Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tình yêu đầu tiên là gì,là chi mà ta buồn vì nó

Tôi cũng không biết phải bắt đầu từ đâu nữa,1 câu truyện hay là cứ nói thẳng ra nhỉ.Dù tôi rất thích nói thẳng nhưng hãy để tôi kể câu chuyện của tôi đã rồi nói thẳng sau.

Câu chuyện của tôi bắt đầu từ lúc tôi mới vào trường được 5 tháng rồi.Lúc đó tôi gặp 1 người con gái,có lẽ lúc đó tôi đã có cảm tình với người ấy vì sự đáng yêu,sự quan tâm của người đó.Tôi và người đó đã là bạn thân nhưng trong lúc đó tôi vẫn lao vào những cuộc chơi game không bít khi nào mới chấm dứt,không bít thời gian,không biết đến tương lai,không biết đến thực tại.

Người đó xuất hiện,làm cho tôi cảm thấy yêu đời hơn,tự tin hơn,vui vẻ hơn và nhất là Vui sướng hơn nữa vì mình đã tìm được 1 người bạn thân thực thụ,1 người biết sẻ chia tất cả với tôi trừ những việc người đó không muốn nhắc đến.Mỗi ngày đi học được đi cùng người đó trên chuyến xe bus,được ngồi cạnh người đó mỗi tiết học thật vui không có gì bằng.Nhưng bỗng chốc gia đình tôi xảy ra 1 sự cố 1 sự cố mà tôi rất buồn,rất buồn vì người thẳng thắn như tôi ít khi dữ lời được,tôi có cuộc cãi và với bố tôi và có 1 người thân qua đời làm gợi lại những kỉ niệm về người bà thân thương nhất...tôi như sắp rơi xuống 1 cái hố đen không thấy đáy,nhưng chính cái sự quan tâm,chia sẻ và an ủi của người đó làm cho tôi nhận ra rằng'' tôi đã có 1 mối tình đầu'',Mối tình đầu làm thay đổi suy nghĩ trong tôi,tôi bỏ được game chỉ sau đó vài ngày,cái mà tôi tưởng rằng tôi không bao giờ bỏ được tôi cố gắng tập trung vào thi ĐH 1 lần nữa,tôi cảm thấy rằng suy nghĩ của mình đã trưởng thành vì trước kia tôi chỉ như đứa trẻ ham chơi chỉ chơi và chơi.Từ đó tôi đã có 1 thứ tình cảm với người đó.Tôi nghĩ ngợi bâng quơ cố gắng xem lại tình cảm mà mình đã dành cho người đó xem là gì.Cũng thật là lạ tôi chắc chắn rằng đó là tình yêu,chắc chắn đến nỗi không có điều gì chắc chắn hơn,tôi cố tìm cách xem lại mình và thử trốn tránh cái tình cảm đó nhưng không thể được.Tôi không thể ngăn nó lại được dù đã trốn tránh đến hết mức có thể.Và rồi tôi đã nói lời thích đến người đó dù biết trước rằng :

Nếu nói ra người đó không đáp lại thì tôi sẽ mất đi tất cả.không được thoải mái như trước, không được chia sẻ nỗi buồn vui cùng người đó như trước,tôi sẽ mất đi tình bạn hay là 1 người bạn thân nhất trên đời mà đúng hơn là người tôi yêu.

Nhưng tôi cũng thật tệ vì không tìm hiểu người đó thật kĩ, không biết rằng bề ngoài cô ấy rất vui vẻ,rất thoải mái,rất yêu đời nhưng bên trong thì lại có 1 nỗi buồn mà đến tận bây h tôi vẫn chưa biết được.Tôi đã quá ngốc khi thú nhận tình cảm của mình quá sớm,tôi hối hận cũng đã muộn nhưng tôi không thể nào trôn giấu tình cảm mà mình trao cho người đó được vì suy nghĩ nông nổi của mình.

Và điều tôi không mong chờ cũng đã xảy ra tuy người đó vẫn ở gần tôi nhưng tôi biết rằng tình bạn của chúng tôi đã không còn như trước nhưng dù việc đó xảy ra tôi cũng chỉ oán tránh mình tại sao không tìm hiểu người đó cho thật kĩ để rồi làm rạn nứt đi tình cảm của người bạn thân.Tôi buồn lắm buồn như chưa bao giờ buồn đến như vậy.Nó thật sự là nỗi buồn nhất trong cuộc đời tôi từ trước đến h.Tôi hối hận vì đã nói thẳng như vậy.Người đó đã xây 1 bức tường vô hình để tôi không thể bước thêm hay nhìn thấy cô ấy 1 lần nữa,tôi nhận ra chứ nhưng tôi cố gắng không đau khổ để người đó không phải nghĩ ngợi.Nhưng thực ra trong lòng tôi rất đau,nếu có hàng nghìn mũi kim đâm vào tim tôi cũng không đau bằngTôi chưa bao h yêu ai từ trước đến giờ cả và cho đến bây h tôi phải hứng chịu cái cảm giác cay đắng của tình yêu,1 cảm giác đau nhất từ trước đến h tôi mới được cảm nhận .Ôi con tim của tôi sao mà đau đến thế.Giờ đây tôi kô bít phải làm gì,nhưng tôi nghĩ tôi phải kiềm chế,xích con tim tôi lại trong lồng ngực để không làm người đó thêm buồn và nghĩ ngợi bâng khuơ nữa nhưng càng xích thì nó càng giẫy dụa như 1 con vật bị xiềng xích lâu ngày nhưng tôi sẽ cố chịu đựng.Tôi vẫn giữ mãi 1 niềm hy vọng có thể là hi vọng cho đến cuối đời.Nhưng tôi tự nhủ rằng sẽ không bao h làm người đó phải nghĩ ngợi, phải đau lòng vì mình 1 chút nào nữa.Tôi ước mình không nói ra lời yêu đó thà cứ trôn nó cho 1 mình tôi,1 mình tôi đau còn hơn là h phải nhìn người đau.Tôi tự nhủ rằng sẽ hi sinh tất cả để cho người đó nếu có thể thì cả cuộc đời,cả mạng sống dù là về sau tôi có bị ra sao thì ''Tôi sẽ mãi yêu người mà thôi''Tôi có thể chắc chắn như vậy.Tôi sẽ lột xác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro