Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31 : Xin lỗi và tha thứ

Cô đứng im một chỗ , cô không hề sợ , không chút nào chỉ là một cảm giác thất vọng bủa vây lấy cô , tại sao cô dể tin người vậy , nếu là Nina thì cô bạn đã chạy tới chỗ mình rồi . Lại một lần nữa cô lại gặp nguy hiểm , lại một lần nữa cô cần " người đó " .

- " Chúng ta lại gặp nhau rồi " Subaru quay lại

- " Anh muốn gì Subaru ? " cô khó chịu , giọng nói hơi cao một chút

- " Một chút nữa cô sẽ biết thôi "

Hắn tiến lại rất nhanh , cô chỉ đứng đó , không nhúc nhích , không mở miệng nói gì , chỉ mong hắn muốn hành hạ cô thì làm đi .

- " Bị sao vậy ? " hắn dừng lại vẻ mặt hơi khó hiểu nhìn cô

Cô hơi khựng lại , giọng nói đầy vẻ mệt mỏi " tôi không muốn nhắc lại chuyện đó "

- " Vậy tôi cũng không quan tâm " hắn nhún vai tỏ vẻ bất cần đời .

Và khi đã thấy Umari đứng trong bóng tối , gật đầu nhẹ , hắn mới quay sang Yuri , giọng nói đầy vẻ bông đùa " Giờ cô chuẩn bị biết tôi muốn gì đây "

Tới lúc này , sương mù hết và dần dần tản ra . Và trước mặt cô , hành lang dài và tối vọng lên tiếng hét kinh hoàng , cô đã kịp nhận ra . Đó là khu D !

Cô hơi lùi lại nhưng Subaru đã kịp đẩy cô vào , - Nếu cô qua khỏi đêm nay , thì tôi sẽ tha cho cô " Hắn nói rồi quay đi và sau lưng hắn Umari đang đứng đó , cười nhép miệng để lộ ra hàm răng trắng . Nhưng cái cười đó khiến cô thấy khinh hơn là sợ .

Cô bất lực ngồi xuống đất , giọng nói rất nhỏ " Subaru thả tôi ra đi "

Hắn giả bộ không nghe thấy và từ từ hắn quay lưng đi nhưng tại sao trong lòng hắn hơi nhói lên , tựa hồ như có những chiếc kim vô hình đâm vào tim hắn vậy , hắn không thể chối lại nhiệm vụ giết cô từ ngài Bá Tước Kamagi . Càng không thể không tuân theo .

Đi hết rồi , chỉ còn mình cô ngồi ở cửa , xung quanh tối đen , cô có thể nghe thấy rõ mồn một tiếng thét của cơn khát máu , và cô bắt đầu nghỉ quẩn .

Nếu như mình chết thì sao ? Tốt thôi , anh ấy sẽ không mệt mỏi , mọi người sẽ không nguy hiểm khi mình ra đi , và mẹ , bà sẽ đỡ vất vả hơn . Rồi từ từ cô nhắm mắt lại , đối diện với Tử Thần và may mắn đã mỉm cười với cô , cô nghe thấy tiếng gầm gừ rất nhỏ vang lên từ cuối hành lang . 

Một thân hình ốm , rất ốm trong bộ đồ rách tơi tả , đang gương đôi mắt đỏ ngầu về phía cô , sợ hãi cô lùi lại nhưng nhận ra mình hết đường rồi , tên kia di chuyển rất nhanh , người hắn tanh mùi máu người làm cô rất muốn nôn , nhưng cô phải giữ sự tỉnh táo . Tên kia nhìn cô từ đầu đến chân , giọng nói rộ lõ vẻ thèm muốn .

- " Ngon quá đi , đúng lúc ta đang khát "

Cô nín thở , cố gắng điều hoà được không khí ở hai lá phổi .

- " Ta sẽ không để ai ăn mất con mồi của ta , nhưng trước khi hút máu , ta muốn chơi với ngưoi một chút "

Cô bỏ chạy nhưng nhận ra cuối hành lang không có một đường đi nào , tiếng cười của hắn vang lên khe khẽ bên tai cô , nỗi sợ đã lấn át cảm xúc của cô , và cô lùi dần về góc tường , cắn chặt môi lại để không kêu la lên và để không khóc...

- " Ngoan nào , ta sẽ dịu dàng với ngươi " Hắn vừa nói vừa tiến lại gần cô .

Và cô cảm nhận được , từ cổ mình có cái gì sắc nhọn ghim vào , cô không nhịn được rồi hét la lên , và cảm nhận được hắn đang từ từ rút cạn sức người cô , đau đớn nhưng cô có thể nhận ra hắn chỉ cần 1' nữa thôi , là cô gặp tử thần thần rồi . Và từ từ mắt cô mờ đi , mi mắt trĩu nặng nhưng cô vẫn cố gượng nhưng ý thức từ từ mất dần , cô cất tiếng gọi khe khẽ .

- " Kail... "

Bỗng song sắt bị đạp tung ra , tên hút máu ngẩng mặt lên thì khựng lại và trên mặt hắn , những đường nứt từ từ lan rộng ra và hắn vỡ vụn thành từng mảnh . " Thiên thần " ấy từ từ tiến lại bên cô , rất nhanh , bế cô lên miệng không ngừng gọi tên cô , cô rất muốn tỉnh dậy và nói không sao nhưng không làm được . Trước khi cô chìm vào giấc ngủ , cô đã nhìn thấy anh , người cô luôn muốn gặp , chắc chắn mơ rồi....

~~~~~~~~~~~~~~love~~~~~~~~~~~~~~

Cô đang mơ , đúng không ? Tại sao cô cảm thấy mệt vậy và bỗng từ xa cô thấy anh , dùng sức chạy thật nhanh miệng thì gọi tên anh tới tấp , và khi tới gần cô thấy đứng kế bên anh là Umari . Cô ta đang mặc một bồ đồ cưới trắng tinh khôi và khoác tay anh một cách hạnh phúc , cô nhìn anh không chớp mắc , như đã hiểu ra mọi việc cô cố gắng lắm mới nói ra được .

- " Anh có còn cần em không ? "

- " Không " Anh trả lời , giọng nói rất xa cách

- " Anh..... "

- " Cô đi đi , tôi chỉ yêu một mình Umari thôi "

Và thế là từ từ anh ôm ngang thắt lưng của Umari và tiến về phía trước , cô khóc nấc lên , - " Không.....đừng......đi.....KAIL "

Cô mở mắt ra , cảm nhận được mồ hôi và nước mắt trên mặt mình , thẫn thờ , cô nhìn xung quanh , Nina đang chăm chú lau mặt cho cô , nhận ra cô đã tỉnh cô bạn vui quá nên gọi Renzi đang ngồi ở bên cửa sổ .

- " Renzi , Yuri tỉnh rồi "

Renzi đi tới , nói đúng hơn là lướt tới rất nhanh . Cậu ta chăm chú nhìn Yuri , lông mày bây giờ mới giãn ra . Giọng nói rất bình thản

- " Cô thấy thế nào ? "

Cô cảm nhận cổ họng mình đau rát , không thể nói cố lắm cô chỉ nói được 2 từ

- " Vẫn đau "

Lúc này Nina đứng kế bên , đã bắt đầu khóc " Nè sao bạn ngốc vậy , bạn tin tờ thư đó là thật à , bạn có biết khi mình tới chỗ phòng của bạn mình đã thấy tờ giấy đo mình đã rất sợ , và Yuri , bạn có biết anh ấy lo lắm không , anh ấy gần như phát điên lên khi không thấy bạn "

Yuri nghe cô nói vậy cũng rất buồn , cô mới ngước khuôn mặt của mình lên nhìn thẳng vào đôi mắt màu đỏ trầm của Nina giọng rất hối lỗi " Xin lỗi Nina , mình không có muốn vậy , chỉ là mình quá tin người thôi , còn bạn chuyển lời cho anh ấy giùm mình nói rằng mình xin lỗi và đây là lần cuối cùng , được không ? "

- " Tại sao là lần cuối cùng ? " Nina thắc mắc hỏi lại

- " Mình sẽ kể với bạn sau "

- " Thôi mình đi hỏi Kail luôn cho tiện " Cô bạn đứng lên và Yuri đã kịp thời giữ lại , " Đừng mà Nina "

- " Mệt bạn thật , thôi nằm nghỉ đi , bạn phải truyền 300cc máu đó "

- " Nhiều vậy " Yuri hốt hoảng

- " Cũng may là hắn chưa hút hết " Nina nhìn Yuri nét mặt hơi giận .

Cô cảm thấy rất buồn , lại làm mọi người lo lắng nữa rồi , va thế là cô từ từ khép mi mắt lại và chìm vào giấc ngủ , khi nghe thấy tiếng thở đều của cô , Nina mới từ từ đứng lên và cánh cửa phòng mở ra , một chút ánh sáng từ bên ngoài hắt vào , anh nhẹ nhàng đi tới bên giường , nhìn bịch máu đang chảy vào ống và đi vào cơ thể cô đã cạn một nửa , anh nhẹ nhàng cuối xuống , hôn lên trán cô .

- " Đã truyền đủ chưa ? " Anh hỏi nhỏ

- " Gần đủ thôi " Renzi trả lời

- " Có lẽ hết bịch này " Nina tiếp lời " Tụi này ra ngoài đây "

Nói rồi , cô ôm Renzi và đi ra , để lại Kail và Yuri ở trong phòng , trong lúc đang suy nghĩ ai làm cho cô thành ra thế này thì trên giường , cô đang mơ , một ác mộng làm cho đôi mày của cô nhíu lại , nhìn rất khó coi .

- " Đừng......đừng......đi " Cô ấp úng

Anh chồm người tới , một tay nắm tay cô , tay kia sờ lên trán cô , vẫn thấy hơi sốt , bỗng cô nắm chặt lấy tay anh , mắt cô từ từ mở ra , cảm nhận có người đang ở đây nhưng tối quá cô không nhìn thấy được . Nhưng cô bỗng cảm nhận được cách nắm tay quen thuộc , hơi lạnh từ người anh truyền sang cô , mang theo hơi của bóng đêm , sao cô có thể quên được .

- " Kail ? " Cô hỏi nhưng giọng thì rất giống một lời thì thầm .

- " Anh đây " giọng nói dịu dàng như một phần của bóng đêm .

- " Em xin lỗi vì.... " cô ấp úng nhưng không kịp nói ra thì anh đã ôm chặt cô , khuôn mặt cô áp vào khuôn ngực rắn chắc của anh , tay của cô thì đã bị anh ôm trọn , buông thỏng .

- " Anh biết em muốn nói gì , nhưng đừng , em xứng đáng khiến anh có thể bảo vệ "

- " Nhưng anh nói mệt mỏi rồi " Nhắc tới đây cô hơi buồn

- " Anh không muốn nói lời đó , càng không muốn nghỉ đến nó . Yuri , tha thứ cho anh được không ? "

Cô ngước đầu mình ra và đối diện trước anh , cô không giận nữa , không thấy đau mà chỉ là cảm giác ấm áp , - Cô khẽ gật đầu .

Anh mỉm cười , nụ cười rất đẹp , và môi anh từ từ tiến tới môi cô , nhẹ nhàng và anh khẽ tách hàm răng cô ra , luồn chiếc lưỡi của mình vào trong , cô hơi run nhưng cũng đáp lại anh .

2 người hôn nhau rất lâu sau anh mới buông cô ra , cô cố gắng hít thở để ấy thêm khônh khí , và cánh cửa phòng mở ra , 5 người tiến vào nhưng không có Umari  và Kuten , cô thắc mắc quay sang hỏi Nina .

- " Umari và Kuten đâu rồi ? "

- " Có lẽ đi săn rồi " Assi hơi tức đáp chặn câu trả lời của Nina lại .

- " Hôn nhau như vậy chắc em đã không còn mệt nữa nhỉ " Nick vừa cười vừa nhìn Renzi , anh ta nháy mắt một cách tinh nghịch

Cô cúi đầu , mặt đã đỏ ửng lên , còn anh ở bên ho khan một tiếng rồi nhìn Renzi với Nick bằng ánh mắt cảnh cáo .

- " Thôi mọi người sẽ đi ra cho em ngủ " Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô , cưng chiều nói

- " Uhm , tụi mình nên đi thôi " Nina tiến tới hôn vào má cô một cái rồi bước đi một cách nhanh nhẹn như múa .

- " Tạm biệt mọi người " cô vừa dứt lời mời người đã không còn ở trong phòng , cô nổi hứng tò mò quay sang hỏi anh

- " Mọi người chạy nhanh lắm hả anh "

- " Uhm , nhanh hơn máy bay đó , em tin không  " anh nói

- " Vậy khi nào anh cho em thử cảm giác đó nhé " cô cười , giọng có vẻ rất háo hức

- " Khi nào em khoẻ , bây giờ thì ngủ đi em "

- " Uhm "

Và rồi cô chìm vào giấc ngủ , giấc ngủ này hoàn toàn không có một cơn ác mộng nào làm phiền cô nữa .

~~~~~~~~~~~love~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: