Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CI : Mở đầu

'' Em cứ như sương khói , nhiễm chút bụi trần nhân gian . Chẳng qua bụi trần này , em

 tình nguyện '' 

              [ -Hạ Tích - ]

___________________________

 Ái Ni : ''  Nghe gì chưa , dạo dây có 2 hoa mới đắt khách lắm đấy . cái gì mà Ngọc Diệp với Tích gì ấy ? ''

Hồ Cẩm : '' Ngọc Diệp , Hồng Bài chính của Hồng Hạnh Hoa chúng ta . Tôi nói nghe sao mà Tiểu Diệp đó tốt số thế , mới vô chỉ được một tháng mà đã câu được 2 vị thiếu gia rồi . Bích tỷ quá thiên vị đi .''

Ly Miên : '' Òa tốt thế , còn một người nghe nói cũng là Hồng Bài của Bích tỷ nữa mà ? '' 

Hồ Cẩm : '' À cô ta ấy hả , Hồng Bài một chân tục từ đầu tới thân . Chậc , Bích tỷ chẳng qua chỉ là cho cô ta để chức Hồng Bài tiếp những tên kia thay cho Tiểu Diệp thôi . Haha ... còn tưởng mình tốt ? Nằm mơ . '' 

Ái Ni : '' Ồ , nghe nói cô ta ta đắt khách là do chen chân nữa đấy . Tôi nói mà , sao lại có cái loại tục tằng như thế chứ . Loại gì cũng có thể tiếp , hihi ''

....

Đoạn đối thoại đó , sao mà cô không hiểu chứ . Cô biết mình tục , từ đầu đều tục cả , sao sánh nổi với Tiểu Diệp - người khiến cả hai vị thiếu gia chết mê chết mệt chứ  . Ngoại trừ kỹ năng lên giường cô cái gì cũng không đặc biệt .

Nhưng cũng không thể chê được rằng cô cũng rất là đẹp nhưng cũng chỉ là phấn son . 

Vô đây làm hoa không phải vì tiền cũng chỉ có mỗi Tiểu Diệp , cô không giống cô ấy nổi , cô rất cần tiền . Tiền tuy dung tục nhưng cô không thể không phủ nhận rằng nó rất quan trọng . 

Đôi mắt cô mơ màng , phủ một tầng sương mỏng . Nhìn ly rượu trên tay mình , sắc đỏ mê người đang mời chào cô nhấp ... Hương vị đắng ... lại có chút ngọt ... xuống cổ họng chỉ còn lại vị cay xè đọng  lại . 

Cô đang thấy con đường mờ mịt hơn bao giờ hết , tựa như cánh chim đã lạc đàn từ lâu rồi . 

Cần một ánh sáng nào đó hãy dẫn cô về lại , xóa đi sự mờ mịt , nhưng cứ chờ thế này đến khi nào mới thoát khỏi đây .

....

Tại cửa vào quán bar , một người phụ nữ tầm tứ tuần đang cười tươi với hai người đàn ông xuất chúng . Khí chất như thế đoán không lầm thì là hai vị thiếu gia cá lớn của Tiểu Diệp rồi , trừ hai người đàn ông này , những nhân viên trong bar không thể nghĩ đó là ai khác.

Bích tỷ : '' Aii nha~ hoan nghênh hoan nghênh Triều thiếu , Huyên thiếu . Hai người là tìm Tiểu Diệp sao ? '' 

Huyên Ly :  ''  Cô ấy bận sao ? '' 

Bích tỷ : ''  Hôm nay Tiểu Diệp hơi mệt nên không tiếp hai người được . Hay là chúng tôi sắp xếp người khác cho hai vị .'' 

Triều Viễn : .. '' A Diệp mệt thì để cô ấy nghỉ đi . Tôi không cần đâu '' 

Huyên Ly : '' Hình như Bích tỷ đây còn một Hồng Bài đúng chứ , không bằng đem vào phòng cho tôi và hắn xem thử '' 

Bích tỷ : ''  Được chứ , tôi cũng tính sắp xếp cho Tiểu Tích bồi các cậu . Cô bé này kỹ thuật vô cùng tốt , cũng vừa trạc tuổi và vô cùng với Tiểu Diệp . ''  Nói rồi người phụ nữ đó đi tìm người . 

Cô đang ngồi một góc tại quầy rượu , thật không khó để tìm ra cô với bộ đồ không thể mát hơn . Bà chủ Bích thấy cô ngồi đó , vẻ mặt hớn hở đi lại nói : '' Tiểu Tích , có khách cho em nữa đây '' 

Cô bỏ ly rượu rượu xuống , đôi mắt mờ mịt thế thành sự lẳng lơ , quyến rũ , cười nói : '' Bích tỷ a ~ biết ngay chị tốt với em nhất mà ~ vị khách nào thế ? '' 

'' Là khách của Tiểu Diệp , bất quá em chỉ tiếp tạm thời thôi , chị cũng khuyên em đừng nên nhún chân nhiều về khách của Tiểu Diệp . Lúc đấy kẻ tổn thương chỉ có em thôi đấy . ''

'' Vâng vâng , em sẽ có chừng mực , khách phòng nào em đến '' 

....

Đứng trước cửa phòng , cô ngập ngừng 

Nghe nói hai vị thiếu gia này rất khó hầu , cô sợ sự dung tục của mình khiến họ nổi giận . Dù gì khách của Tiểu Diệp chắc chắn là chỉ thích vẻ đẹp thanh thuần , tự nhiên như cô ấy .

Dù sao thì .. cũng đến cả rồi , không vô cũng không tốt . Thu lại nét bối rối của mình , gõ cửa bước vào bên trong . Đối diện cô là hai vị thiếu gia đeo đuổi Tiểu Diệp , nói không ngoa rằng họ đều rất soái khí , anh tuấn . 

Điều cô không ngờ rằng , Triêu Viễn cũng ở đây .

Cô cảm thấy trái tim mình lại rung động nữa rồi . Cậu ấy vẫn thế , vẫn đẹp như thế nhưng rung động đó cũng chỉ thoáng qua , bây giờ cô chỉ cảm thấy nhói lòng . Nếu như cậu ấy biết tiểu muội lớp dưới bây giờ cậu từng dẫn dắt bây giờ làm gái bán hoa , liệu cậu ấy nghĩ gì .

Còn sợ rằng cậu ấy sẽ không nhận ra nữa ấy chứ . Nhưng mà không phải là cô nên tạ ơn rằng cậu ấy không nhận ra cô sau lớp son phấn này sao ? 

''  Xin chào , hai vị . Tôi là Tiểu Tích , Bích tỷ cho gọi tôi tới bối hai người .''

....

Trước mặt hai người xuất hiện một cô gái , điều đầu tiên mà Huyên Ly hắn nghĩ tới chính là ''Dong Chi Tục Phấn'' . Hồng Bài thứ 2 này thế mà lại là một người tục tằng như thế này , hắn cái mã tào nó bất quá coi như không tệ . Không đến nỗi nào , dáng người cũng khá tốt , nghe qua giọng nói nhu thuận , không tồi , có tư vị .

Còn về phần Triều Viễn , cậu ta từ nhỏ mắt đã kén chọn , nhìn trúng phải Tiểu Diệp đã là một sự tích rồi . Nào còn để tâm đến cái Hồng Bài phụ này của Bích Tỷ , nói nhẹ nhàng thì là cái Hồng Bài phụ , nặng hơn thì chỉ là cái bia đỡ đạn cho Tiểu Diệp .

Người dong tục như thế cậu cũng không mấy để ý .Chẳng qua cũng không mấy để ý đến cô 

Huyên Ly : '' Lại đây , biết bồi rượu chứ ? Bồi chúng tôi uống rượu . Tốt thưởng , không tốt là phải phạt '' - Huyên Ly là ai chứ , là cậu thiếu gia ăn chơi nhất , không quán bar nào mà không biết chứ . Kiểu gì mà hắn không xơi được .

Tiểu Tích gật đầu , nhu thuận nghe lời ngồi bên cạnh Huyên Ly rót rượu . 

Bầu không khí bây giờ chỉ có những lời bàn bạc làm sao để giúp Tiểu Diệp , cái gì mà cậu không được giành Tiểu Diệp với tôi , v..v..

Cô có lẽ như là vô hình rồi , ngoài việc rót rượu , bồi trái cây cho Huyên Ly . Phần còn lại cô đều nhân cơ hội góc khuất để nhìn Triều Viễn . Nhìn rồi lại nhịn không được chút đau lòng cho mình , Tiểu Diệp thật tốt , đều là gái bán hoa nhưng cả hai cách biệt quá lớn rồi . Cô ấy thế mà lại có thể làm Triều Viễn mê mẩn .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #1x#hiendai