Đưa anh đi nhé ( ReTake ) 2
Author: YnNhiT9.
Takemichi ngồi ở ghế chờ Draken. Em nhìn sang bên cạnh, 1 chàng trai đeo kính. Anh ta có vẻ ngoài thư sinh và khá yếu đuối, được cái cũng ưa nhìn. Chàng trai nọ đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.
1 chàng trai cao lớn, tuấn tú đẹp trai , mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen lịch sự bước ra. Anh ta mỉm cười với Takemichi.
" Cảm ơn vì đã chọn tôi, tôi là Remi "
" Hả? "
" Xin mời đi lối này "
Takemichi chưa kịp định thần thì Remi đã kéo tay em đi.
" Em dễ thương nhỉ "
" Dạ? "
Remi đưa Takemichi vào trong phòng. Hắn bảo em đi tắm trước. Takemichi ngây ngốc làm theo. Em hoang mang, chẳng hiểu sao đến chơi với bạn mà bị đưa đi tắm. Takemichi ngoan ngoãn tắm rửa.
" Anh vào nhé "
" Eh?!! "
Remi bước vào. Takemichi đỏ mặt. Thân hình đẹp như tượng tạc, cơ bụng 6 múi, đường cong nam tính của hắn thu vào tầm mắt em. Đặc biệt là ( * ) siêu lớn dựng đứng của hắn làm Takemichi kimh ngạc, rõ ràng cùng là con trai mà sao của Remi lớn vậy???
Takemichi và Remi tắm xong, đi ra khỏi phòng tắm. Takemichi đang lau tóc thì bất ngờ Remi ôm lấy em, hắn đè em xuống giường.
" Em thật dễ thương, anh hôn em nhé "
" Ơ??!! Chờ đ- "
Takemichi chưa kịp nói hết câu thì Remi đã cúi xuống hôn lên môi em. Takemichi chấn động, đây là nụ hôn đầu của em.
Takemichi dùng sức đẩy đầu Remi ra. Remi đang hôn cuồng nhiệt bị phá ngang cũng không tức giận, hắn liếm môi quyến rũ.
" Em ngại à bé yêu? Đáng yêu quá. Yên tâm đi anh sẽ nhẹ nhàng mà "
Hắn nói rồi tiếp tục cúi xuống hôn em, Remi đưa lưỡi vào trong và bắt đầu hôn sâu. Takemichi bấn loạn đầu óc, em trào nước mắt. Remi hôn quá giỏi, hắn hôn em khiến Takemichi mềm nhũn cả người.
Dứt ra khỏi nụ hôn kéo theo 1 sợi chỉ bạc lóng lánh. Takemichi thở dốc, Remi mỉm cười nhìn em.
Takemichi kinh hãi nhìn ( * ) to lớn của Remi cương cứng đến nổi gân đang cọ vào đùi em. Remi bắt đầu đổ gel bôi trơn ra tay, hắn muốn nới lỏng cho em. Takemichi hoảng sợ, Remi chuẩn bị đưa ngón tay vào. Hắn liếm nhẹ lên vành tai em.
" Chờ anh nói lỏng cho bé rồi anh sẽ cho bé ăn gậy lớn của anh nhé~ "
" Không...! Chờ đã...! "
" Đây là lần đầu của em à? Đừng sợ, ngoan anh thương "
Takemichi trào nước mắt, em sợ đến khóc lên.
" Remi!!! Dừng lại!!! "
Draken bất ngờ xông vào phòng, y đẩy Remi ra rồi kéo Takemichi vào lòng mình.
" Remi! Anh nhầm rồi. Đây là bạn của em mà, khách của anh ở ngoài kia kìa "
" Hả? Bé này bạn của nhóc Ken à? Đừng sử dụng phòng chờ chứ đồ ngốc "
Remi nhìn Draken, hắn mặc lại quần áo rồi châm 1 điếu thuốc mà hút.
" Hu hu hu, tớ mất nụ hôn đầu rồi "
" Trời đất ạ... thôi nào, nín đi Takemichi "
Takemichi úp mặt vào ngực Draken mà khóc, y bất lực vừa dỗ dành vừa mặc quần áo cho em.
" Nhóc Ken đưa bạn về phòng chơi đi, anh chuẩn bị đón khách bây giờ "
" Ừm "
Draken dắt Takemichi ra khỏi phòng, trước khi 2 đứa ra khỏi phòng Remi bỗng quay sang mỉm cười nhìn Takemichi.
" Này nhóc, em tên gì vậy? "
" Hanagaki Takemichi ạ... "
Takemichi đang khóc nhưng vẫn trả lời Remi. Draken dắt em ra khỏi phòng rồi đóng của lại.
Remi cong môi mỉm cười, nhìn 2 người đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro