Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cháp 8

Run : rõ ạ...( quay qua nhìn cô ta ) Mời !
Ngọc Mai ôm cục tức đi ra khỏi phòng.
Anh : Run ! Đồ ăn đâu ? ( lạnh giọng )
Nghe tới 2 chữ đồ ăn Run bỗng chết nặng
Run : C..cái đó , Quế....quế tổng nãy...về nhanh quá đồ ăn còn ở quán
Anh :.......
Cô :)) [ đùa nhau ]
Anh : ( thở dài ) đưa nhóc con xuống cantin ăn uống đi , tháng này tôi trừ lương cậu
Run : Vâng ༎ຶ‿༎ຶ
Thế là cô theo Run xuống ăn sáng . Tại một quán cà phê....
Ngọc Mai : Tức chết mình mà 💢💢 Con nhỏ khốn nạn đó hại mình ko quyến rũ đc Quế tổng
Trà Yên : Ô~~ xem ra cô cũng bị con nhỏ đó cản trở nhỉ ( cười )
Ngọc Mai : hừ....Trà yên tôi vốn chẳng ưa j cô , những kẻ thù của kẻ thù là đồng đội , tôi sec hợp tác với cô dạy cho con nhỏ đó 1 bài hok .
Trà yên : ha...ý kiến hay đấy , đồng ý hợp tác ( cười nhếch mép )
Khi cô đang ăn uống no say thì anh giờ đang cắm mặt vào lm việc bỗng điện thoại anh kêu .
* reng reng reng *
* cuộc điện thoại *
Anh : alo
Bố anh : con zai ~
Anh : bố ( nhướng mày ) bố gọi con có việc j ?
Bố anh : ay za , bố đã tìm thấy 1 người xứng đáng lm con của con r đấy
Anh : con tìn đc người phù hợp rồi , ko cần đâu
Bố anh : không đc , bố quyết định rồi chiều nay đứa bé đó sẽ đến nhà con ở
Anh : kho..
* tút...tút *
Anh : ( tức ) 💢( phi điện thoại ) mẹ nó lão già này , chưa nói hết đã tắt máy
Anh : ( xoa trán ) [ từ bao giờ nhà mình thành nơi nhận nuôi trẻ nhỏ vậy ]
Tối hôm đó , tại nhà của anh...
Cô : ( mặt căng như dây đàn )
Anh : ( trưng ra khuân mặt ko quan tâm )
Cô thì điệu bộ ngưng trọng ngồi trong lòng anh , còn anh thì là ung dung trưng ra bộ mặt ta đây hơn người , mặc kệ trời đất .
Cô : cậu...cậu giới thiệu đi
....: à..ừm ( bối rối ) tớ...tớ tên Nguyễn Công Phượng , từ hôm nay tớ sẽ ở đây
Anh : ở đây cũng đc nhưng đừng có mà phá ( lạnh nhạt )
_______________________
Mình sẽ gọi Phượng là nó nha có lúc sẽ gọi tên
_______________________
Nó : vâng...( sợ )
Cô bất mãn đánh anh 1 cái .
Anh : ( nhíu mày ) con bất mãn ?
Cô : ( gật gật , dơ ngón cái )
Anh : [ lẽ nào mình nói ko đúng sao ] ( khó hiểu )
Cô cũng mặc kệ người đàn ông chậm tiêu cô căn bản chỉ muốn anh đối tốt với Phượng hơn tí , nhảy khỏi lòng anh cô kéo nó ra sau vườn để lại anh ngồi suy tư
Anh : [ ruốt cuộc có chỗ nào ko đúng , lẽ nào nhóc con muốn kết thêm bạn mới ]
Quả thật cô muốn chung sống hòa hợp với Phượng
* sân vườn *
Cô : cậu bao nhiêu tuổi rồi ?
Nó : à...14 tuổi
Cô : vậy là hơn em 2 tuổi , em là Nguyễn Văn Toàn 12 tuổi , chị gái nhớ đối tốt với người em này đấy ( cười )
Nó : ( lúng túng )
Từ giờ cô và Phượng chính là người nhà , ban đầu nó xa cách vì chưa quen nhưng dần dần dưới sự nhiệt tình của cô nó cuối cùng cũng thân thiết và đón nhận cô như 1 đứa em . Ngày ngày 2 đứa quấn quýt nhau chẳng rời , đến lỗi....
Anh : ( cắn răng ) Nguyễn Văn Toàn con đc lắm , có mới nới cũ , có phượng là bắt đầu bỏ bê papa này rồi ( tức tối )




Bai bai 👋👋👋👋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #0309