Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tổn thương một chút

Một ngày kia, tớ lướt Newfeed, bắt gặp stt của một đứa em từng quen khi học guitar ở Đại học SPKT năm ngoái. Em bảo : " Có ai muốn chụp hình không? có 2 máy nhưng không có mẫu". Vậy là tớ liền phi xuống sân ký túc xá, những phô hình đầu tiên của tớ ra đời từ đó.

Trên trang cá nhân, tớ post không ít hình. Có lẽ vì vậy, lại một ngày đẹp trời khác, chị Diễm Mi ( một người chị trong clb guitar , kinh doanh quần áo ) đã inbox gợi ý tớ làm mẫu cho shop của chỉ. 

Tất nhiên tớ hào hứng, đó là một trải nghiệm thú vị đầu năm 2018. Như thường lệ tớ liền đem chuyện vui này tâm sự với anh; nhưng ...

" Thực sự em muốn đi làm hay chỉ vì thích dk chụp hình?"

"Cũng được thôi nhưng thấy gần ra trường rồi thì nên tập trung cho học hành hơn. nghĩ v"

 ...

"Thích đi làm hay chỉ vì thíc chụp hình. Tại sao a hỏi câu đó?"

"em có thấy em khác hồi xưa ko?"

"Hồi xưa còn ko giám nhìn vào màn hình để chụp ảnhđó là lý do a hỏi v"

"Anh ko có ý em hư hỏng, nhưng anh chỉ là lạ thôi"

"Thật sự lúc đầu khi em nói tới vc đi làm mẫu. Anh không thích việc em chọn"

"Anh chỉ hỏi có 1 câu, mà câu đó có gì mà làm em buồn?"

"Đang chuẩn bị tôt nghiệp, anh cứ thấy em chẳng có chút lo lắng"

Tối hôm qua, tớ khóc. Anh thái quá, anh vô lí. Tớ không hiểu tại sao anh dị ứng với việc tớ chụp hình. Ồ, bây giờ tớ nghĩ lại, anh muốn tớ lo lắng học hành, không chểnh mảng; là anh muốn tốt cho tớ. Nhưng sao anh lại nói với tớ bằng một thái độ lạnh lùng? Dù anh là người yêu của tớ, nhưng sự kiểm soát và hách dịch này tớ không dung nạp nổi. Sau, anh xin lỗi tớ. Anh nói: đó chỉ là ngôn từ của cảm xúc, mong em đừng để bụng. Thế thì tớ là cái đứa mất tim à? Sao tớ không đau lòng cho được? Những lời anh nói khiến tớ đau lòng...

Hôm nay tỉnh dậy, tớ vẫn đau lòng. Kiểu như, tim tớ cứ nhoi nhói. Nó không bình thường nổi, và mắt tớ cứ chực muốn òa khóc.

Tớ không muốn ghét bỏ anh, nhưng sao tớ đau lòng thế này? Tớ sẽ không tha thứ cho anh ta vào lần thứ 15 rơi lệ.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro