên đi bộ cũng được
Nguyên: đằng nào cũng cùng đường mà em về cùng luôn
Trinh: dạ , em vô nhà Su lấy đồ lát nữa mới về
Khải: vậy hai anh về trước nha
Nguyên: đi về cẩn thận đó
Trinh: em biết rồi mà
- xe Khải đi
Su: quan tâm nhau dữ ngen
Tuyết: thì Khải với cậu cũng vậy mà
Su: thôi vô nhà tính đứng đó nhìn anh đi khuất mới chịu vào à, hihi
Trinh : ừ
- Trên xe Khải
Nguyên: hôm nay đi chơi vui anh ha
Khải: ừm , vui
Nguyên: trước giờ em chưa đi vui đến vậy . Mà không biết Thiên về đến nhà chưa nữa,.
Khải: em gọi cậu ấy thử coi
- Nguyên lấy điện thoại gọi cho Thiên
.... Reeeng .... Reeeng.....
Như: Tuyết ai gọi cho cậu kìa
Tuyết: mình đâu đặt nhạc chuông đó
Như: không phải của mình nữa ,  vậy của ai ta?
Tuyết:nó trong túi đồ nè ... là điện thoại của Thiên . Nguyên gọi đến , để mình nghe máy đã.
Như: ư

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: