Chương 21
" Lâu lắm không gặp Subaru "
Sau câu nói đó , Yuri nhận ra bầu không khí có vẻ căng thẳng hơn .
" Mấy năm rồi nhỉ " Subaru đút tay vào túi quần vẻ mặt kiêu ngạo , mái tóc màu đen bóng và 2 khuy tai lấp ló ánh mặt trời yếu ớt trong rừng . Cô đâm ra đứng giữa 2 người , nét mặt hơi lo lắng một chút .
- " Sao cậu lại ở đây "
- " Tôi ở đâu không được " sau câu nói này , hắn từ từ tiến tới gần cô hơn , cô bất giác lùi lại , cô nhìn hắn với ánh mắt cảnh cáo như muốn nói dừng lại đi .
- " Cô bé này là ai vậy ? " hắn tiếp lời
- " Tôi không quen " Kail buông giọng hờ hững
Cô nghe mà lạnh sống lưng , không quen ? , tốt thôi cô thầm nghĩ khuôn mặt hơi đau lòng . Nhưng những cảm xúc của cô không qua khỏi mắt Subaru , hắn ung dung nhìn cô ở cự li gần nhếch mép nói :
- " Không quen ? " Hắn định đưa tay ôm cô vào lòng thì một bóng người chạy nhanh vào kéo cô ra , cô đứng sau lưng người đó giọng nói thỏ thẻ " Staki ? "
- " Tôi sẽ đưa cậu ra khỏi đây "
Nói rồi Staki nhanh chóng nắm chặt cổ tay cô và kéo cô đi ra , anh và Subaru cùng nhìn theo 2 người bọn họ . Sau khi cô đi rồi , Kail mới nói giọng không thể nào tuyệt tình hơn .
- " Cậu đã quyết định rất sai lầm khi xuất hiện trước mặt tôi "
- " Vậy coi như tôi sai 1 lần đi " hắn nhếch mép rồi ung dung bỏ đi .
Bầu trời bây giờ đã tối , những ánh lửa ấm áp đốt ở giữa trại làm nơi đó sáng hơn , cô mặc chiếc áo len màu trắng dài ngang bắp đùi với quần lejjing ôm sát màu đen , tay cầm ly ca cao nóng nhấm nháp từng ngụm , nhiệt độ lạnh tới nỗi có tuyết và thở ra khói nhưng bù lại rất vui , mọi người cùng nhau ăn mỳ cay , thế là đã hơi ấm một chút trong người . Còn cô ngồi một mình ở bên lửa trại suy nghĩ về câu nói của anh , lại suy nghĩ lung tung nữa rồi , cô lắc lắc đầu , nhìn về phía khu đất của nhóm Night . Bỗng , một suy nghĩ ngu ngốc hiện lên trong đầu cô , đó là lén sang khối Night nhưng chưa kịp hành động thì lớp trưởng lớp cô đã tuyên bố trò chơi .
- " Bây giờ , ai có thể dũng cảm đi vào rừng và lấy lá xấu hổ về nào ? "
- " Hay là cả lớp mình đi đi " bạn nữ lên tiếng .
Cô nói giọng yếu ớt và hơi khàn " Nguy hiểm lắm "
- " Tụi mình đi đông mà , nha nha nha " Yumi lắc tay Yuri
- " Tụi mình đi 2 tiếng rồi về " Emi lưỡng lự
- " ĐI THÔI " cả lớp đồng thanh . Cô cũng đành vất lực , thở dài và đi vào liều lấy thêm một chiếc áo dày cổ cao và màu trắng .
Thế là khối Day dũng cảm tiến vào khu rừng , trên tay mỗi người cầm cây đuốc sáng rực nhưng xung quanh thì tối thui không hề thấy gì hết , cô im lặng đi về phía sau thì bất ngờ có một bàn chân đưa ra ngáng đường cô , vì mất đà nên cô ngã xuống , bàn chân bị trẹo một chút nhưng chỉ là cô nghĩ vậy khi đứng lên rồi thì mới biết chân đau tới nỗi không đi được , ngày đầu tiên ở đây của cô xui quá . Nhưng chợt nhớ ra điều gì đó , cô không kìm được la hơi lớn .
- " MẤT DẤU MỌI NGƯỜI RỒI " Trong đầu cô nổ bùm một cái , giờ sao đây mình không nhớ đường về với lại cho dù nhớ đi chăng nữa thì...thì làm sao mà đi . Cô bất giác nhìn xung quanh , bốn bề điều là đen , ngay cả đường đi còn không thấy .
- " Không thể cứ ngồi đây như vậy được " Cô nhủ thầm và cố tìm cành cây nào đó để chống đỡ , sau khi tìm được rồi cô thò tay vào túi quần phát hiện ra mình có mang que diêm , ơn trời ! Cô lại tìm một cành cây nữa thật khô châm lửa nhưng vì ở đây quanh năm ẩm ước mồi lửa mới lên chưa được bao lâu thì đã tắt ngụm .
- " Giờ sao đây " cô bắt đầu thấy lo , đành xuôi theo hoàng cảnh vậy , cố gắng đứng dậy hơi đau nhưng cô chịu được , nhưng mới đi được 3 bước thì cô đã xém ngã , phải dựa vào gốc cây mới không " hôn " mặt đất .
Lúc này cái đoàn người đi tìm lá xấu hổ kia vì vui quá nên không chú ý đã mất một người , bỗng họ nhìn thấy chiếc lá xấu hổ đang mọc chễm chệ trên một hòn đá lớn , công sức đi 1 tiếng của họ không bỏ phí rồi . Ai nấy điều vui vẻ , ngồi chiêm ngưỡng chiếc lá huyền thoại .
- " Giờ sao đây " cô đã bắt đầu thấy sợ , nghĩ mình sẽ chết ở đây thì 2 cánh tay của ai đó rắn chắn bế cô lên từ đằng sau , Yuri giật mình , quay đầu lại thì thấy một người rất quen thuộc miệng cô ấp úng .
- " Kail..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro