Cảm xúc đầu dễ thương ( love 4.1)
Cây hòe non rất cố gắng,nó không phụ công cứu chữa của Nguyệt Loan .Một tuần sau chỗ nối đã liền .Lá vẫn xanh tươi,mầm non đã lớn dần lên .Nguyệt Loan cảm thấy vô cùng mãn nguyện ,cô bé đứng khen cây nhỏ : " Sức sống của em thật là mãnh liệt ,còn nhanh hơn chị tưởng tượng đó ".
Có điều cô hơi hoài nghi : " Ban đầu khi chị " nối xương " cho em là buộc bằng dây buộc tóc màu xanh lam,tại sao bây giờ lại biến thành dây giày màu xanh lam thế này ? Ai đã " thay thuốc " cho em nhỉ ?"
Cây hòe nhỏ đương nhiên không trả lời ,cành lá ve vẩy trong gió giống như những tiếng cười giòn tan của trẻ thơ .
Minh Nhật Lãng bắt đầu chú ý đến cô bạn cán sự lớp môn Văn học ngồi bên trái mình .Cậu ngồi bàn 4 tổ 5 ,cô ngồi bàn 3 tổ 5 .Trong giờ học cô luôn nằm trong tầm ngắm của cậu .
Đây là một cô gái rất đặc biệt ,cô cũng mặc đồng phục áo trắng váy xanh như các bạn .Nhưng trong các bạn nữ của lớp ,thậm chí của trường chẳng mất thời gian để nhận ra cô .Vì cô có mái tóc đen dài luôn tết thành 2 bím thả trước ngực .Trước trán là một hàng tóc mái dày ,đôi mắt nhỏ ,hàng lông mày mảnh,làn da trắng như ngọc,toàn thân toát lên khí chất cổ điển của vùng thôn quê sông nước Giang Nam .
Vẻ bên ngoài của Lâm Nguyệt Loan có hơi hướng cổ điển nhưng tính cách của cô bé không giống như những thiếu nữ truyền thống ,cả ngày chỉ biết u sầu ,thở ngắn than dài .Cô không có thói quen đa sầu đa cảm ,luôn thẳng thắn chân thành ,vui vẻ và hòa đồng .Ngay cả một người ít chơi với con gái như Tiêu Tinh Dã cũng có vài phần quý mến cô .
Tiêu Tinh Dã ngồi sau Lâm Nguyệt Loan trước đây cậu không bao giờ để ý đến những bạn nữ ngồi trước mình .Nhưng sau lần ở phòng nghiên cứu Lâm Nguyệt Loan giúp cậu viết bản kiểm điểm,cậu đã đạp xe đưa cô về nhà .Hai người trước đây : " Chó gà không chung tiếng gáy ,sống chết không cần liên quan " thì bây giờ lại bắt đầu qua lại .
Giờ là tiết Ngữ Văn thứ hai của thầy Châu Tĩnh Bang,tiết trước là giờ kiểm tra .Sau khi giảng bài xong thầy liền công bố kết quả kiểm tra .Lâm Nguyệt Loan ,Minh Nhật Lãng và Bạch Vân Tịnh là ba cái tên đứng đầu .Sau khi thầy vui vẻ tuyên dương ba người xong thầy nói tiếp : " Có một bài văn của một học sinh cá biệt thực sự khiến tôi rất tức giận ,đáp án lung ta lung tung ".Thầy vừa nói vừa liếc nhìn Tiêu Tinh Dã ,ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ.
Việc của mình ,mình hiểu rõ nhất ,Tiêu Tinh Dã chột dạ cúi đầu xuống .Sau khi phát bài kiểm tra tận tay ,thầy giao cậu cho Lâm Nguyệt Loan : " Lát nữa tan học em xem bài của Tiêu Tinh Dã giúp bạn ấy chữa lỗi sai "
Lâm Nguyệt Loan quay lại nhìn Tiêu Tinh Dã ,ra hiệu cho cậu đưa bài kiểm tra cho mình .Tiêu Tinh Dã ngập ngừng một lúc rồi mới đưa ,còn dặn dò : " Trong bài có nhiều câu tớ đoán bừa sai cậu cấm cười ".
Kết quả Lâm Nguyệt Loan đọc xong suýt nữa thì sặc.Các bài khác Tiêu Tinh Dã còn trả lời đúng 8-9 phần chỉ có bài tập lớn điền thơ thì quả thực là điền lung tung,khiến người khác không thể không bực mình .
Phù Dung lâu tống Tân Tiệm của Vương Xương Linh : " Lạc Dương thân hữu như tương vấn " .....(....)
Trong ngoặc cậu ấy điền : " Chính là nói tôi ở lầu Nhạc Dương ".
Bài Điều Trương Tịch của Hàn Dũ : "Tỳ phù hám đại thụ ,(....) "
Trong ngoặc cậu ấy điền : Không hề động đậy .
Bài Ức cựu du thư của Lý Bạch : " Thanh thủy xuất phù dung ,(....)"
Trong ngoặc cậu ấy điền : " Bích huyết rửa ngân thương "
Đọc đến đây Lâm Nguyệt Loan đã không chịu được nữa ,cô cố gắng đọc tiếp câu hỏi phụ : Tả Trung Nghị Công tên thật là gì ? Cậu ấy viết Tả Lãnh Thiền .Cô muốn cười lớn nhưng cố gắng kiềm chế ,chau mày nhìn Tiêu Tinh Dã : " Đọc đáp án của mấy câu này cũng biết cậu đọc không ít tiểu thuyết võ hiệp đấy nhỉ ?"
" Đương nhiên ,tớ đọc nhiều tiểu thuyết võ hiệp lắm ! Thực sự rất hay .Tung vó ngựa bốn phương ,xách kiếm đi tới chân trời .........." Nhắc đến sở thích là Tiêu Tinh Dã bắt đầu ba hoa.
Lâm Nguyệt Loan không có tâm trí đâu mà nghe cậu ta ba hoa,cô vẫn tiếp tục đọc bài kiểm tra .Đột nhiên đọc đến một bài khiến cô không thể kiềm chế được nữa ,cô cười lớn và nói : " Đáp án câu này làm sao cậu nghĩ ra được thế ? "
Tiêu Tinh Dã nhìn theo hướng tay cô chỉ : " Hãy giải thích nghĩa của từ " Thệ hế " .Cậu ấy trả lời rất ngắn gọn phía sau : " Chết đi ".Thầy Châu đọc đến đáp án này không chịu được nữa ,bốc hỏa thầy khoanh tròn rất to ,nét bút còn chọc thủng cả giấy ".
Cậu phát hiện ra liền vội giải thích : Thực ra tớ định viết " chết " thế nhưng viết ngược mất .
Lâm Nguyệt Loan chỉ biết bịt miệng cười .Tần Quảng Phong ngồi sau Tiêu Tinh Dã thấy vậy liền nhoài người lên cướp bài kiểm tra : " Xem cái gì mà vui thế ,tớ xem với ".
Tiêu Tinh Dã lo sợ liền giật lại :" Không được xem trả tớ đây "
Tiếc là cậu đã chậm một bước ,Tần Quảng Phong đã nhanh tay hơn và giành được bài kiểm tra vừa nhìn đáp án vừa cười sặc sụa .Cậu ta vừa cười vừa đọc to thành tiếng : " Thiên nhược hữu tình thiên diệc lão ,câu sau là gì ? Tài tử Tiêu đại ca chúng ta điền là : " Nhân bất phong lưu uổng thiếu niên ".
Cả lớp cười nghiêng ngả .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro